Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15: Tới nhà họ Triệu cảm ơn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Tới nhà họ Triệu cảm ơn


Vàotiềntriềumộtđaogiấylà70tờ,saugiảmxuốngcòn50tờ.Nhưng Thành triều thống nhất quy định một đao giấy là 100 tờ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ông ấy cực kỳ vừa lòng và cẩn thận khép cuốn sách lại giao cho người hầusauđókhenTầnNgộcólòng.Rốtcuộccũnglàngườilàmănlănlộn nên ông ấy vừa khen người ta đã đánh trúng trọng điểm, vừa ngắn gọn

TriệuCẩmĐườngnóitoànnhữnglờilinhtinhnhưngTầnNgộvẫnphụ họa vài câu. Không lâu sau họ đã tới nhà chính.

Ômgầnmớithấyngườiđứanhỏtoànmùisữa.ĐồngthờiTầnNgộcũng vui vẻ vì Triệu Cẩm Châu đến đúng lúc giải vây cho mình.

TầnNgộ:“Cònmộtnửalàgì?Họcthuộchả?” Triệu Cẩm Đường lập tức chột dạ gật gật đầu. Tần Ngộ cười cười: “Chúng ta cùng học nhé!”

Tần Ngộ nhếch miệng và cười cười sau đó đổi tay ôm thằng bé. Triệu Cẩm Châu thuận thế dựa đầu lên vai Tần Ngộ, tay nhỏ nghịch một sợi tóc của cậu, miệng nhỏ nhếch lên vui vẻ.

“Tayngươikhôngsaochứ?” Tần Ngộ: “Không sao.”

BọnhọtớivườnhoathếlàTriệuCẩmĐườngồnàokêuTriệuCẩmChâu xuống dưới tự đi.

Tần Ngộ đã nhận ra thần sắc của ông ấy không đúng nên vội mở miệng nóisangchuyệnkhác.Saukhiđãhànhuyênđượcmộtlátcậumớinóira ý đồ mình tới thăm.

TriệuCẩmĐườngtứcgiậnđếnphồngmặt,đôimắttrònxoe.

Lúcnàybênngoàicótiếngtrẻcontruyềntới.Quảnhiênchỉlátsaumột cục bông trắng nõn xuất hiện trong mắt Tần Ngộ.

Cậu lấy từ rương đựng sách một cuốnTamTự Kinh bản thân tự chép và hơi hơi cúi đầu ôn tồn nói: “Triệu bá phụ, cháu nghe Cẩm Đường nói hiện tại Cẩm Châu đang học vỡ lòng. Bảnthâncháukhôngcógìtốtnhưngcũngcoi như có chút lý giải đối với những vấn đề cơ sở trong Tam Tự Kinh. Cái này cũng đã được phu tử tán thành. Đây là bản Tam Tự kinh do cháu chép tay, mong ngài không ghét bỏ.” (đọc tại Qidian-VP.com)

TầnNgộkhôngđảkíchbạnmìnhmànói:“Ngươikhônghiểurõýmà học bằng cách nhớ đơn thuần thì đương nhiên là khó. Để ta giải thích một chút là ngươi sẽ dễ nhớ hơn.”

ÔngchủlậptứcnghĩquảnhiênnhưthếvànhìnTầnNgộcõngrương đựng sách đi xa.

Sau khi ăn cơm trưa,Tần Ngộ tạm biệt mọi người và ra về.

Chương 15: Tới nhà họ Triệu cảm ơn (đọc tại Qidian-VP.com)

Tần Ngộ cũng không thể kháng cự một đứa nhỏ đáng yêu như thế nên cậu khom lưng ôm hắn vào lòng. Triệu Cẩm Châu ngồi trong lòng cậu và duỗi tay tay nhỏ sờ sờ mặt Tần Ngộ, ngón tay toàn thịt lướt qua khuôn mặt nên hơi nhột nhưng vẫn chịu được.

BaTriệuvuivẻvuốtrâurồiđểbađứađichơi.Cuốicùngônglơđãng nói một câu giữ Tần Ngộ lại ăn cơm trưa.

BaTriệuđangvuốtrâunghethấythếthìtứcquásuýtgiậtđứtmấysợi râu. Thằng nhãi con này!

LầnnàyTriệuCẩmChâungoanngoãnđểanhmìnhôm.

“Hê!Saonóimàđệkhôngnghevậy?”TriệuCẩmĐườngvươntaymuốn túm lấy em mình lại bị Tần Ngộ tránh đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

TớitốiđingủcậumớichợtnhậnravìsaoTriệuCẩmĐườnglạicóhành động kia và không nhịn được cười.

Mộtnămnaycậuluyệntậpkhátốt,dinhdưỡngcũngkhôngthiếunên không còn là mầm cây nho nhỏ gió thổi là đổ nữa.

TriệuCẩmĐườngkhôngtinvànhìnchằmchằmcánhtayTầnNgộsau đó không biết trong đầu thằng nhãi này lại nghĩ linh tinh gì mà lập tức ôm lấy Tần Ngộ tỏ vẻ áy náy.

TriệuCẩmChâuhếchcằmđắcýhừhừsauđónhảycẫnglênhônbẹp một cái lên má Tần Ngộ.

TầnNgộthanhtoántiềnsauđóbỏđaogiấyvàorươngđựngsáchvà ngượng ngùng nói: “Cháu dùng làm quà mang đi tặng.”

“Được,được.”TriệuCẩmĐườngthathiếtnhìncậu.

Tần Ngộ ở bên cạnh lắng nghe và cảm thấy mặt hơi ngứa. Hóa ra là Triệu Cẩm Châu lại duỗi tay nhỏ sờ mặt cậu thế nên Tần Ngộ cúi đầu và đột nhiên nhìn thấy đôi mắt tròn xoe sáng ngời của đứa nhỏ.

Tới ngày được nghỉ phép cậu cố ý thay áo dài mới tinh, vấn khăn chít đầurồicõngrươngsách,taycầmđậuphụkhônhàlàm,nửađườnglại mua thêm một bọc điểm tâm và tới nhà họ Triệu.

CậuđãthôngbáotrướcchoTriệuCẩmĐườngnêncònchưađiđếncửa nhà đã thấy bạn mình đứng cửa đón.

TriệuCẩmChâulờphắtanhmìnhvànhắmchuẩnTầnNgộrồilaođến. Chân đứa nhỏ ngắn tũn vung vẩy chạy. Lúc mọi người còn chưa kịp hoàn hồn thằng nhóc đã vươn tay ôm chặt chân Tần Ngộ và ngửa đầu cười rõ tươi.

Tần Ngộ chọn loại giấy tốt nhất nên mất 1 lượng bạc. Ông chủ kinh ngạc, môi khẽ nhúc nhích định khuyên bảo nhưng sau đó lại nghĩ Tần Ngộtuynhỏnhưngluônhiểulýlẽ.Thằngbékhôngphảingườitùytiện tiêu tiền.

BaTriệurấtvừa lòng.Sovới đứanhỏnày thìconnhà ôngquáhoạt bát.

TầnNgộcườiđápvângrồicùngTriệuCẩmĐườngrờikhỏiphòng khách.

TầnNgộngẩnra,cuốicùngchẳnghiểugìvàrờiđi.Saukhitrởvềcậu vẫn luyện chữ và đọc sách như thường.

CậunghiêngđầumuốnkhoevớiTầnNgộ:“TầnNgộ,ngươixem,hôm nay ta …”

Tần Ngộ bé thế kia lại phải ôm thằng nhóc béo Cẩm Châu mà không kêu mệt mỏi, cũng không hé răng nói cái gì. Hầy, da mặt mỏng đúng là thiệt.

Triệu Cẩm Đường không quá quen thuộc một đoạn này nhưng có Tần Ngộ dẫn đường nên cậu cũng lắp bắp đọc xong. Thật vất vả mới đọc hết thế là cậu ủ rũ than: “Khó quá.”

lạinhiệttình.TầnNgộnghethấythìtaiđỏlênvàvộixuataykhôngdám nhận.

TriệuCẩmChâuômcổTầnNgộvàcườikhanhkhách:“Tầncacagiỏi, ôm được.”

“Thôi kệ nó, đừng chọc nó khóc.” Tần Ngộ vẫn luôn cảm thấy trẻ con khó chiều, cậu cũng không biết phải dỗ thế nào nên nếu hiện tại mọi thứ đều tốt đẹp thì không nên tạo ra mâu thuẫn.

BaTriệucườihahavàđónlấythìthấytranggiấytinhtế,màutrắngtinh, chữ khải màu đen tinh tế, quả thực đúng là cảnh đẹp ý vui.Thỉnh thoảng còn có chú giải thông tục lại dễ hiểu làm cho người ta bừng tỉnh.

Trẻconđaphầnđềuđángyêuvớilàndatrắng,cảngườitoànthịtmềm. Đứa nhỏ mặc một cái áo màu vàng nhạt thêu con chim nhỏ tung cánh khiến cả người càng thêm đáng yêu.

Tần Ngộ mất mười ngày mới chép xong Tam Tự Kinh, trong đó còn đánh dấu lý giải của bản thân. Sợ mình lý giải sai khiến con cháu nhà ngườitahọclầmnêncậucòncẩnthậnđưachophutửxem.Saukhixác nhận không có vấn đề gì cậu mới thở nhẹ một hơi.

TriệuCẩmĐườnglậptứcđờngườivàấpúngđáp:“Làmmột……một nửa.”

Cậucảmthấycáinàyđủchứngminhsựkhắckhổcủabảnthânkhihọc tập. Trên sách nói thế nào nhỉ, à học tới quên ăn quên ngủ.

TriệuCẩmĐườngxịmặt:“Đệtớiđâylàmgì?”

KhôngđợiTriệuCẩmĐườngphảnứngcậuđãbắtđầungâmngaphần nội dung mới học trong Kinh Thi.

TronglúcôngvàTầnNgộnóichuyện,TriệuCẩmĐườngcựckỳkhông phục và ồn ào nói ở trường cậu rất ngoan, rất nghe lời phu tử và học hành nghiêm túc. (đọc tại Qidian-VP.com)

TriệuCẩmĐườngcònởbêncạnhphụhọa,hậnkhôngthểkhenTầnNgộ lên mây xanh.

Cậuđấmđấmtránmìnhvàcựckỳảonão:“TầnNgộ,xinlỗinhé.Ngươi đưa Cẩm Châu cho ta đi.”

TriệuCẩmĐườngsờsờbụng:“Bảosaotalạiđóithế.Vừahọclàtađã quên cả thời gian.”

TriệuCẩmĐườngtiễncậurangoàicửathìcứmuốnnóilạithôikhiến Tần Ngộ nghi hoặc: “Làm sao vậy?”

Tần Ngộ cũng cười: “Vậy chúng ta lại đọc một đoạn vừa rồi.”

TriệuCẩmChâuthấythếcũngchẳngsợhãi,ngượclạicòncườikhanh khách, chân vung vẩy nhảy như con choi choi.

NhưngvừanhìnthấythằngembéoúnhàmìnhTriệuCẩmĐườngmới phát hiện Tần Ngộ đã ôm Triệu Cẩm Châu cả một buổi sáng.

Ba Triệu chọn chút đề tài râu ria để hàn huyên. Đại khái hỏi hiện tại hai đứahọccáigì,biểuhiệncủaCẩmĐườngởtrườngthếnào.TầnNgộđều trả lời hết, thái độ chân thành, dù chỉ là đề tài việc nhà nhưng cậu cũng không hề qua loa có lệ.

dừnglạihỏi:“Tanóithếngươicóhiểukhông?” Triệu Cẩm Đường hưng phấn nói: “Đã hiểu.”

“Đệxemđệbéonhưconỉn,cảngườitoànthịt.TầnNgộkhôngômnổi đệ đâu.”

NhàhọTriệurấtto,saukhivàocửahọđidọchànhlangmộtlúc.Tần Ngộ nhìn thẳng chứ không ngó lung tung.

ÔngchủtiệmsáchnhìnthấyTầnNgộtớithìtheothóiquenhỏi:“Nhóc con tới chép sách à?”

TầnNgộlắcđầu:“Hômnaycháukhôngchépsáchmàmuốnmuamột đao giấy.”

Tần Ngộ chậm rãi lý giải những đoạn khó rồi giải nghĩa tổng thể một lần. Nhưng cậu sợ giảng nhiều Triệu Cẩm Đường không nhớ được nên

TầnNgộthấykhôngkhícăngthẳngthìvộihỏiTriệuCẩmĐường:“Bài mà phu tử giao cho ngươi đã làm xong chưa?”

Triệu Cẩm Châu cũng có vẻ không đoán được cậu sẽ đột nhiên cúi đầu thế là hai người nhìn nhau. Đứa nhỏ vốn thông minh lanh lợi cũng ngây ra.

Mặttrờichậmrãibòlêncao,ánhnắngngàymộtlóamắt.Lúcnàyngười hầu tới gọi bọn họ nói là cơm trưa đã chuẩn bị xong.

ChamẹTriệuCẩmĐườngđềuởnhàthếlàTầnNgộtiếnlênchàohỏi không chê vào đâu được rồi đưa quà cho người hầu mang xuống, bản thân cũng ngồi ghế.

“Caca.”Thằngbéngọngnghịugọimộttiếngkhiếnlòngaicũngphải tan chảy.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Tới nhà họ Triệu cảm ơn