Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 18: Bài thơ đầu tiên
Nguyệt Bảo tiêu tốn phí bảo hiểm lấy ra giày da Hồ Lam Ngọc, mang vào chân, liền cảm thấy hai chân liền trở nên linh hoạt khác thường. Vì sao hắn không lấy ra dao găm? Đương nhiên là thiên phú của hắn tốt hơn rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ui da!"
Kỳ lạ là, nó không có khả năng ngự thủy như giống loài ở bốn năm sau, vậy có thể phán đoán, bốn năm sau loài kia dung hợp với giống khác.
Mà chỉ một giây trôi qua, vô số trang giấy xuất hiện bay lơ lửng xung quanh Nguyệt Bảo.
"Cho tới sáng hôm nay, ta đến chỗ này, thấy một đám quái thai, ta dùng kỹ năng trong người ta, đem một bầy cá dưới đó tới, cho chúng nó liên tục dung hợp rồi tiến hóa, chỉ nghĩ là ăn chúng thôi, nào ngờ ăn chưa hết, tụi nó liền thức tỉnh và xem ta thành đại ca. Sau đó thì ông chủ tới."
Nguyệt Bảo có chút nhíu mày, có chút tiếc nuối, dù sao thu nhận một con chim mập đặc biệt thì cũng thôi vậy. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trời xanh nước biếc muôn trùng
Thân hình to béo, rất giống gà, cũng rất giống chim, khác với bọn kia là không thấy cổ, hai cánh to dài không có lông, toàn thân bên dưới trơn bóng, và đặc biệt không có đuôi cá.
"Dừng, dừng, ta không phải chủ nhân ngươi, người to lớn như vậy chắc chắn thịt rất nhiều, ta cần lương thực."
Nguyệt Bảo có chút không tin lỗ tai mình, con này biết nói chuyện?
Theo kiếp trước, phải tới 4 năm sau, mới phát hiện loài này, lúc đó cũng là lúc cả giống loài toàn diệt.
Kê Ngư Vương hơi xấu hổ, cảm nhận được ánh mắt xem thường của đối phương, liền nổi trận lôi đình, hai chân đặt xuống nước, cả người nhảy lên bờ.
Tờ giấy vừa hiện ra, tất cả biến thành một trang sách, rơi vào trong tập thơ.
Nguyệt Bảo trầm ngâm nhìn nó, sau đó nói: "Không gọi ta là chủ nhân, gọi ta là ông chủ, kể cho ta biết vì sao ngươi có năng lực này, từ đâu tới đây, nên nói thật, nếu nói dối đừng trách ta đem ngươi làm cánh cụt quay."
Một người phụ nữ nâng một thứ gì đó hình trụ.
"Lệnh cho bọn chúng, tất cả đều tập trung ở đây, không được manh động, số còn lại bắt đầu sinh sản ở dưới hồ nước, không đi lung tung, nếu cần thức ăn..." Nói tới đây, Nguyệt Bảo cũng không rõ bọn kê ngư ăn gì, liền im bật.
"Trong lúc cả tộc đàn không biết làm sao, thì một con rắn to bò vào, tộc nhân vì cứu ta mà ta phải chạy trốn khỏi đó, ta thiên tính chạy không nhanh bằng bơi, nên vừa thấy một cái tầng hầm thoát nước liền chui vào."
Sợ nguyên liệu hết?
(1) Bài thơ Nhàn ngư của Dương thiền sư, Dương Không Lộ thời Lý Trần ở Việt Nam, nói về cảnh sông nước ưu nhã, khi lão ngư chài tỉnh dậy, nhìn thấy trưa nắng chói mà tưởng là tuyết đầy thuyền, trong truyện sửa thành cá cho hợp nhé. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vạn lý thanh giang, vạn lý thiên,
Một cô gái hai tay đang nâng xoay tròn một cái roi da.
Piplup nghe vậy, liền ưỡn ngực, một tay đặt lên trán theo tư thế quân nhân, nói: "Đã rõ, bọn kê ngư này một giờ sinh sản khoảng 100 trứng, phát triển cần bốn giờ, thức ăn chủ yếu là rêu xanh ở dưới hồ nước, hết rêu thì chủ nhân ngài cứ tìm cách giúp ta." Sau đó vươn cổ hét lớn, từng nhóm kê ngư liên tục tập trung lại.
"Được rồi, ngươi có thể theo ta." Sau đó ngừng một chút "Con kê ngư vương kia đâu?"
"Tha mạng đi mà." Piplup hai mắt đẫm lệ, cố ưỡn người quỳ gối xuống, nhưng vì thân hình bị cản bụng, cái mỏ cũng đập thẳng xuống mặt đất.
"Ông chủ, ta chưa từng thấy,... có lẽ đã ăn mất rồi."
-3, -4, -3, -3
Nguyệt Bảo lấy ra 1 nhóm lá nha đam vị bắp, để đầy vào túi áo, bước ra xe hơi, ẩn núp phía sau bụi cỏ.
Đây là một chủng loài mới kết hợp giữa cá basa và gà, nó gọi là [ Basachick ] hay nhanh miệng có thể gọi là Kê ngư!
Đúng là không phải giống loài của nó, một chút đau xót cũng không có.
…
Lựa chọn một bài thơ sao? Có bài nào có thể phù hợp với cảnh trí này không nhỉ, à hay là…
Kê ngư có hai loại, Kê ngư trống và Kê ngư mái.
"Nói cái gì là nói cái gì? Đừng dùng cái lưới đó, cái đó rớt xuống là đau lắm, sinh mệnh của ta rất thấp. Tha cho ta, … ta... ta có thể thuần phục ngươi, bỏ hết vinh hoa phú quý trước mắt, từ bỏ danh hiệu vua cao quý, khom lưng phục vụ cho ngươi... à không cho chủ nhân."
Ngư ông thuỵ trước, vô nhân hoán,
Tóm tắt lại, con chim mập này ăn trúng viên đá của một dây cáp điện thoại, sau đó dưới tình huống XTG liền dung hợp với một con quạ, lúc đó mở ra một chủng loài mới cùng kỹ năng thiên phú.
Sau đó, Nguyệt Bảo bắt đầu thu thập nguyên liệu, vận chuyển toàn bộ vào cốp xe, số dư còn lại nhét vào túi đồ. Chuẩn bị lên đường trở về nhà, dù sao cũng phải chừa lại số lượng để sinh sản, bản thân hắn đã thăng tới cấp bốn.
"Ngươi hiểu ta đang nói cái gì sao?" Nguyệt Bảo cẩn trọng, hai tay kết ấn niệm chú, trên không trung liền xuất hiện một cái lưới cá bằng nước.
Nghe lời nói của Nguyệt Bảo, Piplup liền hốt hoảng, nhanh chóng lấy hai cánh tát vào mặt nó, liên tục thân thể từ từ nhỏ lại, cho đến khi to bằng một con chim cánh cụt con bình thường.
Đương nhiên, bức tượng mà hắn chọn chính là Chloe, dù sao hắn vô cùng có duyên với vị này.
Mà nhân quả tuần hoàn chăng? Gà là thực phẩm của con người, giờ quay lại báo thù?
Vì lẽ nào mà nơi này có hơn ngàn con?
Viễn cảnh là vô số linh khí nổ ra, không có nơi thu hoạch, liền biến mất trong không khí.
"Ta rất nhỏ, sẽ không hao cơm, thức ăn sẽ tự mình tìm, chỉ mong chủ nhân thu nhận ta."
Một chàng trai trẻ cầm trong tay một cây đàn hạc (harp).
Quá ngọ tỉnh lai, ngư mãn thuyền. (1)
Mà nhà máy bây giờ làm gì còn tuyển nhân công, tất cả đều có máy móc tự nuôi công nghiệp và sản xuất công nghiệp.
Piplup dù sao cũng là con gái, nghe đối phương nói chuyện cũng rất sầu khổ, nhưng nó không muốn c·hết, chỉ có thể kể lại toàn bộ.
Cứ liên tục đánh cho tới khi 2-3 nhóm kê ngư đều c·hết sạch, hắn liền đi tới bên cạnh xác bọn chúng bắt đầu dùng kỹ năng Looting để thu thập, đa số đều thu thập được thịt đùi gà và da cá. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một vùng sương khói, một vùng cá tôm.
Ông chài ngủ tít ai lay
Trong lòng Nguyệt Bảo thất thần, nhìn bộ dáng này chính là Kê Ngư Vương, bản thân nó béo ục chắc chắn đã ăn không biết bao nhiêu trùng tộc mới có cơ thể tiến hóa như bây giờ, theo đẳng cấp có thể nhìn ra ít nhất cũng cấp 4.
Một ông lão đang cầm trong tay một tập sách và đang cầm bút.
Cho tới khi nhảy lên bờ hoàn hảo, Nguyệt Bảo mới rõ ràng, nó không phải là Kê Ngư Vương.
Mà nhìn kỹ sinh vật này mới thấy mình gà đuôi cá, mỏ vịt, cả thân đều có lông vũ, đa số đều màu vàng nhạt, phần ít còn lại có thể thấy trên đầu còn có mào gà, có thể nhận dạng được con mái nhiều hơn con trống, cánh lớn phát triển có khả năng bay thấp, đuôi cá hình cánh quạt có khả năng nổi trên mặt nước, số lượng nhiều vô cùng, mỗi đàn phải có đến 50-60 con.
Linh khí hấp thu được từ bọn kê ngư cũng vì thế mà tăng lên, tuy nhiên đều bị thất thoát do tính chất ở hiện thực, nhưng không sao cả, có còn hơn không.
"Ta quay về bờ hồ, đang lúc bơi đi đột nhiên một con chim lớn đến bắt ta, mà đến lúc nó đưa ta về tổ thì ta cùng nó phát sinh biến hóa, ta nghĩ ta đ·ã c·hết, lúc thức dậy lại thật đói, ta mới phát hiện hai tay của ta có thể biến thành cánh, ta liền bay xuống bờ đá thấy một con cá nóc cùng một con ốc sên nhỏ, đặc biệt là ta cũng không biết vì sao có thể nhận biết hai loài này, còn là, hai loài này đang dung hợp, lợi dụng bọn chúng đang suy yếu ta liền ăn luôn."
Vừa bước ra ngoài, mấy chục con kê ngư đang buồn chán, gật gật gù gù bơi lội bên trong bờ hồ.
Không có chuyện đó, kê ngư sinh sản chủ yếu từ cá, một lần có thể đẻ 50-100 trứng, hiện tại số lượng sinh sản ngừng là vì có một con Kê Ngư Vương đang ở bên trong, cứ thế mà cày nguyên liệu, khi nào dư dả, sẽ tìm cách tiêu diệt boss ở nhà máy này luôn.
Mà lúc Kê Ngư Vương đạp lên mép bờ đất, chỗ đất liền sụp xuống, cả người liền lảo đảo, rơi mạnh về phía trước, đè c·hết không biết bao nhiêu con kê ngư khác.
"Còn về kỹ năng phóng to kia? Từ đâu ra tới?"
Họa Thủy sử dụng.
Mà nó ở đây, vậy thì Kê Ngư Vương cũng bị nó ăn rồi à? Nó áp chế toàn bộ Kê Ngư ở đây, làm đại ca chỗ này, không phải ban đầu xuất hiện ở phía bắc thành phố HN sao?
"Ta bơi rất lâu, rất lâu liền ra tới chỗ đằng kia, chỗ đập nước, ta bơi vào bờ, liền thấy có một ngôi làng, mà trong làng lại không có một ai, mà lúc đó ta rất đói, đi loanh quanh ta thấy một cái quả hình thù giống như ngón chân của ta, ta liền ăn vào, vừa ăn vào ta liền cảm thấy rất đau bụng, ta không dám ở lại ngôi làng, dù sao ta cũng là phận nữ nhi, làm chuyện kia trong làng thì không tốt lắm."
Nguyệt Bảo niệm xong bài thơ, xung quanh mơ hồ thấy một vùng sông nước gió hiu hiu, một thuyền một mái chèo thô, từ trên không trung xuất hiện một cái lưới to, thả xuống bầy kê ngư, vô số điểm sát thương bay ngập trời.
Còn có khả năng phóng to thu nhỏ!
Nguyệt Bảo gật đầu nhanh tay g·iết toàn bộ số kê ngư, ánh mắt có chút liếc sang con chim mập, sau đó có chút gật gù.
Chương 18: Bài thơ đầu tiên
Nguyệt Bảo chảy mồ hôi! Con kê ngư vương này có vẻ hơi ngu thì phải.
Lần lượt là Samuel - Nghệ Sĩ Âm Thanh, Chloe - Đại Hiền Thi Nhân, Isabella - Vũ Công Cuồng Bạo và Kiln - Nhà Điêu Khắc Đá.
Đây là một giống hi hữu gọi là [ Piplup ] (chim cánh cụt) mà theo hình thể nhìn ra đây là Piplup giống cái, ở kiếp trước hình thái ban đầu cũng như lần cuối sớm đã bị nhân loại sớm g·iết cho đến tuyệt chủng, một loài quái có tư duy, đặc tính thiên phú theo như Nguyệt Bảo nhớ là [ Torrent ] (Dòng Chảy).
Piplup hung hăng chạy tới trước mặt Nguyệt Bảo giơ một cái chân ú lên, Nguyệt Bảo lùi lại, liền thấy nó đã té ngửa ra phía sau, cứ thế nó mất thăng bằng lại té ngửa.
Khu ngoài thành này có một nhà máy gọi là xí nghiệp Loka, chuyên sản xuất xúc xích cá và gà, cùng một số thực phẩm khác liên quan gà và cá, ở phụ cận còn có một xóm lao động nghèo, gọi là Xóm Bần, là công nhân lao động chủ yếu của nhà máy.
Theo như ký ức của Chloe, đây chính là Bộ Tứ Thiên Tài bao gồm cả chính Chloe bên trong.
Quá trưa tỉnh dậy, cá bay đầy thuyền. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Ông chủ, ta thật sự không biết nha, ta chỉ biết có thể biến lớn bằng cách đánh vào mông, thu nhỏ bằng cách đánh vào mặt, còn lại ta đều không biết." Bị Nguyệt Bảo hỏi, Piplup liền không biết trả lời, mà thật sự là nó không biết.
Nhất thôn tang giá, nhất thôn yên.
Quay lại với kê ngư, đây là quái vật cấp 1, cấp thấp nhất tại đây, kê ngư trống là cấp 2 cũng chỉ chạy nhanh hơn số còn lại một chút, công kích yếu hơn cả Goblin giá·m s·át, chúng chỉ mạnh vì khả năng uy h·iếp về số lượng.
Còn Piplup thì ngược lại, ông chủ nó cần lương thực, nó sẽ ra sức một chút, kê ngư sinh sản cũng nhanh, ông chủ cần thì nó đưa thôi.
Hắn một mực tàn sát đã lên tới 400-500 con, lúc này bên dưới cái hồ nhỏ liền rung lắc dữ dội, một cái đầu lớn từ dưới nước nhô lên, một cái móng tay to béo, đạp lên bờ, uy vũ dũng mãnh bước lên.
"Ban đầu ta nhớ rất rõ, ta là thánh nữ của tộc đàn, sống trong một nơi gọi là sở thú, nhưng từ tối hôm qua, toàn bộ sở thú liền có biến nha, tất cả bọn gấu báo cọp đột nhiên đều xổng chuồng, kể cả nhà của bọn ta đều bị mấy loại dây leo phá nát."
Vừa nói Piplup liền vái hắn, bởi vì nó mỗi khi muốn quỳ lạy, lập tức cả mặt luôn đập xuống đất.
Cảm giác không gian và thời gian như ngừng lại, trong tưởng tượng như có bốn bức tượng, mỗi bức tượng có một tư thế, gương mặt và trên tay cầm một thứ khác nhau.
Thân thủ có, ma lực hồi phục có, lá nha đam hồi phục còn nhiều, thu hoạch tất cả nguyên liệu, hắn đều đặt trên xe, hắn không quan tâm tới kê ngư phục sinh hay không, vì đơn giản bọn nó không có phục sinh được.
Nguyệt Bảo cũng muốn một con lớn như vậy thuần phục, nhưng nghĩ lại, to lớn như vậy liền sẽ hao cơm, mà Piplup cũng không phải loài quá đặc biệt.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.