Con Mồi
Hắc Khiết Minh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 12-3
"Emđãtừng học triệt quyền ư?"
Quả nhiên, khianhđịnh đem cái trứngtrênchảo kia trút ra, nókhôngchỉ vừa đen vừa cứng, lại còn rách nátkhôngnên hình.anhchửi thầmmộttiếng, lại cậy mạnh nạy nó ra rồi tống đến thùng rác, lại bật bếp,mộtlần nữa đậpmộtquả trứng. Quả trứng kia lại có tiếp tục có kết cục bi thảm, làm cho nhíu cả mày lại. Lần thứ ba,anhđập hai quả trứng, ý định làm trứng xào, nhưng bởi vìkhôngđánh trứng trước, cũngkhôngrửa chảo, phần trứng cháy đen dính dưới nồi trước đó cùng trứng mới trộn vào với nhau, trứng xào xong mang rathìđen, vàng, trắng toàn bộ đều được trộn chung, quả thực vô cùng thê thảm. Khianhcó ý đồ làm nhục viên trứng thứ nămthìcôcuối cùngkhôngchịu được đứng lên,điđến bên ngườianh.
"Đủ rồi,anhcòn muốn lãng phí bao nhiêu quả trứng nữa hả?"côtức giận đưa tay về phíaanh, "Đưa nồi cho em."
côtrừng mắt nhìn người đàn ông này, vừa sợ vừa giận, vừa nghi ngờ vừa giận.
"nóinhảm!"anhtrợn mắt liếccômộtcái, trực tiếp ômcô, xoay người liền hướng phòng sát đóđitới. "Nếu em ăn rồithìsao lúc nãy em gần như ngất xỉu?"
"anhmuốn thưởng gì?"
anhvẫn liên tụckhôngtới mở cửa, bởi vì quá tức giận,cômuốn nhấc chân đá cánh cửa kiathìngười đàn ông đó cả người ẩm ướt ngại ngùng mở cửa ra. Vốn trong đầu định ra tay tấn cônganh, lập tức bị cắt đứt. Bởi vì người đàn ông trước mặt nàytrênlưng chỉ quấnmộtchiếc khăn lông, để trần nửa ngườitrên, cả người vừa tắm rửa xong, bộ dạng đúng là sắc đẹp có thể thay cơm.
Lại thêmmộtlần đá hụt, trước mặtcôbỗng tối sầm, mấtđithăng bằng.anhngẩn ra, vội đưa tay tới đỡcô, nhưnganhvừa đụng tớicômộtgiây,côliền hướng bụnganhđánh tớimộtquyền.cônghĩ rằng lần này nhất định thành công,anhđứng gầncônhư vậy, hơn nữakhôngcó đề phòng, nhưng khicôđánh tớimộtquyền kiathìanhlại nghiêng người, bàn tay to lại cầm cổ taycôđánh ra kia, lôi kéo về phía trước, chân phải còn chắn châncô, làm cả ngườicômấtđithăng bằng, nhưnganhcũngkhôngthậtsựđểcôté ngã. Đến khicôhoàn hồn,côđãnằm trong lònganhthở hổn hển.
anhnhếch mày lên, nhìncôhỏi: "Em có chuyện gì vậy?"
anhvuốt mái tóc đen cực ngắn,đivào phòng tập thể thao, tới trước mặtcô, buồn cười hỏi.
"Em tưởnganhđãăn sáng rồi."côcầm chén của mình, nhịnkhôngđượcnói.
"Hai quả trứng ốp lết này, đều là làm cho em sao?"
côhoàn toànkhôngbiếtrõvì saoanhlại làm được, người đàn ông này quảthậtchỉ dựa vào việc di chuyển cơ thể, khiến cho công kích củacônhiều lần thất bại. Đánhkhôngtrúng so với đánh trúng càng tiêu hao nhiều thể lực hơn, nhất là buổi sang naycôchỉ ăn mấy miếng bánh bích quy nướng, làm chocôrất nhanh liền mệt đến tay chân như nhũn ra, sắc mặt trắng bệch.
Lờinóichưa dứt,côbỗng đột nhiên hướng vàoanhđámộtcước.anhchuyển hướngmộtbước, làm cho chân kia củacôđá trượt, ai ngờcôlại đồng thởi chuyển hướng đá, lấy gót chân quét tới phíaanh.anhlui chân phải ra saumộtbước, ngửa ra sau, cú đá sắc bén củacôxoạt qua người. Chân phảicôrơi xuống đất, chân trái gần như đồng thời đá bay tới, thiếu chút nữa đá trúng cằmanh, nhưnganhlạikhôngdi chuyển chân, chân lại giữ vững hướng bước tới, vừa chuyển độngđãđứng bên ngườicô.
anhđem dĩanhỏcầm tới.côtiếp nhận, mở vung ra, trứng ốp lết trong nồi sớmđãbị sức nóng thừa hầm chín, nơi cần trắngthìtrắng, nơi cần vàngđãvàng, cho dù là lòng trắng trứng hay lòng đỏ trứng, thoạt nhìn vừa non vừa mềm, hay cả chút sém cũngkhôngcó.côđem hai quả trứng có lòng đỏđanggắt gao rúc vào với nhau ra, bỏ vào trong dĩa, đưa choanh.côđem cái nắp thả xuống, nồi xào thức ăn cũng đưa đến bồn rửa ngâm nước, trở lại ngồi bên bàn cơm, mới pháthiệnmình theo thói quen chỉ chiên hai quả trứng,anhcũng theo thói quen vẩy nước tương lêntrênmộtquả trứng, quả còn lại rắc muối lên;anhăn trứng ốp lết có thói quen ăn với nước tương, nhưngcôlại thích trứng có chút muối ăn.côngẩn người, ngước mắt liếc người đàn ôngđangngồi đối diện,anhcũng múc thêmmộtchén cháo cho chính mình, buồn bựckhônglên tiếng ngồi ăn. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Giả bộ? Em giờ đúng làđanggiả vờ."anhsải bước xuyên qua phòng khách, tức giậnnói: "Em có biết môi em giờ trắng bệch rakhông?"
"Đúng."côngước đầu nhìn danh, khóe mắt khẽ cong lênnói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Người đàn ông này ít khi nổi giận vớicô, đột nhiên bùng nổ như vậy, làm chocôngẩn người,đãquên mất việc tiếp tục cãi lại. Lúc nàyanhđãlấy ramộtquả táo, cắt thành miếng, quăng vào máy xay sinh tố, xay thành nước, đổ ra ly mang đến trước mặtcô.
"Đểanhxác nhận lạimộtchút, nếu em thắng,anhsẽphải rời khỏi Hồng Nhãn sao?"
"Uống nhanh!"
"Đókhôngphải là cách để choanhthua tâm phục khẩu phục,khôngphải sao?" Hai taycôôm ngực, mắt lạnh nhìnanh: "Nếuanhngay cả em mà cũngkhôngứng phó được, em cho rằnganhhẳn là nênmộtlần nữa suy nghĩ về công việc này."
Vừanói,anhđột nhiên dừng chiếc đũa, như là nghĩ đến điều gì, rốt cuộc giương mắt, có chút lúng túng nhìncô. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đương nhiên có rồi, emđãăn từ sớm."côđể ýnói.
Sau đó,cômớiđirửa sạch cái chảo bịanhbiến thành chảo vừa trứng vừa cháy trước đó, vừanói: "anhlấy cái dĩanhỏsạchsẽlại đây.
C·h·ế·t tiệt!
cônổi trận lôi đình rít gào lên vớianh, bướcđicũngkhôngcầnanhcó trả lời haykhông,nóixong quay đầu bướcđi. Mấy phút sau, khicôhơi chút tỉnh táo lạithìngười đàn ông kiađãmặc quần áo xong, xuấthiệntrước cửa phòng tập thể thao.
Khianhnóinhững lời này dường như là dán ở bên taicônói, làm chocôhoảng sợ, theo phản xa nâng tay dùng khuỷu tay đánh mạnh vào ngựcanh.anhxoay tiếpmộtbước, chỉ vớimộtbước, liền lộ ra khuỷu tayđangđánh củacô,đivòng qua phía saucô.côgiật mình khiếp sợ, liền vội vàng xoay người nhấc chân hướng bụnganhđá tiếp. Nhưnganhdường như sớmđãnhận racôđịnh làm như vậy, chân trái lại di chuyểnmộtbước, trở lại trước mặtcô,ẩnchứa ý cườinói: "Động tác nàykhôngsai, nhưng nếu đối thủ của em công kích vào chân, cũng rất dễ dàng làm em mấtđithăng bằng"
anhđặtcôngồi xuốngtrênghế bên cạnh bàn cơm, cả người khó chịunói: "Em thiếu máu, vậy còn tức giận đánh vớianhlàm gì! So chiêu làm gì!"
côcăm tức công kích liên tục về phíaanh, nhưng cho dùcôchỉ dùng chân đá, hay dùng quyềnanh,anhluôn có thể dễ nàng pháthiện, hơn nữa từ đầu tới cuối đều ở bên ngườicôlắc lư,khôngchỉkhôngrờicôxa hơnmộtmét, thậm chí cònkhôngđem đôi tayđangchéo trước ngực buông xuống. Điều này làmcôrất buồn bực, cũng làm chocôthấy sợ hãi. Nếu nhưanhmuốn,anhsớmđãcó vô số cơ hội đánh ngãcô. Sau mấy hiệp,côdùng toàn lực tấn công, nhanh chóng thở hồng hộc, mồ hôi đầy người,anhlại có vẻ mặt ung dung tự tại,trênngười ngay cả giọt mồ hôi cũngkhôngcó.
Cho nênanhcúi mắt nhìncônói: "Em phải thân mật vớianhhơnmộtchút."
"Nếu làanhthắngthìsao?thìsẽđược thưởng gì?"
Chẳng biết tại sao,côbỗng thấy chột dạ.
côcởi giày ra, mặc bộ quần áo thể thao,đichân trần đứng giữa sân, lạnh giọngnói:"Ông chủanhnói, nếu em đánh trúnganhmộtlần,anhấysẽđem hợp đồng làm việc vớianhxé bỏ."
"Đó là em giả bộ!"côtức giận nhìnanh,nói: "Vì muốn đánh trúnganh, nên em mới giả vờ.anhthả em xuống!"
cônhìnanhchằm chằm, gật đầu. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Vận động cơ thể xong rất dễ đói."anhkhôngthèm ngẩng mặt lên,mộttay vừa gắp quả trứng ốp lết dính tương lên, "Hơn nữa trứng em rán luôn rất ngon."
"Được."
"anhcho rằng emsẽnghĩ đến việc đánh lén chứ."anhnhíu mày, nhìncô.
Khí thế hung hãn củaanh, làm chocôtheo phản xạ đưa tay lấy đến bên miệng uốngmộtngụm, vị ngọt của trái cây vừa xuống bụng, làm cho tình trạng củacôkhá hơnmộtchút, lại giơ mắt,anhđãlại xoay người từ trong nồi múc ra chén cháo trắng, sau đó lại giúpcôlàm trứng ốp lết. Kết hôn hơn ba năm,côrấtrõràngmộtviệc, người đàn ông này có tài nấu nướng rất tệ, tệ hại đếnmộtmón cũngkhôngnấu được. Lửatrênbếpanhmở quá lớn, cái chảo kia là inox, tuy rằng là vật liệu thép cao cấp, nhưng đâykhôngphải là cái chảo chống dính, cầnmộtchút kĩ thuật mới dùng được,côngồi phía sau nhìn là biết, cái trứng kia tám phần làkhôngăn được.
Shit!thậtquá nguy hiểm! Nếucôtấn cônganh,khôngquá hai chiêuthìcái khăn mặttrênlưng kia đầy nguy cơsẽrơi xuống.
"anhvào mặc quần áo xong, đến phòng tập thể thao dưới lầu!"
côhíp đôi mắt đẹp lại, khóe môi mím chặt lại, trong mắt toát ra cơn tức.anhnhịn xuống việc muốn sờsựxúc động củacô, bắt chướccôđem hai tay khoanh lại trước ngực: "anhsẽkhôngchủ động quấy rầy em, nhưng em cũngkhôngcần vừa nhìn thấyanhliền trừng mắt dựng ngược lên. Emđãlà khách hàng Hồng Nhãn cần bảo vệ,anhlà nhân viên của Hồng Nhãn, hiển nhiên sau nàysẽcòn thường xuyên gặp mặt,yêucầu này củaanhcũngkhôngquá đáng."
anhnhìn nhìncô, rồi lại đem đống trứngtrênnồi nhìn lại, thức thời đem cái chảo kia đưa chocô.côtrực tiếp đem nó nhúng vào trong bồn rửa ngâm nước,khônghề khó khăn rửa sạch nó, rồi từ giá treotrêntường, lấymộtchảo đúng kiểu của người Trung Quốc dùng để xào thức ăn, chất liệu inox cao cấp tương tự, lấy nước tráng rửamộtlần, lấy khăn tay trong phòng bếp lau khô, đặttrênbếp, bật bếp làm nóng chảo. Rồi lại từ ngăn đựng tủ bát khác lấy ra chai dầu, chờ cái nồi nóng rồi, rót dầu, đánh hai quả trứng, chỉnh lửa, đậy nắp nồi lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 12-3
"Em có khỏekhông? Em vừa bị choáng."anhnhíu mi nhìncôchằm chằm, "Em ăn sáng chưa vậy?"
anhmuốncôđem giấy ly hôn thu hồi lại, tuy nhiên việc kia tám phầnkhôngcó khả năng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.