Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 50

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50


HứaĐìnhXuyêncầmlấyđiệnthoạimànhìnhđãvỡnát,soạntinnhắndài nhất trong lịch sử, rồi kiên nhẫn ngồi đợi hồi âm.

LâmMạnmớivừahoanhôvừanhảynhótchạytớibêngiườngMạtMạtthì thấy tin nhắn đầu tiên từ Hứa Đình Xuyên.

TôMạtMạttronglòngâmthầmmắngchửiHứaĐìnhXuyên!Cáiđồravẻ quântử,vănnhãbạihoại,làmbộlàmtịchxoábạnvớiLâmMạnrồilạilén thêm vào. Buổi chiều còn muốn tái hợp với cô, làm cô đứng còn không vững, bây giờ lại lén lút thêm bạn với Lâm Mạn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sáng sớm hôm sau Tô Mạt Mạt nhận được tin nhắn từ Hứa Đình Xuyên,nói là bà nội không biết chuyện hai người chia tay, bây giờ muốn gặp cô, muốncôlàmbánhtáo,hyvọngcôcóthểgiúpmìnhgiảlàmbạngáimộtlần nữa. Nếu không chuyện ngày hôm qua, có khả năng cô sẽ mềm lòng đồngý, nhưng nghĩ đến việc anh lén lút thêm bạn với Lâm Mạn, cô cảm thấy có chút thất vọng.

Mạt Mạt nhìn sắc mặt của Hứa Đình Xuyên đã nóng lên, trong lòng khỏi nóicũngbiếtđãcóbaonhiêutứcgiận,rốtcuộccũnglàmanhkhôngthoải mái.

LúcWeChatvanglênâmthanhthôngbáocótinnhắnmới,anhcầmđiện thoại lên nhìn.

Nhưngrõràngchiềunaykhianhchạmvàocô,phảnứngcủacôcũngkhông giống là không có cảm giác với anh. Lòng con gái quả nhiên là sâu như đáy biển, Hứa Đình Xuyên m*t đầu ngón tay cái, âm thầm nghĩ.

“Đã đồng ý đến đây diễn kịch, thì phải làm cho tới, hắn đã đồng ý tới đây, thìcứđểhắnnhìn,nếukhôngmuốn,anhchoxeriêngđưahắnvềtrường.” Lời nói của anh đầy uy lực, không ai được xía vào. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Dẫntớichơinha,emđãnóivớibànộisẽđưabạntới,bànộicũngnóibà thích náo nhiệt.” Tô Mạt Mạt ra vẻ bình tĩnh nói.

Mà giờ phút này Hứa Đình Xuyên lại bị bốn chữ “chú của Mạt Mạt" làm cho thể xác hay tinh thần đều đau đớn, ngón cái cũng vì kích động quá mà càovàomànhìnhđãvỡnát,máuđỏloanglổtrênmànhìnhđiệnthoại,làm cho bốn chữ đó càng thêm bắt mắt.

HứaĐìnhXuyêncũngkhôngchútdodựtrựctiếpđưasốcủabànộichocô. Sau khi gọi điện, đúng là Hứa Đình Xuyên không nói dối, bà nội cũng đã biết tuổi thật của cô, nhưng việc Hứa Đình Xuyên thêm Wechat với Lâm Mạn, làm cô cảm thấy ghê tởm như nuốt phải ruồi bọ, mặc dù đã thật sự chia tay, cô vẫn chán ghét anh.

Lâm Mạn đi quân huấn, trong ký túc xá chỉ còn lại Tô Mạt Mạt, tới buổi chiều Đường Hiểu Ngưng mới trở về, nói là thân thể không thoải mái nên cũng xin nghỉ. Tô Mạt Mạt thấy sắc mặt cô ấy tiều tuỵ, bộ dáng lúc nước vào phòng ngủ cũng kỳ lạ, nghi hoặc hỏi: Hôm qua cậu đi với anh trai à?” “Ừ.” Đường Hiểu Ngưng thất thần trả lời, rồi leo lên giường nằm xuống. Tô Mạt Mạt trong lòng phức tạp, nếu là trước kia cô khẳng định không có suynghĩgì,nhưngtừkhibịHứaĐìnhXuyênpháthân,côlạisuynghĩtheo hướng kia, bởi vì lúc ở Paris cô cũng đi như thế, nên nghi ngờ Đường Hiểu Ngưng dan díu với anh trai. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưngnhìnthấyngườibướcxuốngtừmộtcánhcửakhác,khuônmặtcủa Jeff tươi tỉnh chào hỏi anh, ý cười của anh nháy mắt đã cứng lại.

TôMạtMạtvốntưởngrằngHứaĐìnhXuyênsẽtứcđếndậmchân,aingờ mặt anh đỏ lên một lúc, nhưng vẫn vân đạm phong khinh nói: “Được, đã biết!”

Nóivớibànộihaingàynaycơthểcôcóchútkhôngthoảimái,chờkhiđợt quân huấn kết thúc, chủ nhật sẽ đến thăm bà.

Quảnhiênlàcáogià,ăncơmnhiềuhơnmườimộtnămcũngkhôngphảivô dụng,Jeffgiươngmắtnhìn,thậtsựkhôngbiếtnóigì!TôMạtMạttronglúc nhất thời cũng không biết nói gì để phản đối.

LâmMạnvẻmặtusầunhìnTôMạtMạtnỉnonnói:“Làmsaobâygiờ,chú của cậu không cho tớ kể chuyện chú ấy vừa thêm tớ, nhưng tớ lỡ nói rồi, hay là cậu giả bộ không biết đi.”

Vốnđịnhtrựctiếptừchối,nhưngnghĩlạinếuđồngýcũngkhôngcógìhại, nhấc chăn rời giường định vào nhà vệ sinh, còn cách vài bước, cô do dự mấy phút.

Jeff đi đến trước mặt Hứa Đình Xuyên, lễ phép nói: “Chú Hứa, cháu biết chú cũng theo đuổi Mạt Mạt, nhưng cháu đã là bạn trai của cô ấy, người TrungQuốcchúngtathườngnói,quântửkhôngđoạtngườiyêucủangười khác,chúlớnrồi,sốtruộtmuốncóbạngái,chúngcháuhiểu,nhưngkhông thể đoạt bạn gái của người khác nha.”

DứtlờitúmlấycánhtayMạtMạt,cánhtaydàiduỗiraômlấyvòngeothon của cô, ôm vào trong ngực.

Cóthểlàdocôđanghi,tưthếđiđứngcókỳlạ,cũngchưachắclàdoâ/m h/ộ bị sưng.

Cô ấy thế mà lại dám nói với bạn cùng phòng mình là chú của cô. Cô thật sựkhôngmuốnhợplạisao?Mấycôgáiởtuổinàyđềuthấtthườngnhưvậy sao? Không lâu trước đây còn lôi kéo anh đòi quay lại, nhanh như vậy đã nghĩ thông rồi?

Đảo mắt đã tới thời gian đã hẹn trước với Hứa Đình Xuyên, Tô Mạt Mạt khôngđồngýđềnghịđượctớiđóncôcủaHứaĐìnhXuyên,tránhchoanh tự ý đến trường đón cô, sáng sớm Mạt Mạt đã gọi taxi đi đến nhà họ Hứa. Trước khi đến đó gửi tin nhắn cho anh, vừa xuống xe đã thấy Hứa Đình Xuyên tươi cười đi đến.

DứtlờitrựctiếpxoayngườiquaylưngvềphíaLâmMạnlàmbộbuồnngủ, Lâm Mạn lúc này mới cầm điện thoại vui vẻ rạo rực trở về giường của mình, chuẩn bị cùng nam thần trò chuyện cả đêm.

“???AnhĐìnhXuyênkhôngphảilàchúcủaMạtMạtsao?Chịdâucủaanh chính là mẹ của Mạt Mạt chứ còn ai...?” (đọc tại Qidian-VP.com)

TôMạtMạttronglòngphứctạp,trênmặtlạiravẻkhôngquantâm:“Biết rồi, chuyện của hai người sau này cũng đừng nói với tớ!”

Nhưng hai người cách nhau quá gần, Tô Mạt Mạt có thể cảm nhận được, HứaĐìnhXuyênchỉđangtỏrabìnhtĩnh,kỳthậthơithởđãhỗnloạn,lồng ngực phập phồng lên xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)

“ChúHứayêntâm!EmđãnóivớiJeff,hômnaycậuấysẽcùngdiễnkịch, không để bà nội phát hiện, là cậu ấy không yên tâm để em một mình tới đây.”

“EmvớiMạtMạttuycóthânnhưngthờigianởchungcònquángắn,cũng không quá hiểu cô ấy, anh Đình Xuyên hỏi chị dâu của anh cho chắc đi.” Hứa Đình Xuyên đọc mà không hiểu ra sao, dò hỏi: “Chị dâu gì cơ?”

“CóhơiđườngđộtnhưnghyvọngcháukhôngkểchoMạtMạtnghe chuyện chú vừa thêm cháu.”

Đáng đời! Thời thế thay đổi, Tô Mạt Mạt trong lòng âm thầm phỉ nhổ.

“ChúthấycháurấtthânvớiMạtMạt,tuổicũngxấpxỉ,chắclàbiếtMạtMạt thích gì nhỉ? Tặng cô ấy cái gì sẽ làm cô ấy thấy vui vẻ đây?”

“Emdẫnthằngđótớilàmgì?”HứaĐìnhXuyênmặcdùđãcốgắngẩn nhẫn, nhưng âm thanh vẫn rất không vui.

Sau khi Lâm Mạn gửi tin nhắn, thật lâu không nhận được hồi âm của anh, chắclàanhđangđihỏichịdâurồi,hoặccũngcóthểlàanhđingủrồi,Lâm Mạn ôm điện thoại chờ đến ngủ thiếp đi.

“Chúlàmgì?Bạntraicủaemcònởđâyđấy!”TôMạtMạtmuốngiãydụa thoát ra, lại bị Hứa Đình Xuyên ôm chặt lấy, không cho động đậy.

Nhưngmặcdùđâylàlầnđầutiênanhtrảinghiệmcảmgiácthấtbạitừkhi sinh ra, vẫn không muốn từ bỏ, còn muốn thử lại một lần, có lẽ cô sẽ hồi tâm chuyển ý.

“Anh Đình Xuyên, em có thể gọi anh như vậy không?”

Chương 50

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 50