Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 127

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 127


Mặc dù đơn giản như vậy, nhưng Nam Khuê đã rất vui vẻ, rất hài lòng.

Cảm giác được nhiệt độ, thân thể Lục kiến Thành càng lúc càng cứng đờ.

Di chuyển ngón tay của mình, cuối cùng anh mở miệng: “Được.”

“Tôi biết, anh lại muốn đến mộ của ông nội để chuộc tội, đừng đi, ông nội nhất định không muốn nhìn thấy anh như vậy, đưa tôi về được không?” (đọc tại Qidian-VP.com)

Quá buồn ngủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lúc tỉnh dậy đã mười giờ rồi.

Cô thực sự rất mệt.

Hôm nay trời mưa quá to, bọn họ đã dầm mưa mấy giờ, nếu không loại bỏ khí lạnh trên người, sau này rất có thể sẽ bị cảm lạnh.

Sau đó lên giường đi ngủ.

Nam Khuê lập tức rũ mi mắt, cúi đầu xuống.

Anh đưa tay sờ sờ sợi tóc Nam Khuê, đáy mắt hiện lên một chút dịu dàng.

Nam Khuê vội vàng xoay người, kết quả trong nháy mắt đã bắt gặp ánh mắt của Lục kiến Thành.

Ngâm mình trong bồn tắm, quả thật Nam Khuê cảm thấy cơ thể ấm áp hơn rất nhiều.

Thừa dịp Lục kiến Thành tắm, cô ngay lập tức dùng nước ấm uống thuốc giữ thai.

Cô mỉm cười, quay lại tiếp tục an tâm ngủ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một giấc ngủ này, hai người đều ngủ rất sâu.

Chương 127

Nửa đêm, trong lúc mơ mơ màng màng, Nam Khuê mò được một bức tường ấm áp.

Rõ ràng cách đây không lâu còn làm ra dáng vẻ đáng thương nói không có anh ôm thì không ngủ được, kết quả chớp mắt đã ngủ rồi.

Lục kiến Thành tắm rửa xong rồi lên giường, định gọi cô thì phát hiện cô đã nằm sấp trên giường chìm vào giấc ngủ rồi.

Nhẹ nhàng nói một chữ.

Về đến nhà, Lục kiến Thành thả một bồn nước ấm cho Nam Khuê, để cô ngâm mình.

Chương 127

Đôi mắt của anh đen nhánh và trầm tĩnh giống như mọi khi.

Suốt bốn ngày không ngủ, Lục kiến Thành nằm xuống bên cạnh cô, cũng vừa nhắm mắt lại đã chìm vào giấc ngủ.

“Đã mấy ngày không ngủ, tôi rất buồn ngủ, không có anh ôm, tôi ngủ không được.”

Mà lúc này, hai người vậy mà còn nằm trên cùng một cái giường, mặt đối mặt nhìn nhau.

Trên mặt cũng đã có một chút huyết sắc, không tái nhợt như trước nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nhóc con nói dối!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Nam Khuê ôm chặt lấy eo anh, đầu cũng dán vào lưng anh.

Nếu như không phải bởi vì ông nội đột ngột qua đời, bọn họ đã sớm ly hôn rồi, trở thành hai người hoàn toàn xa lạ.

Ánh mặt trời chói chang ngoài cửa sổ, xuyên qua cửa sổ chiếu vào bên trong, làm cho người khác phải nhức mắt.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 127