Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 23: Bulma mất tích

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Bulma mất tích


Ba người tiếp tục tham quan rồi Sakara đưa Ron và Bulma đến một đấu trường rất lớn, nhìn từ xa giống như một nửa cái vỏ trứng úp xuống đất với các ô cửa sổ hình cầu lồi ra.

“Đây là đấu trường Calibri, nơi này là nơi náo nhiệt nhất thành phố số 1.” Sakara giới thiệu.

Bỗng nhiên từ trong vang lên tiếng reo hò rất cuồng nhiệt khiến cả ba người cùng quay đầu nhìn về phía đấu trường.

“Đúng rồi, chắc bây giờ bên trong đang có trận đấu nào đấy diễn ra, hai bạn có muốn vào xem không?” Sakara nhìn Ron với Bulma nói.

“Trận đấu, cô có thể nói rõ thêm được không ?” Ron nhìn Sakara thắc mắc.

“À, Calibri chúng tôi còn gọi là đấu trường nô lệ, hàng ngày họ sẽ cho các nô lệ từ các nơi khác đến chiến đấu với nhau, các bạn có thể mua vé cá cược ở quầy.” Sakara nói.

Nghe giải thích xong thì cái đấu trường này khá giống với đấu trường La mã ở thế giới cũ, là nơi dùng mạng người mua vui cho giới quý tộc.

Nghĩ một hồi ba người cũng mua vé rồi tiến vào bên trong, càng vào sâu tiếng reo hò càng lớn từ những câu cổ động đến những từ ngữ t·ục t·ĩu đều có thể nghe thấy.

Ron và Bulma cũng được mời chào tham gia cá cược, mấy nhân viên đưa cho họ danh sách các trận đấu của ngày hôm nay để tham khảo.

Ba người sau đó di chuyển lên khán đài, nơi đây đông nghẹt toàn người với người có đủ các thể loại từ người dân bản xứ đến các người từ hành tinh khác, ai ai cũng hò hét về phía dưới sân đấu.

Nhìn từ vị trí ngồi của Ron xuống bên dưới toàn những là đầu người của những người khác đang gào thét xuống dưới sân đấu bên dưới.

Một cái sân đấu khổng lồ hình tròn, trên sân đấu có hai kẻ mặc giáp đã bị tổn hại máu me đầy người đang chiến đấu với nhau cho đến khi một trong hai b·ị đ·ánh bay ra một góc nằm bất động.

Lúc này tiếng hò reo trên các khán đài lớn hơn bao giờ hết, kẻ thì hò reo vui mừng vì thắng cược kẻ thì chửi rủa lăng mạ người nô lệ đã ngã xuống vì thua cược.

Trên sân một gã trọng tài người Violet nhưng với mái tóc lông cừu đen lên tuyên bố người chiiến thắng, hắn bình luận một tràng xong rồi quay ra nhìn người nô lệ đang nằm một góc sân đấu rồi tung một chưởng năng lượng khiến người nô lệ đó cháy không còn một dấu vết.

Kết thúc trận đấu, gã trọng tài man rợn đấy lại tuyên bố bắt đầu trận đấu khác, theo hai cánh cửa sắt hai góc sân đấu được mở ra lại có hai chiến binh nô lệ tiến ra lao vào nhau chiến đấu.

Ron ngồi trên khán đài xem hết trận đấu, khi hắn quay ra thì bên cạnh hắn lúc này chỉ có Sakara đang ngồi, còn cô nàng Bulma đã biến mất tăm hơi.

“Sakara, cô có thấy Bulma đâu không ?” Ron quay lại hỏi.

“Lúc nãy cô ấy nói phải chạy đi một lát rồi sẽ quay lại ngay chắc là sẽ về bây giờ đấy.” Sakara quay đầu nhìn Ron trả lời.

Hai người tiếp tục ngồi đợi Bulma nhưng đợi mãi mà không thấy cô nàng đi về, Ron thì càng ngày càng lo lắng hắn cũng đã thử tìm kiếm Ki của cô nàng nhưng Bulma không tập võ nên ki phát ra rất nhỏ rất khó để cảm nhận.

Cho đến khi khán giả bắt đầu di chuyển, trận đấu cuối cùng kết thúc đấu trường cũng bắt đầu vắng người cho đến không còn một ai, Ron và Sakara cũng đã chạy quanh đi tìm nhưng vẫn không thấy Bulma đâu.

“Liệu có thể cô ấy đi lạc không ?” Sakara ở một bên nói.

“Không thể nếu đi lạc thì lúc này cả đấu trường đã không còn bóng người thì phải thấy chứ chúng ta đã đi tìm hết cái đấu trường rồi mà vẫn không thấy đâu cả.” Ron lo lắng nói.

“Hay là cô ấy đã ra ngoài trước rồi, chúng ta thử ra ngoài tìm xem.” Sakara cúi người chống tay vào gối vừa thở vừa nói.

“Liệu có cách nào có thể tìm thấy cô ấy ngay được không.” Ron nhìn Sakara nói trong lòng hắn cũng cảm thấy một cảm giác bất an nổi lên.

“Có, anh có thể đi nhà cảnh vệ mời họ dò ra vị trí máy đo của Bulma là được sẽ chỉ mất một ít chi phí thôi.”

Sau đó, Ron và Sakara chạy về tòa nhà cảnh vệ trình bày sự việc sau khi nộp đủ chi phí thì có một người mặc cảnh phục đi ra hóa ra lại là anh chàng nhỏ con Ron và Bulma đã gặp khi vừa hạ cánh xuống Violet.

[ Tính danh: Kater ]

[ Chủng tộc: người Violet]

[ Tuổi: 29 ]

[ Sức mạnh: 2100 ]

[ Thể lực: 100/100 ]

[ Kỹ năng: Ki blast, vũ không thuật,…]

“Ồ là anh ư, vậy người m·ất t·ích là cô gái buổi sáng à ?” Kater nhận ra được Ron rồi đưa tay lên máy đo trên mắt trái bấm bấm.

“Được rồi, tôi đã xác định được vị trí máy đo của cô ấy, hao người đi theo tôi.”

Nói rồi Kater dẫn hai người ra bên ngoài rồi phóng lên không tạo thành một luồng ánh sáng, Ron và Sakara cũng phóng lên đuổi theo sát phía sau.

Rất nhanh, ba người đã đến vị trí chiếc máy đo của Bulma đây là một góc bên cạnh đấu trường, chiếc máy đo bị vứt vào một góc cạnh thùng rác.

Kater cầm cái máy đo trên tay cau mày nói: “Tìm thấy máy đo rồi nhưng không thấy người.” Rồi anh ta quay qua phía Ron tiếp tục nói.

“Dạo này có mấy vụ khách du lịch m·ất t·ích, tôi sợ bạn của hai người đã bị bọn buôn nô lệ bắt rồi.”

“Vậy phải làm sao, các anh phải làm gì đi chứ.” Sakara ở một bên sốt ruột nói ra.

“Xin lỗi cái này nằm ngoài thẩm quyền của tôi, bắt và bán nô lệ đã được Frieza cho phép tôi không thể làm gì được.” Kater lắc đầu thở dài.

“Vậy ý của ngươi là ta phải mặc kệ và chấp nhận việc Bulma b·ị b·ắt đi à.” Ron nghe thấy Kater nói thì nổi giận hắn đã gỡ bỏ giới hạn sức mạnh.

Xung quanh Ron có một luồng gió hút vào thổi tung các thứ, mặt đất dưới chân ba người đang đứng thì rung lên như một cơn địa chấn.

Lúc này máy đo của Kater bông nhiên kêu lên bíp bíp liên tục, chỉ số sức mạnh của hắn tăng nhanh trên màn hình máy đo rồi bùm một tiếng cái máy đo đã nổ tung rơi xuống trong sự ngỡ ngàng của Kater.

“Sức mạnh trên 10000, thật là …” Kater toàn thân run lên sợ hãi.

“Xin ngài bình tĩnh đã, tôi có thể dẫn ngài đi đến chỗ băng buôn người ở đây để tìm cô gái.” Kater xua xua hai tay về phía Ron.

Ở một bên khác, Bulma đang bị trói ném vào một căn phòng chật hẹp cùng một số người khác có cùng tình cảnh với cô.

“Mẹ nó, hôm nay bắt được ít quá mà toàn hàng thứ phẩm.” Một gã người Violet cởi trần nói.

“Dạo này bọn dân du lịch kém quá, nãy còn có một đứa sức mạnh kém cả bọn động vật không biết có làm được gì không.” Một tên khác bên cạnh nói thêm.

Đúng lúc này cánh cửa mở ra, một tên người cởi trần da hắn sần sùi như cỏ cam sành xuất hiện, hắn đi đến chỗ hai tên người Violet cầm lên một cốc rượu trên bàn đổ vào mồm.

“Mẹ kiếp, bọn c·h·ó thương buôn ép giá thật nếu không phải là người của lão Frieza tao đã quất c·hết tụi nó rồi.” Nói rồi hắn đập cốc rượu lên mặt bàn cái rầm một tiếng.

“Bọn mày đứng dậy chuẩn bị chuyển hàng đi.” Hắn tiếp tục nói.

Rồi bọn hắn đứng dậy, bắt đầu chuyển từng người nô lệ ra một dần dần căn phòng càng ngày càng vắng cho đến khi một gã đi đến trước mặt Bulma.

Trở về phía Ron lúc này hắn đang bay theo ngay phía sau Kater, một lúc sau khi bay ra ngoài thành phố Kater hạ xuống một khu nhà Ron cũng hạ xuống theo.

Lúc này có hai tên người Violet tiến đến chỗ của hai người, trong bóng tôi không nhìn được rõ mặt chỉ thấy máy đo trên mắt bọn chúng phát sáng mà thôi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 23: Bulma mất tích