Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Thuận Thiên

Quân KaKa

CHƯƠNG 329: THẠCH ĐỘNG, KIÊN GIANG

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

CHƯƠNG 329: THẠCH ĐỘNG, KIÊN GIANG



Thân hình Thạch Sanh lập tức bị hút vào vết nứt, Đại Bàng Tinh cũng đang cố gắng nhào thật nhanh tới vết nứt. Giống như đi vào vết nứt còn quan trọng hơn việc ăn thịt Thạch Sanh.

Đại Bàng Tinh chỉ cảm thấy mất khống chế với cơ thể. Nó rõ ràng vẫn có thể suy nghĩ, có thể nhìn thấy nhưng không thể làm ra bất cứ hành động gì cả.

Dòng sông này không kéo dài vô tận mà có điểm đầu và điểm cuối cố định. Điểm đầu là nơi Thạch Sanh bị hút vào, còn điểm cuối chính là nơi sẽ đẩy Thạch Sanh ra.

“Này … này, anh gì ơi! Anh còn tỉnh táo không? Có thể nói chuyện được không?”

Cùng lúc đó, ánh mắt Đại Bàng Tinh ngưng tụ. Ánh sáng vàng dần thu lại, một bóng dáng hư ảo từ đỉnh đầu của nó bay lên. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dù không có ai tham quan, nhưng vẫn có nhân viên bảo vệ túc trực. Khi thấy khói trắng bốc lên, nhóm bảo vệ này liền rung chuông báo cháy và hô hoán ầm ĩ. Đồng thời, mỗi người nhanh tay cầm một cái bình cứu hỏa, chạy lên hướng có khói trắng.

Trong 5 cột sáng, có 4 cột màu đỏ tươi như máu. Chỉ có một cột sáng nhiễm chút màu đen, tạo ra màu đỏ đen đậm.

Khi đến giây thứ 10 thì ánh mắt Đại Bàng Tinh đã đỏ rực, vô cùng thống khổ. Nguyên thần của nó cũng trở nên vô cùng hư ảo, giống như sắp trong suốt tan biến vậy.

Chiếc rìu chiến cũng đã bị hắn thả tay ra. Nhưng nó không rơi xuống mà như có linh tính, tự động bay đến vị trí của nó trên lưng Thạch Sanh mà an vị.

Từ một chỗ gần hang Đại Bàng Tinh, một vết nứt nhỏ xuất hiện rồi nhanh chóng lan rộng. Xung quanh vết nứt xuất hiện tia lửa do không khí bị đốt cháy tạo thành. Khói trắng nhanh chóng bốc lên, bao trùm toàn bộ không gian gần đó.

Vì vậy mà nó không cam lòng!

Thạch Sanh trong trạng thái hôn mê, trôi nổi trong một không gian kỳ lạ. Không gian này giống như một dòng sông, đang mang theo Thạch Sanh xuôi dòng mà chảy.

Thạch Sanh chỉ có thể chịu đựng, toàn bộ thân thể gần như không thể động đậy được. Thực tế, hắn bị thương là linh hồn, thân thể vẫn tương đối khỏe mạnh. Nhưng linh hồn quá suy yếu, điều khiển thân thể cũng là cả một vấn đề.

Dù trời rung đất chuyển nhưng mọi thứ vẫn bị cố định. Không một cành cây ngọn cỏ nào lay động. Một hạt bụi trong không khí cũng không di chuyển. Thứ di chuyển là toàn bộ thế giới này.

Dù hắn đã tỉnh lại nhưng không đủ sức lực để di chuyển, chỉ có thể trơ mắt ra nhìn bản thân bị đẩy tới điểm sáng.

Vài giây trôi qua, Thạch Sanh lúc này đã phải ôm đầu hét thảm. Gân xanh trên người hắn nổi lên thành cục. Rõ ràng đã đang phải gánh chịu một loại thống khổ linh hồn vô cùng khủng bố.

“Anh tên gì? Còn tỉnh táo không? Có thấy khó chịu ở chỗ nào không?”

Ở trong phạm vi của hồn âm, tất nhiều dã thú dưới mặt đất đã nằm im bất động, ánh mắt tan rã, rõ ràng là đã c·h·ế·t. Trên người bọn chúng không có một vết thương nào, đây là linh hồn bị tan biến tạo thành.

Đó là một loại công kích linh hồn, cũng là một loại âm thanh, nhưng không thuộc về âm thành bình thường, được gọi là hồn âm.

Hồn âm từ nguyên thần của Đại Bàng Tinh nhanh chóng lan tràn ra xung quanh. Khi tiếp xúc với Thạch Sanh thì bị linh lực bao phủ quanh thân thể chặn lại phần lớn. Những vẫn có hồn âm xuyên thấu qua rồi tác động trực tiếp lên linh hồn Thạch Sanh.

Thạch Sanh chỉ cảm thấy đầu đột nhiên vang lên rung động, tầm mắt phút chốc bị mơ hồ. Bên tai như bị muôn ngàn tiếng chuông công kích. Sau đó là một cơn đầu ập tới, làm cho thân hình của hắn bị khựng lại giữa không trung. (đọc tại Qidian-VP.com)

Tại điểm du lịch Thạch Động, Kiên Giang. Ở gần nơi được cho là di tích hang động của Đại Bàng Tinh. Trước đây, nơi đây sẽ có rất đông du khách qua lại tham quan, tiếng người nói, tiếng chụp ảnh vang vọng bốn bên.

Kế tiếp, ngay bên cạnh Thạch Sanh xuất hiện từng vết nứt nhỏ. Rồi dừng biến lớn hơn, khi vết nứt to như một cái thùng phi thì mới dừng lại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau một hồi rung lắc kịch liệt thì trời đất bỗng lại yên tĩnh, giống như động cơ đang chạy thì gặp phải nhiên liệu dỏm mà tắt máy.

Thạch Sanh rất muốn mở miệng trả lời, hắn cố gắng cử động môi nhưng vô cùng khó khăn. Hắn muốn mở mắt ra, nhưng phát hiện cũng bất lực. Trong cảm nhận của hắn, mi mắt như nặng tựa ngàn cân, không thể mở ra được.

Dường như vận dụng nguyên thần đối với Đại Bàng Tinh cũng không phải là chuyện dễ dàng. Nếu không, nó đã có thể lao lên kết liễu Thạch Sanh trong trạng thái hiện tại.

Sau đó, 5 cột sáng màu đỏ máu bắn thẳng lên trời. Nhìn lại sẽ thấy chúng xuất phát từ 5 cái hố do dã thú tạo ra quanh Thánh Đế Thành.

Nói thì nhanh chứ lúc này mọi thứ diễn ra không tới nửa giây. Khi Đại Bàng Tinh có thể lấy lại hành động như bình thường thì vết nứt đã còn quá nhỏ, nếu nó chui vào thì có thể sẽ bị cắt đứt làm đôi.

Thạch Sanh dùng tất cả sức lực đang có, cố gắng mở miệng trả lời

Nhận một rìu này trực diện, một bên mặt Đại Bàng Tinh xuất hiện một vết chém. Được sự ngăn cản của lông vũ, nên vết chém rất nhẹ, chỉ làm nó bị thương ngoài da, không nguy hiểm.

Khi vết nứt này không còn mở rộng thì trời đất như đang được rã đông, bắt đầu chuyển động nhẹ nhàng trở lại.

Thạch Sanh chỉ nói được bấy nhiêu đó thì dường như đã hết sức lực, tiếp tục hôn mê. Người lính cứu hỏa đang nói chuyện với Thạch Sanh chỉ biết lắc đầu thở dài

Toàn bộ mọi thứ trong Biệt Giới giống như đột ngột đóng băng lại.

Ánh mắt Đại Bàng Tinh lóe lên tia vui mừng như điên. Nguyên thần của nó vừa trở lại cơ thể thì đã há to cái mồm lao tới. Nó muốn cắn nuốt Thạch Sanh, chuyện mà nó đã muốn làm từ mấy trăm năm nay nhưng bất lực.

Đại Bàng Tinh có thể nhìn thấy tất cả, nó điên cuồng gào thiết không cam lòng. Dường như nó nhận biết hiện tượng này, nhưng mà có gì đó không đúng theo kế hoạch của nó. Cho nên ý thức của nó mới điên cuồng gào thét.

Thân thể Thạch Sanh rơi nhanh xuống, lớp linh lực bên ngoài cơ thể hắn cũng đang tiêu tán nhanh chóng.

Ánh mắt nó vẫn nhìn Thạch Sanh, nguyên thần thì vẫn đang há mồm la hét. Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy trong ánh mắt cũng có cảm giác đang chịu đựng cái gì đó.

“Roẹt ….”

Đại Bàng Tinh điên cuồng gào thét, một là vì không cam lòng, một là vì mất một chân. Nó đã chuẩn bị quá lâu để được rời khỏi Biệt Giới.

Để có thể thiết lập được trận pháp này, nó đã phải tàn sát gần như toàn bộ nhân loại trong Biệt Giới. Bây giờ số người còn lại đã không đủ để làm lại lần nữa.

Đúng lúc đó, dường như Thạch Sanh cũng đã tới cực hạn. Cả người rủ xuống, linh hồn bị công kích liên tục làm mất đi ý thức mà bất tỉnh.

Nhưng cực hạn của nó đã tới, nếu còn tiếp tục, nó sẽ tự làm tổn thương mình trước. Mặc dù không cam lòng, nhưng nó phải rút nguyên thần trở về.

Không biết đã qua bao lâu, Thạch Sanh đang trong trạng thái nửa tỉnh nửa hôn mê thì bên tai vang lên tiếng nói.

Nhưng nó vẫn còn đang bị trời đất hạn chế, tốc độ di chuyển vô cùng chậm chạp. Còn vết nứt thì đang biến mất với tốc độ nhanh hơn rất nhiều.

CHƯƠNG 329: THẠCH ĐỘNG, KIÊN GIANG

Hồn âm có thể dùng để giao tiếp giữa các tu sĩ có nguyên thần, cũng có thể sử dụng làm công kích. Giống với âm thanh bình thường, có thể để nói chuyện, nhưng vẫn có thể dùng làm công kích sóng âm.

Khi chúng đạt đủ một độ cao thì chuyển hướng về trung tâm. Khoảnh khắc 5 cột sáng hợp lại tại trung tâm. Trời đất như nhận phải lực lượng gì đó trùng kích mà rung lắc dữ dội.

Bóng dáng này có vẻ ngoài y hệt Đại Bàng Tinh, chỉ là nó có kích thước nhỏ như một con chim sẻ. Đây là nguyên thần của Đại Bàng Tinh, điều này chứng tỏ tu vi của nó đã tương đương như Ngũ Tinh Linh Sĩ.

Khi thời gian trôi qua hơn 9 ngày, Thạch Sanh lờ mờ tỉnh lại. Hắn hơi mở mắt ra thì thấy phía trước là một đoàn ánh sáng, hắn cảm nhận rõ ràng thân thể đang trôi về phía đoàn ánh sáng.

“Tôi … tôi là Thạch Sanh! Tôi đang chiến đấu với Đại Bàng Tinh và quân đoàn của nó thì …”

Sau đó, các cột ánh sáng ảm đạm dần rồi biến mất. Sau khi chúng vừa biến mất thì một tiếng thủy tinh vỡ vang lên. m thanh này giống như không chịu sự hạn chế của không gian đông cứng, nó vẫn lan tràn ra, truyền vào tai của tất cả mọi sinh vật trong Biệt Giới. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi Đại Bàng Tinh cách Thạch Sanh chỉ còn không tới 3 mét. Cái mỏ to lớn chuẩn bị một ngụm nuốt gọn Thạch Sanh. Trời đất bỗng nhiên ngừng vận chuyển.

“Khiêng anh ta ra ngoài đi! Đã lúc nào rồi mà còn Thạch Sanh với Đại Bàng Tinh. Thật là quá nhập tâm vào nghề. Chắc là ế quá nên đầu óc bắt đầu vô nước rồi”

Một rìu của Thạch Sanh vừa đến thì Đại Bàng Tinh cứng rắn đón nhận, dường như nó không thể di chuyển.

Không bao lâu sau, từ trong vết nứt, Thạch Sanh bị bắn mạnh ra bên ngoài. Bản thân đang bị thương, lại thêm bị đập mạnh lên vách đá, làm cho tâm trí của hắn như sắp ngất xỉu lần nữa.

Hôm nay bị Thạch Sanh chặn ngang, mọi công sức đã mất hết. Chỉ vì nhiễm quá nhiều máu dã thú mà trận nhãn xảy ra vấn đề. Thay vì xuất hiện cổng không gian ổn định thì chỉ mở ra được một vết nứt. Vị trí vết nứt lại vô tình mang đi Thạch Sanh, bỏ lại nó.

Mất khoảng hơn chục giây cố gắng, dường như linh hồn đã ngưng tụ lại được một ít. Hắn mở mắt ra, nhìn thấy xung quanh là con người thì tâm trạng mới buông lỏng. Những người này ăn mặc rất quái lạ, nhưng có thể xác định là con người.

Đúng, là ngừng vận chuyển! Không gian, thời gian giống như đứng lại. Nhưng ý thức của toàn bộ sinh vật thì vẫn vận chuyển.

Hiện tại, tất cả mọi người đều đang chạy theo tiên nhân. Cái gì tham quan du lịch, đã không còn là mối quan tâm của họ.

Đại Bàng Tinh tỏ ra không cam lòng mà cố gắng giảm tốc, cánh điên cuồng đập. Nhưng vẫn để một chân vô tình rơi vào vết nứt. Đúng lúc đó thì vết nứt cũng khép lại, mang theo một phần bàn chân của Đại Bàng Tinh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nguyên thần vừa ra thì há mồm kêu la gì đó. Quái lạ là không có âm thanh gì phát ra, nhưng nếu một tu sĩ có nguyên thần thì sẽ nhìn nghe thấy tiếng kêu này.


Đại Bàng Tinh nhìn Thạch Sanh vẫn còn ở đó ôm đầu thống khổ, tuy đã không thể phát ra tiếng hét nhưng rõ ràng là còn sống.

Thạch Sanh lại tiếp tục phóng thẳng tới Đại Bàng Tinh, người vừa động thì đã bổ thêm một rìu nhắm ngay đầu Đại Bàng Tinh.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

CHƯƠNG 329: THẠCH ĐỘNG, KIÊN GIANG