Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 27 : Đi trễ

Chương 27 : Đi trễ


Một ngày mới bắt đầu, ánh nắng yếu ớt xuyên qua khe rèm cửa. Tiếng chuông báo thức vang lên đều đặn từ chiếc điện thoại trên bàn. Bạch Minh mở mắt, liếc nhìn đồng hồ trên màn hình.

8h30.

“Hôm nay buổi học hơi muộn, bây giờ còn sớm mà…” Bạch Minh (nghĩ thầm) tay vươn lấy chiếc điện thoại.

Hắn mở ứng dụng tin tức,hai mắt hơi mờ nhìn xem tin tức hôm nay lướt qua các tiêu đề như thường lệ:

Người ngoài hành tinh xuất hiện tại XXX

“Trong bóng tối dày đặc, một bóng hình to lớn, không rõ hình dạng đã được một số người dân báo cáo. Họ khẳng định rằng đã nhìn thấy một sinh vật khổng lồ di chuyển giữa các tòa nhà tại ngoại ô thành phố. Hiện tại, thông tin này vẫn chưa được xác thực.”

Dòng tin này ngay lập tức thu hút sự chú ý của Bạch Minh. Hắn bấm vào xem chi tiết, kéo xuống dưới và phát hiện một video được đăng tải.

Trong đoạn clip, người ta chỉ ghi lại được hình ảnh mờ nhạt từ xa, một bóng hình đen khổng lồ đang lẩn khuất giữa các tòa nhà.

“Chuyện này là thế nào đây?” Bạch Minh (nghĩ thầm).

Hắn xem đoạn video một cách kỹ lưỡng, cố gắng quan sát từng chi tiết, nhưng tất cả vẫn rất mơ hồ. Hắn thử sử dụng Thấu Hiểu Chi Nhãn, nhưng không thể thu thập thêm bất kỳ thông tin nào qua màn hình điện thoại. Sau vài giây trầm ngâm, Bạch Minh quyết định bỏ qua.

“Vẫn chẳng rõ là thật hay giả...”

Sau đó, hắn tiếp tục lướt xuống các tin khác:

Minh tinh nào đó dính s·candal

"Ngôi sao nổi tiếng đang đối mặt với vụ b·ê b·ối lớn, trở thành tâm điểm trên trang nhất sáng nay."

Bạch Minh chỉ lướt qua tiêu đề này mà không mấy quan tâm.

Tiếp đến là một dòng tin khiến hắn hơi khựng lại:

Tội phạm đột nhiên đột tử khi đang chạy trốn truy bắt

“Một kẻ tình nghi trong vụ c·ướp n·gân h·àng bất ngờ ôm ngực và gục xuống khi bị cảnh sát truy đuổi. Không có bất kỳ tác động vật lý nào lên người hắn trước khi t·ử v·ong. Nguyên nhân c·ái c·hết hiện vẫn đang được điều tra.”

Đọc xong dòng tin này, một cảm giác quen thuộc chợt tràn ngập tâm trí Bạch Minh. Cảnh tượng người đàn ông ôm ngực, gương mặt biến sắc rồi ngã xuống… Hắn thấy như đã gặp cảnh này trước đó, nhưng không nhớ rõ nó đến từ đâu.

“Lạ thật… Mình đã thấy cảnh tượng này ở đâu rồi nhỉ…” Bạch Minh (nghĩ thầm).

Sau một lúc suy nghĩ nhưng không tìm được lời giải, hắn cũng không quan tâm nhiều nữa mà lướt qua tin tiếp theo:

XXX thành phố chuẩn bị có bão lớn loại hình...

"Dự báo thời tiết cảnh báo về một cơn bão lớn với sức gió mạnh đang tiến đến khu vực ven biển XXX. Người dân được khuyến cáo chuẩn bị tinh thần đối phó với t·hiên t·ai."

Bạch Minh chẳng để tâm nhiều, một bên tiếp tục xem điện thoại một bên vệ sinh cá nhân thay đồ chuẩn bị đi học nhưng ánh mắt vẫn luôn tại trên điện thoại .

Một lúc lâu.

“Hỏng rồi, sắp trễ rồi!”

Bạch Minh (nghĩ thầm) mắt dán chặt vào chiếc điện thoại, thấy kim đồng hồ nhích dần về con số 9. Hắn vội vàng lao ra khỏi nhà, balo vẫn chưa khóa kỹ, lủng lẳng sau lưng.

Khi chạy qua một góc phố, bất ngờ va phải một người mặc đồ đen từ đầu đến chân, mang khẩu trang kín mít. Cả hai đụng mạnh vào nhau khiến Bạch Minh loạng choạng. Sách vở từ trong balo của hắn đổ nhào ra đất, lăn lóc khắp nơi.

Người áo đen đối diện cũng làm rơi một số vật dụng, trong đó có một quyển sổ nhỏ bằng da đen.

Bạch Minh cúi xuống nhặt đồ, mắt liếc qua quyển sổ, thoáng nghĩ nó trông giống với quyển sổ của mình. Không suy nghĩ nhiều, hắn nhanh chóng gom lại tất cả sách vở, vô tình nhặt nhầm cả quyển sổ của người kia vào đống sách của mình.

Người áo đen cũng nhặt nhạnh vội vàng, tay cầm một quyển sổ tương tự và nhét vào trong túi áo. Cả hai đều quá vội, chẳng buồn kiểm tra lại đồ đạc của mình.

“Xin lỗi nhé!”

Bạch Minh nói nhanh, rồi xoay người chạy tiếp. Người áo đen khẽ gật đầu, không đáp, rồi cũng rảo bước theo hướng ngược lại.

Cả hai chạy thật xa, biến mất ở hai đầu con phố, không ai nhận ra rằng mình đã cầm nhầm đồ của người kia.

Bạch Minh hớt hải chạy vào trường, khi đến lớp thì đã trễ vài phút. May mắn thay, giáo sư vẫn chưa bắt đầu bài giảng, nên hắn thở phào nhẹ nhõm.

Vừa bước vào lớp, Bạch Minh nhanh chóng nhìn quanh, bắt gặp Phạm Huy Tùng đang ngồi gần cửa sổ. Hắn tiến đến, ngồi xuống bên cạnh, rồi cười nhẹ:

“Trễ một chút nhưng may quá.” Bạch Minh (nói nhỏ).

Phạm Huy Tùng quay sang, cười đáp lại: “Tôi còn tưởng cậu ngủ quên luôn rồi chứ!”

“Suýt nữa thì thật.” Bạch Minh gật gù, rồi không nói thêm gì nữa.

Sau màn chào hỏi ngắn ngủi, cả hai đều im lặng tập trung vào bài giảng, bởi đây là môn chuyên ngành quan trọng. Giảng viên bắt đầu bài giảng với những công thức phức tạp và những lý thuyết sâu xa, khiến cả lớp chìm trong sự tập trung tuyệt đối.

Đang học đến một đoạn khá quan trọng, Bạch Minh cúi xuống mở ba lô, lấy ra quyển sổ màu xanh dương để chuẩn bị ghi chú. Vừa cầm lên, hắn lập tức cảm thấy trọng lượng quyển sổ có chút khác lạ, nặng hơn bình thường.

"Chuyện gì thế này?" Bạch Minh (nghĩ thầm) khi cảm giác kỳ lạ khiến hắn dừng lại.

Mở quyển sổ ra, hắn ngay lập tức nhận ra giữa những trang giấy có một quyển sách nhỏ màu đen kẹp vào. Bìa ngoài của nó vô cùng đơn giản, chỉ có một dòng chữ màu trắng đậm nét: “Death Note”.

Bạch Minh cau mày nhìn dòng chữ, có chút kinh ngạc .

"Death Note?" Hắn không thể nhớ rõ từ lúc nào cuốn sổ này lại lọt vào tay mình.

Ở một góc khác của thành phố, người áo đen vẫn tiếp tục chạy nhanh, không ngoái đầu lại. Cảm giác áp lực dồn lên từng bước chân, hắn chỉ dừng lại khi đã đến một nơi hắn cho là an toàn—một con hẻm nhỏ, vắng vẻ, không có người qua lại và cũng không hề có camera giá·m s·át.

Người áo đen thở hồng hộc, tựa lưng vào tường trong con hẻm vắng vẻ, đôi mắt ánh lên vẻ vui mừng. Hắn không thể tin rằng mình đã thoát được, và nụ cười trên môi cứ như vậy nở rộ.

“Cuối cùng cũng xong rồi!”

Hắn (cười lớn) cảm giác như vừa giành được một thắng lợi lớn.

Hắn mở quyển tập nhỏ màu đen ra, chuẩn bị viết xuống những suy nghĩ của mình. Tuy nhiên, ngay khi trang đầu tiên mở ra, nụ cười trên mặt hắn bỗng chốc tắt ngấm. Hắn nhìn vào bên trong quyển sổ, nhưng điều khiến hắn lo lắng là những dòng chữ lộn xộn, khó hiểu, khiến hắn không thể nào đọc được.

"Chuyện gì thế này?" Hắn (thì thầm)

Ánh mắt chằm chằm vào những ký tự không rõ ràng trên trang giấy. Mỗi dòng chữ trông quen thuộc nhưng lại không thể hiểu nổi, tạo ra cảm giác bất an trong lòng.

Sau một lúc lâu cố gắng xác nhận, người áo đen cuối cùng cũng nhận ra mình đã lấy nhầm thứ. Quyển sổ không phải là vật hắn cần, mà có vẻ như vừa mới bị tráo đổi với quyển sổ của Bạch Minh.

“C·hết tiệt! Nhầm lẫn rồi…”

Hắn (nghĩ thầm) cảm giác bực bội trào dâng. Hắn không biết Bạch Minh là ai, cũng không biết đối phương đang ở đâu, và làm thế nào để tìm lại quyển sổ của mình.

Hắn bặm môi, sự lo lắng bắt đầu xuất hiện. Quyển sổ này không chỉ là một cuốn sách thông thường, mà còn chứa đựng những thông tin quan trọng. Hắn cần phải tìm cách lấy lại nó, nhưng trước tiên, phải tìm ra Bạch Minh và xem đối phương có thông tin gì về quyển sổ màu đen.

“Phải tìm hắn…” Hắn (thì thầm)

Quyết định trong lòng, rồi nhanh chóng rời khỏi con hẻm, tìm kiếm dấu vết của Bạch Minh.

【PS : Ban thưởng : 1

Vật phẩm thu về : 7/10

Tích phân : 87】

Chương 27 : Đi trễ