Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 105 : Cấp sói quái nhân

Chương 105 : Cấp sói quái nhân


Cảnh sát r·ối l·oạn, vội vàng rút lui.

Bạch Minh và nhóm bạn của cậu đứng c·hết trân, ai nấy đều sợ hãi. Dương Khải nuốt khan, kéo tay Bạch Minh.

"Mau chạy đi! Đừng đứng đó!"

Bạch Minh gật đầu, cùng mọi người chạy ra khỏi tiệm net giữa dòng người hỗn loạn.

Trong lúc vội vã, cậu vô tình vươn tay chộp lấy một món đồ trang trí nhỏ bên quầy thu ngân—một hộp quà nhỏ màu vàng. Không ai để ý, vì tất cả đều chỉ chăm chăm thoát thân.

Cùng lúc đó, Bùm!

Một v·ụ n·ổ nữa xảy ra. Camera giá·m s·át trong tiệm net chập chờn vài giây rồi tắt ngóm.

Đúng lúc ấy, quái nhân bước tới giữa tiệm, đôi mắt điên cuồng quét nhìn xung quanh, tìm kiếm con mồi tiếp theo.

Trong lúc chạy trốn Bạch Minh dù không biết tên quái nhân này là tên nào nhưng thông qua kenbunsoku haki và thấu hiểu chi nhãn cũng biết nó đến từ đâu .

【Quái vật: Iron Tusker

Đến từ: Thế giới One Punch Man

Năng lực: Cơ thể cứng như thép, sức mạnh thể chất vượt trội so với quái nhân cấp Sói. Có thể đấm vỡ tường, nâng ô tô, chịu được đ·ạ·n nhỏ, nhưng tốc độ không cao và dễ bị hạ bởi anh hùng A-Class mạnh.

Giới thiệu: Iron Tusker vốn là một con voi bị biến đổi thành quái nhân, sở hữu sức mạnh khá lớn nhưng chưa đủ để đe dọa quy mô thành phố. Hắn thường t·ấn c·ông b·ằng các đòn vật lý đơn giản, dựa vào sức mạnh hơn là kỹ thuật chiến đấu.】

Tiếng s·ú·n·g dồn dập vang lên trong con phố hỗn loạn. Nhưng dù có b·ị b·ắn liên tục, cơ thể quái nhân vẫn không hề hấn gì. Hắn đứng giữa làn đ·ạ·n, cơ bắp co giật từng hồi, đôi mắt đỏ rực ánh lên sự điên loạn.

Ngay khi những cảnh sát bắt đầu có dấu hiệu hoảng loạn, một loạt băng mâu từ trong bóng tối lao ra, đâm mạnh xuống đất, tạo thành một hàng rào ngăn cách giữa quái nhân và đội cảnh sát. Băng giá lan tràn trên mặt đất, hơi lạnh bao phủ không gian.

Một bóng người xuất hiện từ trong màn sương lạnh, giọng trầm thấp vang lên: "Các người mau rời khỏi đây."

Những cảnh sát giật mình quay lại, nhìn thấy một kẻ bí ẩn khoác lên mình lớp áo choàng che phủ cơ thể, gương mặt bị giấu sau chiếc mặt nạ trắng. Họ chần chừ, do dự trong giây lát, nhưng rồi theo bản năng, nhanh chóng rời khỏi khu vực, vừa lùi lại vừa liên lạc chi viện. Dù rời đi, họ vẫn nấp ở xa để theo dõi trận chiến.

Quái nhân rít lên, lao thẳng về phía kẻ vừa can thiệp, móng vuốt sắc bén vung xuống. Hắn không chút do dự giơ tay đỡ lấy, băng tuyết ngay lập tức bao phủ cánh tay, tạo thành một lớp giáp cứng rắn. Nắm đấm của hắn vung lên, đập thẳng vào mặt quái nhân khiến nó lảo đảo thụt lùi.

Không để đối thủ có cơ hội phản công, hắn lao tới, nắm lấy cổ quái nhân và siết chặt. Một cú đá mạnh mẽ vào bụng khiến cơ thể gã quái vật văng xa, đập mạnh vào bức tường gần đó. Nhưng quái nhân chưa kịp đứng lên, một chiếc đuôi dài đột ngột quất tới như một lưỡi roi thép, quấn lấy chân nó rồi ném thẳng xuống mặt đất.

Đám cảnh sát quan sát từ xa, ánh mắt chấn động khi thấy chiếc đuôi rắn vươn dài từ chân kẻ bí ẩn. Một số người siết chặt s·ú·n·g, thần sắc thay đổi, không biết đối phương là bạn hay thù. Sự bất an dần lan tỏa.

Trong khi đó, trận chiến vẫn tiếp diễn. Quái nhân gầm lên giận dữ, cố vùng dậy phản kích, nhưng mỗi đòn t·ấn c·ông của nó đều bị hắn dễ dàng tránh né hoặc cản lại bằng băng giá. Lưỡi đao băng lạnh vung lên, để lại trên cơ thể quái nhân những vết cắt sâu hoắm. Máu đen chảy xuống, nhuộm đỏ mặt đất.

Ầm

Lại ột đạo ánh đao xẹt qua phốc một tiếng máu tương vung vẩy ra một cánh tay của quái nhân đứt rơi rời xuống Bạch Minh một cái xoay người đem hắn quăng bay đập mạnh vào vách tường vỡ vụn ra vô số đá vụn và bụi mù .

Ngay tại khi hắn chuẩn bị kết liễu lúc trong kenbunshoku haki của hắn đối phương đang chạy đi Bạch Minh cũng không muốn đuổi theo nên đành thôi vậy .

Quái nhân đã biến mất.

Hắn nhìn về phía bức tường đổ nát, phía sau là một con đường hầm tối tăm. Dấu v·ết m·áu loang lổ kéo dài, chứng tỏ nó đã trốn thoát.

Quay lại phía sau, hắn thấy những nòng s·ú·n·g của cảnh sát đang đồng loạt hướng về mình. Nhưng họ vẫn chần chừ, chưa ai bóp cò. Không quan tâm đến phản ứng của họ, hắn chỉ lặng lẽ lùi bước, hơi lạnh lan tỏa từ cơ thể.

Sương mù dày đặc bỗng nhiên bùng lên, nuốt chửng lấy bóng dáng hắn. Khi màn sương tan đi, hắn đã biến mất.

"Hắn… biến mất rồi!?" Một cảnh sát hét lên, vội vã quét đèn pin xung quanh, nhưng không thấy gì ngoài sương mù dày đặc.

Viên chỉ huy đội cảnh sát siết chặt tay, giọng nghiêm nghị: "Liên hệ cấp trên. Báo cáo toàn bộ sự việc. Chúng ta có một… cá thể chưa xác định tham chiến. Không rõ là địch hay bạn."

Một viên cảnh sát khác nhíu mày: "Nhưng… hắn đã cứu chúng ta. Nếu hắn là quái vật, tại sao lại giúp con người?"

"Bây giờ chưa thể kết luận. Chúng ta cần thêm thông tin. Mau liên hệ bộ phận phân tích hình ảnh và tìm hiểu về hắn. Còn về tên quái nhân kia…"

Viên chỉ huy nhìn về phía con đường hầm tối tăm. Không ai biết tên quái vật đã chạy đi đâu, nhưng chắc chắn đây chưa phải là kết thúc.

Đội cảnh sát nhanh chóng triển khai tìm kiếm, nhưng không có dấu vết nào rõ ràng. Một số người thu dọn hiện trường, số khác báo cáo về tổng bộ.

.....

Về đến nhà Bạch Minh cũng không quan tâm quá nhiều chuyện vừa mới hắn sinh hoạt cũng trở nên như thường lệ thỉnh thoảng tìm Hứa Lâm Nguyên và Du Uyển Nhi trò chuyện qua lại .

....

Dưới màn đêm u ám, quái nhân lê bước, máu nhỏ thành vệt dài trên nền đất bẩn. Hắn chạy đến một bãi rác bỏ hoang, hai chân lảo đảo rồi ngồi phịch xuống, hơi thở nặng nề, lồng ngực phập phồng dữ dội.

Hắn cúi đầu, gầm gừ như dã thú sắp c·hết. "Không... Ta không thể c·hết... Không thể...!"

Cơn đau cào xé từng thớ thịt, đôi mắt đỏ ngầu ánh lên sự tuyệt vọng. Đột nhiên, hắn ngửa mặt lên trời gào thét!

"AARRGHHH!"

Cơn giận dữ bùng phát, hắn vung tay đập nát những thùng phế liệu xung quanh. Từng mảnh vỡ văng tứ tung, đám chuột rác hoảng sợ bỏ chạy tán loạn. Quái nhân như mất trí, điên cuồng lục lọi, vơ vét bất cứ thứ gì có thể ăn, nhét vào miệng nhai nghiến ngấu.

Bỗng, bàn tay hắn chạm vào một vật gì đó khác thường.

Một viên trái cây có hoa văn kỳ lạ, những đường xoắn ốc trải dài trên bề mặt khiến nó trông quái dị. Nhưng lúc này, hắn chẳng quan tâm, chỉ cần sống sót!

Hắn há miệng cắn một miếng.

"Ọe! Thứ quái gì vậy!?"

Mùi vị kinh khủng đến mức hắn suýt nôn ra, nhưng theo bản năng sinh tồn, hắn vẫn nuốt xuống. Và ngay khi trái cây trôi qua cổ họng...

Cơ thể hắn run lên bần bật!

Một cơn đau khủng kh·iếp lan khắp cơ thể, từng thớ thịt như bị đốt cháy từ bên trong!

"AARGHHH!!!"

Từng đường gân nổi lên cuồn cuộn, cơ thể hắn co giật, đôi mắt trợn trừng! Nhưng đau đớn không kéo dài quá lâu, chỉ sau vài phút, hơi thở dần ổn định lại.

Hắn cúi đầu nhìn xuống—những v·ết t·hương sâu hoắm trên cơ thể đang dần khép lại!

Không chỉ vậy, sức mạnh của hắn cũng thay đổi. Hắn cảm nhận được một luồng năng lượng mới, mạnh mẽ hơn, cuồng bạo hơn đang tràn ngập trong từng tế bào.

Hắn đứng dậy, cơ thể cao lớn hơn trước, đôi mắt đỏ sẫm ánh lên sự tà ác.

Một nụ cười méo mó xuất hiện trên khuôn mặt dữ tợn.

"Ha... Ha ha... Ha ha ha ha!!!"

Tiếng cười đầy cuồng loạn vang vọng giữa bãi rác hoang vắng.

Hắn đã tiến hóa.

Không còn là con quái vật suýt c·hết kia nữa.

Giờ đây, hắn đã trở thành thứ gì đó mạnh hơn, điên cuồng hơn... Và khát máu hơn.

【 PS : Ban thưởng : 1

Vật phẩm thu về : 5/10

Tích phân : 609】

Chương 105 : Cấp sói quái nhân