Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 156

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 156


Chương 156

Giờ phút này, ngay cả chính cô cũng không có cách nào không phân biệt được là mình có đang khóc không.

Cũng có thể không cần phải ngụy trang bản thân, che giấu bản thân, có thể thể hiện bản thân hoàn toàn chân thật.

Cũng không dám rời đi, bởi vì cô ấy cảm thấy được tình hình của Nam Khuê rất không tốt, cô ấy sợ nếu như rời đi sẽ xảy ra chuyện gì đó.

Hỉ nộ ái ố(*), rõ ràng chính là bản năng của con người!

Hơi mặn và chát.

(*) Hỉ nộ ái ố: Vui, buồn, yêu, ghét.

Giống như chỉ có lúc này cô mới có thể không cần suy nghĩ gì, có thể tùy ý thả lỏng chính mình.

Cô mở miệng, cố gắng học cách cười tám chiếc răng mà cô đã được huấn luyện trước đây, nhưng một lần, hai lần, tám lần, mười lần … (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhưng không biết vì sao, chỉ là cô không thể nào vui nổi.

Lượng nước khổng lồ ngay lập tức tràn qua vai cô, cổ cô, sau đó là khuôn mặt, và cuối cùng là toàn bộ đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chuyện đơn giản như vậy, tại sao cô lại không học được?

Chương 156

Rất nhanh, cả người Nam Khuê đều ngâm mình trong nước. (đọc tại Qidian-VP.com)

Do dự thật lâu, cô ấy gõ cửa: “Khuê Khuê, cậu tắm xong chưa?”

“Không có, có thể là do tắm hơi dài, do nước ấm thôi.”

Ngoài cửa, Lâm Niệm Sơ vẫn đứng ở một bên yên lặng chờ đợi.

Nam Khuê nói như vậy, Lâm Niệm Sơ cũng cảm thấy cũng có lý, cho nên không nghĩ nhiều.

Nam Khuê không tin vào chuyện quỷ quái, càng không làm được thì cô càng muốn làm.

Độ nổi của nước làm cho cô cảm giác cả người tựa như bay lên, sợi tóc thật dài giống như dây leo trải ra trong nước, một mảng màu đen. (đọc tại Qidian-VP.com)

Lại qua bảy tám phút, Nam Khuê mới mặc đồ ngủ rồi mở cửa ra.

Cô cười không nổi, cô cảm thấy hình như mình đã quên cười như thế nào rồi?

Nhưng trong nháy mắt, cô ấy nhìn thấy sự hồng hào trên mặt Nam Khuê, lập tức sờ sờ đầu cô, lo lắng hỏi: “Sao mặt lại đỏ như vậy? Cậu có bị sốt không?”

Đã thử rất nhiều lần, nhưng không có hiệu quả. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi đầu nổi lên mặt nước, Nam Khuê thở hổn hển, đưa tay lau đi những giọt nước trên mặt.

Nhưng mà, Lâm Niệm Sơ không biết, cô vừa mới đóng cửa rời đi, Nam Khuê lập tức mở hai mắt, ánh mắt vô thần nhìn chằm chằm vào trần nhà. Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.

Khoảnh khắc nhìn thấy cô, Lâm Niệm Sơ thở phào nhẹ nhõm, thật sự là dọa c·h·ế·t cô ấy.

Suốt một phút đồng hồ, bên trong mới truyền ra giọng nói của Nam Khuê: “Ừ, xong rồi.”

Buổi tối, Lâm Niệm Sơ vẫn ở cùng Nam Khuê, mãi cho đến khi Nam Khuê ngủ thiếp đi, cô ấy mới tắt đèn ra khỏi phòng.

Cô ấy không dám đi đi lại lại, sợ gây áp lực quá lớn cho Nam Khuê.

Hai mươi phút trôi qua, Lâm Niệm Sơ lo lắng không chịu nổi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 156