Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 45 : Cơm chiên trứng
Hắn lên tiếng, phá vỡ bầu không khí yên tĩnh:
“Ngươi thấy gì từ vụ trường học hôm nay?”
Trương Tĩnh Di hơi nghiêng đầu suy nghĩ, rồi đáp lại bằng giọng trầm ngâm:
“Thật kỳ lạ. Bọn ta nhận được báo cáo từ người dân nói rằng có một quái vật dùng băng t·ấn c·ông, nhưng đến nơi thì chỉ còn hiện trường hỗn loạn. Sân thể d·ụ·c đóng băng hoàn toàn, các lớp học thì bị p·há h·oại. Những nhân chứng thì kể lại chuyện chẳng khác gì từ một bộ phim viễn tưởng. Một số nói thấy người màu tím, một số lại bảo là có một sinh vật kỳ quái. Hỗn loạn thật.”
“Quái vật màu tím…” Lý Thiên Vũ nhắc lại cụm từ đó, giọng hắn kéo dài như để dò xét phản ứng của Tĩnh Di.
Cô gái gật đầu, tiếp tục:
“Ừ, điều này mới là kỳ quặc. Theo mô tả, con quái vật ấy không t·ấn c·ông ai, chỉ xuất hiện rồi biến mất. Ngươi nghĩ sao?”
Lý Thiên Vũ nhìn xuống ly cà phê của mình, nhấp một ngụm nhỏ. Giọng hắn hạ thấp, như để chỉ Tĩnh Di nghe được:
“Nếu ta nói, hôm nay ta đã thấy con quái vật màu tím đó thì sao?”
Ánh mắt Trương Tĩnh Di sắc bén như dao, nhưng cô không vội phản ứng mạnh. Thay vào đó, cô nhướng mày, tựa người ra sau ghế.
“Ngươi đã thấy? Nó làm gì?”
Lý Thiên Vũ lắc đầu:
“Không làm gì cả. Chỉ xuất hiện thoáng qua, rồi biến mất. Nhưng còn điều này... ta đã biến thân.”
“Biến thân?” Trương Tĩnh Di lên tiếng, có chút bất ngờ.
“Vậy ngươi đã biến thân thành Kamen Rider Metal rồi sao?”
Lý Thiên Vũ gật đầu, giọng trở nên nghiêm túc:
“Chính xác. Ta đã biến thân, nhưng có một chuyện mà ta không thể không nói. Bạn ta đã nhìn thấy lúc ta biến thân.”
Trương Tĩnh Di im lặng trong giây lát, ánh mắt cô hơi nhíu lại.
“Bạn của ngươi... nhìn thấy?”
“Ừ.” Lý Thiên Vũ đáp, giọng hắn trầm xuống. “Lúc đó, đối phương không nói gì, chỉ nhìn với ánh mắt rất ngạc nhiên. Tuy nhiên, ta không thể không đề phòng, cũng không muốn làm hắn bị cuốn vào chuyện này. Đó là lý do ta nghĩ có lẽ nên để hắn giữ bí mật chuyện này. Nhưng không thể không thừa nhận, chuyện này không thể cứ thế giấu kín mãi được.”
Tĩnh Di gật đầu, giọng cô trầm tư.
“Ta hiểu. Những vật phẩm này không đơn giản như ta nghĩ. Không chỉ là sức mạnh, mà còn là trách nhiệm. Nhưng ta cũng không thể phủ nhận rằng nếu không tìm ra nguồn gốc của những con quái vật này, chúng ta sẽ gặp rắc rối lớn hơn.”
Lý Thiên Vũ thở dài, ánh mắt trở nên mơ màng.
“Chúng ta cần tìm hiểu những vật phẩm này trước khi quá muộn. Hôm nay, thấy con quái vật băng xuất hiện ngay tại trường học, ta đã nghĩ có lẽ đó chỉ là một sự trùng hợp. Nhưng sau khi biến thân và chứng kiến những gì đã xảy ra, ta không thể không nghi ngờ rằng tất cả đều có liên kết.”
Tĩnh Di im lặng một lúc lâu, rồi bất ngờ cười nhẹ, phá vỡ không khí căng thẳng.
“Ngươi nghiêm túc ghê đấy, Thiên Vũ. Nhưng ta đồng ý với ngươi. Những vật phẩm này quá nguy hiểm. Hôm nay, ngay cả đội ngũ điều tra cũng không thu được gì ngoài một bãi chiến trường và vài câu chuyện hoang đường. Có lẽ, chúng ta cần phối hợp nhiều hơn để hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra.”
Hắn nhếch môi cười:
“Ngươi cũng nghiêm túc không kém ta đâu, Tĩnh Di. Nhưng phải nói thật, ta không ngờ gặp lại ngươi ở đây. Lần trước... cũng là hiện trường của một vụ lộn xộn.”
Trương Tĩnh Di nhìn thoáng qua Fletchling đang được vuốt ve bên cạnh mình. Cô thả lỏng, nở một nụ cười nhẹ nhàng, rồi nói tiếp. “Có lẽ, chúng ta sẽ phải theo dõi mọi chuyện. Cứ từ từ tìm hiểu, biết đâu lại có điều bất ngờ.”
Lý Thiên Vũ không đáp lại ngay, nhưng ánh mắt của hắn vẫn không ngừng nhìn về phía cửa sổ, như thể đang suy nghĩ về mọi thứ đang diễn ra.
Một bên khác, Bạch Minh đã đến một tiệm cơm nhỏ nằm trong con hẻm vắng, nơi không quá đông đúc nhưng có vẻ rất hợp khẩu vị của hắn. Vừa bước vào, hắn nhanh chóng ngắm nghía qua menu. Ban đầu, hắn định gọi món gì đó thật sang trọng, nhưng khi nhìn thấy món cơm trứng chiên lại đứng đầu danh sách với mức giá "khủng" khóe miệng hắn không khỏi giật giật.
"Cơm trứng chiên sao? Đúng là chẳng ai nghĩ cơm trứng lại đắt như vậy." Hắn thầm nghĩ trong lòng, cảm giác vừa ngạc nhiên lại có chút... bất lực. Nhưng rồi, như thể muốn kiểm chứng sự kỳ lạ của món ăn này, hắn quyết định gọi một phần, xem thử liệu nó có xứng đáng với cái giá "trên trời" kia hay không.
Đợi đến khi món ăn được bày ra trước mặt, Bạch Minh liền kinh ngạc. Không phải vì món ăn bày biện ra sao hay ăn ngon đến mức nào, mà là vì nó cũng là một vật phẩm thông tin của nó hiện lên trước mắt hắn.
【Vật phẩm: Bát cơm chiên trứng của Soma
Đến từ: Shokugeki no Soma
Công dụng: Tạm thời tăng sức mạnh và tinh thần chiến đấu sau khi ăn, giúp phục hồi năng lượng nhanh chóng, nhưng tác dụng không kéo dài lâu.
Giới thiệu: Đây là một trong những món ăn đặc biệt do Yukihira Soma chế biến. Với hương vị thơm ngon, bát cơm chiên trứng này không chỉ làm hài lòng vị giác mà còn kích thích tinh thần của người thưởng thức, giúp họ hồi phục thể lực để tiếp tục chiến đấu.】
Kỳ lạ hơn chính là món ăn này lại vẫn nóng hổi, mặc dù đã được dọn ra một lúc. Hơi nóng từ món cơm trứng chiên nghi ngút bốc lên, như thể mới vừa được làm ra cách đây không lâu.
Bạch Minh nhìn chăm chú vào đĩa cơm, trong lòng có một chút nghi ngờ. Hắn nhẹ nhàng hỏi chủ quán:
"Đây... món này là do đầu bếp của quán làm ra đúng không?
Chủ quán nhìn hắn, có vẻ ngạc nhiên nhưng vẫn đáp:
"Đúng vậy, cậu không phải lo đâu, món cơm trứng chiên này là do đầu bếp của quán tôi làm.
Bạch Minh muốn gặp một chút cái này đầu bếp nhưng chủ quán bảo là đối phương vừa tan làm nên không gặp được . Hắn lại không nói gì thêm chủ quán cũng về sau bếp chuẩn bị món phục vụ khác khách hàng .
Nhân lúc không ai quan tâm Bạch Minh đem trước mặt món cơm chiên trứng thu về đồ giám sau đó lại lấy ra ăn như chưa có chuyện gì xảy ra do đây là vật đầu tiên từ Shokugeki thế giới bị hắn thu thập nên dù chỉ là một món ăn bình thường cũng tính như là một vật phẩm .
Cơm nước xong xuôi, Bạch Minh không vội về nhà mà bước ra ngoài, quyết định đi dạo một hồi. Hôm nay mặc dù đã thu hoạch không ít, nhưng hắn cũng đã mất đi không ít tích phân, lại còn tự bồi thêm cho mình 10 điểm tích phân. Cảm giác như vậy khiến hắn không thể ngồi yên, mà muốn thử vận may một chút. Hắn tự nhủ, có lẽ bên ngoài sẽ có cơ hội gì đó để bù đắp cho những tổn thất này.
Bạch Minh đi dạo trên phố, nhưng ngay lập tức nhận ra không khí hôm nay khác hẳn mọi khi. Trên đường, q·uân đ·ội và cảnh sát đi lại tấp nập, mỗi người đều tỏ ra nghiêm túc, như thể đang tìm kiếm thứ gì đó. Dường như ảnh hưởng của vụ quái vật xuất hiện ban ngày vẫn chưa lắng xuống. Những chiếc xe cảnh sát, những sĩ quan q·uân đ·ội, tất cả đều tập trung cao độ, mắt quan sát mọi ngóc ngách.
“Không biết hôm nay có còn quái vật nào xuất hiện không?” Bạch Minh tự hỏi trong lòng, liếc nhìn xung quanh, phát hiện một số người nhìn hắn có vẻ cảnh giác. Đúng là trong thế giới này, không phải quái vật nào cũng tự nhiên xuất hiện. Một số quái vật là do con người biến thành, điều này khiến hắn càng thêm cẩn trọng.
“Chắc cũng không có cái gì đáng lo nữa đâu. Chỉ có lũ quái vật không có đầu óc mới xuất hiện thôi,” hắn thầm nghĩ. Dù vậy, trong lòng Bạch Minh vẫn có chút không yên, những sự kiện gần đây không hề đơn giản như hắn nghĩ.
【 PS : Ban thưởng : 3
Vật phẩm thu về : 8/10
Tích phân : 55】