Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Hà Thẩm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 326
“Nam Khuê, buông tay đi, chỉ cần cô đồng ý ly hôn, tôi sẽ bảo Kiến Thành chia cho cô thêm một ít tài sản.”
Nhìn thấy Lục Kiến Thành đỡ Phương Thanh Liên, đôi mắt cô lạnh nhạt, không một chút thay đổi.
Lời nói của Phương Thanh Liên thực sự đã chọc giận đến Nam Khuê.
Có lẽ cô đã c·h·ế·t tâm rồi.
Anh nghĩ gì về cô cũng chẳng còn ý nghĩ gì nữa.
Phương Thanh Liên cũng bị dọa sợ, sắc mặt tái nhợt, giọng nói cũng trở nên run rẩy: “Được rồi, tôi… tôi đi, Nam Khuê, cô đừng phát điên, bình tĩnh một chút.”
Ngay lúc đó, Phương Thanh Liên lập tức thay đổi ý định, cô ta không chút suy nghĩ, nhanh chóng cầm lấy tay Nam Khuê, sau đó hướng mũi dao đâm vào ngực mình một cái rồi buông tay ra.
Cô vẫn cầm con dao trên tay, máu chảy ra từ mép dao, máu vẫn còn nóng và mùi máu tanh nồng nặc lan tỏa khắp phòng.
Phương Thanh Liên khóc một cách đầy yếu đuối, cả người cô ta nhanh chóng ngả vào vòng tay của Lục Kiến Thành. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cho dù cô có không chịu nổi nữa, cũng không đến lượt tiểu tam công khai khiêu khích cô. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Nam Khuê, nếu tôi là cô, tôi đã ly hôn từ lâu rồi, tại sao phải níu kéo Kiến Thành không buông chứ? Lần này cô cũng thấy đấy, tôi bị b·ắ·t· ·c·ó·c, cô bị tai nạn, nhưng người anh ấy lựa chọn cứu là tôi, anh ấy mặc kệ cả sống c·h·ế·t của cô để đi cứu tôi, địa vị của chúng ta trong lòng anh ấy còn chưa đủ rõ sao?”
Tất cả đều không quan trọng nữa, dù anh muốn nói gì, làm gì, cô cũng không quan tâm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 326
Khoảnh khắc đó, anh cảm thấy cô vô cùng xa lạ, không phải là Nam Khuê mà anh từng biết.
Chương 326
Lục Kiến Thành đỡ lấy cô ta, ánh mắt sâu xa nhìn về phía Nam Khuê.
Lục Kiến Thành vừa đẩy cửa vào thì thấy một màn này.
Nhưng mà, đúng lúc này, cô đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc.
Nghiến răng nghiến lợi, Nam Khuê bật dậy khỏi giường, cầm con dao gọt hoa quả lao về phía trước không chút suy nghĩ, mũi dao sắc bén chạm vào ngực Phương Thanh Liên, giọng nói cô nghiến răng nghiến lợi: “Cút, lập tức cút đi cho tôi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cũng mặc kệ anh nghĩ cô như thế nào, cho rằng cô tâm địa ác độc, hay cho rằng cô tàn nhẫn cũng được, cô đều không để bụng.
Trong nháy mắt, con dao trong tay Nam Khuê đã đâm vào ngực Phương Thanh Liên, máu chảy điên cuồng.
“Kiến Thành, em … em đau lắm!”
Nam Khuê vẫn đứng đó, vẫn duy trì tư thế không nhúc nhích, thậm chí cô còn không chớp mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cô ta thậm chí còn biết về tình trạng xuất huyết của cô, xem ra vì để theo dõi cô đã tốn không ít công sức.
Nhưng bây giờ cũng chẳng quan trọng nữa.
“Nếu anh đau lòng như thế thì sao còn không mau đưa hồng nhan tri kỷ của mình đi trị liệu đi, nếu ở đây thêm chút nữa thì cái mạng nhỏ của cô ta cũng không còn nữa đâu.” Nam Khuê ngước mắt lên, bình tĩnh nói với Lục Kiến Thành.
Nếu là bình thường, cô nhất định sẽ rất lo lắng và hoảng loạn, vì sợ Lục Kiến Thành sẽ hiểu lầm cô.
“Kiến Thành, cứu, cứu em!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.