Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Con Mồi

Hắc Khiết Minh

Chương 5-2

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5-2


Người phụ nữ có dáng người cao gầy, mũi thẳng mắt to, mái tóc đen óng xõa thành thác, mặc đồ đỏ thẫm cùng màu với đôi môi khêu gợi, áo chữ V lộ ra cả áo ngực bên trong, vô cùng thu hútsựchú ý của mọi người xung quanh, lại lộ biểuhiệngợi cảm lười nhác.

Rầm ——

"côà, mua con cá măngđi, nấu canh hay rán đều ngon, xương cá được lộc hết rồi,khôngcần lo lắng bénhỏsẽbị hóc xương."

Hai ngườimộtvề nhàkhôngnóimộtlời.

anhthích cái kia người phụ nữ kia,côbiết.

Chương 5-2

Bởi vì xấu hổ, cũng bởi vì quá mức khiếp sợ,côhoàn toànkhôngdám ngẩng đầu, chỉ có thể luôn mồm xin lỗi cùngnóilời cảm tạ.

Ánh mặt trời vẫn xán lạn như trước,côlại cảm giác có chút lạnh lẽo, lục phủ ngũ tạng giống như đông lại thànhmộtkhối cứng rắn.

Đèn xanh, nàng mang theo bao lớn baonhỏđivề phía trước, khiđiđượcmộtnửatrênvạch đường cho ngườiđibộ,thìnhìn thấy người đàn ông kia cùngmộtvị mỹ nữ vô cùng xinh đẹpđira từ quán cà phê bên kia đường.

Trong chợ người bán hàng ra sức hò hét,mộtbêncôchọn mua đồ,mộtbên lên kế hoạch cho thực đơn trong ba ngày tới. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ngượng quá, cám ơnanh."cônóixong, ấn phím ngắt.

Bình thường làm những việc này, làm những việc vụn vặt như thế, có thể giúpcôthấy tốt hơnmộtchút, làm chocôbình thường trở lại, giúpcôbình tĩnh hơn, nhưng hôm nay lại vô dụng. Bình thường khianhở đây, chỉ cần ở chungmộtgian phòng vớianh,côđều có thể trầm tĩnh lại, nhưng hôm nay cũng vô dụng.

Thịt gà, vịt, lợn, cá đều đủ cả, rau dưa hoa quả cũngkhôngthiếu, làm nguyên liệu nấu ăn trong taycônặng tới gần mười cân, cho đến khicôkhôngcòn tay đón món dưa chua tự chế của bà cụ bán hàng, mới giật mình thấy bản thânkhôngcẩn thận vung tay quá trán.

Sau khi hai người trở lại nhà trọ,côliền vào phòng bếp sửa sang lại đồ ăn, sau đó bắt đầu nấu cơm.

côkhôngthở nổi,côcảm thấy mình sắp hỏng mất,côkhôngthể ở trước mặtanhhỏng mất. (đọc tại Qidian-VP.com)

côkinh hoảng nhìnanh, sắc mặt tái nhợt nhả ramộtcâu, "Em...khôngthoải mái lắm,đinằmmộtchút."

Buổi sáng hôm nay, trời trong mây tạnh, ánh mặt trời ấm áp cùng làn gió trong lành, tạo nên cảm giác đặc biệt thoải mái, liền ngay cả nơi bán hàng rong cũng đặc biệt đông đúc, xem ra đồ ăn đều vô cùng tươi mới.

âmthanh chói tai đột ngột vang lên, Hoài An đột nhiên tỉnh lại, mới pháthiệncác loại túi đựng gà vịt thịt cá đều rơi xuống vạch đường dành cho ngườiđibộ, cà chua, cà rốt lăntrênđất, mướp đắng văng rathậtxa, bịmộtchiếc xeđiqua nghiền nát.

So với món ăn phức tạp, có hương vị đậm đà như cá kho tàu,anhlại thích món hấp đơn giản. Nhưng là với thịt gàanhlại thích ăn món gà nướng có các loại gia vị phong phú, còn có gà nướng được phủ lên bởi khoai tây cùng củ cải được tẩm nước gà và các loại rau dại.

Măngđangtươi, để làm rau trộnkhôngtệ, nhưng như vậymộtbữa cơmsẽcó tận hai món rau trộn, nhưng măng hẳn là có thể ngâm qua rồi để vào trong tủ lạnh, buổi tối ăn lại sau. Về canh vịt, lập tức có thể nấu cách thủy ——

Nhất thời,côkhôngthể nhúc nhích,khôngthể hô hấp, thế giới đột nhiên trở nên an tĩnh rồi tối đen, nháy mắt máu trong ngườicônhư bị người rút hếtđi, hóa thành chất lỏng lạnh như băng.

"Vẫn là muamộtcân ngaođi? Canh ngao với bí đao tốt cho gan, giảm độ cứng là tốt nhất nha."

Người phụ nữ kia quan sátcô, gợi lên đôi môi đỏ au, nhướng mày nhọn, giây tiếp theo, cứ như vậy tủm tỉm cười, trước mặt nàng, nghiêng người hônanh.

"Vâng, có khách đến."côkhônggiấu đượcsựxấu hổtrênmặt, chỉ có thể gật đầu đáp lại,nóixong liền vội vàng thanh toán tiền, mang theo bao lớn baonhỏbước nhanh rờiđi.

Người đàn ông kia chưa từngnóivề đồ ănyêuthích của mình, tuy rằng chỉ cần là đồcônấu,anhnhất địnhsẽăn, nhưngcônấu lâu, ít nhiều cũng biếtanhthích cái gì, lạikhôngthích cái gì, chỉ cần là đồanhyêuthích,anhluôn ăn thêm vài bát cơm trắng.

"A lô, xin hỏi đây là nhà hàng phảikhông? Tôi muốn gọi đồ ăn giao hàng tận nơi, món chân gà."

"Hỏi... Cái gì?"cômở to mắt, nhìnanh, suy yếu mở miệng.

Chủ nhân của dẫy số ấy làmộtngười đàn ông.

Đồ ăn rơitrênmặt đất rất nhanh được nhặt lên, sau đócônhìn thấy bàn tay ngăm đen củaanhxuấthiệntrước mặt, cầm theo mấy bao đồ ăn, còn nhặt lên túi đựng thịt nặng.

mộtcỗ thoải máikhôngbáo trước tràn đầy trong lòngcô,côkhôngtự giác phun ramộthơi, lúc này mới pháthiệnkhôngbiết từ lúc nào mìnhđãnhịn thở.

côchăm chú chọn lựa nguyên liệu nấu ăn đầy màu sắc,khôngpháthiệntrênmặt mình luôn có nụ cười nhàn nhạt.

côkhôngtự giác dừng bước chân, thời điểm dừng lại ở giữa đường cái, người phụ nữ kia thấy đượccô.

Mặtcôđỏ bừng. Cảm thấy bản thânthậtngốc nghếch.

Nhiều như vậy đồ ăn,côcó thểđibán hàng luôn thôi?

khôngthể.

Bên trong nhà bếp,anhthủy chung ở bên hỗ trợ lấy nồi lấy bàn, rửađithớt gỗ, bát đũa cùng thìa trong bồn.

côhoài nghianhcho rằngcôkhôngthấy được, hoặc làanhcảm thấy việc ấykhônglà gì?côkhôngbiếtanhđangnghĩ cái gì,côkhôngthể suy nghĩ thấu đáo,côcũngkhôngmuốnđisuy nghĩ xem có phảianhmuốn cùngcôngả bài haykhông.

Đô ——

Mày rậm củaanhxoắn lại,khôngcó nới lỏng tay, ngược lại hỏi: "Emkhônghỏi sao?"

Tiếng điện thoại vang lên,cônhắm mắt lại.

cômở to mắt, ngồi xuốngtrêngiường, cảm thấy kinh hoảng trong lòng, hơi nóng xộc lên não. (đọc tại Qidian-VP.com)

côkhônghỏianhngười đàn bà kia là ai,anhcũngkhôngcó giải thích. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đây thựcsựkhôngphải là ý kiến hay.

anhbước nhanh vài bước, nhanh chóng đuổi kịpcô,côtiếp tụcđivề phía trước, cơ hồ có chút sợ hãianhsẽnóichuyện vớicô, nhưnganhkhôngcó,anhchỉ là yên lặng sóng vai vớicô.

"Tiểu thư, hôm nay nhàcôcó khách à?" Bà cụ giúpcôbọc dưa chua lại, cười hỏi: "Sao lại mua nhiều đồ ăn như vậy?"

Nhưngcônhất định phải biết.

Đô ——

Mà trong tất cả các móncônấu, món vịt om dưa chua, là mónanhyêunhất, chỉ cần kết hợp vớimộtnồi canh này,anhcó thể tự mình ăn hết nguyênmộtnồi cơm.

Bỏ xuống điện thoại củaanh, Hoài An đem điện thoại của mình bỏ lại vào trong túi tiền, xoay người trở lại phòng khách, cầm lấy lànđichợ mở cửađiđến chợ gần nhà.

côchậm rãi tiếp tục kiểm tra, trang thứ hai cũng thế, trang thứ ba trang cũng vậy,anhđira ngoài cũng chỉ gọi chocô, cho dùnóichuyện hợp với người nọ nhất.

Nam.

Hoài An thở sâu, cúi đầu ấn xuống, mở ra trang web lịch sử danh bạ.

anhthích thịt kho tàu cùng đậu phụ hấp xì dầu, còn có củ cải nấu cách thủy.anhkhôngthích ớt xanh, lại rất thích mướp đắng, phàm là các món liên quan đến mướp đắng, như là mướp đắng nhồi thịt, salad mơ ướp lạnh cùng mướp đắng, mướp đắng xào trứng muối, đều là mónanhyêuthích.

"thậtxin lỗi, cám ơn, cám ơn."

thậtngu ngốc.

Đó làmộtngười đàn ông,anhở bên ngoàikhôngcó phụ nữ nào cả.

Cà rốt có thể giữ lâumộtchút, hẳn là vẫn tốt. Thịt bò cũng có thể trước dùng rượu đỏ ướp rồi bỏ vào ngăn đá cho ngon, qua hai ngày có thể nấu cùng cà chua làm thịt bò hầm, chính là sườn có khả năng phải cho vào ngăn đông lạnh trước...

Đến khicôtỉnh lại,côđãlấy di động mình từ trong túi ra, đánh dẫy số kia vào trang gọi.

"Tiểu thư,thậtcó lỗi, nơi nàykhôngphải nhà hàng,côgọi sai số rồi."

Cùngmộtdãy số.khôngngừng xuấthiệnlặpđilặp lại.

Hai người phụ nữ tầm mắt giao nhau,mộtgiây này,côbỗng nhiên biết cáicôgáinày nhận racô, biếtcôlà vợ củaanh.

Pháthiệncó thể mang gà nướng cho cơm hộp,anhhẳnsẽrất vui vẻ.

Vị tuyệt thế mỹ nữ kia cơ hồkhôngcao bằnganh, sau khi từ tiệm cà phêđira ôm lấy tayanh, đứng ở ven đường cùnganhnóimấy câu,anhbật cười.

Chuyện củaanhcômuốn biết.

anhluôn ở bên cạnh, luôn luônđiquanh ngườicô,sựtrầm mặc khổng lồ, từng giọt từng giọt nhiệt năng tỏa rasựkhôngkiên nhẫn.

Thừa dịp cá tươi, hôm nay có thể hấp ăn, gà nướng muốn ngon phải ướpmộtngày mới được, vậy để tối mai nướng ăn, đồ còn lại sau bữa tối có thể đểanhmang theo làm cơm hộp cho ngày mai...

khôngcó.

Hoài An buồn cười nghĩ, vừađivừa an bài kế hoạch giải quyết đống đồ ăn trong tay.

côkhôngcó ngẩng đầu nhìnanh, chính là để mặcanhmang theo các loại túi, sau đó khi đèn đổi màu, cấp tốc rời khỏi đường cái,điqua vỉa hè.

anhkhôngnóitiếng nào giúp đỡcô,côcố gắng nhẫn nại, đè nén, làm cho chính mình c·h·ế·t lặng, đem tất cả vấn đề cùng cảm xúc áp xuống nơi sâu nhất trong lòng.

"Người đẹp, đến xem rau xanhđi, ăn nhiều rau xanh tốt cho cơ thể,mộtcân hai mươi đồng, tôi chỉ tínhcôchỗ này năm mươi đồng thôi, thế nào."

côhoảng loạn ngồi xổm xuống, cúi đầu bận bịu nhặt đồ ăn lên, người qua đường tốt bụng bên cạnh cũng ào ào tiến lên giúp đỡ. (đọc tại Qidian-VP.com)

cônhịn cườiđira khỏi chợ, tiếp tục tính toán trong lòng.

Có lẽcôchỉ nghĩ nhiều. Nhưng tần suất dãy số này xuấthiệncũngthậtphiền, thậm chí còn xuấthiệnnhiều hơn so với số củacô, trongmộtngày thậm chí có tận ba, bốn lần, còn ngay cả trong thời giananhđanglàm việc nữa.

côsẽkhônghỏi,côkhôngnên hỏi,côchỉ cần trước hết chuyên tâm làm chuyện ởtrêntay là được.

Nhất thời,côđỏ mặt.

Di động dừng lạimộtgiây, bị người tiếp nhận.

côcầm chặt điện thoại, trong nháy mắt,khôngbiết vì saokhôngnóira tiếng, sau đó mới nghe thấy chính mình mở miệng hỏi.

Đó là nụ cười vui vẻ chân chính,khôngphải là điệu cười có lệ, hay nụ cười xã giao giả tạo.

"Em muốnđiđâu?"

"Cám ơn, ngượng ngùng."anhđitheocôhỗ trợ cùng nhau xin lỗi cùngnóilời cảm tạ: "Cám ơn."

côđể cho mình bảo trìsựbận rộn, vội vàng liệt kê các việc "Rửa rau, hâm nóng đồ ăn, ướp thịt gà với muối, rượu, cùng các loại gia vị, đem thịt bòđiướp, lấy nồi áp suất để hầm cách thủy canh vịt.

Phía trước tại ngã tư đườngđangđèn đỏ,côdừng lại chờ đợi.

côđidạomộtvòng quanh chợ, chờ đến khicôpháthiện, đồ mua trong tayđãsớm vượt qua nguyên liệu nấu ăn trong ba ngày.

Người nọ giọngnóitrầm thấp. Mang theo ý cười, làmộtngười đàn ông.

côxoay người, vội vàng rờiđi, tayanhlại bắt đượccô.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 5-2