Chương 90 : Gặp lại naga vương
Trên sân khấu, Akogi Grumer vẫn không ngừng gảy đàn, phát ra những tia sáng liên tục, khiến người tiếp xúc ngã xuống trong giấc ngủ sâu. Người dân hoảng loạn chạy khắp nơi, không biết phải làm gì. Một số người gục xuống, nhưng không phải là hết sợ, họ vẫn nhìn xung quanh trong sự tuyệt vọng, tiếng la hét không ngừng vang lên.
"Không... không thể nào! Cứu chúng tôi!" Một phụ nữ la lớn, cố gắng thoát khỏi sự mê hoặc của Akogi Grumer.
Đột nhiên, từ trên thân thể những người ngã xuống, những sinh vật nhỏ bé giống như Ghassolins bay ra, bay vào cơ thể Akogi Grumer. Mỗi một sinh vật nhập vào cơ thể hắn, lại khiến sức mạnh của hắn gia tăng. Hắn cười khẽ, nhìn đám đông đang hoảng loạn, đôi mắt đỏ rực phát sáng.
"Cảm giác tuyệt vời, phải không? Giờ thì các bạn sẽ được chìm trong giấc ngủ vĩnh viễn!" Akogi Grumer nói, giọng hắn đầy tự mãn.
Trong khi đó, Nekomata Yokai không hề đứng yên. Với đôi móng vuốt sắc bén, nó nhanh chóng lao tới, cắt đứt các vật dụng gần cửa ra. Những chiếc ghế gãy rời, tấm bảng quảng cáo đổ sập xuống trong chớp mắt. Mỗi một cú vung móng của nó, không khí xé rách thành tiếng, để lại những vết cắt sâu hoắm trên tường và sàn nhà.
Một cú cào mạnh hơn, và phần vách tường gần cửa ra vào đã hoàn toàn sụp đổ, tạo thành một chướng ngại lớn, chắn hết lối thoát. Đám đông chạy đến gần cửa, chỉ để thấy trước mặt họ là đ·ống đ·ổ n·át và bóng dáng to lớn của quái vật. Chiếc đồng hồ phát sáng trên ngực nó tỏa ra ánh sáng lạnh lẽo, khiến không khí xung quanh như đông cứng lại.
"Các ngươi nghĩ có thể thoát sao?" Giọng nói của Nekomata vang lên, lạnh lùng và uy h·iếp. Với một cú vẫy đuôi dài, nó hất văng một nhóm người đứng gần, khiến họ ngã xuống đất.
Những người may mắn chưa trúng phải tia sáng của Akogi Grumer cố gắng chống trả, nhưng không có cách nào thoát ra. Họ bị dồn ép vào giữa hội trường, nơi Akogi Grumer vẫn không ngừng gảy đàn, phát ra những tia sáng mê hoặc, liên tục khiến người ngã xuống ngủ say. La hét, khóc lóc vang lên khắp nơi, tạo nên một khung cảnh hỗn loạn đầy tuyệt vọng.
Thời gian lui lại chừng ba phút trước .
Trong khi hội trường r·ối l·oạn vì sự t·ấn c·ông bất ngờ của Akogi Grummer, Nekomata Yokai từ phía cửa chính tiếp tục tung hoành, dùng móng vuốt sắc bén của mình xé toạc các vật dụng xung quanh. Tiếng kim loại gãy vụn vang lên, các vách tường bị cắt sâu để tạo ra những khe nứt lớn, chặn hoàn toàn lối thoát.
Ngay lúc này, Du Uyển Nhi và Tử Huyên không thể ngồi yên.
“Không thể để đám người này thành mồi cho bọn chúng!” Du Uyển Nhi nghiến răng, đôi mắt ánh lên sự quyết tâm.
Tử Huyên cũng không chậm trễ. Hai vòng tròn ma pháp lập tức xuất hiện trước mặt cô. Từ bên trái, Totodile – chú cá sấu nhỏ nhưng lanh lợi – lao ra giữa sân, dùng chiêu Water Gun t·ấn c·ông. Dòng nước mạnh mẽ xối vào người Akogi Grummer, làm nó chao đảo. Nhưng ngay lập tức, Akogi gảy mạnh dây đàn trên tay, bắn ra hàng loạt nốt nhạc phát sáng. Những nốt nhạc này bay lượn trong không trung trước khi p·hát n·ổ, tạo thành một loạt v·ụ n·ổ nhỏ làm rung chuyển cả hội trường.
Totodile nhanh chóng né sang một bên, dùng đuôi đập mạnh xuống đất, tạo ra một đợt Water Pulse lan rộng, làm chệch hướng một vài nốt nhạc còn lại.
Ở phía bên phải, từ vòng tròn thứ hai, một con song đầu khuyển cao lớn lao ra. Lửa bùng lên từ một đầu, độc khí cuồn cuộn từ đầu kia. Nó rít lên, phun một dòng lửa ngăn không cho Nekomata Yokai tiến lên phía đám đông. Dù vậy, con quái vật mèo vẫn linh hoạt né tránh, đôi mắt đỏ rực như đang phân tích và chuẩn bị phản công.
Du Uyển Nhi lúc này đã hoàn toàn biến thân. Cô lao thẳng vào Akogi Grummer, tránh những nốt nhạc phát sáng mà nó liên tục bắn ra. Móng vuốt sắc bén của cô xé toạc cây đàn của nó, khiến tiếng nhạc chói tai bị gián đoạn trong chốc lát. “Chặn nó lại, không được để nó có cơ hội phản công!” cô hét lớn, vừa đánh vừa bảo vệ những người xung quanh.
Tử Huyên nắm lấy cơ hội, để song đầu khuyển và Totodile phối hợp với nhau. Song đầu khuyển phun lửa về phía Akogi Grummer, buộc nó phải lùi lại, trong khi Totodile bất ngờ lao tới, cắn mạnh vào chân nó, làm nó gầm lên đau đớn.
Tuy nhiên, Nekomata Yokai không đứng yên. Nó dùng đuôi quét mạnh, đẩy ngã một loạt bàn ghế chắn lối. Đồng thời, từ chiếc đồng hồ phát sáng trên ngực, một luồng năng lượng kỳ lạ bắn ra, tạo thành một vùng không gian rung động, khiến song đầu khuyển và Totodile phải lùi lại, mất thế chủ động.
“Chúng ta không thể kéo dài thế này mãi được!” Tử Huyên lo lắng nói, ánh mắt liếc về phía cánh cửa đang bị bịt kín.
“Chỉ cần chờ thêm chút nữa, tiếp viện sẽ đến!” Du Uyển Nhi đáp, vừa nói vừa tung cú đá xoáy mạnh mẽ vào Akogi Grummer, đẩy nó lùi về phía sau.
Không khí trong hội trường càng lúc càng ngột ngạt. Tiếng la hét của những người hoảng loạn vang lên khắp nơi, nhưng trong ánh mắt của Du Uyển Nhi và Tử Huyên, chỉ còn lại sự kiên cường. Hai người họ biết, chỉ cần một giây lơ là, mọi thứ sẽ sụp đổ hoàn toàn.
Bạch Minh mở mắt ra, cảm giác đau nhói từ những v·ết t·hương trên cơ thể lan khắp toàn thân. Hắn lảo đảo nhìn quanh và nhận ra mình đang lơ lửng giữa không trung, từng cơn gió lạnh buốt quét qua, mang theo hơi nước từ con sông nhỏ phía dưới.
Khu vực xung quanh là một khu rừng trống, nhưng cây cối đã bị đốn ngã hoặc cháy sém, để lại những mảng đất trơ trụi và tro tàn. Dòng sông uốn lượn giữa khu rừng, nước trong vắt nhưng mặt sông lúc này lại bị xáo động mạnh mẽ, từng cột nước bắn lên như đang nổi giận.
Trước mặt hắn, Naga vương hiện lên trong hình dáng khổng lồ, toàn thân bao trùm bởi một cơn bão lửa giận. Da nó lấp lánh như vảy ngọc trai, đôi mắt đỏ rực như hai đốm lửa cháy âm ỉ. Hai tay Naga vương cầm hai cây đinh ba khổng lồ, ánh lên ánh sáng c·hết chóc. Trên trời, những giọt nước lớn hóa thành hàng trăm mũi tên nhọn hoắt, lơ lửng như thể đang chờ lệnh.
Bạch Minh chưa kịp định thần, hai cây đinh ba đã lao xuống như những tia sét, mang theo sức mạnh áp đảo. Hắn nhanh chóng xoay người, tay nắm chặt một thanh đao vừa xuất hiện tựa như từ hư không.
Keng ~
Tiếng v·a c·hạm vang lên như sấm rền, cả khu vực rung chuyển. Thanh đao của Bạch Minh xoáy mạnh, chệch hướng hai cây đinh ba chỉ trong tích tắc. Những mũi tên nước từ trên trời đồng loạt bắn xuống, nhưng Bạch Minh dồn sức, vung tay một lần nữa, tạo ra một luồng băng lạnh cắt ngang không khí. Nước lập tức đông cứng thành băng, sau đó vỡ vụn thành những mảnh nhỏ, rơi xuống mặt đất như tuyết vỡ.
Hắn theo quán tính rơi xuống mặt đất, chân đạp mạnh để giảm lực, kéo lê một vệt dài trên nền đất. Đứng vững lại, hắn thở hổn hển, ánh mắt dần lấy lại sự thanh tỉnh.
"Khung cảnh này rất quen thuộc a…" Bạch Minh nhìn quanh, ánh mắt dừng lại ở hình ảnh trước mắt, đặc biệt là cái nhìn giận dữ của Naga Vương.
"CMN, không phải nói trúng phải cái tia sáng này thì sẽ bị kéo vào thế giới mộng cảnh, để lưu giữ lại những hồi ức tốt đẹp sao?!" Bạch Minh khó chịu, ngón tay nắm chặt thành quyền.
"Vậy mà… làm sao cái này lại xảy ra với ta, v·ết t·hương trên người là thật đau, còn cái sát ý từ Naga Vương trước mắt cũng chẳng phải giả. Chẳng lẽ tên kia đã bị cải tạo? Năng lực của hắn thay đổi, giờ không thể dự đoán được nữa." Bạch Minh thở dài, lòng ngổn ngang trăm mối.
"Thôi thôi, lần trước ta còn dùng Death Note để g·iết nó, lần này thì phải đánh một trận thật sự, chân chính đối đầu với nó thôi." Bạch Minh nắm chặt tay, quyết tâm bừng lên trong mắt.
"Hơn nữa, không đánh bại được nó, thì không thể rời khỏi cái mộng cảnh này." Giọng nói của Bạch Minh trở nên kiên định hơn, ánh mắt nhìn về phía Naga Vương .
【 PS : Ban thưởng : 1
Vật phẩm thu về : 3/10
Tích phân : 509】