Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 32: Quá khứ của Linh Quốc?

Chương 32: Quá khứ của Linh Quốc?


Lỗ trên viên bi thật sự quá nhỏ, Nguyệt Bảo cảm thấy cái que gỗ trong tay không thể đi tới đâu.

Hắn liền vội nhìn quanh và tìm được một nhóm sợi kẽm dài rỉ, tay như quen đã lâu, ngồi một lúc tạo đủ hình thù kỳ lạ.

Hắn lần nữa đưa vào lỗ hẹp, cảm nhận bên trong khe nhỏ, giật nảy một cái.

"Lão Thanh Vân chứng giám."

Nguyệt Bảo mừng phát điên, cảm giác này hắn cảm thấy quá quen thuộc rồi, một lỗ thông, ba lỗ đóng, đúng như hắn nghĩ, Lục Thanh Vân quá đỉnh, cả trăm năm sau, cái thế giới này không còn ai biết mở thánh khí dễ như vậy sao?

Kết cấu của thánh khí này gọi là [ Chốt Bi Bốn Tầng ] chính là loại ổ khóa tay bi nắm đấm cửa.

Mà muốn rà số bi bên trong không thể dùng mặt ngoài mà rà, nếu là tay mơ mở khóa phải dùng que mở đưa vào khe ổ khóa, cho dù người ta có rà từng số cũng phải rà đến mười ngàn lần.

Bốn tầng bên trong chỉ cần đẩy đúng khớp nối, cùng lúc đẩy bốn khớp, ba lòi một nhô, chắc chắn mở được.

Còn ở thế giới này là dùng đấu khi lẻn vào bên trong, mà muốn đưa đấu khí thành luồng và cứng, để rà khóa, phải cùng lúc rà mười ngàn lần?

"Nếu quả đúng như là loại này…. Đầu tiên xoay ổ khóa ngược chiều kim đồng hồ, sau đó dùng cây rơ xoay theo chiều kim đồng hồ, chỉ cần nghe tiếng "cạch" là tầng một đã xong."

Cạch!

Nguyệt Bảo nghe thấy tiếng truyền ra từ bên trong viên bi, hắn mỉm cười, tiếp tục tới tầng thứ hai, tầng thứ ba, đến cùng là tầng thứ tư.

Sau cùng để tăm chuyên dụng đã tạo hình, cùng lúc đẩy ba phần lõm một phần nhô, thế là xong.

"Ha ha, tuy không có đủ dụng cụ, nhưng kinh nghiệm luyện khí của lão Thanh Vân quá đỉnh. Bây giờ, chỉ cần..."

Cạch, cạch, cạch, cạch!

Bốn tiếng cùng lúc vang lên, lỗ khóa đã bị Nguyệt Bảo mở ra.

Ngay sau đó viên bi tháo tháo đóng đóng mấy lần, sau đó như có t·iếng n·ổ nhẹ bên trong, toàn bộ mặt dây chuyền lông chim như bị lỗi mã hóa, toàn bộ bộ phận bị tách ra thành từng mảnh nhỏ, xoay tròn liên tục.

Nguyệt Bảo dùng đôi mắt có ý cười, tập trung nhìn mặt dây chuyền, đang dần biến thành một cây quạt lông.

....

Mà vào lúc đó, trong một trang viên nào đó ở thành St. Jairo.

Kaiden mặt mũi sưng vù đứng trước mặt một quý tộc ú nu kể lể: "Ba... con muốn xin ba cho con một cơ hội, hoặc cho con sử dụng một tên thủ hộ đấu thần cấp cao, con muốn đ·ánh c·hết thằng Noe."

Quý tộc mập ú này là ba của Kaiden, hậu duệ của đấu thần Phong Quyến, chính là công tước Fischer St. Norton của thành St. Jairo, thuộc đế quốc Jairo.

"Kaiden à, Noe chẳng qua là một thằng phế vật không thể tu luyện đấu khí, con so đo với nó làm gì? Hơn nữa, dù gì nó cũng là hậu duệ của đấu thần, hôm nay đánh con là do cứu người, nếu như vì thế mà báo thù thì luật pháp thánh giáo không cho phép đâu."

"Con không biết đâu, chuyện này không thể để thế được... úi!" Kaiden vỗ ngực rồi lăn ra kêu thảm, vội vàng sờ khắp người, lúc này sắc mặt hắn đã biến dạng, hét lên: "C·hết cha rồi, thánh khí Đuôi Khổng Tước của con đâu mất rồi.... hơn nữa nó còn bị người khác bức nhận chủ."

"Cái gì?"

Fischer đột ngột đứng dậy đập bàn hét: "Không thể nào! Đuôi Khổng Tước của con là thánh khí cấp ba, muốn bức nó nhận chủ chỉ sợ đấu thần cấp chín mới làm được, nhưng hiện tại trong đế quốc chỉ có giáo chủ Michael là đấu thần cấp chín thôi."

"Nhưng mà ba à, liên kết linh hồn của con và thánh khí đã bị cắt đứt rồi!"

Kaiden sốt ruột chạy mấy vòng, vội nói "Nhất định là Noe, hôm nay con và hắn... ủa mà cũng không phải!"

Kaiden bỏ qua hiềm nghi với Nguyệt Bảo, lắc đầu: "Noe cả đấu khí cũng không thể tu luyện, dù hắn trộm được thánh khí cũng không thể bức nó nhận chủ. Hơn nữa gia tộc hắn người mạnh nhất là Marcelus cũng chưa có bản lãnh bức thánh khí cấp ba nhận chủ."

Fischer nhíu mày suy đi nghĩ lại rồi nói: "Nhất định là ngươi đánh mất thánh khí rồi, chắc một vị đấu thần cấp chín nhặt được. Lập tức đến trụ sở đội truy vết bảo bọn họ tìm kiếm."

"Dạ, con đi đây." Kaiden vừa quay người liền ngoảnh lại.

"Mà ba, Noe thì sao? Chẳng lẽ ba thấy con b·ị đ·ánh mà không báo thù sao? Thù này không trả được con sẽ ốm đi mấy kg đó ba."

Fischer cười, khuôn mặt chảy mỡ, xem bộ dạng có phần giống với một tên gian thương: "Làm sao lại thế, Kaiden, ta chỉ có một mình con, con là hậu duệ của Gia Thần Phong Quyến Norton, tuyệt đối không thể để một thằng ngu bắt nạt.”

Mắt Fisher đảo một vòng rồi nói tiếp: “Thế nhưng Noe vì giúp đỡ người nghèo đánh con, chiếu theo pháp điều thánh giáo hắn không làm gì sai, ngược lại còn đáng được tưởng thưởng, vì thế chúng ta không thể dựa vào đó mà báo thù hắn được."

Kaiden như trong sương mù nhìn ba hắn, chờ lão giải thích tiếp: "Đúng là con trai khờ, ngươi năm nay mười ba tuổi rồi phải không, ồ, như ba nhớ không lầm thì Noe năm nay cũng mười ba tuổi rồi..."

Fischer vẫy tay: "Thôi đi đi, ba nhất định cho ngươi một cơ hội danh chính ngôn thuận để ngươi g·iết c·hết hắn."

....

Trong tháp nhỏ trang viên St. Corner.

Nguyệt Bảo vui vẻ nhìn quạt lông chim trong tay hắn.

Nó giống như một cây quạt quân sư của Gia Cát Lượng hay Chu Du cầm thời tam quốc, nhưng khác nó xòe hơn lại có màu xanh, giống với lông con công hơn, cán cầm chỉ khoảng ba mươi centimet, bao phủ viền vàng, dưới cán có ngọc màu xanh lá nhạt, cầm rất chắc chắn.

"Ha ha, không tồi, dùng để quạt mát cũng hay ho."

Nguyệt Bảo cười vui vẻ, giơ quạt lên hướng cánh cửa, ý đồ muốn tạo ra gió để đóng cửa lại, nhưng không có gì xảy ra.

Nguyệt Bảo ngạc nhiên, lại dùng lực mạnh hơn nhưng hắn vẫn không động được cái gì.

Thánh khí phải có đấu khí mới vận dụng được sao?

Nguyệt Bảo đột nhiên hiểu ra đạo lý đó.

"Đ·M! Đồ tranh về mà không dùng được đúng là tức c·hết!"

Tuy rất không cam lòng, nhưng Nguyệt Bảo chẳng có biện pháp nào, hiện tại hắn ngoài nhìn chỉ số hoàn toàn không có thấy chỉ số ma lực, hắn không thể nào dùng ma lực bồi vào bên trong.

Lúc này Nguyệt Bảo cảm thấy toàn thân khó chịu, không thể nào hiểu nổi.

Nhưng cũng còn may, theo lời của Nora có thể mở thánh khí thì đã cắt đứt liên hệ của nó với chủ nhân, ít ra bây giờ Nguyệt Bảo không lo b·ị b·ắt.

Mặt trời xuống núi, màn đêm bao trùm lên thành St. Jairo, bầu trời đêm và tâm tình Nguyệt Bảo lúc này như cùng một dạng, đều gợi lên cảm giác buồn rầu.

"Không biết bây giờ và hiện thế, đã qua mấy giờ rồi, Thùy Linh và mọi người giờ ra sao? Nàng có lo lắng mà mệt mỏi không?"

...

Đến giờ ăn tối.

Nguyệt Bảo dẹp bỏ phiền muộn sang một bên, đi xuống phía tầng trệt, lúc này Aron đang đứng chờ hắn ở cửa, mút ngón tay hỏi: "Thiếu gia, một cặp đùi gà ngài hứa cho ta đâu?"

Nguyệt Bảo cười cười lôi Aron vào phòng ăn, liền nhìn thấy quản gia Aliya đang làm đồ ăn.

"Ông Aliya, tối nay chúng ta ăn đùi gà quay được không? Ta đáp ứng với Aron rồi."

Aliya lập tức nhăn mặt, bực tức liếc nhìn Aron.

"Thằng bé hư này, ngươi sao chẳng hiểu chuyện, một cái đùi gà bằng nửa tháng tiền ăn của thiếu gia chúng ta, ngươi còn muốn đòi ăn đùi gà nữa sao? Hôm nay mới là giữa tháng, ngươi muốn nửa tháng còn lại thiếu gia chỉ có thể ăn cháo loãng thôi sao?"

"Dạ!" Aron buồn bã gật đầu "Vậy ta không ăn nữa."

Nguyệt Bảo thấy lạ, hỏi ra mới biết hóa ra anh em hắn ở gia tộc St. Corner mỗi tháng đều được cấp một số tiền ăn cố định, Naomi bao nhiêu thì không có nói cho Aliya biết nhưng Nora thì không giấu diếm, mỗi tháng hắn được một trăm xu bạc.

Còn Nguyệt Bảo chỉ có mười xu bạc mà thôi.

Nguyệt Bảo lại hỏi giá cả của các vật dụng trong thành, dùng sự mẫn cảm đối với tiền bạc tính ra mười xu bạc tương đương ở hiện thế khoảng 1 triệu.

Một triệu cho ba miệng ăn, trong đó còn có một người cao hơn hai mét, nếu nói đói không có gì ăn cũng không ngoa, thật sự phải bòn từng đồng mới sống nổi.

Nguyệt Bảo tức giận, Marcelus thật là quá đáng, con lão tuy là một thằng đần không thể luyện đấu khí nhưng dù sao cũng là con cái ruột thịt, làm sao đối đãi keo kiệt như vậy chứ?

Nhìn trên bàn một chén thịt bò vụn, thêm mấy bát canh đậu nành, Nguyệt Bảo bực tức đặt dao dĩa xuống bàn nói: "Aron, thiếu gia đã hứa cái gì nhất định sẽ làm được, ngày mai ta sẽ nghĩ cách cho ngươi ăn đùi gà."

"Thiếu gia, ngài không phải định tìm thiếu gia Nora mượn tiền đó chứ? Như vậy không được đâu, tiền của thiếu gia Nora hầu hết đều thiếu, để đi dự tiệc của các thiếu gia tiểu thư khác, cũng chẳng còn lại mấy đâu."

"Không, ta tự có biện pháp."

Nguyệt Bảo cười cười, cầm lại dao nĩa trên tay, thầm nghĩ, bọn nhà giàu ở thành St. Jairo nên cẩn thận, vì ông đây có kinh nghiệm 50 năm luyện khí đó.

Aliya còn tiếp tục than thở: "Haiz, thiếu gia Nora cái gì cũng tốt, chỉ có lúc hơi quá tay khi gặp các quý tộc tiểu thư khác, họ đến mượn tiền, cho người ta vay, nhưng lại không đi đòi lại. Tiền tháng của ngài thêm vào lương đấu thần đều không đủ tiêu, thường phải vay thêm bên ngoài."

"Lương đấu thần? Lẽ nào đấu thần cũng được lương sao?"

"Đúng thế, thiếu gia Nora là ma đấu sĩ Lam Y cấp ba, mỗi tháng có thể nhận năm mươi xu bạc từ thánh giáo."

Nguyệt Bảo ngạc nhiên xoay qua nhìn Aron: "Mỗi tháng Aron được bao nhiêu tiền lương đấu thần? Hắn lợi hại thế này tiền được phát chắc cũng đủ ăn hai cái đùi gà đúng chứ?"

Aron buồn bã: "Thiếu gia, ta không có đồng nào đâu, ta là nô lệ mà, không được phép trở thành võ sĩ, cũng không được phép tu luyện đấu khí."

Thức ăn trong miệng Nguyệt Bảo xém chút phụt ra, không có đấu khí mà có thể đánh ngã đấu sĩ cấp hai sao?

Chẳng lẽ thế giới này còn có mấy cái loại hình chủng tộc khác?

Quản gia Aliya cười: "Thiếu gia, Aron nói với ta rồi, hôm nay ngài cùng hắn giáo huấn Kaiden và Justin, ý ngài là Aron có thể đánh bại đấu sĩ cấp hai thì nhất định cũng là đấu sĩ phải không?"

Nguyệt Bảo vừa nhai thức ăn vừa gật gật.

"Không phải vậy đâu, Aron đúng là không phải đấu sĩ, càng chưa từng tu luyện qua đấu khí. Năm xưa ông già ta thấy ngài chỉ có một mình nên tới khu buôn bán nô lệ mua một đứa về cho ngài chơi cùng, đúng lúc thấy tên này chỉ có giá một xu bạc ta liền..."

Aliya nhìn tới Aron một chút, thấy hắn không chú ý, tiếp tục nói: "Lúc đó lão thấy thằng bé này đầu óc không sáng sủa cho lắm, trong lòng nghĩ mua hắn về, thiếu gia cũng không lo bị hắn bắt nạt, có khi còn trút giận vào hắn được. Aron có huyết mạch thú nhân, hơn nữa là huyết mạch phản huyết thú nhân, mang dòng máu nhân tộc và thú nhân, bẩm sinh đã là chiến binh."

Aron là bán thú nhân?

Chẳng trách hắn mười ba tuổi đã có thân thể, cốt cách không tầm thường, Aliya cũng thật có tiềm chất thương nhân đầu cơ trục lợi, một xu bạc tiêu mấy năm trước, đổi lại một người có thể đánh ngã đấu sĩ cấp hai.

Nguyệt Bảo hơi thấp thỏm, chẳng lẽ đây là thời kỳ lịch sử của Linh Quốc [Fortress] trước khi bị xâm thực giới ăn mất sao? Ellie trong nhiệm vụ kia hình như cũng là thú nhân!

Chương 32: Quá khứ của Linh Quốc?