Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Truyện Chữ Hay Nhất & Game Tu Tiên Miễn Phí tại Qidian-VP

Qidian-VP là nền tảng mở trực tuyến, miễn phí đọc truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, truyện hay, vietphrase, vp được đóng góp nội dung từ các tác giả viết truyện và các dịch giả convert, dịch truyện, rất nhiều truyện hay và nổi bật được cập nhật nhanh nhất với đủ các thể loại tiên hiệp, kiếm hiệp, huyền ảo ...

Bên cạnh đó, bạn cũng có thể tham gia hệ thống tu luyện để đạp vào tiên lộ: Lịch Luyện, Luận Đạo, Tụ Bảo Trai, Chinh Phạt, Bái Thiên, Đột Phá, Hoán Mệnh,.....

Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Điều khoản dịch vụChính sách bảo mậtVề bản quyềnTu tiên thường thứcGiới thiệu Qidian-VP

Chư Thiên : Bắt Đầu Hành Trình Trở Thành Kẻ Thu Thập

Unknown

Chương 52 : Báo cảnh

Chương 52 : Báo cảnh


" Mặc dù đã nứt ra nhưng cũng không phải không thể thu về "

Vừa nói hắn tiện tay vung lên mấy cái nhắm ngay hắn camera cùng chung quanh camera trực tiếp b·ị đ·ánh bể .

Sau đó Bạch Minh triệu hồi ra chư thiên đồ giám đem ice age memory đặt vào bên trong một trang giấy trắng.

Thần kỳ gợn sóng hiện lên sau đó trang sách bên trên hiện lên hoàn mỹ trạng thái memory lần nữa lấy ra lúc chính là hoàn mỹ không bị hư hại memory .

" Thật thần kỳ "

Làm Bạch Minh nhìn lại lúc nào có cái kia người sử dụng ice age memory thân ảnh chỉ có trên đất xé rách quần áo cùng với trên thân đám quái vật máu tươi không cần nghĩ cũng biết chuyện gì xảy ra .

" Cũng nên hồi vốn "

Nói hắn vươn tay đem vừa mới đã biến thành thẻ bài thorn wood beast thu về đồ giám ánh kiếm lóe lên nháy mắt chung quanh hắn nổ tung bụi mù nổi lên đợi đến bụi mù tán đi lúc nào có Bạch Minh thân ảnh ở đây .

Đêm khuya đã trở về nhà Bạch Minh nằm trên giường cùng hệ thống câu thông .

" Hệ thống ta không phải đánh bại ice age dopant sao ta tích phân đâu ? "

Vừa mới hắn đã xem qua thu nhập của mình từ truyền thông tin cho gương thần bị giảm xuống tích phân về sau thông qua đánh g·iết gormin số lượng inves cùng goblin sau hắn tích phân đã lại đến 94 điểm nhưng có đánh g·iết ice age dopant thu vào .

" Đinh túc chủ có là đánh bại có g·iết sao ? "

" Nhưng hắn không phải c·hết sao " Bạch Minh phản bác.

" Đinh lúc c·hết hắn là người thường cũng không phải quái nhân "

Bạch Minh muốn nói tiếp nhưng hệ thống không cắt đứt hắn .

" Đinh túc chủ ngươi cũng xem như thu về 1 vật phẩm biết đủ đi "

Lần này hắn không có phản bác nhưng cũng không có tiếp tục cùng hệ thống cãi cọ mà là dùng điện thoại mở nhạc chill chill bắt đầu ngủ .

【PS : Sửa thiết lập lại một chút .

( Mỗi cái giống nhau vật phẩm hay cùng một series vật phẩm chỉ thu lấy mười cái ví dụ như kamen rider 000 bên trong dù là đồng xu thường hay đồng xu màu đều tính chung là 1 cái bất quá nếu như thu thập đủ ba đồng xu cùng 1 màu được tính là một cái vật phẩm . )

Sửa lại thành : Vật phẩm trùng lặp xem như tích phân không hạn chế vật phẩm cùng series .

Lý do : Gần đây ít xem phim quá số lượng kiến thức không đủ hạn chế nhiều quá không biết viết gì ngoài ra sẽ đề thăng ban thưởng hạn mức lên từ 10/10 sẽ tăng cao hơn theo giai đoạn không bị lạm phát .】

Cùng lúc đó khi Bạch Minh đã chìm vào giấc ngủ lúc .

Trong sòng bạc những người bình thường kia may mắn còn sống đám người chạy tán loạn ai về nhà nấy đi cũng tiện tay báo cảnh đem nơi này tình huống sơ lược cùng sợ hãi báo lên .

Vừa mới Bạch Minh triệu hồi tới quái vật chỉ xử lý tên kia cũng không có động tới người bình thường cho nên mới có một màn như thế .

Thời gian lùi lại chừng mười phút trước.

Sau khi Bạch Minh rời khỏi hiện trường, không khí tại sòng bạc vẫn đặc quánh nỗi sợ hãi. Những ánh đèn neon lấp lánh giờ đây chỉ làm nổi bật hơn sự hỗn loạn. Đám đông vốn dĩ đã hoảng loạn nay càng trở nên r·ối l·oạn hơn, mỗi người một hướng, không biết phải làm gì hay đi đâu.

Một số người nhanh chóng chạy về phía lối thoát, chen lấn và đẩy nhau qua những hành lang hẹp.

"Đừng chen lấn nữa! Đừng chen lấn nữa!" một người phụ nữ hét lên, nhưng giọng nói của cô nhanh chóng bị nhấn chìm giữa tiếng ồn ào.

"Mọi người nhanh chóng chạy đi! Quái vật đi rồi! " một người mặc đồng phục bảo vệ hét lên như thế nhưng hắn không có ở lại hướng dẫn người khác từng bước s·ơ t·án mà là trước nhất chạy đi đám người một trong .

Cũng không thể trách hắn nhóm cho dù là ai đối mặt chuyện như vậy cũng sẽ sợ hãi không thôi không duy là bọn hắn.

Tiếng bàn ghế bị xô đẩy, tiếng khóc lóc, tiếng thở gấp hòa trộn tạo nên một khung cảnh hỗn độn.

Một người đàn ông trung niên đứng giữa sảnh, cầm chiếc mũ trong tay, nhìn quanh với ánh mắt sợ sệt. "Có thật là quái vật đã đi hết rồi không?" ông ta hỏi mà như nói với chính mình, nhưng không ai trả lời.

Cuối cùng, đám người an toàn rời đi ai về nhà nấy.

Trong đó, một người đàn ông trung niên, dáng vẻ vội vã, chạy khá xa khỏi sòng bạc. Ánh mắt hắn ta không ngừng liếc về phía tòa nhà, vẻ sợ hãi in đậm trên khuôn mặt. Bàn tay run rẩy, hắn ta vội vàng bấm điện thoại gọi cho cảnh sát, miệng lắp bắp, tiếng thở dốc rõ ràng qua đầu dây.

"Alô... alô! Là... cảnh sát phải không?" Giọng nói của hắn đứt quãng, gần như nghẹn lại. "Ta... ta muốn báo cảnh. Có... có quái vật!"

Người ở đầu dây bên kia là một cảnh sát trẻ tuổi, bình tĩnh trả lời. "Ngài cứ bình tĩnh. Chúng tôi đang nghe đây. Ngài có thể nói rõ hơn không?"

"Ta... ta là khách của sòng bạc... Ở... ở xxxxxxx! Tối nay, quái vật đột nhiên xuất hiện! Ta... ta tận mắt thấy mà! Là thật!"

"Có quái vật? Ý ngài là gì?" Cảnh sát trẻ thoáng bối rối, nhưng nhanh chóng đáp lại. "Ngài cứ tiếp tục, chúng tôi cần biết thêm chi tiết để hỗ trợ kịp thời."

Hắn ta hít một hơi sâu, cố gắng trấn tĩnh lại, nhưng giọng vẫn run rẩy. "Ban đầu... không có chuyện gì. Nhưng khoảng tám, chín giờ tối, cửa lớn bị đẩy mạnh, tràn vào một đám... giống như... như người máy vậy! Bọn chúng... có v·ũ k·hí... b·ắn c·hết một người ngay tại chỗ khi hắn định chống cự!"

"Ngài có thể tả kỹ hơn không? Đám đó có làm gì thêm không?" Giọng nói từ đầu dây bên kia trở nên nghiêm túc hơn.

"Chúng... chúng bao vây hết mọi người! Sau đó... có người cố chạy trốn, nhưng bị... bị quái vật đuổi kịp! Một con quái vật đầu chim, thân người màu trắng... nó... nó dùng sương giá, đóng băng cả người!"

Đầu dây bên kia im lặng vài giây trước khi một giọng nói trầm hơn vang lên, có vẻ như là một cảnh sát già hơn tiếp nhận cuộc gọi. "Ngài hãy bình tĩnh. Tôi là trung úy. Xin ngài tiếp tục kể. Chuyện gì xảy ra sau đó?"

"Rồi... rồi lại có một con màu xanh lá xuất hiện! Nó dẫn theo đám nhỏ lùn... bọn chúng đánh nhau với con đầu chim kia! Sau... sau đó... có một con màu tím! Nó... nó g·iết c·hết con đầu chim rồi biến mất..."

Cảnh sát trung niên ngắt lời, giọng vẫn đều đều nhưng ẩn chứa uy nghiêm. "Ngài hiện tại đang ở đâu? Xin giữ nguyên vị trí, đội của chúng tôi sẽ tới ngay."

"Ta... ta ở gần đó... Nhưng ta không thể chờ! Ta không muốn c·hết!"

"Ngài hãy bình tĩnh. Chúng tôi cần ngài ở yên để cung cấp thông tin chính xác hơn. Mọi chuyện đã an toàn rồi."

Sau khi cúp máy, người đàn ông trung niên lại liếc nhìn sòng bạc phía xa. Nỗi sợ hãi vẫn chiếm trọn tâm trí, hắn ta không dám làm theo lời cảnh sát, mà vội vã quay đầu bỏ chạy, chân không ngừng run rẩy, gần như muốn gục xuống nhưng vẫn liều mạng chạy mất.

Tại sân phía trước trụ sở cảnh sát, ánh đèn xe tuần tra nhấp nháy, tạo nên một bầu không khí căng thẳng. Hai, ba mươi cảnh sát trong trang phục chống b·ạo đ·ộng tập hợp thành đội hình, v·ũ k·hí và thiết bị đã sẵn sàng trên tay. Họ kiểm tra lại từng chi tiết cuối cùng, từ áo giáp cho đến bộ đàm, để đảm bảo không có sai sót.

Một người đàn ông với băng trung úy trên vai bước lên phía trước, ánh mắt nghiêm nghị lướt qua đội hình. "Mọi người chú ý! Lập tức kiểm tra lần cuối. Sau hai phút, xuất phát!"

"Rõ, thưa trung úy!" cả đội đáp lại dứt khoát, âm thanh vang vọng đầy khí thế.

Vị trung úy nhấc bộ đàm lên, ra hiệu cho đồng đội ở tuyến đầu, rồi quay lại nhắc nhở. "Giữ vững đội hình, không để xảy ra bất kỳ sơ suất nào!"

【 PS : Ban thưởng : 3

Vật phẩm thu về : 9/10

Tích phân : 114】

Chương 52 : Báo cảnh