Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 125 : Snapdragon hiển uy
Bên ngoài cổng trường, phố xá vẫn nhộn nhịp như thường lệ. Một nhóm sinh viên tụ tập bên một quán trà sữa nhỏ, cười nói vui vẻ. Xa xa, vài người bán hàng rong đang chuẩn bị dọn dẹp sau một ngày buôn bán.
Bỗng từ trong một con hẻm nhỏ gần đó, một bóng người xiêu vẹo
bước ra.
Hắn lê từng bước chậm chạp, đầu gục xuống, cánh tay buông thõng
vô lực. Dưới ánh đèn đường, khuôn mặt hắn lộ ra tái xanh, đôi mắt trống rỗng,
cái miệng há hốc nhỏ dãi.
Một người đi đường thoáng nhìn thấy, nhíu mày:
"Thằng cha này say rượu à?"
Chưa kịp hiểu chuyện gì, từ trong bóng tối, một con zombie khác
bước ra, rồi thêm một con nữa.
Tất cả đều có dáng đi xiêu vẹo, di chuyển một cách chậm chạp
nhưng chắc chắn, hướng thẳng về phía đám đông.
Ban đầu, mọi người vẫn chưa hoảng loạn, chỉ tỏ ra khó hiểu.
"Quái lạ, sao dạo này nhiều người đi lang thang vậy?"
Nhưng ngay lúc đó—
Một con zombie bất ngờ lao đến, há miệng cắn vào vai một thanh
niên!
"Aaaaghh!"
Người thanh niên hoảng hốt đẩy nó ra, nhưng con zombie đã bám
chặt không buông. Một người khác liền giật lấy một chiếc ghế gấp gần đó, đập
mạnh vào đầu con zombie!
Bốp!
Đầu con zombie bị đập nát, nó lập tức ngã xuống bất động.
Một giây im lặng trôi qua—
"Mẹ kiếp! Mấy thứ này là zombie thật sao!?"
Mọi người bắt đầu hoảng loạn, nhưng một số nam sinh can đảm vẫn
đứng ra chống lại lũ zombie.
Một người nhặt lấy cây chổi gỗ gần đó, vụt mạnh vào một con
zombie khác, đánh nó ngã xuống đất.
Một người khác dùng ống sắt, đập liên tục vào đầu một con khác
cho đến khi nó không còn động đậy.
Tưởng rằng có thể khống chế được tình hình—
Bất ngờ, một con zombie đội nón bảo hiểm xuất hiện!
"Cẩn thận! Thằng kia có đội nón!"
Một nam sinh dùng gậy bóng chày đập mạnh vào đầu nó. Nhưng thay
vì ngã xuống, nó chỉ loạng choạng một chút rồi tiếp tục tiến tới!
"Shit! Đập đầu nó không có tác dụng à!?"
Trước khi kịp phản ứng, một con zombie đội xô sắt cũng bước ra
từ trong bóng tối!
Cả nhóm sinh viên hoàn toàn hoảng loạn khi thấy những con zombie
này chịu đòn quá tốt. Những v·ũ k·hí thô sơ ban nãy có thể đánh gục zombie
thường, nhưng không thể dễ dàng hạ được những con có trang bị!
Cùng lúc đó, từ trong đám đông—
Một tiếng xé báo vang lên.
Soạt!
Một con zombie đang cầm tờ báo rách nát bước tới, che kín mặt nó
sau lớp giấy. Một người gan dạ dùng gậy vụt mạnh, làm tờ báo rách toạc. Nhưng
đúng lúc này—
Con zombie lập tức giận dữ, tốc độ di chuyển tăng vọt!
Nó gầm lên một tiếng, sau đó lao nhanh về phía người vừa đánh
nó!
"Aaaa! Nó nhanh quá!"
Chưa kịp phản ứng, người này bị con zombie túm lấy, há miệng cắn
xuống cánh tay. Máu tươi bắn ra, người bị cắn thét lên trong đau đớn.
"Chạy mau!"
Lúc này, mọi người thực sự hoảng loạn, quên hết ý định chống cự.
Nhưng đã quá muộn—
Những người bị zombie cắn, chỉ trong vài giây sau, bắt đầu run
rẩy. Đôi mắt họ dần đục ngầu, da thịt trở nên nhợt nhạt.
Không lâu sau—
Họ cũng đứng dậy, trở thành zombie.
Những người còn sống thực sự sợ hãi, họ bắt đầu bỏ chạy tán
loạn. Nhưng lũ zombie vẫn chậm rãi tiến tới, như bóng tối đang dần nuốt chửng
toàn bộ khu phố.
Đối với sự xuất hiện của những zombies này Bạch Minh hoàn toàn
không hề hay biết chút nào hắn kenbunshoku haki cũng không có phạm vi cảm
giác xa đến như thế ngược lại là trong lúc nguy cấp cũng đã có người báo cảnh
bên cảnh sát cũng đã đem thông tin truyền đến cục kiểm soát cứ điểm trụ sở bên
trong .
Một nhân viên giá·m s·át vội vàng quay sang báo cáo, giọng nói đầy căng thẳng:
"Đội trưởng! Tình hình khẩn cấp! Ở khu vực gần đại học phía Nam, có nhiều báo cáo về những kẻ t·ấn c·ông kỳ lạ!"
Người giá·m s·át chính, một người đàn ông trung niên với bộ vest gọn gàng, nhíu mày: "Tấn công kỳ lạ? Cụ thể là gì?"
"Theo camera an ninh, những người này có dáng đi xiêu vẹo, da tái nhợt, và… chúng đang cắn người!"
Toàn bộ phòng giá·m s·át lập tức xôn xao. Một nhân viên khác vội vàng mở thêm các góc quay khác nhau, những hình ảnh trên màn hình hiện ra rõ ràng—một đám đông hoảng loạn đang bỏ chạy khỏi những sinh vật giống như zombie. Một số người liều lĩnh chống trả, nhưng những con zombie đặc biệt hơn, như con đội nón bảo hiểm hay con có báo che mặt, lại chịu đòn rất tốt, khiến tình hình trở nên nguy hiểm.
"C·hết tiệt… Đây là một đợt bùng phát d·ịch b·ệnh sao?!" Một nhân viên giá·m s·át lo lắng lẩm bẩm.
Đội trưởng trầm giọng ra lệnh: "Liên lạc với tổ đội gần nhất, yêu cầu họ đến hiện trường ngay lập tức. Đừng để l·ây l·an ra toàn thành phố!"
"Rõ!"
Lúc này, tình hình trên đường phố càng trở nên hỗn loạn hơn.
Giữa đám hỗn loạn, một nhóm sinh viên và người đi đường vội vàng bỏ chạy, cố gắng tìm nơi trú ẩn. Sau một hồi chạy thục mạng, họ thấy một khu cư xá đang xây dựng dang dở.
"Bên kia có công trình chưa hoàn thành! Mau vào đó đi!"
Không ai kịp suy nghĩ nhiều, cả nhóm lập tức lao vào khu nhà. Những bức tường bê tông vẫn còn dở dang, cửa chính chưa lắp kính, nhưng ít nhất nó cũng có nhiều tầng và là một nơi ẩn nấp tạm thời.
Khi chạy qua lối vào, họ lướt qua một cái cây kỳ lạ mọc gần góc tường—một cây xương rồng cao ngang một đứa trẻ khoảng 10 tuổi.
Thân cây màu xanh rêu làn da gai góc sằn sùi còn có 1 chiếc sừng màu đỏ ngay miệng trên thân có 1 chiếc túi nhỏ không biết là ai cột vào nó lúc này giống như đang ngủ say vậy .
Nhưng vì hoảng loạn, không ai để ý đến nó.
Bên trong khu nhà, nhóm người nhanh chóng leo lên các tầng trên để trốn, dùng những tấm ván gỗ, thùng sắt và vật liệu xây dựng để chặn cửa ra vào bên dưới.
"Mọi người mau chắn cửa sổ lại!"
"Tìm v·ũ k·hí gì đó đi!"
Họ gấp rút bố trí phòng thủ, cố gắng giữ im lặng, chờ xem liệu lũ zombie có đuổi theo hay không…
Mặc dù nhóm người đã chuẩn bị chắn cửa, mỗi người trong tay đều nắm chặt một thanh sắt hoặc xà beng, sẵn sàng chiến đấu nếu zombie tràn vào. Không ai muốn ngồi yên đợi c·hết cả.
Bên ngoài, lũ zombie bắt đầu kéo đến. Chúng xiêu vẹo bước qua bãi đất lổn nhổn sỏi đá, đi về phía khu nhà như bị thu hút bởi hơi thở của con người.
Một con zombie mặc áo thể thao, dáng người cao lớn, bước đến gần lối vào. Khi nó chỉ còn cách cây thực vật trông giống như một con rồng chừng hai mét, đột nhiên—
"GRÀO!"
Thứ tưởng như chỉ là một gốc cây trang trí bỗng nhiên động đậy!
Cả nhóm kinh hãi nhìn chằm chằm khi thực vật đó ngẩng đầu lên, đôi mắt sáng rực, miệng há rộng, lộ ra hàm răng sắc nhọn. Nó có hình dáng giống như một con rồng nhỏ, hai chân vững chắc bám vào đất, cánh lá xòe ra hai bên như đang sẵn sàng t·ấn c·ông.
Thứ này không phải cây cỏ bình thường. Nó là một sinh vật sống!
Ngay sau đó—
"PHÙNG!!"
Một cột lửa cực nóng phun ra từ miệng Snapdragon, lan tỏa theo hình nón, thiêu đốt zombie ở phía trước nó!
"Aaaa!! Nó phun lửa kìa!" Một người trong nhóm kinh ngạc hét lên.
"Đó là cái gì vậy?! Một con quái vật sao?!"
Những con zombie đứng trước mặt Snapdragon bị thiêu c·háy d·ữ d·ội. Chúng vùng vẫy, cố gắng thoát khỏi biển lửa, nhưng chỉ vài giây sau cơ thể chúng cháy đen, rồi đổ gục xuống đất.
"Cứu rồi! Chúng ta được cứu rồi!"
Snapdragon không phải thực vật cố định hoàn toàn. Một rễ chính của nó vẫn cắm chặt xuống đất, nhưng cơ thể có thể xoay tròn bốn hướng, giúp nó t·ấn c·ông linh hoạt hơn.
Sau khi quét sạch zombie phía trước, nó quay người sang bên phải, há miệng—
"PHÙNG!"
Một cột lửa tiếp tục bùng lên! Trái, phải, trước, sau—bất cứ zombie nào tiến vào phạm vi hai mét quanh nó đều bị ngọn lửa nuốt chửng!
Tuy nhiên, số lượng zombie vẫn tiếp tục gia tăng.
【 PS : Ban thưởng : 1
Vật phẩm thu về : 9/10
Tích phân : 715】