Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 8: Rương xanh dương

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Rương xanh dương


Màn đêm buông xuống, trên này cũng chắc có đèn hay thiết bị nào có thể chiếu sáng nên lúc này cả Ron và thần mèo đều tìm một góc nằm ngủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Xuống tới chân tháp hắn cũng chào tạm biệt mọi người, còn viên hoipoi nhà thì hắn cũng tặng lại cho bố con Bora, rồi hắn nhảy lên một chiếc phi cơ bay về thành phố phía tây.

Nhận thấy sức mạnh của mình đã tăng lên, nhưng khiến hắn có hơi thất vọng hắn đã mong rương màu tím thì phần quà sẽ cao hơn.

Ngày hôm sau, hai người lại tiếp tục công việc chơi đuổi bắt.

Sau đó, hắn liếc nhìn vào ô chứa cái rương màu xanh dương vừa đạt được, hắn không kìm được mà mở nó ra.

Ron nhìn xuống lão mèo suy nghĩ rồi nói: ”Ta giờ muốn về nhà, sau đó tiếp tục tập luyện để tham dự đại hội võ thuật ( Tenkaichi Bodoukai ) .” Đúng vậy đại hội võ thuật sẽ là mục tiêu hắn nhắm tới tiếp theo, ở đấy những người mạnh nhất sẽ tập chung lại.

Lúc này khi Ron đang đứng tự sướng một mình thì lão mèo cũng lấy một viên senzu bỏ vào mồm nhai, ngay lập tức mấy cục u trên người hắn do Ron gây ra cũng biến mất, kể cả cái râu bị đứt cũng đã mọc lại.

“Ngươi rất kỳ lạ nhưng nếu muốn lấy được đậu senzu, ngươi phải đánh bại được ta đã.” Thần Karin mang trong mình nghi hoặc nói.

Khi hắn lao sắp đến chỗ lão mèo, bảng trạng thái lại chạy qua một vị trí khác hắn biết lão mèo này lại sử dụng kỹ năng.

Nhân lúc lão chưa kịp tỉnh hồn, Ron liền lao lên quyền đấm cước đá, trút hết bực dọc mà mình kìm nén từ ngày hôm qua mặc kệ lão mèo la hét.

Ron lúc này biết mình khó có thể xác định được vị trí của lão vì tác dụng của kỹ năng, nhưng lần này hắn đã có cách.

Ron nằm dựa vào một cây cột khó chịu nghĩ:” thế là toi công một ngày nay rồi, không kiếm được gì hay là giờ nhân lúc lão ngủ cho lão một quyền.” Nghĩ là nghĩ như thế nhưng Ron vẫn nằm đấy không hành động, được một lúc thì chìm vào giấc ngủ.

Cầm lấy bình đậu từ tay lão mèo, Ron giả vờ cất vào trong áo rồi thầm cho vào trong túi đồ, lúc này trong túi đồ số lượng hạt đậu là 483 hạt, nhìn thấy số lượng senzu Ron mừng như bắt được vàng vậy.

Nhưng tưởng như lần này hắn thành công thì nắm đấm của hắn đã xuyên qua hình bóng của thần mèo, lúc này hắn mới tỉnh ra có lẽ đây là tác dụng kỹ năng của lão. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nên hiện giờ hắn nghĩ nếu mà một ngày đấu với người rơi ra được rương xanh dương thì một ngày chỉ đánh được một trận mà thôi vì khá tốn thể lực.

Sau khi trút giận xong, Ron cười thoải mái mặc dù hắn biết thực ra lão mèo cũng không có đau đớn gì lắm nhưng hắn vẫn vui vẻ vì lúc lão mèo chịu thua hắn đã nhận được rương quà mà lần này lại là rương màu xanh dương.

“Thôi nghỉ mai đánh tiếp, chứ cả ngày ông cứ chạy quanh quanh mà có chịu đánh đâu.” Ron khó chịu lên tiếng.

Hiện giờ trong đầu hắn đã nghĩ sẽ trở lại thành phố phía tây, ở nơi đấy mọi người tuy yếu nhưng được cái nhiều mà hắn đánh cũng không tốn thể lực, ngày muốn đánh bao nhiêu trận cũng được.

Nghĩ xong hắn chào tạm biệt lão mèo Karin rồi bắt đầu leo xuống, hắn xuống rất nhanh lúc lên thì mất nửa ngày, còn xuống thì chỉ vèo cái là hắn xuống đến nơi, nhưng không phải xuống theo cách của List là rơi tự do đâu.

“Ồ, không tệ, cuối cùng thì ngươi cũng phát hiện.” thần mèo xuất hiện từ vị trí khác, bộ râu rung rung lên nói.

Mà từ đây đến đại hội còn mấy tháng nữa, hắn vẫn có thể tăng sức mạnh của mình lên tiếp, nếu thuận lợi hắn còn có thể vô địch đại hội ấy chứ.

“Á Á thôi ta chịu thua, đừng đánh nữa.” Thần Karin kêu gào.

Thần Karin lúc này đang xoa xoa mấy cục u trên mặt: “ Biết rồi, sao ngươi đánh toàn đến mặt thế?” Lão mèo khó chịu nói.

Còn với những người rương xanh lá, hắn có thể đấu vài trận nhưng lại rất khó kiếm ra những người này.

Nghe Ron nói, thần Karin hơi sững sờ vì hắn đã nói thẳng ra với lại mục đích của hắn khi lên đây cũng khác, những người khác khi lên đây đều là truy cầu sức mạnh lên để lấy được siêu thánh thủy, còn hắn lại muốn đậu senzu mà tại sao hắn lại biết sự tồn tại của senzu cũng là điều bí ẩn.

Qua một khoảng thời gian sử dụng, Ron đã có thể xác nhận được hoàn toàn cách sử dụng của hệ thống.

Còn thần mèo thì nằm ở góc khác nhắm mắt, hắn cũng đang thử xem Ron có ra đánh lén mình không nhưng đợi mãi cho đến khi nghe thấy tiếng ngáy khò khò từ phía Ron, hắn mới yên tâm đi ngủ.

“Được rồi, giờ đánh cũng đã đánh rồi, senzu ngươi cũng đã cầm, ngươi sau đó định làm gì tiếp.” Karin hỏi.

“Khà Khà, người trẻ tuổi, cậu rất mạnh nhưng lại quá nóng vội nếu cứ như thế thì cậu không thắng được ta đâu.” Thần mèo đung đưa chiếc đuôi vui vẻ nói.

“Rất tốt chúng ta đánh nhanh đi “. Ron nôn nóng nói.

Đi đến một góc, lão lấy ra một chiếc bình, mở nắp ra thì trong bình toàn là đậu senzu.

Ron lúc này đã coi đại hội võ thuật là bãi quái cho hắn cày sức mạnh, hắn rất tự tin vì sức mạnh hăn lúc này đã là 147 rồi, ở đại hội lần này theo hắn nhớ thì các đối thủ cũng không quá mạnh, người mạnh nhất có lẽ chỉ có lão rùa ( muten roshi ).

Khi trận đấu bắt đầu, Ron là người chủ động lao lên nhưng cứ mỗi khi lại gần được thần mèo thì lão lại nhảy qua một bên khác, hai người cứ người đuổi người chạy xung quanh sảnh tầng hai của tháp Karin.

Lúc đầu khi thách đấu với thần mèo, Ron không nghĩ rằng lão ta sẽ trơn tuột như vậy vì hắn nghĩ chỉ số sức mạnh của hắn nhỉnh hơn nên trận đấu chắc chỉ có chút khó khăn thôi.

Karin bị trúng đòn, bay người đập vào một cái cột gần đấy lão không ngờ mình lại bị dính đòn nên hơi ngỡ ngàng mất một lúc.

Chương 8: Rương xanh dương

Đuổi nhau nửa ngày đến khi màn đêm dần buông xuống thì hai người mới dừng lại.

Ron có hệ thống, hắn lại sử dụng cái bug mà hắn đã sử dụng hôm đấu với List, sau khi xác định vị trí của thần mèo hắn tiếp tục lao lên ra đòn.

Hai người đứng thủ thế nhìn nhau, nói hai người nhưng thực tế thần Karin vẫn chỉ đứng không ôm chiếc trượng của mình nhìn chả khác gì mấy con mèo đang buồn ngủ cả.

Nhưng lần này Ron mỉm cười, hắn đột ngột chuyển hướng lao đến vị trí mà hệ thống xác nhận tung quyền trúng ngay mặt lão mèo.

Đuổi nhau một lúc, khi thần mèo nhảy lên tránh đòn của Ron thì hắn ngay lập tưc nhảy lên đấm một cú về phía thần mèo.

Nhiều đậu thế này mà về sau, mỗi lần đi đánh boss Goku chỉ có thể có được vài viên thế mới thấy sức ăn của Yajirobe nó khủng kh·iếp thế nào, nhiều khi hắn cũng nghi ngờ không khéo gã béo cầm kiếm ấy cũng thuộc dân tọc saiyan cung nên. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đi theo ta.” Lão mèo gọi rồi dẫn Ron xuống cầu thang đi đến tầng 1 của đỉnh tháp.

Rương trắng nhưng quà ít thì lấy số lượng ra gánh, chứ mấy người sức mạnh cao thua trận là chả ai muốn đánh tiếp với hắn cả.

Lão mèo nhìn thấy râu đã mọc lại thi tỏ vẻ hài lòng rồi nhìn sang phía Ron. (đọc tại Qidian-VP.com)

Thế là hắn biết từ hôm qua đến giờ mình chỉ đuổi bắt một cái bóng:” Lão mèo, lão chơi không đẹp thì đừng trách ta không khách khí.” Ron nổi giận nói.

Chỉ cần hắn không ngừng đi đánh nhau và giành chiến thắng là sẽ nhận được rương, rương quà sẽ phụ thuộc vào thực lực của đối thủ nghĩa là chỉ số sức mạnh.

Hắn hí hửng hướng về lão mèo:” ngươi đã thua rồi thì mau lấy đậu senzu cho ta mau.” Ron chìa tay ra nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 8: Rương xanh dương