Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Hà Thẩm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 785
“Anh không quan tâm, em là Nam Khuê, Khuê Khuê chính là vợ anh.”
Chẳng lẽ cô nhớ nhầm rồi, mọi thứ đều là giả sao?
Tự đánh vài cái vào đầu, Nam Khuê lại mở to mắt và nhìn quanh.
“Ha…” Dường như không ngờ cô sẽ trẻ lời không chút nể nang như vậy, Lục Nhu lập tức có cảm giác tức sôi máu.
Cô nhìn đồng hồ, đã tám giờ tối. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ôi chao, đây không phải là chị dâu sao? Nhìn dáng vẻ mơ màng này của chị, không phải là mới tỉnh ngủ đấy chứ?” Lục Nhu châm chọc khiêu khích.
Sau đó Lục Kiến Thành như con bạch tuộc quấn chặt lấy Nam Khuê, Nam Khuê không thể dứt anh ra được.
Nhưng cô nhớ trước khi cô ngủ, rõ ràng là cô và Lục Kiến Thành cùng nhau ngủ.
Chỉ có điều Nam Khuê không nhận ra những điều này, vì cô đã ngủ rồi.
Cô nhìn bên cạnh, phát hiện Lục Kiến Thành không còn ở đây nữa, bên cạnh cũng đã trống không.
Chương 785
“Tôi chưa từng người phụ nữ nào không có lương tâm như cô, Nam Khuê, trên người cô có chỗ nào xứng với anh họ tôi không?”
Vào một ngày lạnh như vậy, nếu không đắp chăn, cả hai sẽ bị cảm lạnh cùng nhau.
Nam Khuê: “…” (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 785
Trời ơi, sao cô lại ngủ lâu vậy? (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy Nam Khuê yên lặng và đã nhắm mắt lại, không còn giãy dụa và kháng cự nữa, đôi mắt đen kịt của người nào đó nhẹ nhàng mở ra, khóe miệng tràn ra một nụ cười đắc thắng và mãn nguyện.
Cuối cùng, cô chỉ có thể cam chịu, lấy chăn bông đắp lên người hai người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khi tỉnh dậy, đầu cô vẫn còn hơi choáng váng.
Trong phòng quả nhiên chỉ có một mình cô.
Không chậm trễ nữa, Nam Khuê cầm điện thoại đi xuống tầng, nhưng cô không ngờ lại gặp người mà cô không hề muốn gặp – Lục Nhu.
“Đây là chuyện giữa tôi và anh ấy, không liên quan đến cô.” Nam Khuê không chút khách sáo đáp lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nam Khuê mặc kệ cô ta, chỉ muốn đi qua không dính dáng.
Cô ta đưa tay nắm lấy cổ tay Nam Khuê.
Thật ra Lục Nhu bị khí thế của cô dọa sợ, nhưng vẫn ngang ngược nói: “Nam Khuê, cô cho rằng cô là ai hả, cô nói thả là tôi phải thả sao?”
Nhưng Lục Nhu càng thấy cô không quan tâm càng cảm thấy tức giận.
“Buông ra.” Đôi mắt sắc bén của Nam Khuê nhìn cô ta, lạnh lùng lên tiếng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.