“ Trời ạ!! Mỵ Châu tỷ tỷ cũng quá hùng hổ đi” Hoàng Dung che miệng, trợn tròn mắt nhìn Mỵ Châu.
Đây thực sự là vị tỷ tỷ yếu đuối. Ngay cả chém g·iết Zombie cũng không dám động thủ, phải để Pix làm thay ? Không phải bị ai đó đoạt xá đấy chứ ?
“ Không nghĩ tới Châu cũng có một mặt đáng sợ này” Asuna run lẩy bẩy. Cảm thấy đây là lần đầu tiên mình nhận thức Mỵ Châu vậy. So với vẻ hiền lành quả thực đáng sợ hơn nhiều.
“ Xem ra địa vị của Vũ trong lòng Mỵ Châu rất cao ah” Ngay đến cả người luôn bình tĩnh như Saeko cũng một phen kinh ngạc, không khỏi dùng ánh mắt thầm ý nhìn Trần Vũ cùng Mỵ Châu, nói thầm.
Trước thái độ của Mỵ Châu với Trần Vũ dù cung kính có thừa, nhưng chưa đạt tới mức độ như vậy.
Nhưng Mỵ Châu của hiện tại thì lại cực kì khác biệt. Cảm giác giống như tín đồ đối diện với tín ngưỡng của mình.
Giữa hai người này… chắc chắn có chuyện gì đó…
Biến cố đột nhiên xảy ra khiến mọi người phải mất một lúc mới phản ứng kịp
“Komuro” x2
Rei cùng Saya hoảng sợ chạy lại.
Trong khi Rei đỡ lấy Komuro, thì Saya hướng Mỵ Châu năn nỉ : “ Chúng… chúng em xin lỗi”
Đáp lại lời Saya, chỉ là cái nhìn lạnh lẽo của Mỵ Châu .
Nhìn gương mặt lạnh tanh của Mỵ Châu, Saya không khỏi rùng mình. Nàng có thể khẳng định, Mỵ Châu thật sự dám xuống tay giết chết Komuro.
Trong lúc bầu không khí căng cứng, thì Trần Vũ đi tới bên cạnh Mỵ Châu
“ Châu” Nhẹ nhàng vỗ vai thiếu nữ hắn mềm giọng nói ra “ Không có việc gì đâu”
Trần Vũ cũng không ngờ đến Mỵ Châu lại để ý mình đến vậy. Komuro mới chỉ nói xấu một hai câu cô nàng liền rút đao ra chém rồi.
Xem ra địa vị của mình trong lòng Mỵ Châu rất lớn ah. Trần Vũ âm thầm đắc ý
Cơ mà hắn cũng không để Mỵ Châu động thủ. Dù sao thì Komuro vẫn cần phải sống ah
“ Hội Trưởng”
“ Ngoan, nghe lời” Trần Vũ xoa đầu Mỵ Châu, cười ôn hoà
Nhất thời thiếu nữ mặt đẹp đỏ lên, dáng dấp tựa như vợ trẻ về nhà chồng, có bao nhiêu thẹn thùng .
“ Vâng”
Mang theo e lệ cúi đầu đáp một tiếng. Mỵ Châu thu hồi Năng Lượng Kiếm rồi lùi lại phía sau.
“ Chậc… chậc… Châu à…” Asuna ánh mắt ở trên người Mỵ Châu đánh giá một lượt, để Mỵ Châu cả người không được tự nhiên: “ Cậu có thật sự là Mỵ Châu không đấy?”
“ Tất nhiên là thiếp rùi” Mỵ Châu vẻ mặt mơ hồ không hiểu Asuna đang nói cái gì “ Asuna chan, thiếp có vấn đề gì sao?”
Nhìn Mỵ Châu khôi phục lại vẻ ngoan hiền hằng ngày. Mấy người Saeko không khỏi nhìn nhau.
Cô nàng này… lật mặt cũng nhanh quá đi ….
Thấy căng thẳng đã lắng xuống, mấy người Saya âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
“ Komuro, cậu không sao chứ?” Rei đỡ lấy Komuro, quan tâm hỏi han.
Nói gì thì nói, Komuro vẫn là bạn thân của nàng, thế nên đối với Komuro, Rei vẫn rất có hảo cảm. Thậm chí trong lòng nàng vẫn còn có một tia yêu thích đối phương.
“ Tớ… tớ không sao” Komuro gian nan nói ra. Mới vừa từ Quỷ môn quan lượn một vòng, Komuro tâm lý có bao nhiêu hãi hùng. Ánh mắt nhìn về phía Mỵ Châu tràn đầy sợ hãi
người phụ nữ kia…. Là quái vật…
Về phía Saya, tuy nàng cũng rất quan tâm Komuro. Nhưng hiện tại có một vấn đề nàng cần giải quyết
Đi tới trước mặt Trần Vũ, Saya áy náy :
“ Chuyện vừa rồi, chúng tôi thành thực xin lỗi”
Trần Vũ phất tay tuỳ tiện : “ Không có gì. Ngược lại thì Takagi chan, cô quyết định thế nào”
“ Chuyện thù lao tôi không có ý kiến”
Trong ánh mắt của Saya không có lấy một tia bất mãn hay gì. Trên thức tế, chính nàng cũng đã nghĩ đến chuyện này. Và cảm thấy nó không có vấn đề gì cả
Đầu tiên, Saya có thể xác định đám người Trần Vũ . Ngoài trừ Saeko ra, thì còn lại đều không phải học sinh trong trường. Nói trắng ra, là người xa lạ
Mà đây cũng là thời kì vô cùng mẫn cảm. Có thể mấy người Trần Vũ có lòng tốt đưa mọi người về nhà nàng.
Nhưng bảo mang bọn họ đi tìm người thân ?
Không thân không quen
Một đường đầy dẫy nguy hiểm, sinh tử không biết trước được ?
Cái này đơn giản chính chính là thiên phương dạ đàm
Có thể mấy người Trần Vũ sẽ vì lòng tốt giúp đỡ bọn họ. Nhưng có giúp thì cũng chỉ đến một mức độ nào đó thôi.
Ngược lại, nếu có thù lao thì khác. Thoạt nhìn có vẻ vô tình, nhưng lại bền chắc nhất.
Bởi theo nàng quan sát, cái tổ chức này có vẻ như đáng tin cậy. Nếu dùng thù lao làm trung gian, có lẽ bọn họ sẽ dốc lòng giúp sức.
Vốn tất cả đều sẽ suôn sẽ. Ai nghĩ tới Komuro lại chặn ngang một cước. Hiện tại Saya sợ nhất là Trần Vũ vì đối với Komuro bất mãn mà không nhận uỷ thác
Nghĩ đến đây. Saya không khỏi thở dài .
Trần Vũ ánh mắt nghiền ngẫm nhìn Saya. Hắn nhìn được Saya không phải vì e ngại Mỵ Châu mới đưa ra quyết định này . Hiển nhiên, cô nàng đã có sự chuẩn bị trước
Cô nhóc này… không tệ
Phía sau, thấy Saya lại đi xin lỗi Trần Vũ. Đã thế còn đồng ý với thù lao. Komuro sắc mặt rất khó coi, tựa như ăn phải ruồi vậy.
Chưa từng va chạm xã hội, trong lòng mang theo cả bầu trời nhiệt huyết tuổi trẻ nên Komuro hoàn toàn không hiểu. Trong chuyện này người sai vốn là Trần Vũ. Tại sao Saya lại muốn đi xin lỗi đối phương ? tại sao còn muốn đồng ý ?
Thời gian tiếp theo, Trần Vũ cùng Saya đàm luận một chút tiền thù lao. Saya vốn muốn trả tiền mặt, nhưng lại nghĩ đến đây là thời kì tận thế, tiền chỉ là giấy mà thôi. Thế nên nàng quyết định dùng vàng thay thế.
Trước thù lao mà Saya đề ra. Trần Vũ không có ý kiến gì.
Bất quá Trần Vũ chỉ hỗ trợ đưa bọn họ về địa điểm cố định. Ví dụ như Rei muốn đến đồn cảnh sát tìm cha mình, thì hắn sẽ đưa đến. Nhưng bảo hắn mang Rei đi khắp Nhật Bản tìm cha mẹ nàng. Vậy xin lỗi !! Say Good Bye
Saya thông minh cũng hiểu Trần Vũ làm vậy đã là quá tốt rồi. Thế nên tất nhiên sảng khoái đáp ứng
Ngay tại thời điểm hai bên đạt hành uỷ thác, thì bên tai mấy người Trần Vũ vang lên thanh âm hệ thống
“ Keng !! thông báo : Hội Trưởng Đa Nguyên Hội tiếp nhận Nhiệm Vụ Uỷ Thác từ Saya Takagi
“ Nhiệm vụ : Uỷ Thác Từ Saya Takagi
Yêu cầu: bảo vệ an toàn “ thân chủ” tới địa điểm xác định
Saya Takagi : Nhà Takagi
Rei Mymamoto: Sở Cảnh Sát – nhà riêng
Komuro Takashi : Nhà riêng – Trường Mẫu Giáo
Phần thưởng :
1. Số lượng lớn Vàng Ròng tổng giá trị 500 triệu yên
2. 1000 THL cho từng thành viên tham gia
Thời hạn : 15 ngày
Lưu ý : Nếu như phía thân chủ đơn phương chấm dứt hợp đồng. Hệ thống tự động công nhận nhiệm vụ hoàn thành ]
Saeko : 0.0
Mỵ Châu : 0.0
Asuna: 0.0
Hoàng Dung : 0.0
*************
Tầng một
“ Không nghĩ ra uỷ thác của Saya chan lại biến thành nhiệm vụ” Asuna một bên chém giết Zombie, một bên nhẹ giọng thảo luận với mọi người trong Hội
“ Đúng vậy ah” Hoàng Dung gật gù nhìn một chút chút nhiệm vụ tiểu loli không khỏi liếm môi thèm thuồng : “ 1000 THL, đủ để Dung Nhi mua lấy 20 năm Nội Lực rùi”
“ Cơ mà nhiệm vụ cũng không dễ đâu” Saeko nhướn mày “ Tính ra chúng ta phải đi vòng thành thành phố đó”
“Chúng ta có những 15 ngày á” Trần Vũ không có quá nhiều suy nghĩ “ Trên đường tiện thể săn giết Zombie kiếm THL chẳng phải là một công đôi việc sao ?”
Mấy người Saeko âm thầm gật đầu.
0