Cô Vợ Ẩn Hôn Của Lục Thiếu
Hà Thẩm
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 829
“Không có gì, chỉ là bỗng nhiên nhớ đến một câu, Hoàng đế không vội mà thái giám đã vội, em nhìn xem, đồng nghiệp của em đều gấp hơn em.”
Nam Khuê nhịn không được ngực nhộn nhạo: “Cười cái gì?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nam Khuê lập tức cười tiếp: “Yên tâm đi, tuyệt đối nỗ lực hơn cậu bây giờ.”
Bên kia, Lục Kiến Thành cũng nghe thấy.
Sau khi nói lời tạm biệt với Đông Hoạ, Nam Khuê vừa ra khỏi cổng bệnh viện đã nhìn thấy xe của Lục Kiến Thành đã ở bên ngoài chờ.
“Hôm nay có thể tan làm đúng giờ không?” Giọng nói trầm thấp của anh chậm rãi truyền vào tai Nam Khuê qua điện thoại.
“Vậy giúp anh chuyển lời tới đồng nghiệp của em, nói ơn tình của cô ấy anh nhớ kỹ, bữa cơm nợ anh nhất định sẽ bổ sung.”
Đông Hoạ trên môi lẩm bẩm từng chữ từng chữ, nhẹ nhàng phun ra mấy chữ này.
Thì ra tên anh ấy là Chu Tiễn Nam.
Sau đó nhìn về phía Đông Hoạ: “Hoạ Hoạ, vậy thì cảm ơn cậu.”
“Ừm.” Nam Khuê gật đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Chu, Tiễn, Nam.”
Nhìn thấy tên anh, khóe miệng cô nhẹ nhàng nhếch lên một nụ cười.
“Không hổ là Khuê Khuê, hiểu mình.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Còn nữa…” Cô chỉ chỉ điện thoại di động, nhẹ nhàng nói: “Anh ấy nói cảm ơn cậu, hôm khác mời cậu ăn cơm.”
Vừa đến giờ tan ca, Nam Khuê đã nhận được điện thoại của Lục Kiến Thành.
Đông Hoạ vừa nghe, cố ý đề cao giọng nói: “Vậy mình phải nhớ kỹ rồi, bạn trai của ai đó hiện tại nợ mình hai bữa cơm, phải nói như thế nào đây? Sau này nếu mình yêu đương, cần tan ca đúng giờ, người nào đó cũng phải…”
Chương 829
Chương 829 (đọc tại Qidian-VP.com)
Đúng, đúng là một cái tên thực sự dễ nghe.
Khi đó, Đông Hoạ còn không biết, cái tên này sẽ trở thành bí mật ẩn giấu trong lòng cô ấy sau này, thậm chí chưa bao giờ dám tiết lộ một chút nào với bất kì ai. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Vừa rồi anh trai kia ra tay cứu mình, mình muốn biết tên của anh ấy.”
Nam Khuê nhìn quanh một vòng, đang muốn mở miệng, Đông Hoạ lập tức cười tiến lại gần: “Được rồi được rồi, mau đi đi, biết cậu muốn đi hẹn hò, yên tâm đi, cũng không có chuyện gì, chút công việc còn lại giao cứ cho mình là được.”
Anh mỉm cười khẽ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.