Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 120 : Hai nhân cách
Ngay tại đám người cảnh giác lúc trong bụi mù đột nhiên vang lên giọng nói như thế nhưng lại tựa như cùng ai đó nói chuyện nhưng lại tựa như nói một mình như thế .
Từ lúc trong bụi mù thanh âm vang lên lúc Tử Nguyên liền không do dự bắt đầu triệu hoán thứ nguyên sinh vật chuẩn bị ứng đối tiếp xuống chiến đấu .
" Gura ra ra "
Theo không ngừng năng lượng truyền vào trước mắt một cái vòng triệu hồi sáng lên kèm theo một tiếng gầm thét vang lên một cái thân hình mập mạp nhưng to lớn chừng 2m rưỡi sinh vật trên thân hiện lên chút đất đá như lớp áo giáp bảo vệ nó cùng với một cây gậy gỗ to bằng phân nữa cơ thể nó .
Đây là một con troll đến từ thế giới fantasy nào đó . Khởi đầu cũng coi như tốt đẹp một bên khác vòng triệu hoán hiện lên vô số hắc khí sau đó tụ lại một một cái bóng đen khoắc mũ trùm trên tay còn cầm một cây gậy màu đen cũng từ cái bóng biến thành .
Đây là một cái bóng pháp sư đến từ thế giới solo leveling. Cận chiến hay công kích từ xa đều đầy đủ hết cả .
So với bên này không khí căn thẳng bên kia Lý Hải Phong lại lâm vào hồi ức ben trong có lẽ bản thân Lý Hải Phong không nhớ rõ hay cố quên đi nhưng " hắn " lại nhớ rất rõ ràng .
Đó là lúc hắn còn rất nhỏ .
Trời mưa tầm tã.
Đêm hôm đó, bầu trời như xé toạc bởi những tia chớp rạch ngang bầu không gian đen kịt. Nước mưa trút xuống ầm ầm như muốn nuốt chửng cả thế giới. Đường phố vắng lặng, chỉ còn lại âm thanh của những bước chân nhỏ bé, vội vã, hoảng loạn.
Lý Hải Phong khi đó chỉ mới mười hai tuổi. Cậu hớt hải chạy về nhà, lòng tràn đầy mong đợi vì hôm nay tỷ tỷ hứa sẽ mua món bánh yêu thích của cậu. Nhưng khi bước đến gần cửa nhà, cậu bất giác khựng lại. Cánh cửa khẽ mở, tiếng mưa hòa lẫn với một thứ âm thanh mơ hồ—tiếng vật lộn, tiếng rên rỉ đau đớn, và rồi... một tiếng động sắc lạnh vang lên.
"Bịch!" Một thân ảnh ngã xuống, máu tươi tràn ra nền đất ướt nhẹp.
Cậu đứng c·hết trân. Trước mắt cậu, tỷ tỷ của cậu nằm bất động, đôi mắt mở to nhưng ánh sáng trong đó đã tắt lịm. Máu nhuộm đỏ cả mặt đất. Trong màn mưa mờ mịt, cậu thoáng thấy một bóng đen thấp thoáng, đôi mắt hung ác liếc về phía cậu trước khi biến mất vào bóng tối.
Mọi thứ như vỡ vụn. Cơn sốc ập đến khiến hơi thở cậu nghẹn lại, tim đập loạn xạ trong lồng ngực. Nhưng trong tiềm thức non nớt của cậu, cậu không thể hiểu rõ chuyện gì vừa xảy ra. Tỷ tỷ ngã xuống, nhưng không phải là đang ngủ sao? Hay chị ấy chỉ b·ị t·hương? Cậu vội lao đến, đôi tay nhỏ bé run rẩy nắm lấy bờ vai của tỷ tỷ mà lay mạnh.
"Tỷ tỷ, dậy đi! Tỷ tỷ! Đừng đùa nữa...!" Giọng cậu nghẹn lại, đầy sợ hãi.
Nhưng tỷ tỷ không đáp lại. Cậu lay mạnh hơn, nhưng chỉ có cơ thể lạnh giá, vô hồn. Khi bàn tay cậu rời ra, một lớp chất lỏng ấm nóng dính chặt vào da. Cậu nhìn xuống—hai tay toàn là máu.
Cậu ngây ra, cảm giác hoảng loạn trào dâng. Hình ảnh tỷ tỷ cười đùa với cậu hôm qua, những lần hai người cùng nhau ăn kem, chạy nhảy, chơi đùa hiện ra trong đầu như một thước phim tua chậm. Nhưng ngay sau đó, hình ảnh ấy vỡ vụn, thay vào đó là cảnh tượng kinh hoàng trước mắt.
Cậu mở miệng muốn hét lên, nhưng không thành tiếng. Cơn đau nhói lên trong đầu, mọi thứ trước mắt bắt đầu xoay tròn. Một cảm giác lạnh lẽo mơ hồ bám lấy cậu, như thể có thứ gì đó đang trỗi dậy từ trong sâu thẳm tâm trí.
Bóng tối ập đến.
Trong khoảnh khắc mông lung đó, một giọng nói vang vọng trong tâm trí:
"Yếu đuối quá... Nếu mày không thể chịu đựng, tao sẽ thay mày. Tao sẽ không quên, không tha thứ. Tao sẽ mạnh hơn, sẽ tồn tại."
Một thứ gì đó ẩn ẩn hiện ra trong sâu thẳm tiềm thức cậu, như một hạt giống mới vừa nảy mầm trong bóng tối. Một nhân cách khác đang âm thầm ra đời.
Sáng hôm sau, cậu tỉnh dậy trên giường bệnh, đầu óc trống rỗng. Khi được hỏi chuyện gì đã xảy ra, cậu chỉ nhớ mang máng... rằng tỷ tỷ đã q·ua đ·ời vì t·ai n·ạn. Những ký ức đêm đó, cơn ác mộng khủng kh·iếp, những hình ảnh rùng rợn—tất cả đều đã bị c·hôn v·ùi trong một góc sâu thẳm của tâm trí.
Cậu tiếp tục sống như một người bình thường, yếu đuối và rụt rè, không hề hay biết rằng tận sâu bên trong mình, có một thực thể khác đang tồn tại—âm thầm chờ đợi, âm thầm nuôi dưỡng sự thù hận, để một ngày nào đó... thức tỉnh.
Đúng vậy bây giờ Lý Hải Phong hay nói đúng hơn chính là Lý Hải Phong nhân cách thứ hai so với nguyên bản cái kia rụt rè nhút nhát thì cái này nhân cách thứ hai lại hoàn toàn trái ngược nhưng tựa như lại có chút bạo ngược .
Lối vào khu chợ đêm bỏ hoang tràn ngập bầu không khí căng thẳng. Ánh đèn đường chập chờn soi rọi, tạo thành những bóng tối lay động trên mặt đất. Lý Hải Phong trong trạng thái nhân thú đứng sừng sững, cơ bắp vạm vỡ, da dẻ cứng cáp, đôi mắt hung tợn tỏa ra sự bạo ngược. Đối diện anh ta là Du Uyển Nhi với hình thái bán thú của Teigu Vua Của Quái Thú. Tóc cô khẽ bay theo gió, đôi mắt như mãnh thú đang săn mồi, bộ móng vuốt sắc bén ánh lên sắc lạnh. Phía sau cô, Tử Nguyên đứng xa điều khiển hai sinh vật triệu hoán – một con troll khổng lồ với làn da xám xịt, cơ bắp rắn chắc và một bóng pháp sư bí ẩn, dáng người cao gầy, tà áo choàng phất phơ theo từng cử động.
"Ta sẽ không thua các ngươi!" – Nhân cách 2 của Lý Hải Phong gầm lên, bàn chân dậm mạnh xuống đất, tạo ra một vết lõm lớn.
Con troll lao tới trước, vung chiếc chùy khổng lồ xuống. Lý Hải Phong gầm lên, hai tay giơ lên đỡ đòn, mặt đất dưới chân nứt toác. Một luồng sóng xung kích từ cú v·a c·hạm khiến bụi mù bốc lên. Thế nhưng, thay vì bị nghiền nát, Lý Hải Phong dùng sức mạnh của trái Zou Zou no Mi phản kích. Cánh tay vạm vỡ siết chặt chùy của troll, dùng lực hất mạnh, khiến sinh vật triệu hồi mất thăng bằng. Không bỏ lỡ cơ hội, hắn xoay người tung cú đá cực mạnh vào đầu troll, khiến nó loạng choạng lùi về sau.
"Hừm… thú vị đấy!" – Du Uyển Nhi lao tới, móng vuốt lóe lên chém về phía hắn. Lý Hải Phong nghiêng đầu tránh đòn, tay trái tung ra cú đấm nặng như búa tạ, ép cô phải lùi lại. Hai bên liên tục giao tranh, đòn đánh của cả hai đều mang theo lực p·há h·oại khủng kh·iếp.
Troll gầm lên, khôi phục lại thăng bằng, vung chùy quét ngang. Lý Hải Phong nhảy lên né tránh, nhưng bóng pháp sư phía sau đã vung tay, tạo ra một chuỗi ma pháp đen kịt phóng tới. Một luồng năng lượng v·a c·hạm, khiến hắn khựng lại giữa không trung. Ngay lúc đó, troll vung chùy lên lần nữa. Ầm! Một cú đánh trực diện khiến hắn văng ra xa, lưng đập mạnh vào bức tường gạch, tạo thành một vết lõm sâu.
Lý Hải Phong lắc mạnh đầu, đôi mắt bừng lên ánh đỏ hung tợn. Hắn chống tay bật dậy, lao tới như dã thú. Troll giơ chùy lên đỡ, nhưng hắn bất ngờ nghiêng người, một cú đấm móc mạnh như sấm sét đánh thẳng vào hàm dưới của troll. Rắc! Xương vỡ vụn, troll ngã quỵ. Chưa dừng lại, hắn siết chặt cổ nó, nhấc bổng lên và đập mạnh xuống đất. Tử Nguyên cảm nhận được sự suy yếu của troll, khẽ cắn răng thu hồi triệu hoán. Troll dần tan biến trong ánh sáng xanh nhạt, trở về thế giới của nó.
“Không thể để hắn tiếp tục như vậy!” – Tử Nguyên thở dốc, ra lệnh cho bóng pháp sư phòng thủ bên cạnh mình. Du Uyển Nhi hiểu ngay tình thế, đôi mắt hiện lên sự quyết tâm. Cô cắn răng kích hoạt siêu biến thân!
Mái tóc của cô bỗng dưng dài ra, chuyển thành trắng bạc, khí thế bùng nổ. Móng vuốt sắc bén hơn, đôi mắt trở nên hoang dã như dã thú thật sự.
Bùm! Trong tích tắc, Du Uyển Nhi xuất hiện ngay trước mặt Lý Hải Phong, tốc độ nhanh đến mức mắt thường không kịp bắt kịp. Một cú vả bằng móng vuốt cực mạnh đánh thẳng vào ngực hắn, đẩy hắn bay ra xa. Hắn cố gắng gượng dậy, nhưng cô không cho hắn cơ hội. Trong vòng ba phút ngắn ngủi, cô liên tục t·ấn c·ông với tốc độ và sức mạnh gấp mười lần bình thường. Những cú đấm, móng vuốt cào xé khiến hắn gần như không thể chống đỡ.
Rầm! Cú đá cuối cùng của Du Uyển Nhi đánh bay Lý Hải Phong vào một gian hàng bỏ hoang. Bụi bốc lên mù mịt. Cô thở hắt ra, hơi mệt nhưng vẫn giữ được ý thức tỉnh táo. Khi khói bụi tan đi, thân hình Lý Hải Phong run rẩy, cơ thể dần thu nhỏ lại. Đôi mắt đỏ hung ác biến mất, thay vào đó là ánh mắt hoang mang, bối rối của nhân cách 1.
“Chuyện… chuyện gì vừa xảy ra?” – Lý Hải Phong run rẩy nhìn quanh, toàn thân đầy thương tích nhưng tâm trí trống rỗng. Hắn không nhớ gì cả…
【 PS : Ban thưởng : 1
Vật phẩm thu về : 8/10
Tích phân : 715】