Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 129

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 129


Nói xong, Nam Khuê đứng dậy đi lên lầu lấy giấy tờ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trái tim Nam Khuê đập điên cuồng, cô không khống chế được bản thân.

Chương 129

“Tôi hối hận rồi, tôi không muốn ly hôn.”

“Lục kiến Thành, như vậy không vui chút nào.”

Cô hít một hơi, trong hơi thở tất cả đều là mùi hương của anh.

Lục kiến Thành xoay người cô, ánh mắt dịu dàng nhìn cô: “Vừa rồi không phải hỏi tôi, có thể không ly hôn không? Tôi đồng ý, tôi nói được.”

Mà lúc này, điện thoại của Lục kiến Thành vang lên.

Sự né tránh của anh đã nói lên tất cả.

Nam Khuê lại bổ sung một câu.

Sau khi nghe điện thoại xong, anh đi tới, chủ động nói: “Là Thanh Liên.”

Cô dùng nhéo vào lòng bàn tay một cái, lập tức nói: “Xin lỗi, tôi có hơi xúc động.”

Tuy nhiên, ngay khi cô bước đi, đột nhiên một cánh tay của cô bị kéo căng, và ngay sau đó cô đã được kéo vào một vòng tay ấm áp.Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu (đọc tại Qidian-VP.com)

Lục kiến Thành đưa tay, ôm cô vào lòng, giọng nói dễ nghe đè lên tai cô, nghiêm túc nói với cô: “Em không nghe lầm, tôi đã suy nghĩ kỹ rồi, chúng ta không ly hôn nữa, chúng ta cùng nhau sống tốt những ngày sau này.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 129

“Vì ly do gì cũng không quan trọng, quan trọng là chúng ta sẽ không ly hôn nữa.”

Một lúc lâu sau, mới tìm thấy giọng nói của mình, run rẩy hỏi: “Anh đây là có ý gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)

“Cái… cái gì?” Lần này, Nam Khuê rất ngạc nhiên và bất ngờ.

Lúc ngẩng đầu lại phát hiện, lông mày của Lục kiến Thành vẫn nhíu thật sâu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nói xong, cô cảm giác thế giới giống như dừng lại.

Cô đứng đó ngây người.

“Nếu như anh kiên quyết muốn ly hôn, chúng ta đi ngay bây giờ, giấy tờ tùy thân tôi đã cất kỹ rồi.”

“Cái gì?” Nam Khuê nghi ngờ hỏi.

Cô nín thở nghiêm túc chờ đợi câu trả lời.

Cả phòng khách yên tĩnh đến nghẹt thở.

Hít sâu một hơi, Nam Khuê ngẩng đầu nhìn về phía anh: “Được.”

“Là vì ông nội sao?”

Ôm chặt cô hơn, giọng nói trầm thấp của Lục Kiến Thành vang lên bên tai cô: “Nam Khuê, người nên nói xin lỗi là tôi.”

Cô không đề cập tới, Lục kiến Thành cũng không có.

Mùi hương thuộc về anh lập tức bao phủ khắp người cô.

Trong nháy mắt, đại não trống rỗng, cả người cũng choáng váng.

Về phần Phương Thanh Liên, cái tên này dường như đột nhiên biến thành một điều cấm kỵ.

“Được.”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 129