Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 78 : Yaiyai Yaruca
Chiếc xe khách lăn bánh đều đặn, hướng về phía một con đường hầm dài phía trước. Bóng tối bao trùm khi xe vừa tiến vào, chỉ còn ánh đèn xe chiếu sáng mờ nhạt con đường. Ban đầu, mọi thứ có vẻ bình thường, không có gì đáng chú ý.
Bạch Minh ngồi tựa vào ghế, ánh mắt vẫn nhìn ra cửa sổ. Đột nhiên, một cảm giác kỳ lạ dâng lên trong lòng hắn. Kenbunshoku Haki của hắn khẽ rung động, như thể có điều gì đó bất thường ở phía trước. Nhưng hắn không nhíu mày hay tỏ vẻ quan tâm, chỉ lạnh nhạt liếc mắt nhìn thẳng, không nói một lời.
"Ủa? Cái gì thế này?" tiếng tài xế đột ngột vang lên, pha lẫn sự kinh ngạc và bối rối.
Hứa Lâm Nguyên và Du Uyển Nhi cũng ngẩng đầu lên, cả hai không giấu nổi vẻ bất ngờ khi nhìn về phía trước. "Chuyện gì vậy?" Hứa Lâm Nguyên thốt lên, ánh mắt mở lớn.
Ánh sáng mờ ảo bắt đầu xuất hiện ở cuối đường hầm. Nhưng thay vì lối ra quen thuộc, trước mắt họ là một cảnh tượng không thể tin được: một con đường tràn ngập màu sắc rực rỡ, như một dải cầu vồng kéo dài vô tận. Các đường vằn lấp lánh ánh sáng chạy song song, không khí xung quanh dường như cũng phát ra ánh sáng kỳ dị.
"Đây… đây là cái gì vậy?" Du Uyển Nhi nhíu mày, vẻ mặt đầy kinh ngạc.
"Đường hầm… không phải đã hết rồi sao?" tài xế lẩm bẩm, giọng nói run rẩy. Ông nắm chặt tay lái, mắt nhìn thẳng vào khung cảnh trước mắt, chân ga chợt khựng lại một chút, nhưng rồi vẫn tiếp tục lái xe vào không gian kỳ lạ này.
Bạch Minh im lặng, đôi mắt ánh lên chút tò mò nhưng vẫn giữ nguyên vẻ lạnh nhạt. Với hắn, cảnh tượng này không làm dao động tâm trí. Những hình ảnh như vậy, với một người đã trải qua những chuyện kỳ lạ, chỉ làm hắn thêm cẩn thận mà thôi.
Xe tiếp tục lăn bánh, tiến sâu hơn vào con đường đầy màu sắc. Không gian xung quanh như trở nên phi thực, với những dải sáng uốn lượn, thỉnh thoảng lại lóe lên những luồng sáng kỳ dị giống như pháo hoa.
"Tôi chưa từng thấy thứ gì như thế này…" Hứa Lâm Nguyên lẩm bẩm, không rời mắt khỏi cửa sổ.
"Cái này là không bình thường," Du Uyển Nhi nói, giọng hơi nghiêm trọng. "Rốt cuộc là chúng ta đang đi đâu?
Chiếc xe khách tiếp tục chạy trong không gian kỳ ảo, ánh sáng đầy màu sắc vờn quanh như một màn trình diễn kỳ lạ. Đột nhiên, từ phía xa, một âm thanh náo động vang lên, cắt ngang sự yên tĩnh kỳ lạ:
“Yai yai yai yai!”
Từ xa, một chiếc xe khổng lồ màu vàng lao đến, thân xe sáng bóng với thiết kế hầm hố như một quái thú cơ khí. Hàng loạt ống bô trên nó phun ra lửa xanh đỏ chớp tắt. Kích thước của nó lớn gấp ba, thậm chí bốn lần so với xe khách, nhưng tốc độ lại cực nhanh. Phía trước mũi xe là biểu tượng hình chữ “Y” lớn, phần đèn pha phát sáng chớp nháy liên tục như mắt của một con quái vật nghịch ngợm.
Chiếc xe màu vàng lao tới sát bên hông xe khách, động cơ gầm rú vang vọng khắp không gian.
Bạch Minh nhìn sang liền biết được nó là thứ gì,
【Quái vật: Yaiyai Yarucar
Đến từ: Thế giới Bakuage Sentai BoomBoomger
Nguồn gốc: Một chiếc xe có linh trí, được xếp vào hàng quái vật nhờ sức mạnh và trí tuệ vượt trội
Năng lực: Phóng to, hai mắt bắn ra tia laser, phóng to Kurumaru, hấp thụ Ghassolin, chế tạo t·ên l·ửa từ lỗ xả của mình tia cao tốc .
Giới thiệu: Yaru Car là một vị tướng và thành viên của Sanseaters thuộc Đội điều hành cuộc xâm lược không gian vĩ đại Hashiriyan. Anh là một người ngoài hành tinh đến từ hành tinh Yarucar】
“Cái quái gì đây?!” Hứa Lâm Nguyên kêu lên, cả người bật ngửa ra ghế, mắt trừng lớn nhìn chiếc xe kỳ dị bên ngoài.
“Thứ này là cái gì mà lại chạy được ở đây?” Du Uyển Nhi nhíu chặt mày, giọng đầy nghi hoặc lẫn khó chịu.
Chiếc xe màu vàng đột nhiên cất giọng, âm thanh vang lên giống như một tay gangster nghịch ngợm: “Yo! Yo! Yo! Mấy người dám chạy trên địa bàn của ta à? Highway Space này là sân chơi của Yaiyai Yarucar đây! Nghĩ mình có cửa hả? Let’s race, baby!”
Chiếc xe vàng hống hách áp sát vào xe khách, thân xe lắc lư như đang chế giễu. Đuôi xe phun ra một luồng lửa lớn, khiến nhiệt độ bên ngoài tăng lên rõ rệt.
“Cái gì?! Nó… nó biết nói?!” Hứa Lâm Nguyên kinh ngạc không tin nổi vào tai mình.
“Không chỉ biết nói, nó còn muốn đua xe với chúng ta?” Du Uyển Nhi trừng mắt, ánh mắt đầy sự bất mãn.
Bạch Minh vẫn giữ vẻ lạnh nhạt, ánh mắt chỉ khẽ liếc qua chiếc xe màu vàng khổng lồ bên ngoài. Hắn không nói gì, nhưng sự tập trung trong ánh mắt cho thấy hắn không xem nhẹ tình huống này.
Chiếc xe vàng tiếp tục khiêu khích, động cơ gầm rú, lửa từ ống bô phun ra ngày càng mãnh liệt. “Chạy đi! Chạy nhanh lên! Hay là các người sợ rồi? Đừng có làm ta chán nha!”
Tài xế xe khách lúc này cũng đã hoảng loạn, mồ hôi chảy đầy mặt, tay lái run rẩy khi chiếc xe màu vàng áp sát ngày càng gần.
“Không thể như vậy mãi được, mau nghĩ cách!” Hứa Lâm Nguyên hét lên, giọng đầy lo lắng.
Du Uyển Nhi nắm chặt tay ghế, nghiến răng: “Tên quái vật này rõ ràng muốn chơi chúng ta!”
Ngay sau đó, chiếc xe màu vàng bỗng nhiên đổi hướng, va mạnh vào hông xe khách. Cú v·a c·hạm cực mạnh khiến chiếc xe khách mất lái, trượt ra khỏi Highway Space và lao vào vách đường hầm bên cạnh.
Một tiếng “Ầm!” vang lên. Xe khách rơi mạnh xuống đất, thân xe chấn động khiến mọi người trong xe bị hất văng. Tường hầm cũng rung nhẹ, bụi bay mù mịt.
Bạch Minh chậm rãi ngồi dậy, ánh mắt sắc bén lướt qua không gian xung quanh. Dù đầu hơi choáng, hắn vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh. Hứa Lâm Nguyên và Du Uyển Nhi cũng lồm cồm bò dậy, cả hai đều thở dốc, rõ ràng bị ảnh hưởng không nhẹ.
“Còn sống… nhưng… cái quái gì vừa xảy ra vậy?!” Hứa Lâm Nguyên lắp bắp.
“Xe không sao, nhưng… các giáo viên và tài xế đều b·ất t·ỉnh,” Du Uyển Nhi cắn môi, đôi mắt tràn đầy lo lắng.
“Cái tên này…” Bạch Minh lẩm bẩm, ánh mắt bất đắc dĩ nhìn ra bên ngoài.
Bạch Minh ngồi thẳng dậy, ánh mắt quét qua từng người trong xe. Giáo viên và tài xế ngất lịm, cơ thể họ rũ xuống ghế, rõ ràng bị cú v·a c·hạm vừa rồi làm choáng váng. Nhưng khi ánh mắt hắn dừng lại trên Du Uyển Nhi và Hứa Lâm Nguyên, một chút nghi hoặc thoáng hiện lên trong tâm trí.
Du Uyển Nhi không hề b·ị t·hương, với năng lực mà nàng sở hữu, điều này cũng không có gì lạ. Nhưng Hứa Lâm Nguyên, một học sinh bình thường, lại chỉ bị trầy xước nhẹ, hoàn toàn không giống người vừa trải qua cú v·a c·hạm mạnh.
“Lạ thật…” Hắn nghĩ, ánh mắt sâu bên trong hơi lóe lên muốn nhìn một chút cái này Hứa Lâm Nguyên là chuyện ra sao .
Nhưng mấy giây đi qua gì đều không có .
"Quả nhiên là người bình thường," hắn thầm nghĩ, ánh mắt hơi trầm xuống.
Đối với người bình thường, điều này không hợp lý. Bạch Minh nhanh chóng đưa ra một kết luận: "Trên người hắn chắc chắn có thứ mình muốn."
Hắn thu lại ánh mắt, không nói gì thêm. Nhưng đối với Hứa Lâm Nguyên trên người thứ gì đó hắn cũng là lên hứng thú .
Bị hất bay khỏi Highway Space, cả xe đã trở lại đường hầm quen thuộc. Yarucar và khung cảnh kỳ lạ kia hoàn toàn biến mất, như chưa từng tồn tại.
Bạch Minh dựa lưng vào ghế, nhìn thoáng qua Du Uyển Nhi và Hứa Lâm Nguyên, thấy sắc mặt bọn họ đã dần ổn định sau cú v·a c·hạm. Hắn khẽ thở dài, ngồi thẳng dậy và nói:
"Trước hết, kiểm tra xem xe có bị hư hỏng gì không đã. Nếu không nghiêm trọng, thì chờ các giáo viên tỉnh lại rồi tính tiếp."
Du Uyển Nhi ngẩng đầu nhìn hắn, khẽ gật đầu: "Cũng đúng. Mình không thể làm gì trong tình huống này ngoài việc kiểm tra."
【 PS : Ban thưởng : 0
Vật phẩm thu về : 3/10
Tích phân : 475 】