Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Hà Thẩm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 172
Dứt lời Lục Kiến Thành mạnh mẽ hôn lên môi cô, tùy ý tiến công. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nam Khuê cười lạnh nhìn anh: “Anh giống chồng tôi ở chỗ nào?”
Lục Kiến Thành không lên tiếng, đôi mắt đen nhánh nhìn cô chằm chằm, toàn thân lạnh lẽo đến mức không có chút nhiệt độ nào.
“Dựa vào cái gì, Lục Kiến Thành, anh dựa vào cái gì mà hạn chế sự tự do của tôi?”
Cô muốn chỉ một chút, không nhiều chút nào.
Ở chung lâu như vậy, cô chưa từng thấy anh như thế này bao giờ.
Nam Khuê thừa nhận, cô có chút sợ.
Nam Khuê càng mắng càng cảm thấy đau lòng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trong giây phút đó, đầu óc Nam Khuê trống rỗng.
Xưng hô mềm mại, thân mật như vậy, đây là lần đầu tiên cô nghe anh gọi mình như vậy.
Lục Kiến Thành cũng tức giận đến mất lí trí, anh trực tiếp bế Nam Khuê lên rồi ném cô lên giường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng tiếng “Khuê Khuê” này lập tức khiến cô mềm lòng đến rối loạn.
Dù chỉ là một chút sự quan tâm của anh, một chút quan tâm nhỏ mà thôi, đối với cô như vậy cũng đủ rồi.
Lời nói ra lại càng nóng hơn: “Không cho phép em đi.”
Khuê Khuê?Đọc nhanh tại TruyenApp.Online
Câu nói này hoàn toàn dập tắt chút ấm áp trong lòng Nam Khuê.
Đây là chuyện gì vậy, sao lại chỉ bắt nạt cô chư? (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô cảm thấy hình như mình mới nhổ lông trên đầu cọp vậy.
Nam Khuê lấy lại tinh thần, vừa muốn lên tiếng thì Lục Kiến Thành đã nói trước: “Ở dưới người anh còn phân tâm, Nam Khuê, có phải em đang nhớ đến người đàn ông kia không?”
Xưa đến nay anh đều gọi thẳng cô là “Nam Khuê”.
Hơn nữa cô lại bị anh giữ chặt, căn bản cô không thể cử động được.
Chương 172
Chương 172
Không thể không nói, Nam Khuê có chút sợ hãi.
“Dựa vào việc anh là chồng em, là chồng trên pháp luật của em.”
Trên miệng đột nhiên cảm thấy đau đớn.
Đệm trên giường rất mềm, cộng với việc sức của Lục Kiến Thành lại lớn nên Nam Khuê trực tiếp lõm xuống.
Nam Khuê tiến lên một bước nắm lấy tay nắm cửa, muốn ra khỏi đây.
“Đúng, Khuê Khuê, em nói đúng, anh sẽ chỉ bắt nạt mình em.”
“Lục Kiến Thành, anh là đồ khốn, sao anh chỉ làm vậy với tôi chứ, sao anh không làm như vậy với Phương Thanh Liên, anh đúng là tên khốn.”
Nhưng ngay cả chút yêu cầu nho nhỏ đó mà Lục Kiến Thành cũng không làm được cho cô.
Không khí dường như dừng lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Lục Kiến Thành, anh làm cái gì vậy? Anh thả tôi ra.” Nam Khuê mở to mắt nhìn anh.
Cô vừa định đứng dậy thì một giây sau cơ thể cao to của Lục Kiến Thành đã áp lên, tay của anh nắm chặt lấy tay Nam Khuê, chân cũng dùng sức đè Nam Khuê xuống giường.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.