Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 15: Tyrant

Chương 15: Tyrant


Tiếng kêu “Tiến công” của Peggy Carter vừa vang lên, chỉ thấy một viên đ·ạ·n bazooka đã bay ra, nhắm ngay về phía cổng của toà lâu đài.

Viên đ·ạ·n này cũng không đơn giản, nó được gia trì ma pháp bạo tạc, khiến khả năng gây p·há h·oại của nó lớn hơn nhiều so với đ·ạ·n bình thường.

Chỉ thấy viên đ·ạ·n kéo thật dài đuôi lửa, mang theo khí thế túc sát, một đi không trở lại, rơi vào cổng lâu đài.

Một t·iếng n·ổ ầm vang lên, cổng lâu đài không ngoài ý muốn chút nào, bị oanh nổ thành bã vụn.

Tiếp đó, từng tiếng ngắm bắn vang lên. Những tên lính sniper sở hữu ma pháp s·ú·n·g ngắm nhắm ngay các chòi canh.

“Đoàng, đoàng!” Từng tiếng s·ú·n·g vang lên. Các nhân viên chiến đấu người Đức ngay lập tức bị thanh lý. Những tên đứng sau ụ s·ú·n·g máy cũng không thể may mắn thoát khỏi.

Thế là, theo một tiếng hô xông lên, tiểu đội lính Mỹ nghĩa vô phản cố đột tập vào toà lâu đài này.

“Nhớ kỹ, nhanh tìm công sự ẩn núp. Nhiệm vụ chủ yếu của chúng ta là dẫn dụ mà không phải là công phá.” Peggy Carter dặn dò đám lính, sau đó cũng rút s·ú·n·g lục ra, đi theo xông vào.

Đừng nhìn nàng cầm là s·ú·n·g lục. Khẩu s·ú·n·g này không đơn giản chút nào. Trên nó được khắc họa từng đoàn phù Vân tạo thành một ma pháp trận, khiến khẩu s·ú·n·g này không những có vô hạn đ·ạ·n dược, mà còn có thể chuyển đổi đ·ạ·n từ hỏa diễm đ·ạ·n sang băng sương đ·ạ·n.

Peggy dẫn đầu đám lính tìm kiếm công sự. Không được bao lâu, chợt nghe thấy từng tiếng sói tru vang lên. Ngửa đầu vừa nhìn, chỉ thấy hơn hai mươi con người sói theo chỗ sâu của toà lâu đài xông ra.

Bọn chúng không những mặc trọng giáp, trong tay còn cầm trọng kiếm, không những nhìn cực kỳ hung hăng, tốc độ cũng cực kỳ nhanh.

“Mau đổi Thánh Quang xuyên giáp đ·ạ·n.” Peggy thấy vậy, sắc mặt hơi biến, vội vàng dặn dò đám lính.

Chỉ thấy đám lính ngay lập tức đổi băng đ·ạ·n, sau đó nhắm ngay đám người sói, một trận mãnh liệt xả.

Đám người sói thấy vậy, vậy mà không biết từ đâu lấy ra lá chắn, không uý kị chút nào, tiếp tục xông lại.

Đ·ạ·n bắn vào lá chắn, vang lên tiếng đôm đốp, vậy mà không thể đánh xuyên.

“James!” Peggy vội vã la lên.

“Tới ngay!” James mỉm cười, sau đó nhanh chóng nhét một viên đ·ạ·n vào bazooka, nhắm ngay đám người sói.

“Đoàng!” Âm thanh mạnh mẽ vang lên. Có điều viên đ·ạ·n bắn ra vậy mà không có uy lực như vừa nãy. Nó chỉ đụng chạm vào lá chắn của một tên người sói, sau đó rớt xuống.

“Thưởng thức uy lực của v·ũ k·hí mới a.” James cũng không ngạc nhiên, ngược lại có chút chờ mong cười nói.

Chỉ thấy viên đ·ạ·n kia vừa chạm đất, vậy mà từ đó bộc phát ra một ma pháp trận, chứ vì tới hai mươi mét, bao gồm toàn bộ người sói đi vào. Sau đó ma pháp trận kia vậy mà bộc phát ra một đám Thánh hỏa.

Mười tên người sói kia còn không hiểu chuyện gì xảy ra đâu, đã bị thiêu thành tro tàn.

“Khủng kh·iếp như vậy?” James nuốt nước bọt một cái, sau đó phấn khởi ôm lấy bazooka giống như ôm lấy người yêu của mình.

Những người lính khác cũng không khá hơn chút nào. Cả đám sắc mặt đều trở nên ửng hồng như say rượu.

“Chú ý!” Lúc này, Peggy tỉnh táo nhất, nàng tuy rằng mừng rỡ vì chiến quả, nhưng vẫn không quên nhiệm vụ của mình.

Đám lính lấy lại tinh thần, tiếp tục thủ vững công sự.

Bỗng nhiên, chỉ thấy từng âm thanh s·ú·n·g máy vang lên, cơ hồ là quét đám người không dám ngẩng đầu lên chút nào.

“S·ú·n·g máy ở đâu ra vậy?” Rob kinh ngạc kêu lên.

Bởi vì bọn họ đã xử lý hết ụ s·ú·n·g máy, hơn nữa còn quan sát tới trong này hoàn toàn không có một chút ụ s·ú·n·g máy nào.

James hơi ló đầu ra, nhìn lại, chợt kinh hãi kêu lên: “Cái... cái gì?”

“Sao vậy?” Rob kéo lại James, sau đó hét to hỏi. Đây là bởi vì tiếng s·ú·n·g thực sự là quá ồn.

“Bọn họ... bọn họ...” James còn chưa tỉnh hồn.

“Bọn họ làm sao?” Peggy hét to hỏi.

“Bọn họ vậy mà mỗi người cầm một khẩu s·ú·n·g máy hạng nặng a.” James kinh hãi kêu lên.

“Cái gì?” Peggy cả kinh hỏi. Phải biết cho dù bọn họ tu luyện đấu khí, cũng không có khả năng vừa nâng s·ú·n·g máy vừa bắn ổn như thế, như không có chuyện gì xảy ra vậy.

Peggy cũng ló đầu nhìn lại, chỉ thấy có hơn mười người trông cực kỳ xấu xí, mỗi người đang nâng một khẩu s·ú·n·g máy hạng nặng, nhắm ngay về phía này, điên cuồng loạn xả.

Nếu Đinh Vũ ở chỗ này, ngay lập tức sẽ nhận ra những người này là: “Nemesis!”

...

Quay trở lại lúc Đinh Vũ vừa thông báo cho Peggy Carter.

Lúc này, ba người Đinh Vũ đang ẩn núp ở gần doanh trại lính Đức.

Âm thanh nổ vang vừa từ bên ngoài vang lên, bên trong hàng loạt binh lính người Đức liền từ doanh trại xông ra.

Bọn họ tìm kiếm lấy s·ú·n·g ống, v·ũ k·hí, có hơn mười người ngay lập tức hóa thành người sói, nhanh chóng lao ra với tốc độ khủng kh·iếp.

Thậm chí, dưới bóng đem lờ mờ, Đinh Vũ còn nhìn thấy hơn mười thân ảnh khổng lồ mang theo binh khí hạng nặng mà vẫn bước đi như bay xông ra.

Tiếp tục chú ý, chờ đám lính Đức xông ra hết, ba người Đinh Vũ lúc này mới rón rén, tiếp tục tiến tới gần tòa phòng thí nghiệm bên cạnh doanh trại.

Nhưng vừa đến gần, không biết đụng phải cơ quan gì, vậy mà có ánh đèn chiếu thẳng vào ba người Đinh Vũ. Sau đó từ trong doanh trại lao ra hai thân ảnh khổng lồ.

“Wtf?” Đinh Vũ chỉ kịp nói tục, bởi vì hắn đã nhận ra hai thân ảnh khổng lồ này là thứ gì.

Đó chính là: Tyrant!

Chỉ nói một cái tên có lẽ ít người biết đến, nhưng nếu nói đến Resident Evil thì hẳn là rất nhiều người biết.

Tyrant nổi tiếng với sức mạnh khủng kh·iếp, tốc độ nhanh nhạy, lợi trảo sắc bén cùng với khuôn mặt, thân hình cực kỳ xấu xí.

Tốt a, thân hình không nói đến. Bởi vì tại nước Nhật mà nói, thân hình của quái vật cũng phải có một loại hình giọt nước mỹ cảm, như vậy người ta mới chơi game.

Bất quá, chỉ nhìn làn da cũng biết thứ này không biết bị khâu vá bao nhiêu lần.

Diana ngưng trọng nói: “Ta xử lý bên phải, hai người xử lý bên trái, OK?”

Đinh Vũ cũng không có ý kiến, mình không mạnh bằng Diana, đây là lẽ thường, không có gì cần phải xấu hổ.

Thế là Đinh Vũ cùng Logan liếc nhau một cái, cùng nhau xông về phía bên trái.

Logan còn cười ha hả: “Lần đầu tiên gặp kẻ có phong cách chiến đấu như ta, xem ra phải cố gắng chiến cái thống khoái.”

Đinh Vũ bất đắc dĩ, trảo của ngươi mọc ra từ kẽ ngón tay, của người ta thì mọc từ móng. Người ta giống với Lady Deathstrike mới đúng a.

Tốt a, nó đều là trảo.

Xông lại gần, Đinh Vũ lúc này nói: “Tấn công đầu của nó, thứ này chỉ có thể chém đấu hoặc đánh thủng sọ não mới có thể g·iết.”

Logan cùng Diana đều gật đầu. Logan ngay lập tức vòng tới phía sau, tìm cơ hội leo lên lưng của con quái vật này.

Tốt a, ai bảo quái vật cao như vậy? Bắt buộc phải leo lên!

Ai ngờ vừa định leo lên, quái vật vung tay một cái, phản ứng nhanh chóng vậy mà khiến Logan phải lùi bước.

Đinh Vũ thấy thế, ngay lập tức biến ảo ra một cây roi, cuốn lấy tay còn lại của Tyrant.

“Mau leo lên!” Đinh Vũ hô lớn.

“Tới ngay!” Logan ngay lập tức hét lớn, sau đó phi thân nhảy lên, ý đồ nhảy lên lưng quái vật.

Bất quá, hai người cũng quá coi thường Tyrant, chi thấy nó giơ cước, đạp một cái, vậy mà đem Logan đạp bay ra ngoài.

Sau đó tay nó cuốn một cái, đem Đinh Vũ cũng hất ra, thế là roi cũng biến mất theo.

Liền thấy quái vật xông về phía Logan. Xem ra nó nhận định Logan mới là uy h·iếp lớn nhất.

“Xem ra con quái vật này cũng không thông minh mà.” Đinh Vũ thấy thế, lắc đầu.

Mặc dù sức mạnh của mình không bằng Logan, nhưng mình là cấp hai, hơn nữa còn là ma pháp sư đây.

Thế là Đinh Vũ đánh cái búng tay, lập tức đem cả quái vật và Logan kéo vào không gian trong gương.

Sau đó, ngay khi Tyrant định xông tới, kết quả Logan, Đinh Vũ lập tức đánh tiếp cái búng tay. Mặt đất lập tức gập ghềnh, đem Tyrant, lúc này đang xông tới với tốc độ nhanh, làm ngã nhoài xuống đất.

Logan thấy thế, ngay lập tức xông lại, ý đồ đâm thủng sọ não quái vật.

Có điều Tyrant cũng rất nhanh nhẹn, vậy mà có thể lăn một vòng, né tránh lợi trảo của Logan.

Đinh Vũ thấy thế, đánh tiếp cái búng tay, xung quanh chói canh giống như cong vẹo, sụp đổ về phía Tyrant, đem quái vật chôn sống!

Có điều rất nhanh, Tyrant liền dựa vào thân thể xông ra khỏi đ·ống đ·ổ n·át, thể hiện ra sự cường hãn của nó.

Đang lúc Đinh Vũ cũng sắp bó tay hết cách, hắn chợt nhớ tới một phép thuật, đó chính là truyền tống thuật.

Thế là Đinh Vũ ngay lập tức hô: “Logan, cổng truyền tống vừa mở ra, liền nhảy vào, quái vật ở phía đối diện.”

Nói xong, tay Đinh Vũ vẽ vòng vòng. Nhưng lần này, cổng truyền tống không hiện ra ở trước mặt hắn, nó lại hiện ra ở trước mặt Logan.

Logan nghe, cũng nhìn thấy cổng truyền tống, thấy phía đối diện là quái vật, không nói hai lời xông vào.

Tyrant lần này quả thực là ăn quả đắng. Bởi vì Logan quả thực là xuất kỳ bất ý lao vào trên đầu nó!

Logan đang muốn kết quả quái vật, chỉ thấy một vệt sáng lạnh lóe lên, lợi trảo của quái vật vậy mà trước một bước xuyên thủng ngực của mình.

“Đáng c·hết!” Đinh Vũ thầm mắng một tiếng, lập tức hô: “Còn được không, Logan?”

“Yên tâm, không c·hết được!” Logan nói, sau đó lại hô: “Ngươi có cách nào trói buộc hai tay nó không?”

“Có thể!” Đinh Vũ nghĩ nghĩ, liền hô: “Nhưng chỉ có một giây!”

“Một giây là đủ!” Logan đáp như đinh chém sắt.

Lần này, Đinh Vũ cũng không hàm hồ, trước vẽ vòng vòng, mở ra cổng truyền tống.

Logan xông vào.

Cùng lúc đó, Đinh Vũ đánh cái búng tay, lập tức từ mặt đất bỗng nhiên trồi lên từng sợi dây thừng làm bằng đất, đem hai tay quái vật trói cái rắn chắc.

“Tốt lắm!” Logan hét lớn, sau đó không nói hai lời, một trảo đâm xuống, lập tức đâm thủng sọ não quái vật.

Chương 15: Tyrant