Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 10: Gặp Đái Mộc Bạch
Người kia tuổi không lớn lắm, mái tóc màu vàng óng rối tung sau lưng, tướng mạo mặc dù không sánh bằng Trần Phàm, nhưng cũng xem như anh tuấn.
Một đòn thất bại, lại ngay trước mặt hai cô gái, khiến thanh niên không nhịn được mà thẹn quá hoá giận, trực tiếp lao tới công kích lần nữa!
Nghe Đái Mộc Bạch ngữ điệu khinh thường, Tiểu Vũ khuôn mặt nhỏ đỏ lên vì tức giận.
Trần Phàm dẫn theo thiếu nữ đi ăn một bữa cơm, sau đó cùng nàng dạo phố. Tiểu Vũ hết nhìn đông tới nhìn tây, mua đủ thứ. Đến gần chạng vạng tối, nàng phát hiện một khách sạn có trang trí khá độc đáo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiểu Vũ không ngờ kẻ này lại ra tay dứt khoát đến vậy, chỉ một lời không hợp đã động thủ!
Trần Phàm chỉ nhìn lướt qua, đối với mặt hàng này không có chút nào hứng thú, chủ yếu tầm mắt tập trung vào tên nam tử ở giữa.
Đi đến quầy hàng, thanh niên không nhịn được hướng về phía phụ vụ viên nói "Ngươi là người mới? Chẳng lẻ không biết ở nơi này muốn lưu cho ta một gian phòng, đem các ngươi quản lí kêu ra đây cho ta!"
Đái Mộc Bạch đâm lao phải theo lao, chỉ có thể thô bạo đến cùng, thắng mới có thể đoạt lại mặt mũi!
Nhưng nàng còn chưa kịp mở miệng mắng lại, thanh niên tóc vàng đã trực tiếp một quyền đánh tới!
"Tốt! Ta, Đái Mộc Bạch, Võ Hồn Bạch Hổ, 37 cấp Chiến Hồn Tôn, xin chỉ giáo!"
Những năm qua, nhờ phụ cấp hồn sư và một khoản tiền kiếm được ban đầu, hắn cũng tích lũy được kha khá...
"Được rồi, hai vị yên tâm, gian phòng của chúng ta rất lớn, công trình cũng cực kì đầy đủ, tình lữ ở chung dư xài!"
Lúc đầu, Trần Phàm hoàn thành nhiệm vụ và được ban thưởng ba viên Khí Hồn Đan để tu luyện Thần Ma Bất Diệt Chân Kinh. Nhưng về sau, do thiếu tài nguyên, hắn chỉ có thể tự mình khổ luyện. Nghĩ lại quãng thời gian đó, thật sự không dám tưởng tượng! Hồn lực của hắn hoàn toàn là tự lực tu luyện mà có, tất nhiên, cũng có chút trợ giúp nho nhỏ đến từ công pháp a ~
"Này, ta nói, căn phòng này vốn dĩ thuộc về ta a?"
Tác Thác Thành so với Nặc Đinh thành phải lớn hơn nhiều, khắp nơi đều có thể thấy được binh lính đang tuần tra, dòng người rộn ràng nối liền không dứt, vô cùng náo nhiệt.
Sau mấy năm học tập, Tiểu Vũ đã dần thích ứng với cuộc sống của nhân loại, thậm chí còn biết đọc chữ. Nhận ra tên khách sạn, nàng liền hưng phấn chỉ tay. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Phàm lắc đầu, trong lúc vô tình trang cái bức.
Như thế hình tượng cùng bề ngoài, Trần Phàm tự nhiên cũng nhận ra hắn là ai.
Trần Phàm và Tiểu Vũ cùng một chỗ gật đầu.
Dù hắn Tu luyện cả hồn lực và nhục thân, nhưng cấp bậc của hắn vẫn là tăng lên cấp 35, nếu hắn chỉ chuyên tu hồn lực, có khi bây giờ cấp 40 rồi.
Người đó không phải ai khác, chính tà Tà Mâu Bạch Hổ Đái Mộc Bạch!
"Chờ một chút, ngươi hồn lực là cấp 35? Ngươi bao nhiêu tuổi?"
Đái Mộc Bạch thân hình có chút lảo đảo, còn Trần Phàm thì vẫn phong khinh vân đạm đứng tại chổ, Đái Mộc Bạch sắc mặt cũng thay đổi lộ ra thần sắc kinh ngạc.
Không hiểu sao vẫn đem tên cặn bã này tẩy trắng được, quả thực là khinh thường độc giả!
Nhưng rất đáng tiếc, Trần Phàm dùng siêu cường sức mạnh nhục thân, trực tiếp cứng đối cứng, đối phương không làm được gì!
Trần Phàm thuận theo tiếng nói nhìn qua, không biết nghĩ gì, khoé miệng hắn hơi nhếch lên đầy ẩn ý: "Được, vậy đêm nay chúng ta ngủ ở đây!"
Ngang ngược càn rỡ, cực kỳ hoàn khố, đó là ấn tượng đầu tiên của Trần Phàm cùng Tiểu Vũ đối với người này.
Đi đến trước quầy, Trần Phàm liếc nhìn Tiểu Vũ, cố ý hỏi "Chúng ta đặt mấy phòng?"
"Mới 12 tuổi thôi, không đáng để ý ~ "
Tên quản lý cũng há mốc mồm kinh ngạc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đi vào khách sạn, một luồng mùi thơm của hoa hồng truyền đến, thấm vào ruột gan, bên trong lại mang theo vài phần khí tức mịt mờ, khiến cho người ta thể xác và tinh thần thư sướng.
"Sao? còn muốn tiếp tục chứ?"
Tiểu Vũ nghe vậy, khuôn mặt nhỏ đỏ lên "Bại hoại, đương nhiên là một gian a, chúng ta lúc nào phân giường ngủ qua nha ~ "
Không đợi Trần Phàm nói cái gì, Tiểu Vũ tính tình thẳng thắng, lập tức bực bội quát: "Xéo đi!"
Đái Mộc Bạch sững sờ tại nguyên chỗ, không dám tin nói.
"Tốt, ngươi có tư cách trở thành đối thủ của ta!"
Phịch một tiếng, âm thanh trầm đục vang lên, một luồng sóng khí nhẹ lan toả khiến mọi người xung quanh chấn động.
"Trời ạ... Tên này bắt đầu tu luyện từ trong bụng mẹ sao?" Đái Mộc Bạch trong lòng thầm nghĩ.
Phục vụ viên nói xong, nàng cười trộm còn hướng Trần Phàm nháy nháy mắt, không thể diễn tả thành lời.
"A, ta hôm nay chính là đoạt, ngươi có thể làm như thế nào đây?"
"Nhìn trên người ngươi cũng có gợn sóng của hồn lực, vậy chúng ta liền đến cái Hồn sư quyết đấu đi!"
Trần Phàm ngoắc ngoắc ngón tay, nhìn qua trước mắt đang phẫn nộ lão hổ, nhàn nhạt hỏi.
Đái Mộc Bạch trong mắt loé lên một tia quyết tâm "Bớt nói nhảm, mọi tổn thất cứ tính cho ta! Tiểu tử, ngươi có dám đánh không?"
Trần Phàm vỗ nhẹ quầy hàng, hoàn toàn phớt lờ khí thế ngạo mạn của thanh niên tóc vàng.
Tiểu Vũ tiêu tiền cực kỳ hào phóng, bởi vậy nàng dứt khoát giao tiền cho Trần Phàm quản lý, coi như tiết kiệm.
Kẻ hèn nhát đã bỏ lại vị hôn thê của mình, sau đó trốn ở đây tầm hoa vấn liễu!
Không vì gì khác, chính là do hắn bỏ lại Chu Trúc Thanh!
Trần Phàm cùng Tiểu Vũ đồng thời quay đầu, chỉ gặp ở phía sau ba người đang trực tiếp đi tới.
Đái Mộc Bạch lướt mắt qua Trần Phàm, thấy đối phương nhỏ tuổi hơn mình vài phần, liền chẳng thèm để vào mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Khách sạn Mân Côi? Phàm ca ca, tối nay chúng ta ở lại đây đi!"
Kèm theo là tiếng nhạc du dương, vài đôi tình nhân đang ngồi tâm sự.
Hai nữ nhân bên cạnh Đái Mộc Bạch kinh ngạc che miệng, một người khác ánh mắt có chút khó thể tin nhìn Trần Phàm.
"Trần Phàm, võ hồn Gậy Như Ý, 35 cấp chiến hồn tôn, xin chỉ giáo!"
Giao xong tiền thế chấp, trong lúc trước đài phục vụ viên chuẩn bị giúp Trần Phàm làm thủ tục, bỗng nhiên, một giọng nói vang lên cắt ngang nàng.
Trước đây khi đọc tiểu thuyết, Đái Mộc Bạch chính là một trong những nhân vật mà Trần Phàm ghét nhất.
"Không cần làm phiền, tới trước được trước, căn phòng này là của chúng ta!"
Đái Mộc Bạch xoay người qua ánh mắt loé lên hàn mang, lạnh như băng khoá chặt lấy Tiểu Vũ "Dám nói chuyện như vậy với ta? Ngươi tính là thứ gì!"
Nhìn theo người đồng lứa, hắn kỳ thực cũng không hiểu tốc độ tu luyện của Đường Tam là như thế nào, nắm giữ phần mềm hack huyền thiên công, kết thúc năm đầu tiên, hồn lực đã đạt cấp 17, kết quả trôi qua 5 năm mới cấp 29? Đây không phải nói đùa!
Kỳ quái nhất chính là cặp mắt của hắn, mắt sinh hai cái đồng tử, cực kì tà dị!
Đái Mộc Bạch cũng có chút hoài nghi nhân sinh "Ngươi chắc chắn không phải nói đùa?"
Lúc này tên quản lý đang khoan thai tới chậm, đột nhiên nghe nói hắn còn muốn đánh, vội vàng khẩn cầu nói "Các ngươi không nên đánh, không muốn lại đánh a!"
Chương 10: Gặp Đái Mộc Bạch (đọc tại Qidian-VP.com)
Khách sạn không quá lớn, nhưng bề ngoài được trang trí hoàn toàn bằng màu hoa hồng đỏ. Toàn bộ khách sạn tựa như một đoá hồng khổng lồ nở rộ, cực kỳ bắt mắt.
Trước đài phục vụ viên nghe nói như thế, nhìn xem Trần Phàm, lại nhìn một chút Tiểu Vũ, ánh mắt bên trong toát ra mấy phần thần sắc hâm mộ "Hai vị, các ngươi xác định chỉ mở một gian phòng sao?"
Quyền kình tốc độ cực nhanh, phát ra ầm ầm tiếng xé gió.
Còn chưa kịp lách mình tránh né, một bàn tay từ đằng sau đưa nàng kéo ra sau, sau đó đưa tay ngăn lại tập kích!
"Ừm, liền một gian!"
Trần Phàm tiến lên phía trước một bước, mỉm cười nói "Ta xưa nay không thích gây chuyện, nhưng cũng chẳng bao giờ sợ phiền phức!"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.