Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 30: Quê nhà của Pere
“Đến Explo rồi làm gì tiếp, nếu Frieza đến đấy thì cũng không ai có thể thoát được.” Kater tiếp tục bi quan.
Kater không nhìn Pere mà trầm ngâm nói: “Ta liệu còn có thể trở về không, sau vụ việc này nếu ta trở về khả năng cao sẽ bị xử tử ngay khi đáp xuống Violet.”
Sau đó cả ba tiến về phía con tàu chỉ huy của Bauhau, Pere bắt đầu chỉ huy mọi người tìm kiếm những vật dụng cần thiết để đem theo vì hành trình đến Explo khá xa, theo như lời hắn nói là mất khoảng hơn 6 tháng đi đường.
“Hừ ngươi nghĩ quá nhiều rồi đấy Kater, đánh không lại chả lẽ ngươi không biết trốn à ?” Ron nhìn Kater với ánh mắt đang nhìn một thằng ngu.
Hai người cùng mọi người đi theo Pere, hắn đang đưa tất cả đến thị trấn gần nhất cũng là quê nhà của hắn thị trấn Page.
“Ngài không lo lắng gì sao, đây là q·uân đ·ội Frieza đó mấy tên ngài gặp ở Violet với hành tinh số 83 chỉ là mấy gã lính quèn mà thôi.” Kater chảy mồ hôi trán nhìn Ron hỏi.
Vừa đặt chân xuống mặt đất chào đón Ron và Bulma là những làn gió rét, Bulma ôm lấy cánh tay của hắn bước từng bước ngập chân trong tuyết.
Một hành tinh to lớn màu trắng hiện ra ở trước mắt mọi người, đây chính là hành tinh Explo quê nhà của Pere, theo như lời hắn kể thì Explo thời tiết khá là khắc nghiệt, cả hành tinh hầu như quanh năm đều bị bao phủ bởi tuyết chỉ có vài tháng là có nắng mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ron và Bulma cũng đi theo, hai người lúc đầu định không đi cùng nhưng mới nhớ ra phi thuyền của họ vẫn còn ở Violet còn viên hoipoi tàu dự phòng do Bulma cầm đã bị tịch thu lúc cô nàng bị đám buôn người bắt hiện giờ đã không biết ở đâu rồi.
Lúc này cả tòa căn cứ chỉ còn lại Ron, Bulma cùng đám người Pere, Kater mà thôi, đám lính còn sót lại ở căn cứ sau khi trông thấy hai gã chỉ huy c·hết đã mệnh ai kẻ đó chạy hết rồi.
Con tàu dần dần lao đầu về phía bầu khí quyển của hành tinh, ma sát khiến nó trở thành một q·uả c·ầu l·ửa bay với tốc độ rất nhanh rồi hạ cánh dần dần xuống một đồng bằng trống trải trắng xóa bởi tuyết. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lúc này trong phòng điều khiển Kater và Pere đang ngắm nghía một cái gì đó, đúng lúc này cánh cửa phòng mở ra Ron bước vào khiến cả hai ngẩng đầu lên nhìn.
Ron bước ra mở hé cánh cửa ngó ra ngoài là một người cao lớn da đầy những mụn cóc còn khuôn mặt thì như một con orc trong warcaft, hắn nhận ra người này là một nô lệ chiến binh đã được hắn cứu sống bằng senzu.
“Chào Ron, anh lại đây xem cái này hay lắm, giờ anh nổi tiếng toàn vũ trụ rồi.” Pere cười cười chỉ tay vào chiếc màn hình trên bàn điều khiển.
“Ha ha, bọn chúng có biết được ta là ai đâu mà lo lắng làm gì.” Ron cười cười nhìn Kater.
Hiện tại thì có đối với Ron, hắn đã không sợ đám lính dưới quyền của Frieza lắm trừ phi là bản thân gã Frieza hoặc bố của hắn King Cold đến thì Ron kh·iếp vì hai gã này quá mạnh mà thôi.
Pere sau khi ổn định lại nhóm người thì nhìn về phía Kater rồi tiến lại đứng cạnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
“À ta quên mất quê nhà của ngươi là hành tinh phụ thuộc Frieza.” Pere ngửa đầu lên trời cảm thán.
Kater nhìn hai người rồi cúi đầu thở dài một hơi: “Đành vậy, cũng không còn đường nào khác nữa.”
Đúng vậy, Ron với bọn chúng vẫn là một ẩn số không ai biết hắn đến từ đâu và sẽ đi đến đâu nên rất khó để làm gì được hắn.
Thời gian cứ thế tiếp tục trôi cho đến hơn năm tháng sau, tất cả mọi người cả Ron và Bulma đều đứng ở phòng điều khiển nhìn ra phía ngoài cửa sổ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cho đến khoảng gần một tháng sau, khi Ron và Bulma đang nằm trong phòng xem phim thì có tiếng gõ cửa.
Chiếc phi thuyền cứ thế bay đi trong vũ trụ bao la, xung quanh đâu đâu cũng là những ngôi sao lấp lánh thỉnh thoảng lại có thể quan sát được vài hành tinh không biết tên với đủ thể loại màu sắc.
Chương 30: Quê nhà của Pere
Cánh cửa lên xuống dần dần hạ xuống, mọi người lúc này đã đều mặc vào áo giáp chiến binh đi xuống khỏi con tàu cũng phải nói đống giáp này giữ ấm rất tốt.
Hắn cũng đã dặn Bulma không được lộ thông tin hai người đến từ trái đất cho ai để giữ an toàn, tất cả mọi người chỉ biết hắn và Bulma là khách du lịch đến Violet chơi mà thôi.
“Ngươi đứng bần thần làm gì thế không định về hành tinh của người ư ?” Pere vỗ vai Kater nhẹ nhàng nói.
Hai người đang nói chuyện thì Ron đi từ từ đến sau lên tiếng: “Đằng nào chả c·hết nhưng nếu đi cùng Pere ít ra ngươi vẫn còn có hy vọng.”
“Được rồi, ta sẽ lên ngay.” Nói rồi Ron đóng cửa lại đi theo.
“Ít ra ở Explo bọn ta vẫn sống tự do không phải khúm núm với tên ác ma kia.” Pere vỗ ngực nói.
Hai người quay lại nhìn Ron đang đứng đút tay túi quần rồi Kater mở miệng nói: “Tôi không vô tư được như ngài, tôi quá yếu nếu q·uân đ·ội Frieza tìm đến là tôi c·hết chắc.”
Đây là một thị trấn rất đẹp nằm trong một thũng lũng nhỏ, từng mái nhà phủ trắng tuyết nằm cạnh nhau với những chiếc ống khói trên nóc đang tỏa ra từng làn sương khói mồ ảo.
Hoàng hôn buông dần xuống, mọi người đứng thành từng nhóm nhỏ trên sảnh đáp để lại những cái bóng kéo dài về một phía, Kater lúc này thì lại lẻ loi một mình đứng nhìn chiếc phi thuyền chiến binh có ký hiệu của Violet.
“Ồ thế giờ ta là t·ội p·hạm truy nã à.” Ron hứng thú nhìn vào tấm hình truy nã của chính mình.
“Chào ngài Ron, ngài Pere và Kater đang trên phòng điều khiển họ muốn ngài lên xem cái gì đó.” Anh chàng thành thật nói.
Pere dẫn tất cả mọi người đến trước một tòa lâu đài ở trung tâm thị trấn, thì ra tên Pere này cũng là một người khá giàu có trong một lần đi du lịch do bất cẩn nên mới bị tóm làm nô lệ mà thôi.
Nghĩ thử xem khi đám lính dưới quyền sức mạnh chỉ vài chục ngàn, mấy tên cao lắm thì hơn trăm ngàn sức mạnh thì hai cha con này sức mạnh đã cao đến cả trăm triệu rồi.
“Ngài đã bị lực lượng Frieza truy nã toàn vũ trụ rồi, bây giờ chỉ cần bọn chúng gặp mặt ngài là có quyền tiêu diệt tại chỗ.” Kater thấy Ron nhìn mình liền lên tiếng giải thích.
Rồi hắn quay lại nhìn Kater nói tiếp: “Không thế này đi ngươi đi về Explo cùng ta, những người ở đây đều đồng ý đi cùng ta đấy.” Pere chỉ tay về mọi người ở phía sảnh.
Do chiếc phi thuyền này là t·àu c·hiến chỉ có phong tập thể nên Ron và Bulma được mọi người nhường cho phòng ngủ duy nhất trên con tàu, hai người lại trở về khoảng thời gian như lúc bắt đầu bay vào vũ trụ chỉ khác là cô nàng không còn dám ăn mặc hớ hênh như trước mà thôi.
Ron tiến lại nhìn vào màn hình, ảnh của hắn được đặt ở đó với chi chít các chữ mà hắn không đọc được, hắn quay qua nhìn Kater.
“Đúng vậy, nếu mà ngươi có chạy trốn vẫn còn chúng ta chạy cùng co mà.” Pere ở ngoài nói chêm vào. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ai bắt ngươi phải đánh nhau với bọn chúng, cứ thấy chúng đến thì ngươi vòng đi là được không phải sao chả lẽ vì ngươi mà Frieza sẽ tự ra tay à.” Ron tiếp tục nói.
Ron lúc này mới có khoảng 20 ngàn sức mạnh cộng với khả năng dùng được Kaio Ken cấp 20 thì cũng chỉ như muỗi đốt cột điện với hai cha con nhà kia mà thôi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.