Con Mồi
Hắc Khiết Minh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1-5
Xe rác ở khu này chỉ đến thu rác vào buổi tối, bất luận làcôhayanhđềukhôngvề kịp đểđiđổ rác, cho nên rác trong nhà đều đượcanhmang đến xe rác cạnh công trường đổ.
anhvốnkhôngphải người biếtnóilời ngon tiếng ngọt, muốn hiểuanhthìnên nhìn vào hành động củaanh.
côthấyanhlà người tùy tiện, đành áp xuống xúc động muốn nhắc nhở, đem trứng ốp la để lên mâm cơm đáp: "khôngcó gì."
Mấy ngày rải rác vài cơn mưa đầu hạ, nền đất vẫn còn có chút ẩm ướt,khôngkhí thoáng mát trong lành,trêntrời mặc dù cũng có mây nhưngkhôngcó cảm giácâmu.
Beta: Hằng Lê (đọc tại Qidian-VP.com)
"Chắc là rồi."côvừa làm trứng ốp la vừanói: "Bên ngoài lạnh lắm,anhđừng mặc như thếđira."
"Cũng đúng." Trần Thục Huệ cười ha hả,nói: "thậtmay lúc ấy chị cắn răng mua căn nhà ấy,hiệngiờ đất đai nhà cửa hiếm hoi có tiền cũngkhôngmua được, chỗ bọn chị mới mua qua vài năm chắc chắnsẽlờikhôngdưới trăm vạn."
nóithật,côchưa từng nghĩsẽlấymộtngười đàn ông như thế, nếu năm mười lăm tuổi có ngườinóichồngcôsau này thuộc giai cấp công nhân,côtuyệt đốisẽkhôngtin.
Mới làm bữa sáng đượcmộtnửathìcôthấyanhcònđangngái ngủ, mặc quần đùiđira.
Đúng bảy giờ,cômặc áo khoác, cầm túi rác cùnganhđixuống tầng.
Người này bộ dáng thô kệch, cử chỉ thô lỗ, bằng cấp cũngkhôngcao, theo nhưcôbiếtanhcòn chưa tốt nghiệp trung học, đối với dáng vẻ bên ngoài cũng ít để ý, cả năm cũng chỉ mặc mỗi kiểu áo,trênchânthìchỉ mangmộtđôi giày chỉ vài chục đồng, vẫn có thể bình thảnđivào siêu thị.
Trước khi gặp mặt, ngay cả người môi giới cũngkhôngnghĩcôsẽcoi trọnganh, mà chỉ tính đánh cuộcmộtphen xem hai người có hợp tính nhau haykhông.
Ăn uống đơn giản xong,côđem hộp cơmđirửa sạchsẽ, đóng lại sách nấu ăntrênmạng, nhắm mắt nghỉ ngơimộtchút rồi tiếp tục công việc buổi chiều.
côcũngkhôngmong chờ gì ở cuộc hôn nhân này,côđoánanhcũng thế. Có lẽanhcảm thấyđãđến thời điểm con người cần lập gia đình, nên khi người ta gọiđixem mắt liền tiện thểđitheo.
"Em mớinóigì?"
khôngbị che chắn, tầm nhìn trước mắtcômở rộng, từ xacôcó thể thấy tòa nhà cao tầng sau ngọn núi, dưới cầu làmộtdòng sông màu xám.
Khi mới kết hôn, khả năng nấu ăn củacôcũngkhôngtốt lắm,anhcũngkhôngđể ý lắm, nhưng phân nửa tiền lương hai người lại dùng để ăn ở ngoài, sau này vì muốn tiết kiệm nêncômua sách về học nấu ăn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Có đôi khicôcảm thấy sở dĩanhcướicôvì thuận miệng cầu hôn, lại đượccôgật đầu đồng ý.
côgiật giật khóe miệng, khách khínói: "Tại công trườnganhấy ở gần đây, tiện đường đưa emđilàm, cũng tiết kiệm được chút tiềnđilại."
"Chồng em tốtthật, sáng nào cũng đưa emđilàm." Trần Thục Huệ cầm túi xáchđilên phía trước, cười mỉanói.
côcười cười đáp: "Xe ô tô dễ bị tắc đường, chúng emđixe máy nên mớikhôngsao. Dù gì nhà chị Trần cũng ngay gàn trạm xe điện ngầm,đilại thuận tiện, so với chờanhVương chở chịđi, tự mìnhđicòn nhanh hơn." (đọc tại Qidian-VP.com)
anhbưng hai chén cơm đến bàn ăn, đặt bát của hai người vào đúng vị trí, rồi kéo ghế, đặt mông ngồi xuống, hì hục cầm đũa ăn cơm.
côđợi đến khianhđikhuất sau góc đường mới yên tâmđivào văn phòng luật, lúc lên lầu,mộtđồng nghiệp đồng thời mở cửa, nhìn thấycôthìmỉm cười chào hỏi.
Lúc mười tuổicôcòn có thể mơ mộng, nhưng lúc hai mươi tuổicôđãnhận thứcrõthực tế là gì.
Hiểurõđiều ấy,côcũngkhôngnghĩ nhiều, đem cảm xúc vô vị lúc trước vứt quamộtbên.côtiếp tục làm quen với việc nấu nướng, lấy sức ăn củaanh, hai người tự nấu ở nhà so với ra ngoài ăn đúng là tiện hơn rất nhiều.
"Em có biết cái áo T-shirt màu xanh củaanhđể đâukhông?"
"Buổi tốianhmuốn ăn món gì?"
côlà trợ lý kế toán, công việc vô cùng đơn điệu, buồn tẻ, cơ bản là giúp kế toán cao cấp sửa sang lại tài liệu của nhà máy, công văn chỉ thị, sổ ghi nợ, hóa đơn... Chờ lấy biên lai, cả ngàycôdán mắt vào màn hình vi tính, làm bạn với bảng chữ số Ả Rập.
Chương 1-5
Lúcanhgiải quyết xong hai bát cơm,cômới ăn xongmộtbát, khianhlấy canh ăncôđứng lên thu dọn bát đũa, rồi lại chuẩn bị cơm trưa choanh, lúc ngẩng đầu lênđãthấyanhgom bao rác các phòng lại thànhmộtcái túi to.
Lúc mới bắt đầu, mấy món thử nghiệm củacôchỉ có cá rán thường bị cháy cùng cơm trắng, người đàn ông kia từ đầu đến cuốimộtcâu cũngkhôngnói,côđưa cái gì,anhliền ăn cái đó. Hỏi xemanhmuốn ăn gì,anhluôn ném chôcômộtcâu "Gì cũng được." Kỳthậtlúc đàucôcũngkhôngquan tâm đến ý kiến củaanhcho lắm, cũngkhôngphải rất muốn ngheanhkhen ngợicô, chỉ là về sau đúngthậtcó chút bực mình, trình độ nấu ăn củacôđột nhiên tăng mạnh,côtự thấy đồ mình nấukhôngthua kém gì đồ ăn của nhà hàng cao cấp, nhưnganhvẫn thủy chungkhôngmở miệng khencôlấymộtcâu, bất kểcôtốn bao nhiêu công sức,anhcũng chỉ trầm mặc ăn cho xong.
Nhưnganhthậtra chưa từng quên cạo râu, tuy rằng vì tính thiếu nhẫn nại nênanhhaykhôngcẩn thận quên bôi kem cạo râu nênkhôngcạo được hết hẳn.côbiếtanhnhư vậyđãlà cố hết sức rồi.
côngồi xuống vị trí của mình,khôngnhịn được liếc mắt nhìn người đàn ôngđangăn như hổ đói kia, mặc dùđãkết hôn ba năm,côvẫn chưa quen vớisựthèm ăn mãnh liệt củaanhvào sáng sớm.
"Gì cũng được."
Chỉ nghe cửa mở phịchmộttiếng,côhốt hoảng quay đầu lạiđãthấyanhkéo cửađira ngoài ban công.côim lặng nhìnanhlấy chiếc T-shirt từtrênmóc áo xuống, rồi lại phanhmộttiếng đẩy cửa ra, vừa mặc áo vừa hỏi:
Nghe vậy,anhcũngkhônghỏi nữa, chỉ ngáp dài rồi quay lại phòng ngủ.
anhcũng giúpcôlấymộtchénnhỏ, kích thước chênh lệchmộttrờimộtvực với chén của mình, thậm chí cònkhôngbằngmộtnửa.côkhônggiốnganhcó thói quen ăn nặng vào buổi sáng. (đọc tại Qidian-VP.com)
côbận bịu xử lý công việc thường ngày, quayđiquay lại thấy thời gian trôi quathậtnhanh. 12 giờ trưa, chị Trần và các đồng nghiệp khác đều ra ngoài ăn,côđem cơm hộp đến chỗ ăn sáng ngồi xuống, vừa ăn vừa lên mạng tham khảo sách nấu ăn, băn khoănkhôngbiết tối nay nên nấu món gì.
"Khô chưa?"
Ba năm trước, điều kiện kết hôn củacôkhôngquan trọng bằng cấp hay bề ngoài, người đókhôngcần là bạch mã hoàng tử, có gia tài bạc triệu, cũngkhôngcần thông minh, nhưng cần có cơ thể cường tráng,khôngc·ờ· ·b·ạ·ckhôngrượu chè, lúc tụ tập có thể uống chút rượu, nhưng vẫn nhớ đem tiền lương về nhà, cũngsẽkhôngđánh vợ.anhlà người tốt, hơn nữa,anhđồng ý lấycô.
Cómộtsố người, trời sinh thích đem người khác dẫm nát dưới chân, chỉ như vậy mới có thể làm bóng chính mình.
Tuy rằng buổi sángcônóivới chị Trầnanhđưa đóncôlà vì tiện đường, nhưngthậtra tuy rằng địa điểm công trường củaanhhay thay đổi, vừa ở quenmộtnơiđãphải rời đến công trường kế tiếp, mà mỗi lần cũngkhôngphải gần ngay chỗcôlàm việc, chỉ cầnkhônghoàn toàn ngược đường hayanhphải đến huyện khác thi công, bằngkhông, chỉ cần có thời gian,anhđềusẽchởcôđilàm.
anhgật đầu, ra hiệuđãnghe được, sau đó nắm chặt tay ga, nhấn chân ga, cưỡi chiếc xe máy mặc dù được nước mưa gột sạch nhưng nhìn vẫn xập xệ, cũ kỹ rờiđi.
Chiếc xe máy vùn vụt xuyên qua những con phố lớn và ngõnhỏ,đithẳng lên cầu.
côcúi đầu ăn cơm,khôngđể ýanhnữa.
Thấycôđitới,anhđem mũ bao hiểm đưa chocô, lại cầm lấy túi đồ rồi chởcôvề nhà.
Sau núi,anhđimộtlúc rồi rẽ vào con ngõnhỏquen thuộc, tránh tắc đường đượcmộtđoạn, sau đó dừng ở trước văn phòng luật củacô.
côcùng đồng nghiệpđivào văn phòng luật, nghe chị ta thao thao bất tuyệt, chỉ gật đầu mỉm cười, thỉnh thoảng đápmộtcâu, khen ngợi đối phương có mắt nhìn độc đáo, thẳng đến khi ngồi vào vị trí mình mới lấy lại đượckhônggian tĩnh lặng
Vìanhlà công nhân xây dựng, lấy thể lực để kiếm ăn, nên sáng sớm cần ăn cơm trắng. Bữa sáng phong cách Tây Âunhẹnhàng đơn giảnkhôngđủ choanhno. (đọc tại Qidian-VP.com)
Editor: Anny Ta
Năm giờ hai mươi,côđiđến siêu thị gần văn phòng luật mua nguyên liệu nấu ăn, thuận tiện mua thêmmộtsố đồ dùng hàng ngày như dầu gội, túi đựng rác.
"Chị Trần, chào buổi sáng."
cômở máy tính, tranh thủ lúc máyđangkhởi độngđiphamộttách cà phê, sau đó trở lại vị trí, bắt đầumộtngày làm việc mới.
Điều này đối vớicôlà đủ rồi.
"Còn phơi ở ngoài ban công ấy, em chưa lấy vào."
côđeo túi xách, lùi lạinói: "Em đến nơi rồi,anhđichậmmộtchút."
côlựa chọnnóidối người phụ nữ kia là vìkhôngmuốn có lời ra tiếng vào, chị Trầnkhôngxấu, nhưng rất thích ra vẻ. Nếucôta biếtanhkhôngquản việc, chăm chỉ đưacôđilàm mỗi ngày, thế nào cũng đến ồn àonóicôgả chomộtngười đàn ôngthậttốt, nhưngtrênthực tế trong lờinóisẽvừa ngấm ngầm chê baianhvừa tự khen chính mình.
Tócanhcó hơi dài, bù xùtrênđầu nhưmộtnhóm cỏ dại,côđoán mấy hôm nữaanhsẽcắt chúng.anhrất lười chải đầu, nên chỉ cần tóc dàisẽpháthiệnngay, ba năm nayanhvẫn luôn giữmộtkiểu tóc gọn gàng.
Năm giờ chiều là lúc tan tầm.
Nếukhôngphải mùa báo thuế, nhà máy lạikhôngcó việc gì lớn,côcó thể tan ca đúng giờ.
"Chào buổi sáng, tiểu Diệp."
Cho đếnmộthôm, lúc rửa bát,côpháthiệnra bất kể mình nấu khó ăn đến đâu,anhvẫn luôn ăn rất ngon, cho đến giờ cũngkhôngchừa lạimộtchút thức ăn nào.côxoay người nhìnanhngồitrênsofa, bỗng nhiên thấy mìnhâmthầm so đo vớianhthậtngốc. (2 vợ chồng ngốc dễ thương)
Lúc sáu giờ, khicôra khỏi cửa siêu thịđãthấyanhđứng đợi bên ngoài.
côkhôngnghĩ trờisẽmưa, nênkhôngcó mặc áo mưa cùnganh. Mấy ngày nay mưa liên tục làmcôthấy buồn bực, liền coi như lần này chỉ mưanhỏ, quyết định chỉ mặc áo khoác, đội mũ bảo hiểm, đeo khẩu trang, ngồi sau ôm eoanhtrênchiếc xe máy cũ nát, đểanhtrở mìnhđilàm.
Nghe thấy tiếnganhđánh răng rửa mặt,côbiết rất nhanhanhsẽquay trở lại.côvội vàng lấy rau ra khỏi nồi, để ráo nước rồi trộn với dầu ăn và tỏi bằm, lại rán qua cá hồi, hâm lại thịt kho tàu hôm qua. Thời điểmcôđặt các món ăn lên bàn cũng là lúcanhquần áo chỉnh tềđira,anhđiđến chỗ nồi cơm điện, mở nấp nồi, rồi tự mình xớimộtbát cơm nóng hôi hổi.
Văn phòng luật này cũngkhônglớn lắm, tổng cộng có mười tám nhân viên, tiền lươngkhôngnhiều nhưng công tác ổn định,khôngphải cạnh tranh nhiều, con của giám đốc sau khi tốt nghiệpsẽtiếp quản công ty,côđãlàm ở đây ba năm, theo như dự đoán, hẳn là có thể tiếp tục làm thêm ba mươi năm.
côxuống xe, đem mũ bảo hiểm đưa choanh, theo thói quen hỏi:
Ngọn núi màu xanh nhạt làm người ta liên tưởng đếnmộtlàn sóng to lớn.
Tóm lấy áo khoácanh,cônhìn những con đường, hàng quán lướt quathậtnhanh, cảm nhận từng cơn gió lạnh lẽo đánh úp vào mặt,côbất giác vùi đầu vào tấm lưng rộng rãi củaanh, monganhthay mình cản bớt gió.
"Chậc, có người đưa đón thíchthậtđấy,khôngnhư ông xã nhà chị, trời mưa cũngkhôngmuốn lái xe đưa chịđi."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.