Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 16 : Chiến đấu
Sau khi bước ra khỏi lớp Bạch Minh cũng liền định qua bên chỗ làm luôn không cần về nhà . Nói đến công việc của hắn chính là làm nhân viên bán hàng tại một cửa hàng tiện lợi nào đó .
Cũng nhờ có Thu Nguyệt học tỷ giúp đỡ cho nên hắn công việc cũng nhẹ hơn chút chủ yếu là xoay ca dễ dàng hơn thuận tiện cho việc học của hắn lại thêm bây giờ truy tìm bảo vật công việc không định kỳ này .
Khi vừa định rời trường, Bạch Minh bất ngờ nghe tiếng gọi từ phía sau. Thu Nguyệt bước đến gần, dáng vẻ như mọi khi, nhẹ nhàng và điềm tĩnh.
" Bạch Minh đợi chút "
" Có việc gì sao học tỷ " Bạch Minh ngạc nhiên hỏi .
" Hôm nay tôi cũng có việc phải qua gần đó. Chúng ta cùng đi nhé." Thu Nguyệt học tỷ cười nói .
Hai người sóng vai bước đi, trao đổi vài câu chuyện thường ngày.
Khi cả hai bắt đầu bước đi trên con đường dẫn ra khỏi trường, bầu không khí giữa Bạch Minh và Thu Nguyệt khá yên tĩnh. Bạch Minh vốn không phải là người hay nói nhiều, nhưng Thu Nguyệt lại luôn tạo cho anh cảm giác thoải mái, như thể chẳng cần phải nói gì thì vẫn hiểu nhau. Tuy nhiên, cô là người phá vỡ sự im lặng trước.
"Dạo này cậu có vẻ bận rộn nhỉ, đi học rồi còn làm thêm. Công việc ở cửa hàng tiện lợi có ổn không?" Thu Nguyệt hỏi, giọng nhẹ nhàng nhưng vẫn mang nét quan tâm.
Bạch Minh quay sang nhìn cô, nở một nụ cười mỉm. "Cũng không tệ lắm, công việc không khó, chủ yếu là quan sát và đảm bảo không có vấn đề gì xảy ra. Tối khuya thì hơi mệt, nhưng vẫn ổn."
Thu Nguyệt nhắc nhở:
"Công việc ở cửa hàng tiện lợi tuy không khó, nhưng cũng cần cẩn thận. Đừng để quá lao lực, giữ sức khỏe là quan trọng nhất."
Bạch Minh gật đầu, cảm kích trước sự quan tâm của cô.
"Tôi nghĩ cậu nên nghỉ ngơi nhiều hơn. Công việc làm thêm cũng tốt, nhưng sức khỏe mới là quan trọng nhất. Nếu cậu cứ lao lực mãi như vậy, sẽ ảnh hưởng đến việc học."
Bạch Minh thầm nghĩ về lời khuyên của Thu Nguyệt, biết rằng cô nói đúng. Nếu là lúc trước hắn còn cần số tiền này để trang trải cho cuộc sống và để dành cho những mục tiêu xa hơn nhưng bây giờ không biết trật tự của thế giới có còn giữ được bao lâu nữa chuyện tiền nông cũng không phải quá cần thiết .
"Tôi biết chứ. Nhưng thật ra công việc này không quá mệt đâu, ban đêm có thể ngồi nghỉ nhiều. Và... thật ra tôi cũng khá cảm kích khi chị đã giới thiệu công việc này cho tôi."
Thu Nguyệt khẽ cười, "Thật ra lúc trước tôi cũng từng làm việc ở đó một thời gian ngắn. Ông chủ cửa hàng khá dễ tính và không yêu cầu nhiều, nên tôi nghĩ nó phù hợp với cậu. Nhưng nếu thấy không ổn, đừng ngại nói với tôi. Tôi có thể tìm giúp cậu công việc khác nhẹ nhàng hơn."
Bạch Minh hơi bất ngờ khi biết Thu Nguyệt từng làm ở đó. Anh cảm thấy điều này khiến cô và mình gần gũi hơn, nhưng đồng thời cũng không muốn phiền cô quá nhiều. "Tôi sẽ cố gắng cân bằng giữa việc học và làm. Cảm ơn chị, nếu có vấn đề gì, tôi sẽ nhờ chị giúp đỡ."
Thu Nguyệt gật đầu. "Được rồi, nhưng đừng cố gắng quá mức nhé. Lúc đó, tôi không chắc có thể giúp cậu được nhiều."
Khi cả hai gần đến nơi, Thu Nguyệt dừng lại và nói: "Cậu đi trước đi, tôi có việc cần giải quyết, sẽ đến sau."
Bạch Minh cũng không có suy nghĩ nhiều đi vào chỗ làm chuẩn bị một chút tiếp thu công việc từ các bạn khác chuẩn bị công việc tối nay .
Thời gian rất nhanh đi qua rất nhanh đêm đã tối đến gần mười một giờ lúc hắn mới bắt đầu kết thúc công việc chuẩn bị về nhà . Nhưng khi vừa đến ngã rẽ, một âm thanh lạ vang lên từ con hẻm gần đó. Tiếng rầm rì, như có thứ gì đó đang di chuyển. Theo bản năng, Bạch Minh ngước nhìn về phía đó.
Một bóng đen vụt qua biến mất ở chỗ tối Bạch Minh ánh mắt nhìn lướt qua hắn đã nhận ra khí tức của quái vật . Nhưng lần này hắn không có quăng kính vỡ bởi vì chung quanh phản chiếu đồ vật không thiếu .
Bất quá lúc này trời cũng tối hắn cũng là lớn mật đuổi theo cái kia cái bóng bước chân của hắn rất nhanh nhưng lại rất nhẹ không có phát ra âm thanh .
Tại một hồi truy kích hắn đi đến một cái khu rừng nhỏ tại bóng đêm chiếu xuống khu rừng tỏ ra vẻ âm u nơi các tán cây khô héo bao phủ khắp nơi. Trong trung tâm khu rừng, một cái bóng đen đang đứng im lặng, trông như một phần của khu rừng c·hết chóc, thân hình nó lớn với nhiều gai nhọn mọc ra từ những nhánh cây vặn vẹo.
Bạch Minh nhận ra nó chính là hôm qua hắn gặp được Thorn wood beast cái kia quái vật cây hắn nhìn chung quanh cũng không nhìn thấy cái khác vật sống trừ hắn ra cho nên nói chung quanh đây không có người .
" Gầm gừ "
Thorn Wood Beast phát hiện ra anh, đôi mắt rực lên khi nhận thấy một kẻ thù tiềm tàng. Nó nhấc các nhánh cây đầy gai từ cơ thể mình, chuẩn bị cho đòn t·ấn c·ông.
Nhận ra nguy hiểm Bạch Minh không có do dự nhảy sang một bên lăn một vòng nhìn lại lúc chỉ thấy Thorn Wood Beast chỉ mới bước ra có ba bước .
Hắn khóe miệng hơi giật nhưng cũng chú ý điểm này : " Tốc độ chậm sao làm kiên thịt được "
Bạch Minh vung tay lên trên không trung xuất hiện khóa kéo khóa kéo mở ra lúc bên trong rớt xuống mười cái cấp thấp inves .
Tiếp đó thân thể hắn bị rất nhiều lá cây bao phủ lại đợi lá cây thu hồi đi thân thể hắn cũng biến dạng .
Toàn thân chiều cao đã nhấc cao đến 2m toàn thân bị bao phủ bởi vừa dày vừa nặng lân giáp hai vai hai chân vị trí giáp hiện ra gai nhọn đặc thù của cá sấu hình dáng khuỷa tay hai bên đều có gai ngược mọc ra .
Phần đầu mọc ra độc giác khuôn mặt dữ tợn sau hông phủ xuống áo choàng đến chân màu nâu đen trong tay cũng xuất hiện một thanh kiếm được làm từ đuôi cá sấu .
Biến hình hoàn tất hắn nhìn sang bên kia bọn inves đều b·ị đ·ánh bay trên thân cắm không thiếu gai nhọn xuyên qua thân thể bọn nó đều ngã ra đất không dậy nổi .
Hắn cũng không trông cậy quá nhiều vào mấy con cấp thấp inves này.
Khi Thorn Wood Beast tiếp tục phóng gai, Bạch Minh nhanh chóng lùi lại, tận dụng khoảng cách để đoán thời điểm. Đợi khi Thorn Wood Beast ngừng t·ấn c·ông để thu hồi năng lượng, Bạch Minh lao lên phía trước, sử dụng thanh kiếm đuôi cá sấu của mình. Hắn vung mạnh, chém vào những nhánh cây yếu hơn của con quái vật, để lại những vết nứt và mảnh vụn rơi rụng.
Thorn Wood Beast gầm lên trong cơn giận dữ, nó xoay người dùng các nhánh cây to lớn từ tay để quét ngang. Cú quét mạnh mẽ làm hắn bị hất văng ra xa, rơi mạnh xuống đất. Một cơn đau nhói lan khắp cơ thể, nhưng hắn nhanh chóng lắc đầu, đứng dậy tiếp tục chiến đấu .
Bạch Minh quyết định thay đổi chiến thuật. Hắn lao vào lần nữa, nhưng lần này không chỉ dùng kiếm mà còn tận dụng tốc độ di chuyển nhanh của mình để né tránh các đòn gai, hắn xoay người, dùng chân quét mạnh vào chân Thorn Wood Beast, khiến nó mất thăng bằng. Với một cú xoay tròn nữa, hắn chém vào phần thân giữa của nó bằng thanh kiếm, tạo một v·ết t·hương lớn.
Thorn Wood Beast loạng choạng, và Bạch Minh nhận ra đây là thời cơ. Hắn lấy đà, nhảy lên cao, thanh kiếm cá sấu sáng lên trong ánh sáng mờ nhạt của rừng.
[ PS : Ban thưởng : 1
Vật phẩm thu về : 2/10
Tích phân : 52 ]