Cô Vợ Ngọt Ngào Có Chút Bất Lương (Vợ Mới Bất Lương Có Chút Ngọt)
Quẫn Quẫn Hữu Yêu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1488: Đánh c·h·ế·t tại chỗ
Đạo lý này mặc dù Diệp Oản Oản cũng hiểu, nhưng mà việc ác này, nàng không muốn ôm!
---
Còn không đợi Diệp Oản Oản tiếp tục suy nghĩ thêm, Tam trưởng lão Lý Tư hướng về nàng cung kính nói: "Minh chủ, hay là đem cả đám Lăng Hoắc xử tử toàn bộ. Nếu như là thả bọn chúng đi, cũng như thả hổ về rừng..."
Lăng Hoắc cười lạnh một tiếng, cũng không mở miệng đáp lại.
Chỉ bất quá, nhìn tình hình mà nói, muốn để cho người đàn ông này nhượng bộ, tựa hồ là không mấy thực tế rồi đi…
"Lăng Hoắc, được làm vua thua làm giặc! Những lời này, chẳng lẽ ngươi chưa từng nghe qua?" Tam trưởng lão Lý Tư nhìn chằm chằm Lăng Hoắc, cười lạnh một tiếng: "Thứ giả thiết mà ngươi nói, cũng không có khả năng tồn tại. Không có Minh chủ, chúng ta quả thực không phải là đối thủ của ngươi! Nhưng tiếc là... Không Sợ Minh chúng ta, làm sao có thể không có Minh chủ?"
Cái gã Lăng Hoắc này căn bản chính là một con c·h·ó điên!
Diệp Oản Oản nghi ngờ trong lòng, chuyện này có liên quan gì tới mình chứ?
Biên soạn: Đức Uy - truyenfull.vn
Hiện tại những vị cao tầng bên cạnh nàng nào, người nào là đèn đã cạn dầu?
Diệp Oản Oản: "..." Ngươi con mịa nó phối hợp một chút, tìm một nấc thang nào đó cho hai bên cùng leo xuống đi.
"Ha ha!!" Bỗng nhiên, Diệp Oản Oản đảo tròng mắt một vòng, nhìn chằm chằm gã đầu đinh, hơi mỉm cười nói: "Lăng Hoắc, ngươi mặc dù ba lần bốn lượt mạo phạm Không Sợ Minh, nhưng ta thấy ngươi cũng là một gã nam tử hán, g·i·ế·t đi rồi, có phần hơi quá mức đáng tiếc! Ngươi hôm nay, nếu như là chịu thề độc, ngày sau giữ gìn khuôn phép cho đàng hoàng, ta có lẽ có thể xem xét thả cho ngươi một con đường sống."
Nghe Diệp Oản Oản nói xong lời ấy, toàn bộ mọi người, kể cả Tam trưởng lão Lý Tư và Đại trưởng lão trong đó, đều sửng sốt một chút.
Chương 1488: Đánh c·h·ế·t tại chỗ
"Hừ!" Đại trưởng lão nhìn chằm chằm Lăng Hoắc, hừ lạnh một tiếng: "Lăng Hoắc, bây giờ ngươi thân là tù nhân của Không Sợ Minh, sinh tử đã được quyết định từ lâu. Ở trước mặt Minh chủ, còn dám phách lối như vậy?"
"Ha ha, Bạch Phong, thế nào? Trước khi ta c·h·ế·t, lại muốn tìm cách đặc biệt nhục nhã ta một phen sao?" Lăng Hoắc nhìn chằm chằm Diệp Oản Oản, lạnh giọng cười nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Bạch Phong, muốn g·i·ế·t cứ g·i·ế·t, ta thấy, cũng không cần nói nhảm!" Thấy Diệp Oản Oản không mở miệng, Lăng Hoắc lại nói.
Bọn họ không nghe lầm đấy chứ? Minh chủ muốn thả Lăng Hoắc?
Tại sao phải muốn c·h·ế·t như thế, sống không tốt sao?
Nếu như bây giờ không đem cái con c·h·ó điên này trừ đi, ngày sau hắn nhất định sẽ kéo nguyên một bầy quay trở lại! (đọc tại Qidian-VP.com)
Tuy nói, có Minh chủ ở đây, ngược lại cũng không cần lo lắng, nhưng nếu như bị một con c·h·ó điên ghi thù, cũng khiến cho người ta cảm thấy không mấy thoải mái.
Những gì gã Lăng Hoắc này nói, quả thực là sự thật. Hôm nay đám cao tầng Không Sợ Minh bọn họ, cơ hồ đều bị Lăng Hoắc “ngược” toàn bộ. Nếu như không phải là Minh chủ kịp thời xuất hiện, hậu quả khó mà lường được. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Minh chủ, người này nhiều lần mạo phạm ngài... Hẳn là nên đánh c·h·ế·t tại chỗ!" Tam trưởng lão Lý Tư nhìn về phía Lăng Hoắc bị giam ở trong lồng giam, hàn quang trong mắt lóe lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe tiếng, thần sắc chúng cao tầng trầm xuống, hận không thể đem Lăng Hoắc phanh thây lăng trì. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nếu như không có Bạch Phong, các ngươi lại là cái thứ gì?" Lăng Hoắc đảo mắt lườm đám người Đại trưởng lão, cười lạnh nói.
Không cần biết cái đám Thiết Đầu Bang kia là thế lực như thế nào, nhưng mà người ta dầu gì cũng là một thế lực lớn, cái gã Lăng Hoắc này tựa hồ còn là đại nhân vật của Thiết Đầu Bang. Nếu như mình tiêu diệt hắn ta, vậy rồi sao? Các bang chúng của Thiết Đầu Bang, còn chẳng phải là sẽ tìm nàng để trả thù sao…??
Diệp Oản Oản hơi nhíu mày. Chẳng lẽ, chính mình sau khi uống say quắc cần câu xong... đã làm chuyện gì?
"Ha ha..." Bỗng nhiên, Lăng Hoắc lãnh đạm thờ ơ cười một tiếng, ánh mắt rơi vào trên người Diệp Oản Oản: "Bạch Phong, giữa ngươi và ta, hai bên đều vô cùng hiểu rõ nhau, cần gì phải ở trước mặt ta giả mù sa mưa? Muốn g·i·ế·t, không bằng g·i·ế·t ngay và luôn cho nó thống khoái, như thế nào?"
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.