Con Đường Thi Cử Thời Cổ Đại
Mộc Tử Kim Tam
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 193: Thiên Uẩn Đế
thể tự đứng vững, Đại Thành triều cũng đã vững vàng tiến lên vì thế hắn nghĩ mình đã có thể lui xuống.
Nếu lần này có thể lui về thì hắn muốn bù đắp lại một chút tiếc nuối nhưng Thiên Uẩn Đế lại mang tình nghĩa sâu nặng ra để níu kéo. Phần tin tưởng ấy khiến Tần Ngộ khó lòng buông tha.
Và rồi hắn thấy phẫn nộ, bởi vì điều này chứng tỏ những kẻ kia biết bọn chúng đang áp bức người dân vô tội. Nhưng phẫn nộ của hắn chẳng thể giải quyết được vấn đề của Thành triều. Và Thiên Uẩn Đế cảm thấy may mắn vì mình còn có một vị “tiên sinh”.
Tần Ngộ cất giọng ôn hòa nói tới việc Tần Không vất vả thế nào mới lập được chiến công: “Không ca nhi còn trẻ như thế, cuộc đời cũng mới bắt đầu nên không cần thiết bị trói buộc. Thần…” Tần Ngộ dừng một chút mới nói: “Thần cũng không còn trẻ nữa, thần không …”
Thiên Uẩn Đế vội nói: “Tiên sinh trúng kế của tiểu nhân ư? Tiên sinh đâu phải ngươi hồ đồ như thế!”
Hắn không dám nghĩ nếu triều đình không có Tần Ngộ thì sẽ thế nào. Vì nỗi sợ này mà hắn ra lệnh xử nghiêm những kẻ tung tin đồn nhảm. Hắm thậm chí muốn ra tay tàn nhẫn với đám thương nhân trên khắp Thành triều để con cháu bọn họ ba đời không thể tham gia khoa cử. Xem những kẻ đó còn dám lật trời hay không. (đọc tại Qidian-VP.com)
Con đường này không dễ đi, dù hắn có là Thiên Tử đi chăng nữa thì nội tâm cũng không mạnh mẽ như người ngoài nhìn.
Trong lòng người này hình như không có tính toán riêng.
Thiên Uẩn Đế rất hợp tính Tần Ngộ. Hắn không thể bái Tần Ngộ làm thầy nên vẫn cảm thấy tiếc nuối. Cũng may tiên sinh không cự tuyệt dạy dỗ con cái của hắn.
Tần Ngộ thành thật nói: “Thần cũng tức giận, nhưng so với đại cục thì cảm xúc cá nhân không đáng nhắc tới.”
Lũ lụt xảy ra, tiên sinh khuyên hắn nên dùng hiền tài, rồi lại ủng hộ hắn thực hiện chính sách than đinh nhập mẫu có lợi cho dân.
Thiên Uẩn Đế không biết rằng bản thân Tần Ngộ cảm thấy hơi tiếc nuối vì không thể về hưu sớm. Hắn phát hiện Tần Cù và Tần Không đều đã có
Hải vận mang tới châu báu cho Thành triều nên con dân vùng duyên hải đều giàu lên. Tiền đó dùng để nuôi thủy sư, nuôi quân đội của Thành triều để bảo đảm bình an cho người dân.
Khi còn bé bị bệnh nên hắn đã có mấy năm nhàn hạ. Nhưng lúc ấy hắn phải lo lắng cho sinh hoạt gia đình nên lòng không được nhàn. Sau đó hắn đi từng bước về phía trước và đã phải bỏ lỡ nhiều thứ nhưng chẳng còn cách nào.
Đây cũng coi như một cách khác để thỏa tâm nguyện.
Trên điện Kim Loan, vị quan viên trẻ tuổi đó giằng co với các lão. Bóng dáng cong lưng ấy như bàn là nóng rực ủi vào lòng Thiên Uẩn Đế.
Lý do sâu xa nằm ở việc dân số tăng. Hiện giờ cuộc sống của mọi người trên khắp Đại Thành triều đều tốt lên. Bọn họ cũng sinh con đẻ cái khiến dân số không ngừng bành trướng. Nếu triều đình không nghĩ cách thì một khi đám trẻ con này lớn lên sẽ không đủ chỗ trong các thành trấn cho chúng ở. Biện pháp tốt nhất chính là dời một phần dân tới các vùng khác, để dân cư ở các nơi đều phát triển và phân bố đồng đều. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhưng có vài người tồn tại khiến người khác phải thay đổi cái nhìn và Tần Ngộ chính là ví dụ điển hình nhất.
Tiên sinh là người truyền thụ tri thức cho người khác nhưng Tần Ngộ lại khiến Thiên Uẩn Đế cảm nhận được sự bảo vệ.
Quân thần hòa hợp cũng là chuyện hiếm có nên hắn muốn quý trọng.
Thiên Uẩn Đế chỉ thấy khủng hoảng và vội cắt ngang: “Tiên sinh!” Tần Ngộ kinh ngạc ngẩng đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thiên Uẩn Đế kính trọng Tần Ngộ như thế nhưng vẫn có kẻ mang mưu đồ ly gián bọn họ khiến hắn cực kỳ tức giận. Hắn luôn có cảm giác tiên sinh không hề ham quyền lực. Nếu Thành triều khá lên hẳn tiên sinh sẽ xin về hưu sớm.
Nhưng cuối cùng hắn vẫn nghe Tần Ngộ khuyên và không làm thế.
Chương 193: Thiên Uẩn Đế
Theo lời tiên sinh nói thì đây là một vòng tuần hoàn tốt.
Mà việc khai hoang đồn điền không chỉ giới hạn ở ý nghĩa quân sự mà còn thúc đẩy dân sinh.
Sao trên đời lại có người hợp ý hắn như thế?
Thiên Uẩn Đế nhìn Tần Ngộ và phát hiện hắn không nói dối. Lòng hoàng đế cảm thấy hổ thẹn và càng thêm bội phục Tần Ngộ.
Thiên Uẩn Đế lên ngôi khi còn trẻ nên dã tâm cực lớn. Hắn muốn con dân Thành triều đều có cuộc sống tốt, và muốn thay đổi thời thế. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mà sợ cái gì thì cái đó tới. Trong cung vua.
Chính sách phát phiếu vừa được thực hiện, thương nhân bị đụng tới lợi ích nên nếu lại bức bách bọn họ quá cũng không tốt. Chỉ có vừa đấm vừa xoa mới là kế lâu dài. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có người chỉ cần đứng yên một chỗ, không cần làm gì cũng tỏa ánh hào quang lấp lánh.
Thành triều có được hôm nay không dễ vì thế họ phải quý trọng.
Thiên Uẩn Đế liên tiếp đưa ra những lợi ích khi khai hoang nên trong khoảng thời gian ngắn, có rất nhiều người tham gia khai hoang. Một bộ phận là phạm nhân bị bắt tới đó khai hoang, đương nhiên những kẻ này sẽ phải làm việc ở những nơi có điều kiện kém. Còn người dân thường sẽ được đưa tới mấy nơi khá tốt.
Lúc Thiên Uẩn Đế vẫn còn là hoàng trưởng tôn đã biết có một người tên Tần Ngộ và trong lòng không quá phục kẻ này.
Còn việc phát phiếu cũng giúp quốc khố đầy lên trông thấy. Những thứ này thể hiện sự mẫn cảm của tiên sinh với kinh tế. Tiếp theo đó còn có miên giáp, chế tạo vũ khí nóng, khai hoang đồn điền, tất cả đều là tài năng quân sự hiếm có của tiên sinh.
Phương pháp khắc tên lên vũ khí được làm ra giúp đảm bảo vũ khí được chuẩn hóa và quân đội của Đại Thành triều cũng như hổ mọc thêm cánh. Bọn họ đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.
“Trẫm chẳng tin lời bọn chúng nói, dù chỉ một chữ. Tiên sinh làm người thế nào trẫm hiểu rõ hơn ai hết.” Lần đầu tiên Thiên Uẩn Đế lộ vẻ cương quyết như thế trước mặt Tần Ngộ.
Sau đó Thiên Uẩn Đế vứt bỏ thể chế và thi hành đẩy ân lệnh, xây dựng Thị Bạc Tư. Tất cả đều được Tần Ngộ cổ vũ.
Nhưng khi bắt tay vào làm hắn mới phát hiện mỗi bước đi đều khó khăn, cực kỳ gian nan. Hắn biết đó là sự đối kháng của lợi ích và đối phương phản ứng như thế là bình thường.
Mỗi một câu hắn thốt ra đều khiến trái tim nảy lên.
Sao trên đời này lại có người như thế nhỉ? Và hắn còn may mắn gặp được.
Thiên Uẩn Đế nghi hoặc: “Tiên sinh không tức giận sao? Những kẻ đó bôi nhọ tiên sinh cơ mà?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.