Con Mồi
Hắc Khiết Minh
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 15-1
(edit: cách làm bánh sủi cảo: bột mì cho thêm nước rồi nhào/nhồi rồi cán bột cho mỏng ra, cắt thành từng miếng, cho nhân vào rồi đem luộc/chiên, cán càng mỏngthìcàng ngon.)
Điều kiện chỉ cầncôđánh trúnganh,anhphải rời khỏi Hồng Nhãn kia bỗng nhiênhiệnlên.
Nụ cười đó làm lòngcônhư nhảy dựng lên,côvội vàng kéo tầm mắt trở về, lòng cứng rắnnói: "Emsẽkhôngđivớianh..."
Bắt đầu từ hôm đó, chuyện càng ngày càng tệ hơn.
Nhưnganhsở dĩ bịcôđánh trúng bởi vìanhđối vớicôkhôngcó lòng đề phòng, mà tất cả các nguyên nhân khiếncôtừng muốnanhrờiđi, giờ phút này đều trở nên quá vô lý rồi.
"Sáu mươi tuổi á? Ha,anhcũng coi thường em quá rồi, emsẽnhớanhtới c·h·ế·t! Tối hôm đó em tham gia vũ hội hóa trang ở đại sứ quán,anhcó biết em nhịn cả đêm thống khổ thế nàokhông?"
"Trời ạ, các chị nghĩ sao vậy, tại sao lại để cho người có khả năng nấu nướng kinh dị này vào trong phòng bếp?khôngsợanhấy đốt cháy cả phòng bếp hay sao?"
Người trong Hồng Nhãn nhiều, vỏ bánh cần làm cũng nhiều, số lượng bột mì cần trộn cũng nhiều, nếu cóanhnào rảnh, đương nhiên để đàn ông làm,côkhôngcó cách nào chống đối, chỉ có thể cố gắng tránh ra xaanhmộtchút, ai dèanhlại tỉnh queonóivới những người phụ nữ này rằnganhđúng làđãluyện quen cách nhào bột mỳ vì trước đâycôthường nhờanhgiúp làm da bánh sủi cảo,côchính là cao thủ cán da bánh sủi cảo.
Chương 15-1
"khôngphải thế chứ? A Phong, tại saoanhở chỗ này thế? Làm ơnnóivới em rằnganhchỉ là người hỗ trợ băm thịt,khôngphải hỗ trợ mọi người làm da bánhđi."
Lờicôvừanóira khỏi miệng, Khả Phiđangngồi đối diện túi bánh sủi cảo liềnkhôngkiềm chế được bật cười khì khì.
Ý định này làm chocôngầm giật mình.
Trái tim củaanhcứ nhưđangbị bàn tay kia nắm lại, nắm rất chặt, tim cũng bị siết chặt.
"Emsẽkhôngđivớianhtới bất kỳ nơi nào, đặc biệt là rạp chiếu phim."
"Tại sao em phải ghen chứ?"côlạnh mặt, mạnh miệngnói.
"khôngphải."côcúi đầu, tay tiếp tục cán ba bánh sủi cảo.
"Gần đây mới mởmộtcửa hàng bánh ngọt..." (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhớ tới lần trướcanhnóiĐồ Hoan chỉ làmộtđồng nghiệp,côngây ngốc liền tinanh, mà lúc này thấy hai người đứng chung với nhau, nghe thêm đoạn trò chuyện này,côkhôngthể bỏ qua như trước đây được.
"anhvào trong đó chỉ ngủ thôi."
Tạimộtphần nghìn giây lý trí kia, bởi vì có vô số thứđangđánh nhau trong đầucô, nhưng kết quảcôlại nhìn thấyanhđặt bàn taytrênbàn, quả đấm nắm rất chặt.
"Nếu em đồng ý,thìtrênsuốt đườngđianhsẽluônngậm miệng lại."anhcười nhìncônói.
côngẩng đầu nhìn sang, chỉ thấy Đồ Hoan, đại mỹ nữ của Hồng Nhãn, mặc cái váy màu đen cổ chữ V xẻ sâu gợi cảm, cười yểu điệu bước vào.
"Em làm sao vậy? Emkhôngthoải mái à?"
"anhkhôngchỉ là người thái mì." A Phong nhíu mày nhìn Đồ Hoan,nói: "Bên nàyanhcũng làm."
Đồ Hoan khoa trương hỏi.
"Em có muốn tới quán phía trước uống ly cà phê vớianhkhông?"
Nghe đến đó, trái timđangbuồn bực kia nháy mắtnhẹđichút, nhưngthậtrađangbắt đầu dậy lênsựđồng tình với Đồ Hoan,khôngkhỏi trả lời: "khôngoan uổng. Lúc người ta sốt, vị giáckhôngnhạy cảm là bình thường.anhchưa xác định được đồ ăn còn tốt hay hỏng, sao lại lấy cho bệnh nhân ăn?"
"Giờ mới bắt đầu nấu à? Mới chỉ bắt đầu làm da bánh thôi à?"
Tại saoanhphải nấu cháo cho Đồ Hoan ăn?côkết hôn với người đàn ông này nhiều năm như vậy, ngay cảmộtquả trứng ốp lếtanhcòn chưa làm chocô, lại nấu chấu thịt nạc trứng bắc thảo chomộtngười chỉ là nữ đồng nghiệp củaanhăn?
Lờinóicủacôchưa dứt, đột nhiên cómộtngười phụ nữ sải bướcđivào, ngắt lời từ chối củacô.
anhkhônghề làm điều xằng bậy khiđangluyện võ, cũng giống như bình thường trước đây,anhthậtsựdạycôhọc võ, thậm chíkhôngphải lúc nào cũngđitheocô, nhưng này nàoanhcũng tới mờicôđira ngoài.
"Tiểu Phì nhờanhđichợ mua đồ ăn, em có muốn..."
Nhưng vừanói,anhlại bật cười, cúi đầu kề taicônóinhỏ: "Tối hôm đócôấy cực kì thảm, emkhôngthấy được lúcanhđimua bỉm về giúpcôấy, vẻ mặt lúc đó củacôấy..."
côbiếtanhđangnhìncô, biếtanhngừng lại rồi thở ra, tất cảâmthanhnóichuyện xung quanh đều trở nên xa xôi, chỉ còn lại người đàn ông bên cạnh và bàn tayđangnắm thành nắm đấm rất chặt kia.
Đây là công việcanhđãlựa chọn,anhthích công việc này,anhlàm cũng rất tốt,anhở trong này như cá gặp nước,thậtsựngười nên rờiđilàcô, nhưnganhkhôngmuốncôđi,khôngchocôđi...
"Emkhôngmuốn."
"anhcòn tưởng rằng em rất thích xem phim chứ."
Ngay từ đầu,anhkhônghề cử động, như làkhôngthể tin được,côlại bỏ qua choanhnhư thế, sau đóanhchậm rãi buông lỏng bàn tayđangnắm chặt kia, cầm miếng bột bị bóp đến biến dạng trong tay kia bỏ vàotrênlòng bàn taycô.
Người đàn ông bên cạnh im lặngmộtlúc, sau đó thấp giọng lại hỏi.
Biếtcôgáinày vốn khẩu thị tâm phi,anhđưamộtmiếng bột bánhnhỏchocô, trực tiếp bên cạnh lỗ taicôgiải thích.
*edit: Venus: thần Vệ nữ (đọc tại Qidian-VP.com)
"Emkhôngthích ăn bánh ngọt."
Vì thế nên công việc này liền rơi xuốngtrênđầucô.
Sau đó,côrút khủy tay về, chậm rãi mở bàn tay ra, lặng lẽ đưa tay muốn lấy miếng bột khác.
anhngậm miệng, dừngmộtchút, mớinói: "Được rồi,anhcông nhận làanhcũng có sai."
Hình ảnhcôhình dung rathậtsựquá buồn cười, lời này vừanóira, trong phòng bếp ai nghe xong đều bạo phát cười ra ra tiếng, ngay cảanhcũng cười, chỉ có Hoài An hoàn toàn cườikhôngnổi.
"anhkhônghề quấy rầy em,anhchỉ đưa ra lời mời khách sáo như thế, nếu emkhôngthích, có thể từ chối."
"Sau đóanhsẽngậm miệng lại chứ?"côtức giận nhìnanh.
"khôngthoải máithìđừng làm nữa, dù sao Tiểu Hoanđãvề,côấy có thể làm tiếp." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Emđangghen phảikhông?"
côlàm nhưkhôngthấy hình dạngđãbị biến hình của nó, chỉnhẹnhàng cầm nó, nắn lại cho tròn, đè ra cho bằng, rồi lấy khúc gỗ cán ra làm da bánh.
"Emkhôngmuốnnóichuyện à? Chúng ta cùngđixe tới bờ biển vi vu đượckhông?anhsẽmượn mấy cái máy của Đồ Cần,anhấy có mấy cái mũ bảo hiểm che dấu rất đặc biệt, em chỉ cần đội lên, đảm bảokhôngcó ai nhận ra được em đâu."
"Vì sao thế?"
Người đàn ông bên cạnh, nắm tay cũng dùng lực mạnh như vậy, bởi vì thường xuyên luyện quyền nên các đốt ngón tay lớn đều trở nên trắng bệch.
"Ôi,thậttốt quá, hôm nay có há cảo hấp sao? Em thích nhất há cảo nấu nước!" (đọc tại Qidian-VP.com)
côxấu hổ đếnkhôngtưởng được, quyết định sau đó mặc kệanhnóigì,côđềukhônghề trả lời.
Đồ Hoan vừa trừng mắt,khôngthể tưởng tượng nổi đưa ngón trỏ ra, chích vào ngựcanhnói: "Đại ca à, em giả trang thành Venus,trênmông lòi ramộtbọc lớnthìthành cái gì?anhđịnh biến em thành Venus thời mặc bỉm à?"
côdùng sức cánmộtmiếng da bánh sủi cảo, lại cán tiếpmộtmiếng da bánh nữa.
côđúng ra nên nhân cơ hội này uy h**panh, bắtanhrời khỏi nơi này, chỉ cầncôngẩng đầu lên, bắt buộcanhthừa nhận chuyện này là được.
Khả Phi lần này nín được, nhưng Thủy Tịnh lại bật cười, vội vã ho khan che dấu tiếng cười.
"khôngthành vấn đề." Đồ Hoan lấy từ trong tủ ramộtcái nồi sâu đáy lớn, đặt trong bồn rửa chén, vừa cười vừa cùng chào hỏi với mọi người, khicôấy nhìn thấy A Phongđangphụ giúp, lập tức sợ tới mức tái mặt.
Đồ Hoan quay đầu nhìn về phía Hoài An,khôngthể tưởng tượng nổi hỏi: "Chị dạyanhấy á? Chị dám đểanhấy ở gần bếp cơ à? Lần trước em ăn món cháo thịt nấu trứng bắc thảo doanhấy nấu, emđãbị Tào Tháo đuổi hết ba ngày đấy."
"anhđãđồng ýsẽkhôngtiếp tục quấy rầy em mà."côđể ý nhìnanhchằm chằm, thấp giọngnói.
"Vừa mới bắt đầu thôi, còn chưa nấu nước kìa." Khả Phi cườinói: "Emđilấy nồi nấu nướcđi, sau đó liền có thể thả đồ vào nồi."
anhkhônghề thấy ngượng ngùng, chỉ cócôngược lại đỏ mặt, chỉ có thể giả vờkhôngsao tiếp tục cán da bánh sủi cảo trong taycô, ai ngờ người đàn ôngđangphụ trách cắt miếng da bánh lớn thành từng miếng bánhnhỏkia, bị từ chối còn chưa từ bỏ ý định, lại tiếp tục bất khuất tự lẩm bẩm.
Cùng làm bước đầu trong công việc làm bánh sủi cảo ở đây,côkhôngthểkhôngđứng bên cạnhanh, sau đóanhcứ thế mà bắt đầu quấy rầycô. Khiến chocônào có mặt ở đây cũng đều muốn kéo dài lỗ tai để ngheanhnóigì vớicô.
Ngheanhmớinóinhư vậy, trong đầu Hoài Ankhôngkhỏihiệnlênmộtmỹ nữ như Đồ Hoan vậy lại có bộ dạng bị bắt đóng bỉm để tham gia vũ hội, hạicôthiếu chút nữa cũngkhôngnhịn được cười thành tiếng,khôngkhỏi dùng cùi chỏ đâm vào bên hônganhmộtcái.
Ngày hôm nay, Khả Phi đột nhiênnóimuốn ăn sủi cảo, mấycôvợ quyết định làm theo và làm lớp vỏ bánh trước, lúc chuẩn bị nhào bột làm lớp da bánh,anhliền xuấthiện, sau dó đương nhiênanhbị gọi tới nhậnmộtchân c* li nhào bột mì.
Sau đó,anhkhôngnóithêm câu nào, chỉ đứng ở bên ngườicô, đem cục bột lớn cắtnhỏ, rồi lại cắtnhỏđến khi thành miếng bộtnhỏ, đưa chocô.
"Nếucôấykhôngđingoài đến lả cả người,anhcòn tưởng rằngcôấysẽđem toàn bộ bỉm kia nhét vào miệnganhchứ."
anhpháthiệncảm xúccôcó điều gì đókhôngđúng, thừa dịp Đồ Hoannóicười với người khác,anhtiến đến bên taicôhỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
anhnóivới vẻ mặt vô tội: "anhđãgiúp em mua bỉm loại lớn, chẳng qua emkhôngchịu mặc."
"anhmới mua hai vé xem phim..."
"anhxin em, Đại tiểu thư của tôi, đóđãlà chuyện của năm năm trước rồi, em cứ phải nhớ đến năm em sáu mươi tuổi à?"anhtrợn trừng mắt,khôngchịu đượcnói.
Câu hỏi này làmcôcứng đờ người, tay căng thẳng, thiếu chút nữa kiềm chếkhôngđược lấy khúc gỗ dùng để cán da bánh đánhanh.
Ngay lúc đóanhcứng đờ ngườimộtchút, ngay cả cười cũng ngừng lại, lúc đócôcòn chưa hiểu là xảy ra chuyện gì, sau đó mới chậm nửa nhịp pháthiệnanhđột nhiên cứng đờ vìcôđánh trúnganh, dùngmộtchiêukhôngđến nơi đến chốn, dùng khủy tay đánh.
Lời này mặc dù là ý tốt quan tâm củaanh, nghe xong lại vô cùng khó chịu, khóe mắtcôgiậtmộtcái,côkhôngkhỏi càng tức giận, lạnh giọngnói, "khôngcần, em rất khỏe."
"Emkhôngthích."
"Bởi vì xem phimthìkhôngcần phảinóichuyện vớianh."côkìmkhôngđược bật thốt lên.
"Đừng cười nữa, đều là doanhlàm,anhcòn cười ra như vậy, khó tráchcôấynóisẽnhớanhđến c·h·ế·t."
"Lần đó tụianhphá án ở nướcanh,côấy bị cảm nóng sốt, chỉ trông vào từng chút chống đỡ củacôấy, buổi tiệc tối kiakhôngdựkhôngđược,côấynóimuốn ăn cháo thịt nạc trứng bắc thảo, gần đókhôngcó nhà hàng kiểu Trung Quốc, nênanhmới tựđinấu. Ai ngờanhdùng trăm phương nghìn kế mua về trứng bắc thảo bị hỏng, em có biết ở nướcanhkhôngquen biết có biết bao khó khăn để mua được trứng bắc thảokhông? Chính docôấy ănkhôngnhận ra được còn nghi ngờanh, trứng bắc thảo lột ra nhìn bình thường thếthìđâu có bị hư, em thấy đúngkhông? Emnóianhcó bị oan uổng haykhôngchứ?"
Khả Phi nghe vậy, vộinói: "Tiểu Hoan em yên tâm nhé, A Phong sau khi được Hoài An chỉ dẫn,đãlàm được rất tốt đó."
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.