Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 12: Kamehame Ha

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12: Kamehame Ha


Cảm tưởng như trận đấu sẽ kết thúc một cách lãng xẹt như vậy với phần thắng nghiêng về Ron thì Goku đã kịp tung ra một đòn kamehame ha để bay lại sàn đấu.

Ở bên ngoài thì anh trọng tài đang bình luận về hai đấu thủ của trận chung kết dưới sự cổ vũ cuồng nhiệt của các khán giả, rồi anh ta bắt đầu gọi tên hai tuyển thủ ra sàn đấu.

“Chà, đúng là gặp phải cao thủ rồi, Không nghĩ lần này phải dùng đến chiêu này.” J.chun lau mồ hôi chán cảm thán.

Ron vẫn đang bay lơ lửng trên không mà không có một vấn đề gì xảy ra cả chỉ là tay hắn còn một chút khói bay lên mà thôi.

“Tệ thật, ta đã cạn kiệt nội lực sau đòn kame vừa rồi.” J.Chun nghiêm mặt nói.

Đang hồi tưởng lại ký ức cũ của mình thì có tiếng loa thông báo thời gian nghỉ giải lao đã hết, Ron liền đứng dậy tiến dần ra bên ngoài.

“Cứ cho là thế đi thì sao? Có liên quan gì đến ông chứ ?”. Ron lại nổi hứng trêu lão rùa.

Ron nghe thấy lão rùa nói liền biết lão định dùng chiêu Kamehame Ha liền dùng vũ không thuật bay lên cao.

Sau đó J.Chun cởi áo vứt qua một bên rồi gồng người lên, lúc này cái cơ thể gày đét mô nhơ của lão bỗng phồng lên cả người toàn cơ bắp, sức mạnh của lão cũng đã tăng lên 132. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc này, cả Yamcha và Krillin đều chạy ra ăn mừng cùng Goku, chỉ có Namu đi vào với gương mặt buồn bã và đầy thất vọng.

Lão rùa khi gồng hết giới hạn liền chụm tay vào giấu về phía sau tích năng lượng, rồi lão lại đưa hai tay hướng về phía Ron đang lơ lửng ở phía trên không hô lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn thấy cảnh này, Ron lại nhớ đến lão Heitan khi dùng toàn bộ công lực để đấu với mình, mô típ truyện này hình như cứ là lão võ sư ai cũng có thể chơi chiêu này thì phải. (đọc tại Qidian-VP.com)

Dưới khán đài, Bulma giờ không biết nên cổ vũ cho ai, kể cả tất cả mọi người đang xem trận đấu cũng đang hồi hộp chờ trận đấu diễn ra dù sao đây cũng là trận quyết định người chiến thắng đại hội võ thuật thế giới.

[ Bạn đã nhận được rương may mắn màu xanh dương ]

[Phần thưởng đã được chuyển trực tiếp vào túi đồ của bạn ]

“Cái gì Ron c·h·ế·t rồi ư.” Oo long sợ hãi nói.

“Lớp trẻ sóng sau đè sóng trước a, ta thua rồi.” Xong J.Chun nhảy xuống khỏi sàn đấu trong sự ngỡ ngàng của mọi người.

Trận đấu của Goku và Namu diễn ra khá quyết liệt, thời gian hai người đánh cũng khá lâu cuối cùng thì phần thắng vẫn thuộc về Goku trong tiếng reo hò của khán giả xen lẫn tiếng bình luận của trọng tài.

Thấy Ron bay lên, J.Chun ngạc nhiên há cả miệng ra:” Ngươi…ngươi là đệ tử của lão cò ư.” Lão rùa lúc này đã hiểu lầm về thân phận của Ron có lẽ là do vũ không thuật là kỹ năng độc quyền của phái cò lúc đầu truyện.

“Thế nào, không khiến anh mừng hụt chứ.” Sau khi nhảy về sàn đấu Goku cười nói.

Ngay khi trọng tài hô bắt đầu trận đấu, Goku liền lao tới tung ra một cú song phi về phía Ron với tốc độ rất nhanh.

Ron hạ xuống sàn đấu, nhìn về phía bóng lưng lão rùa đang đi vào trong nhà chờ.

[ Chúc mừng bạn đã đánh bại đối thủ ] (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng cũng phải nói kỹ năng này hắn lấy được của thầy trò Heitan mà Heitan ngày trước xuất thân từ phái cò tính ra hắn phải gọi lão cò một tiếng sư tổ ấy chứ.

Chương 12: Kamehame Ha

“Ngươi mạnh đến mức siêu phàm, nhưng hay dùng sức mạnh ấy vào việc tốt ta chỉ muốn nói vậy thôi." Nói rồi lão rùa quay lưng lại đi về phía mép sàn đấu.

“Cũng không có gì ngạc nhiên, nếu trận đấu mà kết thúc như vậy thì cậu đâu còn là Goku nữa.” Ron chìa tay ra hai bên lắc đầu nói.

“Ngươi đã lạc lối như thế thì để ta đưa ngươi về với chính đạo.” Lão rùa nói tiếp.

“Ông định dùng Kamehame Ha ư, thế thì hướng lên đây dùng toàn lực về phía ta xem nào.” Ron từ trên cao nói xuống.

Ron và Goku đứng đối diện nhau, nhìn vẻ mặt của Goku rất chi là phấn khởi.

Anh ta bắt đầu gói ghém lại đồ đạc có lẽ định rời đi trước mà không xem nốt trận đấu cuối cùng.

Lúc đi qua chỗ lão rùa hắn nhẹ nhàng nói:” Xin lỗi nhé, thực ra ta chả liên quan gì đến lão cò cả, vừa xong ta chỉ muốn cho ông nổi giận để dùng hết sức thôi.” Nói xong Ron liền đi vào trong nhà ngồi vào ghế chờ.

“Đồ g·i·ế·t người, trả lại Ron đẹp trai cho ta mau.” Bulma chảy nước mắt hướng về khán đài hét lớn.

Hắn cảm thấy hơi có lỗi vì không nói thật với lão rùa rằng mình chả liên quan đến lão cò, mà chỉ là học trò ký danh của võ đường của đệ tử lão cò mở mà thôi.

Lão rùa là điển hình của các nhân vật chính trong các bộ manga shonen của Nhật bản, đối tượng luôn có cái tính cách nhí nhố và giỏi đánh nhau nhưng khi cần vẫn giúp đỡ mọi người nhiệt tình hết mức có thể.

Đây là phân đoạn khiến Ron ấn tượng nhất khi theo dõi bộ truyện ngày xưa, lúc đầu đọc truyện Ron không có mấy thiện cảm với lão Rùa vì ông ta khá là nhố nhăng nhưng kể từ lúc lão giúp Namu và làng của anh ta thì ấn tượng của Ron ngày ấy đã thay đổi hoàn toàn.

Ron nhìn quả cầu năng lượng bay về phía mình thì liền giơ tay ra hướng lòng bàn tay về phía quả cầu, khi luồng năng lượng chạm vào tay Ron nó tạo ra một vụ nổ lớn, lực xung kích từ vụ nổ tỏa ra thổi tung mọi thứ xung quanh khiến khán giả ở dưới bị thổi cho bơ phờ từ quần áo đầu tóc đến mấy cái mái che của nhà chờ đằng sau sàn đấu.

Sau tiếng hô của J.chun, một luồng năng lượng từ tay hắn phóng thẳng về phía Ron, ánh sáng luồng năng lượng phát ra khiến toàn trường chói mắt phải lấy tay che lại, chỉ riêng có anh trọng tài trẻ miễn nhiễm vì có quả kính râm.

Nhưng khi chân của Goku chuẩn bị chạm vào người Ron, hắn nhẹ nhàng lách người qua một bên rồi tung một cú đá thẳng vào lưng cậu nhóc.

Ở phía dưới khán đài, nhóm Bulma trợn mắt ôm đầu:” Trời ơi, lão già đó g·i·ế·t Ron rồi.” Puerh bay lên hét to.

Có lẽ cái dòng máu saiyan trong người cậu bé đang trỗi dậy, chỉ có dân tộc này mới thích chiến đấu như vậy mà họ cũng mạnh lên nhờ đánh nhau nữa cái này khác hoàn toàn với Ron cũng mạnh lên nhờ đánh nhau nhưng là nhờ hoàn toàn vào hệ thống.

“Với khả năng của ngươi mà lại làm đệ tử cho lão cò đấy ư ?”. Lão rùa nói với bộ mặt nghiêm trọng.

Sau khi dính đòn, Goku bay thẳng về phía ngoài sàn đấu khiến khán giả ồ lên một tiếng.

Sau khi t·ấn c·ông liên tục mà không thể chạm được người Ron, J.chun nhảy về phía sau thở dốc.

“Anh rất mạnh, tôi đang rất hào hứng được đấu với kẻ mạnh như anh.” Goku cười toe toét nói.

“Tôi cũng rất vui được đánh với cậu, Son Goku.” Ron nhẹ nhàng nói.

“Xin lỗi, ta đã hết cách rồi…” Lão rùa cúi mặt xuống thở dài, thân thể lão cũng dần dần xẹp xuống như cũ.

Khi mà toàn bộ khán giả theo dõi đã nghĩ là Ron đã c·h·ế·t thì J.chun với các thí sinh còn lại trong sảnh chờ lúc này ánh mắt đều hướng về phía vị trí của Ron lúc nãy.

Nghe tiếng trọng tài tuyên bố người thắng cuộc xong, Ron cũng đi vào nhà chờ nhường sàn đấu cho trận tiếp theo của Goku và Namu.

“KameHame Ha.” Lúc này Ron để ý sức mạnh của J.Chun cũng tăng lên 180 có lẽ đây là giới hạn của lão rùa rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 12: Kamehame Ha