Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 25 : Ngẫu hứng
Số 15 ngả lưng trên ghế, ánh mắt dõi theo ánh đèn mờ ảo, để âm nhạc xoa dịu tâm trí. Vũ Nguyên Phong cũng thả lỏng, đôi mắt nhắm lại, như để sẵn sàng cho vòng thi tiếp theo.
"Âm nhạc thật tuyệt, làm tôi thấy bình tĩnh hơn hẳn," một khán giả thì thầm với bạn mình, giọng nói nhẹ nhàng trong không gian yên tĩnh.
Trong vài khoảnh khắc, cả khán phòng như hòa vào dòng chảy âm nhạc, để mọi lo toan, áp lực của cuộc thi tan biến vào hư không. Giai điệu nhạc nền kết thúc cũng là lúc không khí chuẩn bị cho sự căng thẳng sắp tới.
Khi tiếng nhạc du dương trong quán dần ngưng lại, Tâm Hạ bước lên sân khấu, cất giọng vui vẻ:
“Thời gian sáng tác đã kết thúc! Giờ là lúc các thí sinh thể hiện tài năng của mình. Hãy dành cho họ những tràng pháo tay thật nhiệt tình nào!”
Khán giả vỗ tay rào rào, không khí trong quán đầy hào hứng và hồi hộp. Những thí sinh lần lượt bước lên sân khấu để trình bày sáng tác ngẫu hứng của họ.
Thí sinh số 25, với chủ đề "Mùa xuân," là người đầu tiên. Cô hát một bài nhẹ nhàng, trong trẻo, miêu tả về sự tươi mới và niềm vui tràn ngập khi mùa xuân đến. Giọng cô uyển chuyển, khán giả khẽ gật đầu theo từng nhịp nhạc, có người còn khe khẽ mỉm cười.
Tiếp theo là thí sinh số 35 với chủ đề "Tình bạn." Dù có vẻ căng thẳng, cậu vẫn cố gắng thể hiện một ca khúc vui tươi về những kỷ niệm đáng nhớ giữa những người bạn. Tuy bài hát không quá nổi bật, nhưng sự cố gắng của cậu nhận được vài tràng pháo tay khích lệ từ khán giả.
Rồi đến thí sinh số 45, với chủ đề "Giấc mơ." Bài hát của cậu mang giai điệu nhẹ nhàng nhưng giàu cảm xúc, kể về những ước mơ chinh phục thế giới. Khán giả tỏ ra ấn tượng hơn với phần thể hiện này, có tiếng vỗ tay lớn hơn khi cậu cúi chào kết thúc.
Khán giả bắt đầu bàn luận nho nhỏ về các phần thi, đôi lúc có những lời khen ngợi dành cho các thí sinh. Tiếng trầm trồ xen lẫn tiếng cười nhẹ nhàng làm không khí thêm phần thoải mái. Một vài khán giả nói:
"Hay đấy! Cậu số 45 hát có cảm xúc ghê."
"Số 25 dễ thương quá, bài hát của cô ấy nhẹ nhàng mà vẫn cuốn hút."
Cảm giác hào hứng lộ rõ, chờ đợi những phần thi tiếp theo, không khí trong quán rộn ràng hơn hẳn khi màn trình diễn của các thí sinh đang ngày càng tiến triển tốt đẹp.
Khi Tâm Hạ gọi đến thí sinh số 86, không khí trong quán trở nên căng thẳng hơn.
Vũ Nguyên Phong bước lên sân khấu với dáng vẻ tự tin, ánh mắt sáng rực. Hắn cầm mic và bắt đầu trình bày bài hát bằng tiếng Anh, giai điệu êm dịu hòa quyện cùng âm thanh của quán.
Giọng hát trầm ấm của Vũ Nguyên Phong bắt đầu cất lên, từng từ một mượt mà, hòa quyện cùng không khí du dương của quán café:
"Just say hello
To the moon above
Just say hello
To the stars that shine
Just say hello
To the world we love.
And when you see
A sunny sky
Don’t be afraid to smile and say hi.
You can say hello
To the world, you know,
And just say hello."
Dịch nghĩa:
“Chỉ cần chào nhau
Với ánh trăng trên cao
Chỉ cần chào nhau
Với những ngôi sao tỏa sáng
Chỉ cần chào nhau
Với thế giới mà chúng ta yêu thương.
Và khi bạn nhìn thấy
Một bầu trời đầy nắng
Đừng ngại ngùng mỉm cười và nói lời chào.
Bạn có thể chào hỏi
Với thế giới mà bạn biết,
Chỉ cần chào thôi.”
Giọng hát của Vũ Nguyên Phong mang theo sự ấm áp và đầy năng lượng tích cực, khiến không gian quán như lắng lại. Những nốt cao v·út được xử lý khéo léo, làm khán giả càng thêm say mê. Mỗi câu hát đều truyền tải cảm xúc mạnh mẽ, và nhiều người trong đám đông không thể ngừng gật gù theo điệu nhạc.
Khán giả bắt đầu thả lỏng, một số người còn nhẹ nhàng vỗ tay theo nhịp điệu, rồi thì thầm bình luận với nhau:
"Giọng anh ấy thật tuyệt vời!"
"Nghe tiếng Anh mà cảm xúc quá!"
Khi bài hát kết thúc, quán cà phê vang lên những tràng pháo tay rộn rã. Vài người còn đứng lên vỗ tay, và tiếng hò reo vang vọng khắp nơi, chứng tỏ phần thi này đã thực sự làm mọi người phấn khích.
Vũ Nguyên Phong mỉm cười hài lòng, cúi đầu chào khán giả trước khi rời khỏi sân khấu, vẻ tự tin càng rõ rệt hơn bao giờ hết.
Kế tiếp chính là phần thi của thí sinh số 15. Cô ấy bước lên sân khấu với dáng vẻ tự tin và cầm micro trong tay. Ánh đèn dịu nhẹ chiếu xuống, khán giả dường như chìm vào bầu không khí yên tĩnh, lắng nghe những giai điệu.
" Ánh trăng chiếu sáng đầm sen,
Hương sen thoảng đưa, dịu dàng trong màn đêm,
Tôi dạo bước giữa lối cũ,
Nghe gió thì thầm những chuyện xưa…
Từng cánh sen khẽ lay động,
Như ôm trọn những nỗi niềm chất chứa,
Ánh trăng lung linh trong ký ức,
Mang theo bao mộng mơ vụt xa.
Trong đôi mắt ai, tôi thấy những luyến lưu,
Và trong lòng mình, tôi giữ lại một thoáng mong manh... "
Giọng ca của số 15 khiến cả khán phòng như chìm đắm trong không gian thơ mộng. Mỗi câu hát như đang kể một câu chuyện tình nhẹ nhàng mà sâu lắng, khiến không ai có thể rời mắt.
"Giọng hát như tiếng gọi của quá khứ vậy... thật xúc động!" một khán giả thốt lên, mắt không rời khỏi sân khấu.
"Tôi cảm nhận được cả hương sen và ánh trăng trong lời hát của cô ấy," một người khác cảm thán, vẻ mặt say mê.
Tiếng vỗ tay vang lên khắp phòng, tràn ngập sự tán thưởng. Phần thi của thí sinh số 15 đã tạo ấn tượng mạnh mẽ và ghi dấu trong lòng mọi người.
Bạch Minh đứng trên sân khấu, ánh đèn chiếu sáng làm nổi bật hình ảnh của hắn. Hắn cảm thấy sự hồi hộp lan tỏa từ phía khán giả, những gương mặt đang chăm chú theo dõi từng động tác của hắn. Hắn hít một hơi thật sâu, tự nhủ rằng mình đang cover lại một bài hát, không phải chỉ để thể hiện, mà còn để truyền tải cảm xúc chân thành.
Càng không phải dùng nó để kiếm tiền chỉ muốn thắng một cuộc thi nhỏ trong sự kiện của một quán ăn mà thôi.
Khi hắn bắt đầu ngân nga giai điệu, khán giả lập tức chú ý.
Khán giả lắng nghe, có người nhắm mắt lại để cảm nhận từng câu hát. Họ lắc lư theo điệu nhạc, và sự kết nối giữa Bạch Minh và người xem càng thêm sâu sắc.
Hắn bắt đầu cất lên:
" Ánh dương về muôn nơi.
Với hoa rơi khắp nơi.
Đi đâu người hỡi.
Khi có thơ ai nhẹ khơi.
Vì lòng em trong sáng như mây trời.
Đôi mắt nhung huyền ôi tuyệt vời . "
Đoạn nhạc vang lên, và ngay lập tức, một số người trong đám đông chấn kinh. Họ không thể tìm thấy bài hát này trên bất kỳ trang âm nhạc nào, khiến họ nghi ngờ rằng đây là một bản nhạc mới. Một cảm giác hồi hộp dâng lên trong lòng mỗi người.
" Bước chân đi xa .
Theo dáng ai nhạt nhòa.
Một mình lê bóng sao khờ dại quá.
Chỉ còn mình ta vẫn khắc câu thơ là ...
Đã yêu em ngay từ phút giây đầu."
"...."
“Bài này hay quá!” một người trong khán giả thốt lên, tạo ra một làn sóng bàn tán xôn xao. Các cặp mắt mở to, và những nụ cười dần xuất hiện trên gương mặt họ khi Bạch Minh tiếp tục cất lên những câu hát đầy cảm xúc.
Hắn cất tiếng hát:
" Chỉ là thoáng qua nhưng mà sao ta vẫn chờ.
Dù viết lên ngàn câu nhưng một lời chẳng dám nói ra.
Biết đâu đêm về chỉ còn trăng ôm lấy ta.
Thì đánh gieo lên bao vần thơ riêng mình thôi...."
Những câu chữ trôi chảy, như lột tả được những nỗi lòng sâu sắc, khiến nhiều người không khỏi cảm thán. Họ chìm đắm trong giai điệu, cảm nhận từng âm thanh như làn sóng vỗ về tâm hồn.
Cuối cùng, khi hắn kết thúc phần thi, tiếng vỗ tay vang lên như một cơn sóng mạnh mẽ. Mọi người đứng dậy, cổ vũ nhiệt liệt cho hắn. Nụ cười trên khuôn mặt hắn không thể giấu được cảm giác hạnh phúc và tự hào khi cảm nhận sự công nhận từ đám đông.
【PS :
Số 86 : Just say hello
Số 16 : Thi Sĩ
Số 15 : Ánh Trăng Đầm Sen(荷塘月色).】
【 PS : Ban thưởng : 1
Vật phẩm thu về : 5/10
Tích phân : 87】
【PS : Không biết viết lời bài hát vào như vậy có sao không nên mình chỉ viết một đoạn ngắn và chỉ xuất hiện trong một đoạn kịch bản nhỏ như vậy về sau có thể sẽ nhắc lại nhưng sẽ không viết ra lời bài hát của mấy bài này, nói chung đây là một đoạn kịch bản nhỏ thay đổi không khí một chút thôi cảm ơn đã xem và quan tâm】