Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 25
Kỷ Phồn Âm nhẹ nhàng cười cười: "Gấp mười c*̃ng thêm?"
―― Tình nhân của cha anh.
Kỷ Phồn Âm có thể nghe thấy rõ ràng tiếng cậu ta gọi một câu "Chị gái" .
Chương 25
Điện thoại không chịu cô đơn hơi nhúc nhích một chút, hiện lên Hạ Thâm vừa mới thích bài đánh giá phim của cô.
Thậm chí còn nở một nụ cười khiêu khích lại với Sầm Hướng Dương.
Nửa giờ sau, Bạch Trú gọi điện thoại tới, giọng nói nghe hơi gấp gáp, còn thở hổn hển: "Tôi đã đến."
Đại Bí dùng tay ngăn cản, ra hiệu cho hai mẹ con: "Hai người không được đi ra."
Bởi vì cảnh tượng này thực sự quá thú vị, nên Kỷ Phồn Âm quyết định sẽ đứng nhìn thêm một lúc nữa.
Trong chớp nhoáng này, Bạch Trú phúc chí tâm linh hiểu ra: Người đàn ông này 80% chính là người mà tên Tống Thì Ngộ ghen tuông nhất định muốn tìm được, là người "vừa mới ở cùng với Kỷ Phồn Âm" kia.
Bạch Trú quay đầu lại lạnh lùng nói: "Tôi sẽ lập tức gọi điện thoại nói cho ông ta biết ý của mẹ tôi." (đọc tại Qidian-VP.com)
Bạch Trú bỗng nhiên dừng bước: "Cha tôi bảo anh dẫn bọn họ tới gặp tôi? Có ý gì? !"
Bạch Trú nhìn mặt người phụ nữ kia, anh biết đó là ai.
Bạch Trú: "... Tôi thêm tiền, gấp mấy lần."
Bạch thiếu gia mắt cao hơn đầu, đương nhiên không biết Sầm Hướng Dương.
Nhưng vào đúng lúc này, Sầm Hướng Dương đánh xong chữ lại ngẩng đầu lên.
Thật ra lúc này Kỷ Phồn Âm đã tới dưới lầu căn hộ của Bạch Trú rồi, cô đứng ở chỗ ngoặt đằng sau một đoạn dải cây xanh, vừa vặn có thể trông thấy Bạch Trú ở cách đó không xa đang dựa vào xe máy gọi điện thoại.
"Gặp xong hai người kia là tôi có thể đi rồi chứ?" Bạch Trú không kiên nhẫn hỏi lại.
"Có thể." Đại Bí mỉm cười gật đầu, ra hiệu Bạch Trú đi cùng anh ta đến một cái góc tương đối bí mật.
Ngay từ đầu Bạch Trú còn chưa phát hiện ra anh ta.
Lúc này, nửa người của cậu ta đều ẩn dưới ánh đèn đường, mặt mũi bị bóng ma đêm tối che phủ đi hơn phân nửa, trông có vẻ bình dị gần gũi hơn một chút.
Kỷ Phồn Âm và Bạch Trú hẹn gặp nhau ở nhà cậu ta, vừa mới cúp điện thoại, trên điện thoại di động lại nhảy ra tin nhắn của Sầm Hướng Dương.
"Bạch thiếu, " Đại Bí kịp thời gọi cậu ta lại, "Đây là ý của cha ngài."
Lông mày Bạch Trú vừa đen vừa rậm, sắc bén vô cùng, còn thích nhíu mày, cho nên khuôn mặt lúc nào cũng mang khí thế bức người.
Sau cửa, có hai người ngồi ở trên ghế sa lon chính là một người phụ nữ dáng dấp rất trẻ trung và một nam sinh chắc mới chỉ học cấp ba.
Cửa đã đóng lại, nhưng mà Đại Bí vẫn đứng ở nơi đó nhìn cậu ta.
Không có điện thoại, Bạch Trú cầm ly Champagne chuẩn bị đi tìm một chỗ đứng chờ thư ký trở về, nhưng thân phận của cậu ta ở trong hội trường hoàn toàn không phải bí mật, vừa vào sân đã bị người ta để mắt tới.
Nét mặt Bạch Trú cứng đờ.
Bị cô ngắt điện thoại, Kỷ Phồn Âm phát hiện Bạch Trú cũng không lập tức quay người lên lầu, mà nhìn điện thoại một hồi lấy, sau đó tiếp tục tựa lên xe máy.
...
Đại Bí đưa tay ngăn cản cậu: "Bạch thiếu, ngài cũng biết ngài mới đúng là người thừa kế duy nhất của Bạch gia, đúng không?"
Lúc điện thoại phát ra tiếng tút tút, Bạch Trú còn có chút thấp thỏm, sợ điện thoại của Kỷ Phồn Âm lúc này đúng lúc tắt máy, hoặc là lại bị người đàn ông khác nhận.
Kỷ Phồn Âm nghĩ nghĩ, đáp lại Sầm Hướng Dương: 【 Ừm, cậu ta tới tìm tôi. 】
Mấy phút sau, điện thoại di động của Bạch Trú vang lên.
Của cô tủ quần áo phân biệt rõ ràng, một bên là trang phục dùng cho công việc, một bên khác là quần áo dựa vào sở thích của mình mới mua, hai bên đều kín.
"Mẹ ngài c*̃ng đồng ý." Đại Bí khẽ nói.
Đại Bí không trả lời: "Nhưng chuyện này sẽ ảnh hưởng đến quyền kế thừa và tài sản của ngài, đây là hiệp nghị song phương đều có lợi."
Bạch Trú không hình dung ra được nụ cười kia là như nào, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh lẽo khó chịu, thiếu chút nữa là rùng mình một cái, nhưng vì gánh nặng hình tượng chính khí, cao ngạo nên cậu ta vẫn cưỡng ép mình nhịn được.
Khi người bên cạnh thảo luận với nhau về thân phận của Sầm Hướng Dương, Bạch Trú thì quay đầu qua chỗ khác.
Kỷ Phồn Âm dựa theo định vị Sầm Hướng Dương gửi cho, thử xem bản đồ, khoảng cách Bạch Trú trở lại chung cư của cậu ta có lẽ còn hơn bốn mươi phút nữa. Hơn bốn mươi phút thay quần áo trang điểm rồi chạy tới đó, thời gian hơi gấp thật.
"Bạch thiếu." Thư ký Đại Bí xuất quỷ nhập thần đột nhiên xuất hiện, "Mời đi theo tôi."
Bạch Trú trừng mắt liếc nhìn đôi mẹ con trong phòng, không quan tâm Đại Bí, sải bước chạy đi.
Dù sao thì Kỷ Phồn Âm hiện tại cũng đã là một phú bà, chi tiêu cho mấy thứ như quần áo hoàn toàn không cần xem giá, trông thấy cái gì cứ trực tiếp móc thẻ ra mua là được.
Cậu mở danh bạ ra, dừng ở cái tên Kỷ Hân Hân một chút, cuối cùng vẫn lựa chọn bấm vào Kỷ Phồn Âm ở ngay trên đó.
"Đây là trao đổi lợi ích, ngài hiểu rõ mà."
Nghĩ đến câu nói "Sẽ không ảnh hưởng đến quyền thừa kế và tài sản", Bạch Trú cười lạnh một tiếng: "Tôi thêm."
Nhưng mà có thêm cái xe máy hầm hồ ở cạnh nên tổ hợp này dù nhìn thế nào c*̃ng không thấy nhu hòa chút nào.
【 Cậu ta giận đùng đùng rời đi rồi. 】 Anh ta miêu tả lại hiện trường, 【 Lúc đi ra hình như còn gọi điện thoại với ai đó. 】
Điện thoại rõ ràng đang ở trong tay cậu ta, nhưng cậu ta lại do dự một lát mới nhận. (đọc tại Qidian-VP.com)
Kỷ Phồn Âm: "..." Rốt cuộc tâm hồn chịu tổn thương lớn thế nào, cần Kỷ Hân Hân an ủi ra sao mà lại gấp gáp thế.
Động tĩnh lần này rất lớn, ánh mắt rất nhiều người đều bị hấp dẫn tới.
Đại Bí do dự một chút mới lấy điện thoại ra trả lại cho Bạch Trú: "Ngài bình tĩnh một chút, thử gọi điện thoại cho cha mẹ ngài xem thế nào."
Theo Bạch Trú mà nói, quyết định này của Kỷ Phồn Âm thật là thông minh.
Bạch Trú khiêu khích ném lại một ánh mắt về phía anh ta.
Bạch Trú bắt bẻ, quét mắt nhìn trên dưới người Sầm Hướng Dương một cái: Con gà, cũng cỡ Tống Thì Ngộ, ánh mắt Kỷ Phồn Âm từ trước đến nay cũng chỉ có như vậy.
Lại qua thêm ba mươi giây, Bạch Trú lại nhìn một đồng hồ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đến tận khi có người ở bên cạnh nghi ngờ nói một câu "Có phải người trẻ tuổi kia chụp ảnh phía này hay không", Bạch Trú mới tùy ý quay đầu lại nhìn một chút.
Bạch Trú vô thức nhìn theo, phát hiện Tống Thì Ngộ c*̃ng đang nhìn về phía Sầm Hướng Dương.
―― Thực sự không được, thì hoãn thời gian kết thúc phục vụ muộn hơn một chút, c*̃ng không phải vấn đề gì lớn.
Cậu ta vừa nghĩ đến đây, bước chân Đại Bí liền ngừng lại, anh ta đẩy một cánh cửa ra.
Cứ như vậy, thân phận nam sinh phổ thông bên cạnh c*̃ng rõ rành rành.
Nhưng mà vài giây đồng hồ sau, giọng nói hơi ngái ngủ của Kỷ Phồn Âm liền từ trong ống nghe truyền ra: "Chuyện gì?"
Một trong.
Bạch Trú lập tức cảm thấy câu nói "trao đổi lợi ích" kia thật là buồn nôn, so với vừa nãy nhìn thấy Sầm Hướng Dương còn buồn nôn hơn.
Sau đó cậu ta mất hứng dùng gót chân chà chà mặt đất.
Lúc này, Bạch Trú đã đi tới vị trí gần cổng hội trường, cậu ta quay đầu lại nhìn thoáng qua căn phòng nghỉ vừa rồi.
Trong cơn thịnh nộ, Bạch Trú không nói hai lời quay đầu lại đấm một quyền lên trên mặt Đại Bí, bốp một tiếng đấm lệch cả mặt, làm kính mắt của anh ta cũng bay ra ngoài.
"Gọi cho bọn họ?" Bạch Trú cười lạnh, "Bọn họ vừa mới hoàn thành một vụ ‘trao đổi lợi ích’, chắc là rất bận rộn ―― tôi muốn tìm một người có thể gọi liền đến."
―― Sau đó, anh ta nhìn về phía Bạch Trú cười cười.
【 Các anh đang ở đâu? 】 Kỷ Phồn Âm không cho anh ta đáp án.
Hai người liếc mắt nhìn nhau, một người giả cười một người khinh thường, lập tức mỗi người đi một ngả.
Sầm Hướng Dương tỏ ra vô hại nghiêng đầu, ánh mắt lại nhìn lướt qua phía Tống Thì Ngộ.
Đợi hai mươi giây sau, cậu ta giơ cổ tay lên nhìn đồng hồ đeo tay một cái.
Dù sao thì Tống Thì Ngộ hay là Sầm Hướng Dương cũng là mấy tên giở người, nhanh chóng làm xong xuôi chuyện nơi đây, nói không chừng còn có thể kịp về nhà chơi game với Kỷ Hân Hân.
Tống Thì Ngộ đứng ở cách đó không xa nghe được hai chữ này, lập tức ném ánh mắt tới.
"Tôi vừa ra cửa rồi." Kỷ Phồn Âm dùng bả vai và tai kẹp lấy cái điện thoại, "Có lẽ hai mươi phút nữa sẽ đến."
"Đến sẽ liên lạc lại." Kỷ Phồn Âm vô tình cúp điện thoại, nhìn thời gian còn hơn ba phút nữa, chuẩn bị chờ đợi thêm ba phút.
Kỷ Phồn Âm tiện tay xóa thông báo này đi, trở về phòng mở tủ quần áo ra.
Chỉ có Đại Bí, không có cha, c*̃ng không có mẹ.
"Chỉ là gặp mặt thôi." Đại Bí bình thản nói, đẩy mắt kính của mình lên, "Bên ngoài nhiều người, đi vào rồi nói tiếp."
Sầm Hướng Dương cúi đầu, hai tay đánh chữ trên điện thoại di động, mái tóc cắt ngang trán rủ xuống, lộ ra non nửa khuôn mặt và cái cằm trắng nõn, toàn thân trông rất là vô hại, thấy thế nào cũng là kiểu con mọt sách mà Bạch Trú rất không có hứng thú tiếp cận.
Sầm Hướng Dương cũng đến hội trường vào lúc này.
Ánh mắt Bạch Trú dần dần dời về phía căn phòng nghỉ vừa rồi, hai người vừa nãy đã đi đến cổng.
Bạch Trú cũng không ý thức được mình vừa thở dài một hơi: "Bây giờ có thể gặp mặt không? Tôi đi tìm cô."
"Tôi không tiếp mấy vụ hẹn trước khẩn cấp như này." Kỷ Phồn Âm vô tình nói.
Bạch Trú mặt đen, để lại một câu "Tôi không có gì nói với bọn họ hết", rồi xoay người rời đi.
"... Được thôi." Giọng nói Bạch Trú lập tức trở nên hơi buồn bã, ỉu xìu, "Tôi chờ cô."
Kỷ Phồn Âm chính là loại người yêu tiền đến phát điên luôn rồi, đầu óc của Tống Thì Ngộ bị cương thi ăn mới có thể nghĩ ra là Kỷ Phồn Âm đến giờ vẫn còn thích anh ta.
Sau đó bên phía tài khoản liên tục hiển thị dòng chữ "Đối phương đang nhập tin nhắn...", nhưng tin nhắn không gửi tới, không biết là đang lặp đi lặp lại xóa bỏ nội dung gì.
Bạch Trú bực bội ứng phó qua loa với đám người đó, cảnh ngộ của Tống Thì Ngộ c*̃ng không tốt hơn là bao.
"... Trao đổi? Mẹ tôi ư?" Bạch Trú lầm bầm hỏi.
Bạch Trú thục túi đi theo ở phía sau, khẽ lẩm bẩm trong lòng: Gặp người nào mà phải cẩn thận từng li từng tí như thế...
Sầm Hướng Dương ngơ ngác đáp lại bằng một dấu hỏi.
Sầm Hướng Dương gửi định vị cho cô, lại hỏi tiếp: 【 Có ý gì? Cô và Bạch Trú thân nhau đến vậy à? 】 (đọc tại Qidian-VP.com)
Sự chú ý của cậu ta cũng đã rời khỏi Sầm Hướng Dương.
Bạch Trú đương nhiên không tin, cậu ta cười lạnh: "Chăm sóc anh cả đêm? Anh có biết bây giờ cô ta đang ở đâu không?"
Cậu trầm mặc, vươn cánh tay về phía Đại Bí.
Tống Thì Ngộ có cái gì đáng để thích chứ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.