Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 44

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44


Nhìn cự căn chính mình chôn trong cơ thể cô, mỗi khi cử động còn thấy hình dạng thân gậy lúc ẩn lúc hiện, hai luồng miên nhũ cũng bị va chạm đu đưa lên xuống. Cộng thêm tiếng r*n r* kiều mị của cô gái nhỏ, tất cả điều này không còn nghi ngờ gì, đều là xuân dược thúc tình của Hứa Đình Xuyên.Lúcnàyanhđãquênviệcthươnghoatiếcngọc,càngquênmấtmục đích chuyến này là cầu hoà, chỉ biết hung hăng làm cô, xỏ xuyên t*** h***t cô, không để có chỗ hở nào.

Mộttayanhnắmlấymộtbên,xoanắntronglòngbàntay,nhìnnhũthịttràn ra khe hở giữa các ngón tay, bị chính mình nắn thành đủ loại hình dạng, q**ng v* hồng phần dần biến thành màu đỏ, hai hạt đậu cũng dần đứng thẳng lên, d*c v*ng trong mắt anh càng thêm bốc lửa.

phun ra từ lỗ nhỏ.

Nháymắt,Jeffbịmộtngườitúmcổáoxáchlên,MạtMạtcònchưanhìnrõ người tới là ai, chính mình cũng đã bị người đó kéo dậy ra khỏi giường, đi ra khỏi ký túc xá. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Lớntuổi?Khôngphảicũngđủlàmemdụctiêndụctửsao?”HứaĐình Xuyêndứtlời,duỗitaytháodâyantoàncủacảhai,haitayômlấyphần dưới nách cô, ôm cô đặt lên đùi như ôm một đứa bé.

Chương 44

HứaĐìnhXuyênlấyra,vòngtayrasau,cởiquầnlótcủacô,mặckệcô giãy dựa, nhét từng chút vào cúc huyệt của cô.

Vừavặncôđangmặcváyngắn,khôngcầncởiquầnlót,trựctiếpđẩysang một bên là có thể cắm d**ng v*tvào trong t*** h***t.

Thân hình cô nhỏ xinh lại nhẹ bẫng, một tay anh ôm lấy eo cô cũng có thể nhấc cô lên, đỡ côn th*tcủa mình, dùng quy đ*uthô to tách hai cánh hoa đầyđặn,cọxáttrướcsauởcửahuyệtchậthẹp,chỉmộtláttiểuhuyệtbịma sát đã dầm dề nước xuân.

“Như vậy không tốt sao? Nam sinh khác sẽ không đoạt cậu từ tớ, các nữ sinhbiếttớcóbạngáixinhđẹpnhưvậysẽkhôngquấyrầynữa.”Jeffđang ngồiởbànhọcxembàiđăngđó,nhìnMạtMạttronghìnhkhônghềxấuhổ mà còn cười rất rạng rỡ, cảm thấy chính mình thật sáng suốt khi làm vậy. “Nhưng tớ không phải bạn gái cậu, cũng không thích cậu.” Cô tuy mê người đẹp, nhưng không mê tới nổi thấy ai đẹp cũng thích.

“Chiataycậutađiđượckhông?Chúngtabắtđầulạinhé.”HứaĐình Xuyên rốt cuộc cũng đủ dũng cảm nói ra.

Lục Cảnh Hoán còn không đủ?”

TôMạtMạtvặnngười,nângchânlênđểanhkhôngcắmvàođược,chỗnày tuy ít có người lui tới, nhưng dù sao cũng đang là ban ngày ban mặt, lỡ như bị người khác nhìn thấy sẽ rất xấu hổ.

Nhưng mặc cho Mạt Mạt hỏi cỡ nào, Hứa Đình Xuyên một đường đều không nói gì, sức lực của cô lại nhỏ, chỉ có thể để anh kéo đi, ra tới cổng trưởng, Hứa Đình Xuyên mở cửa xe phía ghế phụ, đẩy cô ngồi vào trong. Saukhilênxeliềndẫmchângaphóngđi.ĐạihọcAđượcxâydựngởvùng ngoại ô, xung quanh trống trải hoang vắng, Hứa Đình Xuyên tùy ý điều khiển xe đến chỗ râm mát, ít người.

TrừbỏHứaĐìnhXuyênlàmcômớigặpđãbốclửatình,nhữngngườikhác đều không làm cho cô có cảm giác đó.

MộtbàntaytobảncủaHứaĐìnhXuyênchếtrụeocô,khôngchocôgiãy dụa, một tay khác kéo khoá quần, phóng thích cự vật đang đói khát.

nhất, nếu cô thật sự báo cảnh sát, cũng chưa chắc anh sẽ bị bắt. Mà nếu có bịbắt,cũngsẽkhôngngồitù,huốngchicôcònluyếntiếckhôngthậtsựbáo cảnh sát.

HứaĐìnhXuyêntrước,côsẽthíchnhữngtênđẹptrainhiệttìnhnhưvậy, nhưng bây giờ cả thể xác lẫn tinh thần cô đều kháng cự.

ChúHứa?Lớntuổi?Thânthiếtvớibạntrai?Câunàocũngđềukíchthích Hứa Đình Xuyên tức giận cuồn cuộn.

Jeffnhún vaicười nói:“Không sao,tình cảmcó thểbồi dưỡng.”

Kỳ thật là Tô Mạt Mạt cũng mới vừa đi, chủ yếu là tìm Jeff tính sổ, ngày hômquacôtớiphòngcậucũngkhôngcóchuyệngìphátsinh,làdoJeffnói muốn kỷ niệm lần đầu tiên Mạt Mạt đưa cơm cho cậu, nhất quyết đòi Mạt Mạt chụp chung với cậu, chụp với đồ ăn qua gương, còn đảm bảo không đăng lên vòng bạn bè.

Ngẫmlại,chacủaBùiTưDaomộttaychetrờicònphảivângvângdạdạ trước mặt cha của Hứa Đình Xuyên, Hứa Đình Xuyên lại là con trai độc

Nghiêng đầu nhìn Mạt Mạt, trầm giọng hỏi: “Đói khát đến vậy sao? Một

Saukhiquy đ*uđượctắmnước,HứaĐìnhXuyêntrựctiếpcắmvàobên trong, sau đó đỡ d**ng v*trút về, hai tay ôm eo cô từ từ ấn xuống. t*** h***t đã lâu chưa được chạm vào từ từ nuốt lấy cự căn.

Lúc Hứa Đình Xuyên lái xe đến Đại học A đã là thời gian nghỉ trưa ngày hôm sau, đi theo Hứa Đình Thư tới ký túc xá, hỏi hai cô gái cùng phòng Mạt Mạt, được biết cô đã đến ký túc xá của Jeff, Lâm Mạnh còn nói phòng Jefflàphòngđơnmộtngười,HứaĐìnhXuyênnghexongvộichândàivượt mặt, bước nhanh tới phòng của Jeff.

Ấn mở chốt sau, đồ vật vang lên tiếng ong ong, còn có chất lỏng trong suốt

JefftựahồbiếttrướcMạtMạtsẽtìmcậu,cửaphòngkhéphờ,đẩymộtcái là mở rộng.

Anhcàngvàocàngsâu,lầnnàymớingắnngủimườiphút,anhđãmởrộng hoa tâm, nhiều lần chạm đến cửa t* c*ng, mỗi khi đến được chỗ mềm mại đó, cơ thể cô lại bủn rủn khó chịu, hơn nữa còn tê dại như bị điện giật. “Ưm...HứaĐìnhXuyên...nhẹmộtchút...quásâu...em...buổichiềucònphải tham gia quân huấn...xin chú...a...a...đừng đỉnh vào đó…”

“Tớ biết con gái Trung Quốc các cậu thích d·ụ·c nghênh còn cự, nhưng tớ thíchsựbảothủuyểnchuyểnđó,MạtMạtchotớcơhộiđi,tớsẽlàmcảthể xác lẫn tâm hồn đều sẽ yêu tớ.”

Côn th*ttolớnđemtầngtầngnếpuốnbêntrongcăngra,trựctiếpchọccho hoa tâm nở ra, quy đ*uđỉnh vào cửa t* c*ng mềm mại.

Nhưng cô lại sợ nếu hôn cậu, Jeff sẽ mượn việc đó tiếp tục dây dưa, đang dodựkhôngbiếtlàmthếnào,thìcánhcửalúccôvàocònchưađóngđãbị đá ra.

“Thấy thì sao chứ? Anh làm với người phụ nữ của mình, hết sức bình thường.”HứaĐìnhXuyênthởhổnhển,rasứcấneocôxuốngcôn th*tcủa mình.

“NgườitớitìmTôMạtMạtlàaivậynhỉ?Quáđẹptrai,còncómịlựchơn cảJeffnữa.”LâmMạnnuốtnướcmiếng,chạytớicửasổtìmĐườngHiểu Ngưng nhiều chuyện.

Hai v·ú mềm mại của Mạt Mạt bị b* ng*c săn chắc của Jeff làm cho thay đổi hình dạng, mùa hè quần áo mỏng, cô có thể cảm nhận được nhiệt độ cơ thểvàxúccảmtruyềntừngựccậu.CôbiếtJeffcũngcóthểcảmnhậnđược, hơn nữa cự căn dưới háng hình như đang chậm rãi cứng lên. Mạt Mạt đang suynghĩcónênchịuthuakhông,hôncậumộtcáirồithoátthân,cònhơnđể tình hình phát triển đến mức không thể cứu vãn được.

Nhưngnghĩđếnviệcbọnhọđãchiatay,đừngnóitớiviệcchưacógìphát sinh giữa cô và Jeff, mà nếu có thật, anh cũng không có tư cách nổi giận.

Hứa Đình Xuyên trong lòng nén giận, mở miệng nói lời không thể lọt tai, kỳ thật đêm hẹn đánh nhau hôm đó, Lục Cảnh Hoán muốn tác hợp cho hai người bọn họ, anh cũng đoán ra được, cô và Lục Cảnh Hoán không có gì. “Liênquangìđếnchú!ChúHứa,nếuchúlớntuổitrínhớkhôngtốt,thìem nhắclạimộtlầnnữa,chúngtađãchiatay,làdochúchủđộngđềnghị.Giờ em thân thiết với bạn trai có gì sai. Hành vi này của chú, em hoàn toàn có thể báo cảnh sát bắt chú đấy.” Tô Mạt Mạt thật sự nổi điên với những lời khó nghe của Hứa Đình Xuyên.

“Sau cậu không mặc quần! Mau mặc vào!” Tô Mạt Mạt vội che mắt lại. Lại thấy cơ thể nhẹ bẫng, thì ra Jeff đã chặn ngang bế cô lên, quăng lên giường rồi áp thân mình lên, cự vật nửa mềm kia đặt g*** h** ch*n cô. “Cậulàmgì?Mauthảtớra.”TôMạtMạtmuốngiãydụanhưngbịcậuđè lên không nhúc nhích được.

CúchuyệtMạtMạtchưatừngbịchạmqua,độtnhiênbịmộtvậtthểlạnhét vào, thể xác lẫn tinh thần đều kháng cự, huống hồ vật kia sau khi tiến vào cònrungkhôngngừng,kíchthíchcôcảngườirunrẩy,tiểuhuyệtcũngtheo bản năng điên cuồng co rút theo.

“A...đó là cái gì...mau lấy ra...đau quá...không cần…”

Côbịcắmmạnh,cơthểđongđưa,biênđộlớndần,côphảibámchặtlấybờ vai anh để duy trì cân bằng, không để cơ thể mình rung lắc quá độ.

“Cậuhôntớmộtcái,tớsẽbuôngcậura,rồinóichuyệntínhsau.”Jeffchỉ vào miệng mình, cười xấu xa nói.

“Khôngcần...đừngnhưvậy...HứaĐìnhXuyên!Sẽcóngườinhìnthấy!”

Đường Hiểu Ngưng lẩm bẩm: “Có thể là Hứa Đình Thư không theo đuổi đượcMạtMạt,gọingườithântớitrợgiúp,nhìnhaingườihọcóchútgiống nhau đấy.”

“Chúlàmgìvậy?Buôngemra.”TôMạtMạtmuốngiậttayra,nhưngHứa Đình Xuyên vừa quay đầu lại, dọa cô lập tức ngậm miệng.

Cậu đứng lên, Mạt Mạt mới để ý nửa người dưới của Jeff chỉ mặc một cái quầntứgiác,vậtgiữahángphìnhlênmộtbaobự,làmngườitamặtđỏtim đập.

“Chúnhưvậy...Emcóthểbáocảnhsátbắtchútộicưỡnggian.”TôMạtMạt tức giận.

Cô còn chưa bao giờ thấy vẻ mặt âm trầm doạ người như vậy.

“Em thấy anh sẽ dễ dàng thả em về sao? Còn muốn tham gia quân huấn? Emnghĩphảigiảithíchvớitênbạntraiemthếnàokhibịanhlàmsưngcả t*** h***t đi.” Hứa Đình Xuyên đột nhiên buông một tay ra, lấy từ túi áo một đồ vật hình quả trứng, dài khoảng một ngón tay con gái.

Ai ngờ là cậu không đăng lên vòng bạn bè, mà trực tiếp đăng trên web của trường,hiệntạibạnhọcđềuchorằngcôvớiJeffđangyêuđương.Mộtbuổi sáng bị vô số nữ sinh chỉ cây dâu mắng cây hoè, nếu ánh mắt có thể g·i·ế·t người, Tô Mạt Mạt đã sớm c·h·ế·t không toàn thân rồi.

Duy chỉ có tiếng r*n r* là không thể kiềm chế được.

“Khiratù,anhvẫntiếptụccưỡnggianem!”Lúcnóilờinày,khoémiệng Hứa Đình Xuyên nhếch lên mang theo ý cười.

“Không thể, vị đẹp trai kia còn sốt ruột hơn cả Hứa Đình Thư, có thể là anh traihoặcngườilớntrongnhàMạtMạt,biếtMạtMạtyêuđương,tớiđâyhỏi tội? Dù sao chắc chắn sẽ có kịch xem, tớ muốn đi nhìn quá.” Tâm hồnnhiều chuyện của Lâm Mạn hừng hực nổi lên, hận không thể tàng hình đi

“Cậubuôngtớratrước,tớsẽsuynghĩcẩnthận.”MạtMạtvìmuốnthoát thân, đành phải nói lời ứng phó với Jeff.

Chỗ hai người g*** h*p đã dầm dề d·â·m thuỷ của cô gái nhỏ tiết ra, lông tóc cả hai đều đã ướt nhẹp, lầy lội một mảnh, Hứa Đình Xuyên thật sự không thểnhẫnnạihơnnữa,đưataychuyểnđếnômlấyvòngeothonnhỏ,bắtđầu đỉnh eo liên tục loát động.

Lúctrướclàanhđòichiataykhôngcólýdo,bâygiờlạixinquaylạiởtình huống thế này. Vất vả lắm cô mới trị được vết thương lòng của mình, bây giờ miệng vết thương còn chưa khỏi hẳn, anh lại tới trêu chọc, lỡ như cô càng lún sâu vào vũng bùn, vết thương sẽ còn nặng hơn.

TôMạtMạtnghingờrằngchỗđócủahaingườihọkhônghợpnhau,chodù đã bị anh làm nhiều như vậy, nhưng chỉ cần lâu ngày không đụng vào, côn th*tcủa anh vẫn khó khăn lắm mới vào được.

HứaĐìnhXuyêncũngbiếtlầnthâmnhậphơncóhơitànnhẫn,vộidịudàng vỗ về lưng cô, nhẹ giọng nói: “Ngoan...một chút nữa sẽ không đau…” (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc nãy anh còn định dùng vẻ mặt ôn hoà cùng cô nói chuyện, ai ngờ đập vàomắtlàhìnhảnhcônhócnàybịtênđànôngkhácđèdướithân,hơnnữa từng câu vừa rồi còn kẹp dao giấu kiếm, càng làm anh mất đi lý trí. (đọc tại Qidian-VP.com)

Haingườiđirồi,LâmMạnvàĐườngHiểuNgưngvẫncònvẻmặthoasi, nước dãi còn sắp chảy ra.

Nghĩ đến đậy, gan của Mạt Mạt lại to hơn, không vui nói: “Chú trừng em làmgì?Chúngtađãchiataykhôngphảisao?Hiệntạichúcứnhưđangđi bắt gian vậy, có ý gì chứ?”

“Em không phải người phụ nữ của chú...ưm...không cần...căng quá…”

“LầntrướcởcôngviênBắcHải,chúngtacũngđãchiatay,emkhôngphải cũng bị anh làm cho sưng cả hai cánh hoa sao. Chỉ cần anh muốn làm em, lúc nào cũng có thể, bất kể em có phải bạn gái anh hay không.”

Cảngườicôrunlên,thânthểxụilơghévàolồngngựcanh,khóclên: “A...đau...quá sâu...Hứa Đình Xuyên...em chán ghét chú…”

MạtMạtvọtvàođiđếntrướcmặtcậu,rănđe:“Cậuđăngtấmảnhchúngta chụp chung lên web trường là có ý gì? Hiện tại người khác đều tưởng hai chúng ta là quan hệ nam nữ đấy.”

“Không!Chúchoemlàkỹnữsao?Vẫythìtới,đuổithìđi!!Jeffkhôngkém chú chút nào, còn bằng tuổi với em, lúc trước không phải chú khuyên em nên yêu người đồng lứa sao? Sao em lại phải chia tay chứ?” Tô Mạt Mạt căm hận nói.

theo 2 người Hứa Đình Thư đi đến phòng của Jeff.

Anhsinhrađãlàthiênchikiêutử,từtrướctớinayđềulàphụnữvâyquanh anh, anh cũng chưa từng theo đuổi ai, càng không xin sự tha thứ của ai, để nói ra hai câu này, đối với anh thật sự khó khăn. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Chúlàmgì,maubuôngemra!Lưumanh,chúngtađãchiatay,chúkhông thể chạm vào em.” Tô Mạt Mạt hoảng loạn đánh đấm lên ngực Hứa Đình Xuyên, nhưng không ảnh hưởng chút nào đến việc mà Hứa Đình Xuyên đang muốn làm.

Ngũquan tuấnlãng của Jeffphóng totrước mặt mình,có lẽnếu không gặp

Tô Mạt Mạt thật sự không thể tin được, Hứa Đình Xuyên lúc mới gặp ôn hòa khiêm tốn thế nào, mà bây giờ có thể nói những lời lẽ lưu manh tới vậy.

Hứa Đình Xuyên đánh nhẹ lên mông cô, thở nặng nhọc: “Sao lại kẹp chặt nhưvậy?Thảlỏngmộtchút,khóclóckêukhôngcần,màdâmthuỷphunra một đống rồi! Em nhìn quần anh ướt nhẹp rồi này!”

Tuykhôngnhìnrõmặt,nhưngchỉvớibàntaytorộngcùngbóngdángcao lớn, Tô Mạt Mạt cũng biết đó là Hứa Đình Xuyên.

HứaĐìnhThưnhìnthấysắcmặtdoạngườicủaanhhọ,cũngnơmnớplosợ đuổi theo, anh họ lúc nào cũng ôn hoà tính tình rất tốt, rất ít khi có cảm xúc như vậy, cậu còn có thể nhìn trán anh nổi đầy gân xanh, chắc chắn là đang rất buồn bực. (đọc tại Qidian-VP.com)

HứaĐìnhXuyênbiếtmìnhkhôngcótưcáchnổigiận,nhưngnghecônhóc nói, anh thật sự vừa hận vừa ghen tị, hai tay theo bản năng dùng lực mạnh hơn, đưa hơn nửa thân gậy còn lộ bên ngoài chọc vào t*** h***t của cô.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 44