Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 38

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 38


“Đau à? Thằng nhóc kia không ph*t d*c sao? Nếu không sao t*** h***t mà anh cố gắng nới rộng ra, lại hẹp lại rồi?” Hứa Đình Xuyên biết rõ lời này củamìnhsẽlàmMạtMạtxấuhổ,nhưnganhlạicàngmuốnkhiêukhíchcô. “Đừng hỏi...ưm...ưm...em không muốn trả lời” Tô Mạt Mạt quay mặt đi không nhìn anh.

Mặcdùcảmthấykhổsởhơnlàvuithích,nhưngcôcũngkhôngmuốndừng lại, cơ thể đã dần dần chấp nhận Hứa Đình Xuyên.

“Không liên quan đến anh...Đừng chạm vào em! Mau lấy ra!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đã lâu không chạm vào cô, vừa vào đến chốn mê hồn, Hứa Đình Xuyên cũngmấtchừngmực,biếtrõnếucắmsâuvào,côsẽthấyđau,tuyđangở trong rừng gió lạnh phất phơ, trên người vẫn chảy ra một tầng mồ hôi mỏng.

Trênngườinhưbịnhiễmđiện,từngdòngđiệnàoạtchạykhắpcơthể,t*** h***tcorútmạnhmẽ,nhưngHứaĐìnhXuyênlạilợidụngthờiđiểmnày, phát cuồng xỏ xuyên qua người cô, vốn đang lúc mẫn cảm nhất, lại bị anh thôbạochọcvàorútra,TôMạtMạtcảmgiácnhưbảnthânđangchìmnổi giữa thiên đàng và địa ngục.

Bởi vì sợ bị phát hiện, mặc dù thấy cảm giác đau đớn như bị xé rách lan ra toànthân,MạtMạtcũngkhôngdámkêukhóchayrênrỉratiếng,chỉcóthể phát ra tiếng hừ hừ như mèo kêu, c*n m** d*** nhỏ giọng khẩn cầu: “Hứa Đình Xuyên...không cần...đau quá…”

“Mạt Mạt sướng rồi, giờ đến lượt chú!” Hứa Đình Xuyên đỡ lấy cơ thể mềmnhũncủaMạtMạt,đặtcôquỳgốitrênáokhoác,nângmônglêncao. Một tay đỡ lấy hông cô, đầu nấm to lớn đặt trước miệng huyệt ướt át. “Chú...không cần...em mệt quá...ưm...chịu không nổi…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Cô tiết ra từng đợt d·â·m thuỷ, giảm bớt đau đớn, nhưng đã lâu không l*m t*nh, âm đ*obây giờ vừa nhỏ vừa hẹp, còn có thể cảm nhận được quy đ*ucực đại đang ở trong hoa tâm của mình đấu đá lung tung, như muốn chọc thủng nơi đó, cũng có thểcảmnhậnđượcgânxanhnổilêntrêngậy th*t,ra ra vào vào ma sát phần thịt mềm mại mẫn cảm của mình.

h* th*n liên tục xuyên vào, không chút lưu tình, nhiều lần lút cán đi thẳng vào bên trong, quy đ*uphải chạm đến miệng hoa tâm đang co chặt, mạnh mẽ đè nén một chút mới rời khỏi. Mỗi lần như vậy lại k*ch th*ch cô nhóc dưới thân phải rùng mình, cô càng không chịu được, anh càng muốn hung hăngchàđạphoatâm,càngmuốncôphảithừanhận,thằngnhóckiakhông bằng anh.

HứaĐìnhXuyêncũngkhôngđỡcôngồidậyngay,màngượclạicòncởiáo khoác ra, trải trên mặt cỏ.

Thuỷtriềuđiqua,sứclựccônhưđãbịrútrahết,nếukhôngphảiHứaĐình Xuyên giữ lấy vòng eo cô, có thể cô đã ngã xuống mặt đất.

Chỗ g*** h*p của hai người không có tiếng phụt phụt của nước, mà đổi thànhtiếngòmọp.cơthểTôMạtMạtnóngbỏng,tiểuhuyệtdườngnhư đangchứarấtnhiềunước,theotiếttấucủacôn th*t,từngđợttràoranhư thuỷ triều.

“Thíchấnvàođâu?Ởđâyà?”HứaĐìnhXuyênđiềuchỉnhvịtríđầunấm, đánh vào điểm G nhạy cảm của cô.

Nhưngvẫnkhôngkiềmchếđược,chếtrụvòngeocô,khôngchocôgiãy giụa, liên tục c*m v** rút ra t*** h***t nhỏ hẹp.

Côbịlàmđếntoànthântêdại,dâmthuỷtrànlan,lạibịngôntừcủaanh k*ch th*ch, lập tức đ*t c** tr**, cả người run rẩy, căng chặt.

Dâmthuỷcuốicùngcũngkhôngphunranữa,HứaĐìnhXuyêntrướckhi buôngracòncốýnhẹnhàngcắnlênâ/m đ/ế vàicái.ChânMạtMạtvốnđã mềmnhũn,bịkíchthích,saukhianhnhảra,cơthểliềnngãngồitrênmặt đất.

“Ưm...ưm...đừng đỉnh vào đó...xin chú...a….” Tô Mạt Mạt khóc nức nở. Chỉcầnbịquy đ*uthôtocủaanhnghiềnnátchỗsâunhất,côlạicàngkhó chịu, lưng cô dám lên thân cây, mông bị anh chế trụ, không có cách nào tránh được. Mỗi lần chạm đến hoa tâm, anh còn dùng tay ôm lấy mông cô ấn mạnh vào gốc thịt của mình, làm cô như muốn ngất đi.

“Nhưng anh càng muốn nói! Có phải của hắn không to bằng của anh không? Có phải hắn không làm em sướng? Nếu không sao chỉ vừa chạm vàoem,dâmthuỷđãròngròngrồi?”HứaĐìnhXuyênthềphảitrahỏiđến cùng, không cho Mạt Mạt đường thoát.

“Thuỷ triều à?” Hứa Đình Xuyên nói giọng khàn khàn.

Tô Mạt Mạt cũng không phải không muốn l*m t*nh với anh, thậm chí còn ngược lại, hai tháng bị tách ra, cô thường xuyên mơ thấy mình triền miên vớianh,nhưngthíchđượclàmtình,màlạiliêntụcbịhỏivềngườiđànông khác,cảmgiácnàykhôngthoảimáitínào.Nhưngnếuđãquyếtđịnhrờixa anh, thì cứ để anh hiểu lầm đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Mạt Mạt rùng mình, chân mềm suýt nữa thì không thể đứng vững. “A...a...khôngthể...HứaĐìnhXuyên!Khôngcần…”TôMạtMạtrốtcuộc chịu không nổi, khóc to.

Dứtlời,ngồixổmxuốngnhìnchằmchằmvàohạthểcủaMạtMạt,trựctiếp dùng miệng ngậm lấy nhuyễn huyệt, một tay moi ra hạt châu đã sưng đỏ bên trong hai cánh hoa, một bên uống mật ngọt, một bên k*ch th*châ/m đ/ế làm cô tiết ra nhiều hơn.

Nhậnthấydâmthuỷbêntrongtiểuhuyệtấmápnhưmuốnphunracọrửa quy đ*uanh,HứaĐìnhXuyênvộirútd**ng v*tra,dâmthuỷvẫnnhưđã mất khống chế phun ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

HứaĐìnhXuyênnuốtdâmthuỷphátratiếngựcực,MạtMạtnghethấymặt đỏ tai hồng. Tuy trước đây anh cũng từng làm chuyện này, nhưng âm thanh không to đến vậy, nước của cô cũng không có nhiều như bây giờ. “A...a...không cần...chịu không nổi...chú...đừng nắn...ưm...xin chú…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Câu nói này của Mạt Mạt giống như đang ngầm thừa nhận, nghĩ đến nhuyễnhuyệtđanggắtgaoômchặtlấyquy đ*umìnhcũngđãbịngườiđàn ông khác chà đạp, trong lòng càng thêm tức giận, ghen ghét, không thương hoa tiếc ngọc, dùng sức c*m v** bên trong.

Hứa Đình Xuyên sau khi điều chỉnh côn th*tđúng chỗ, không cho cô thời gian thích ứng, tựa như dùng hết sức lực của bản thân, nhắm đến điểm G củacô,mạnhmẽchọcvào,côđãlâukhôngbịchạmvào,tựnhiêngặpphải kịch liệt như vậy lại không quen.

Khi anh uống lấy dòng nước ngọt, thỉnh thoảng còn dùng đầu lưỡi l**m láp, để toàn thân cô phải run rẩy, anh còn xoa bóp *m đ*, chỗ đó vốn đã non nớt mẫncảm,côthậmchícòncóthểcảmnhậnđượcvếtvântaytrênđó.Nhưng dùcôcókhẩncầudừnglại,HứaĐìnhXuyênvẫnkhôngdaođộng,thậmchí còn đưa sâu vào bên trong, làm cô thét chói tai liên tục.

Chương 38

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 38