Con Đường Thi Cử Thời Cổ Đại
Mộc Tử Kim Tam
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12: Ăn tết
TriệuCẩmĐườngmặcáobôngmớirắnchắc,miệngthởrakhóitrắng nói: “Ta đã bảo không vội mà, mới có mấy ngày sao ngươi đọc kịp.”
Lugạotrongnhàcũngđãthấyđáy,muốivànướctươngcũngcầnmua. Đúng rồi, buổi sáng cậu thấy nhà chỉ còn ba quả trứng gà thế nên phải mua thêm.
TầnNgộhơingượngngùng:“Tachéplạimấycuốnsáchnày.”
TrươngthịmuốnkhuyêncontrainghỉnửangàynhưngTầnNgộtuynhỏ tuổi lại rất kiên định, một khi đã quyết sẽ không sửa lại ý mình.
“Ta nấu nước gừng với đường đỏ để trong bếp, con lấy mà uống để đuổi hơi lạnh. Nếu đói thì ra ngoài mua ít bánh bao hoặc bánh nướng ăn nhé.”
Sao đôi chân nhỏ nhắn kia lại đi nhanh thế nhỉ?
Trongkhôngkhínáonhiệtấymọingườicùngđónnămmới.
“Đúng vậy.” Để đẩy nhanh tốc độ nên Tần Ngộ dùng bút than tự chế nhưngthứấykhógiữđượclâu.Tiếptheocậucầnphảidùngbútlôngsao chép lại một lần nữa.
Đươngnhiênquàchophutửlàkhôngthểthiếu,tiếptheolànhàTần Hoài Minh.
BaTriệucầmcuốnsổghichépđịnhxemquasẽtrảlạicontrainhưngai ngờ ông ấy lại xem mê mải, mãi tới khi bị con trai thúc giục mới khép cuốn sách lại và nhìn con mình. Làn da đứa nhỏ trong trắng có hồng, thân thể mượt mà đẫy đà, nhìn lên thấy đôi mắt đen lúng liếng. Ông ấy cảm thán trong lòng: đúng là kẻ ngốc có ngốc phúc.
TầnNgộngượngngùngcười:“Đâylàghichépvềluậnngữ.Tasửasang lại một bản để ngươi tham khảo.”
Buổitốihaimẹconquyếtđịnhngồitrongphòngbếpnhỏđểăncơm chiều, trong bếp vẫn có ánh lửa khiến không gian nho nhỏ ấm sực.
“Lúctakhôngởnhàconđừnglàmhànhđộngnguyhiểmnàonhé.” “Con biết.”
Ngày tiếp theo Trương thị ra cửa, tới gần trưa cũng không về. Chỉ thấy người hầu của nhà Tần Hoài Minh tới báo với Tần Ngộ là bà sẽ ở lại nhà họ ăn cơm.
Tính tính một hồi thì 120 văn tiền này phải dùng tiết kiệm mới đủ.
TầnNgộngẩngđầunhìnkhôngtrungvàthấybôngtuyếtbaylảtảnhưng vừa rơi xuống đất chúng đã tan hết. Một cơn gió thổi qua, không khí lạnh lẽo thổi vào trong phế phổi.
SaukhiTầnNgộtrởvềnhàTrươngthịmúcchocậumộtbátcanhxương hầm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ôngchủđánhgiácậumộtlúcrồicảmthán:“Cháuđúnglàchịukhó, chịu khổ.”
Ôngchủthấycậutớithìhơikinhngạc:“Nàynhóccon,chẳngnhẽcháu đã chép xong Tam Tự Kinh rồi hả?”
TriệuCẩmĐườngkhôngvui,“Phụthânnóicáigìthế?Concóbắtnạt Tần Ngộ bao giờ đâu. Con coi hắn là bạn tốt nhất mà.”
Đứanhỏnghihoặc:“Cáigìđây?” “Mở ra xem đi.”
“Đương nhiên phải về chứ, nếu không ai nấu cơm cho con.” Trương thị sửng sốt một chút mới nhận ra ý con trai và giả vờ tức giận: “Được lắm, con đang ngại ta lải nhải quản con quá nhiều hả?”
Hoành phi: Bốn mùa bình an.
Có bà ấy làm gương nên mọi người lục tục tới nhờ cậu viết câu đối. Ai cũng mang theo chút đồ như ít rau xanh, mấy bát đồ chua hoặc một bát bột mỳ, hai nắm đậu.
Trương thị dán câu đối trước nhà khiến hàng xóm cũng bị hấp dẫn. Bà chủ cửa hàng bánh nướng bên cạnh có quan hệ tốt với nhà họ, lại biết đây là do Tần Ngộ viết nên cầm tám quả trứng gà và giấy đỏ tới nhờ Tần Ngộ hỗ trợ viết hai câu đối xuân và hai cái chữ phúc thật to.
Chương 12: Ăn tết
Trươngthịhừhừ:“Hiệntạiconmớibiếtcủigạomắmmuốitươngdấm trà đắt thế nào rồi đấy.” Có đôi khi bà cũng đau lòng khi thấy mấy thứ đắt tiền ấy chui vào bụng mình.
Trươngthịngâyngườigậtđầusauđómớibừngtỉnh,ơ,khôngđúng,sao bà lại bị con trai lừa gật đầu thế này!
“Không thừa đâu, đây là tiền công cháu đáng được nhận. Sách thì thiếu mà người mua thì nhiều nên giá đương nhiên sẽ cao hơn. Đã vậy lúc này lại sắp qua năm mới nên ta cũng muốn mọi người cùng vui.”
Nhà họ Triệu thì do Tần Ngộ đơn độc đưa qua cho Triệu Cẩm Đường coi như chúc mừng. Mẹ cậu không có qua lại với nhà họ Triệu nên không tới vì sợ người ta bàn tán.
TầnNgộnuốtmộtmiếngthịtvàthởdài:“Giữatrưangàymaimẫuthân không về à?” (đọc tại Qidian-VP.com)
“NgàymaimẫuthânsẽtớinhàAMinhmộtchuyến.” “Vâng.”
Triệu Cẩm Đường cầm sách vào nhà, lúc đi ngang qua sảnh lớn lại bị chacậugọi.Thấycontraiômsáchthếlàôngấyhỏi.TriệuCẩmĐường lập tức có gì nói đó.
TriệuCẩmĐườngvừalậtxemđãngẩnngười,“Đâylà……” “Ghi chép của ngươi!” Triệu Cẩm Đường há hốc miệng.
TiệmcủabọnhọcũngchỉcònmộtcuốnThiênTựVăn,cólẽchiềunay sẽ bán hết. Lúc này Tần Ngộ tới đúng là kịp thời.
TầnNgộchưapháthiệnranêntiếptụchuyênthuyênxemphảitiêusố tiền này thế nào.
Tần Ngộ cười và đáp phải.
“Không phải khách sáo.” Ông chủ xua xua tay và hỏi: “Cháu có muốn chéptiếpkhông?NếucháuchépvàđưatrướcNguyênTiêuthìtasẽtính tiền công 120 văn.”
TriệuCẩmĐườnghoàinghimìnhnghelầm,“Tronghaingàyngươiđã chép hết những cuốn này ư?”
“Vâng,conbiếtmẫuthânthươngconnhất.Ngàiuốngngụmcanhnóng đi.” Tần Ngộ dùng dăm ba câu lại dỗ Trương thị vui vẻ.
Ăntếtlàphảidáncâuđốixuân.Cậucóthểviếtnênchỉcầnmuagiấyđỏ là được. Quả hạch và đồ ăn vặt cũng phải mua một chút, than và củi cũng sắp hết mà mấy thứ ấy quan trọng nên phải nhanh chóng bổ sung. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ấychờ……chờđã…”TriệuCẩmĐườngchỉcóthểnhìntheobóng dáng Tần Ngộ đi xa.
“Đúngrồi,đâylàquàđáplễ.”TầnNgộlôitừrươngđựngsáchmột quyển sách nhỏ và đưa cho Triệu Cẩm Đường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ôngtrầmmặcmộtlúcmớimởmiệngdặndò:“Vềsauphảiđốixửvới Tần Ngộ thật tốt, không được bắt nạt bạn nhớ chưa?”
“Không, không hề.” Tần Ngộ gắp một miếng sườn bỏ vào bát cho bà và ôn tồn giải thích: “Con lớn thế này rồi mà ngài còn coi con như đứa nhỏ ba tuổi không hiểu gì nên con mới thấy kỳ cục.”
Cậucõngrươngđựngsáchlênvànói:“Thờigiankhôngcònsớmmàta còn có việc nên ta đi trước đây. Hôm nào gặp sau nhé.”
TầnNgộviếtcâuđốixuânvớivếtrên:Trờiđấthoàthuậnnhàthêmtài. Vế dưới: Bình an như ý người thêm phúc.
“Conluyệnchữmườilămphútlàphảiđứnglênđilạimộtchútnhé.” “Vâng.”
LúcđunnướcấmTrươngthịtreoquầnáocủahaimẹconởchungquanh để hong, như vậy chẳng những không có mùi đồ ăn mà quần áo còn khô nhanh.
Hai ngày sau Tần Ngộ mang trả những cuốn sách mượn của nhà họ Triệu.VừatớinơicậuđãthấyngườigáccổngthôngbáochoTriệuCẩm Đường ra đón.
Tần Ngộ: “Vậy phiền ông chủ.”
“Hômnaylạicótuyếtrơi,mấyngàysauhẳncònlạnhhơn.”Trươngthị hơi lo lắng, vừa thương con trai vất vả vừa lo việc bán đậu phụ bị ảnh hưởng.
Mâm cơm có thêm mấy món ăn mới cũng khiến bọn họ vui vẻ.
TrấnTrườngNinhthườngkhôngcótuyếtthếnêntrẻconthấycótuyếtlà sẽ như thấy thứ gì đó vô cùng hiếm. Tụinóbấtchấplạnhmàliêntụcchạyđichạy lạibênngoàisauđóvươntaynhỏđóncácbôngtuyết.Ngườilớnquáttụi nó cũng không sợ.
TầnNgộdọnbànghếtớicửaxưởngđậuphụ,bêntrêncótấmgỗchắn giúp ngăn tuyết nhưng không thể ngăn gió.
ÔngchủđónlấycuốnTamTựKinhmàTầnNgộđưathìthấychấtlượng quả thực không thua kém phía trước. Sau khi nhận sách xong ông ấy đếm tiền công đưa cho Tần Ngộ.
Trươngthịmímmôivàvộigiảithích:“Convốnyếuớt,họctậplạivất vả. Nếu ta không dặn dò mà con có chuyện gì thì phải làm thế nào?”
Tần Ngộ không thèm để ý: “Thu nhập của con chỉ là thêm nếm, có thể mua được bao nhiêu cũng tốt bấy nhiêu. Việc kiếm tiền trong nhà vẫn phải dựa vào mẫu thân, chuyện ăn mặc chi phí của con đều do ngài đặt mua hết.”
TầnNgộliếcmắtmộtcáiđãthấykhôngđúng.Cậuđếmđếmvànói: “Ông chủ đưa thừa 20 văn tiền rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Cậuhoànthànhbàitậpngàyhômnaysauđóđứngdậyhoạtđộngmộtlát rồibắtđầusaochépTamTựKinh.Trờilạnhảnhhưởngtốcđộnêndùcó dốc toàn lực thì mai cậu cũng mới có thể hoàn thành.
TầnNgộnắmxâutiềnđồngvàcảmthấychúnglạnhlẽonhưnglạikhiến lòng cậu ấm hơn. Tần Ngộ cất tiền đi rồi chắp tay nói: “Cảm ơn ông chủ.”
Tiền đặt cọc giấy cậu vừa nhận về lại được trả cho ông chủ để thế chấp giấy. Tần Ngộ cầm giấy và 120 văn tiền công sau đó cõng rương sách rời khỏi đó.
Lúc này thời tiết lạnh nên không có mấy người nhận việc chép sách. Ấy thế nhưng Tam Tự Kinh và Thiên Tự Văn lại là sách vỡ lòng nên mỗi khi tết nhất người ta sẽ muốn mua một cuốn làm quà, hoặc giữ lại cho mình cũng không tồi. Điều này khiến cung không đủ cầu.
TớigiờDậutrờitốisầmlại.TầnNgộthudọnđồđạcthỏađángsauđó bắt đầu luyện tập trong sân.Tuyết đã sớm ngừng, lúc này gió to ào ào thổi.
Chờ Trương thị trở về thế là Tần Ngộ vui vẻ lấy tiền ra đưa cho bà. Trươngthịcũngrấtvuinhưngnghecontrainóisẽtiếptụcchépsáchthế là ý cười trên mặt bà tan đi một ít.
Nóiracũngkỳquái,cậuvàTầnHoàiMinhcùngtuổinhưnglạithânvới Tần Ngộ hơn. Quả nhiên bạn bè cũng phải tùy vào duyên.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.