Sukawaki Moya khuôn mặt vẫn rất ôn hòa mở miệng nói," Thật ngại quá Ikeda nữ sĩ, ta hiện giờ là một tên thực tập thám tử, ta cũng không có hứng thú xuất đạo."
Nghe Sukawaki Moya nói như thế, Ikeda Chikako có chút không muốn từ bỏ muốn mở miệng khuyên thêm.
"Chikako, lần này là tụ hợp của chúng ta, đừng có lôi chuyện công tác vào nói thêm"
Ikeda Chikako nhìn người nói là Suzuki Ayako, nàng cũng chỉ coi như thôi.
Mặc dù Suzuki Ayako nhìn rất dễ nói chuyện, nhưng nàng dù sao cũng là đại tiểu thư của tập đoàn Suzuki, cho nên Ikeda Chikako chỉ có thể cho nàng mặt mũi roài.
Lúc này mọi người mới ngồi xuống trò chuyện, chủ đề đương nhiên là xoay quanh Ikeda Chikako cùng với thời gian thời đại học.
Giống như vì quá là vui vẻ, Suzuki Ayako lúc này mỉm cười mở miệng nói," Thật tuyệt nha, hiếm khi mọi người tụ hợp đông đủ trò chuyện với nhau, chỉ tiếc là cũng không có Atsuko sau khi sự kiện kia phát sinh."
Phanh
Ikeda Chikako lúc này đột nhiên đập bàn giận dữ hét," Ta thời gian nghĩ ngơi cũng không muốn nhắc đến n·gười c·hết."
Không chỉ Ikeda Chikako, mà các bạn học có mặt ở đây mọi người sắc mặt đều biến hóa, Suzuki Ayako lúc này lên tiếng trấn an mở miệng nói," Được rồi được rồi, là ta nói sai, ta đi chuẩn bị điểm tâm cho mọi người."
Sukawaki Moya cũng không có hứng thú gì ở đây, hắn mỉm cười đứng lên mở miệng nói," Ayako tỷ tỷ, ta thủ pháp rất không tệ, để ta giúp ngươi một tay."
Mori Ran lúc này nhẹ gật đầu trợ công," Ayako tỷ tỷ, Moya hắn xử lý thức ăn rất ngon."
Nghe Mori Ran cũng nói như thế, Suzuki Ayako cũng gật đầu đáp ứng.
Thế là hai người tiếng vào trong phòng bếp, ở bên ngoài mọi người vẫn tiếp tục nói chuyện, chỉ là bầu không khí có chút lạnh xuống mà thôi.
Mà Conan từ khi nhìn thấy mọi người có mặt ở đây, hắn cảm giác có gì đó rất không đúng, nhưng không đúng chỗ nào, hắn trong lúc nhất thời vẫn nghĩ không ra.
Bên trong phòng bếp.
Sukawaki Moya thủ pháp sau khi thi triển đi ra làm cho Suzuki Ayako sợ hãi thán phục không thôi, nàng cảm giác mình thủ pháp xử lý thức ăn có vài chỗ không bằng.
"Moya-kun, ngươi tài nấu nướng thật giỏi a, nhờ ngươi ta học được không ít."
Vì có cũng chủ đề, cho nên Suzuki Ayako từ Sukawaki tiên sinh sưng hô, bây giờ đã chuyển đổi thành Moya-kun.
Sukawaki Moya khóe miệng chứa ý cười nhìn xem Suzuki Ayako mở miệng nói," Ayako ngươi nói quá lời, ta còn phải học hỏi thêm đâu."
Nhìn thấy Sukawaki Moya khiêm tốn như thế, Suzuki Ayako nhẹ gật đầu, dung mạo không chỉ xuất chúng hơn người, mà còn khiêm tốn, nho nhã.
Sukawaki Moya lúc này động tác trong tay đột nhiên dừng lại, hắn ý cười không giảm mà nhìn Suzuki Ayako mở miệng hỏi," Ayako, ngươi khi nãy nói về chuyện một người tên là Atsuko là cố ý phải hay không."
Sukawaki Moya không tin, một đại tiểu thư của tập đoàn to lớn như Suzuki, lại nói lỡ miệng chủ đề cấp thấp như thế.
Suzuki Ayako khuôn mặt không có thay đổi mở miệng hỏi ngược lại," Moya-kun, ngươi nói gì vậy, làm sao ta không hiểu a."
Nhưng trong lòng lại kinh ngạc không thôi, nàng không hiểu tại sao Sukawaki Moya lại hỏi vấn đề như thế.
Sukawaki Moya mỉm cười mở miệng nói," Ayako, ngươi tâm tư mặc dù kính đáo, nhưng khi ngươi nhắc tới người gọi là Atsuko, ánh mắt đều nhìn về phía người gọi là Ikeda Chikako, Ikeda Chikako nói là n·gười c·hết, n·gười c·hết ở đây chỉ là Atsuko đi, vậy nguyên nhân dẫn đến Atsuko c·hết hoặc nhiều hoặc ít đều có liên quan tới Ikeda Chikako, ngươi là muốn Ikeda Chikako tự thừa nhận phải hay không."
Hai người đều dừng lại động tác trong tay, Suzuki Ayako cầm con dao cắt thịt cũng không có hạ thủ cắt xuống, trong lúc nhất thời bầu không khí trong phòng bếp yên lặng lại.
"Thật không nghĩ tới đệ tử của Thám tử lừng danh Mori Kogoro vậy mà sức quan sát cùng với suy luận lại mạnh đến như thế."
Không bao lâu, Suzuki Ayako mới tiếp tục cắt thịt nhẹ nhàn nói, Sukawaki Moya híp mắt nhìn xem nàng.
"Moya-kun ngươi nói không sai, ta đích xác là cố tình nhắc lên tên của Atsuko, mục đích để Ikeda Chikako thừa nhận mình đạo văn của Atsuko."
"Nhưng nhìn tình hình đến xem, Ikeda Chikako vẫn không có ý định tự mình thừa nhận, Ayako, vậy ngươi định làm như thế nào."
Suzuki Ayako nhẹ thở dài một hơi mở miệng nói," Không có làm thế nào, ta chỉ có thể lấy ra chứng cứ chứng mình là Ikeda Chikako đạo văn Atsuko mà thôi."
Nghe tới đây, Sukawaki Moya nhẹ gật đầu, quả nhiên Suzuki Ayako nhìn mặt ngoài rất là hiền lành dễ gần, nhưng dù sao cũng là đại tiểu thư của tập đoàn Suzuki, muốn điều tra một chuyện gì đều rất dễ dàng.
Sukawaki Moya mỉm cười nhìn Suzuki Ayako mở miệng nói," Ayako, ngươi thật thiện lương."
Suzuki Ayako mỉm cười nhẹ lắc đầu mở miệng nói," Moya-kun, nếu ngươi xuất hiện sớm hơn, có lẽ Atsuko sẽ không t·ự s·át c·hết đi."
Sukawaki Moya lúc này mới nhìn thấy Suzuki Ayako một mặt mềm yếu, hắn nhìn ra Suzuki Ayako rất trân quý những người bạn của mình, cho nên nàng mới tốn nhiều công sức muốn Ikeda Chikako tự nhận tội.
"Ayako, nếu Ikeda Chikako biết lỗi tự nhận tội, ngươi có phải hay không sẽ trợ giúp nàng một tay."
Suzuki Ayako nhẹ gật đầu thừa nhận, Sukawaki Moya trong lòng không khỏi ê ẩm, hắn không nhịn được tiến tới hai bước ôm Suzuki Ayako vào trong ngực," Ayako, ngươi có biết ngươi làm như thế rất ngốc không."
Suzuki Ayako thân thể đột nhiên cứng đờ, nhưng nghe Sukawaki Moya hỏi ra vấn đề thì cười nhạt mở miệng nói," Ta chính xác có chút ngốc, cho nên ta mới là người thích hợp trở thành công cụ đi thông gia, Sonoko nàng mới là người thích hợp kế thừa tập đoàn Suzuki."
Sukawaki Moya lúc này cũng đã hiểu, cũng đã nghĩ thông vì sao trong nguyên tác Suzuki Ayako lại không có phản kháng Suzuki Tomoko an bài thông gia, Suzuki Ayako quả nhiên là một người rất tinh tế, cũng rất yêu thương muội muội, thà ủy khuất chính mình, cũng không muốn muội muội chịu tổn thương.
Sukawaki Moya cũng không lại nói gì, nhưng trong lòng lại đang lên kế hoạch.
Lúc này ở bên ngoài phòng khách.
Sukawaki Moya từ trong nhà bếp bước ra, mọi chuyện cũng gần xong, cho nên Suzuki Ayako kêu hắn ra ngoài bồi mọi người trò chuyện, còn nàng làm nốt phần còn lại.
Sau khi đi ra ngoài, Sukawaki Moya liền nhìn thấy Oota Masaru đứng lên đi tới trước mặt Mori Ran mở miệng nói," Vị này mỹ lệ nữ sĩ, không biết có thể cùng ta cùng nhau đi dạo không?"
Sukawaki Moya nhìn thấy một màn này ánh mắt lóe lên một tia hung ác.
Ngươi đã có đường đến chỗ c·hết.
Sukawaki Moya cảm giác mình tình cách cùng một vị Đường nào đó rất giống, rất là ít kỉ.
Mà Conan ngồi ở một bên cũng trợn mắt nhìn về phía Oota Masaru.
Bình dấm vương ngay lập tức đứng ra phá đám," A la la, ở bên ngoài trời mưa rồi, Ran-onesan."
Mọi người nghe Conan nói thế thì nhìn ra phía ngoài, xác thực bên ngoài đã mưa phùn.
Nhưng Oota Masaru lại mỉm cười mở miệng nói," Đúng lúc, bên ngoài mưa phùn rất thích hợp đi ngắm phong cảnh, không biết nữ sĩ có hứng thú hay không cùng ta cùng nhau thưởng thức."
Tên này ăn nói quả nhiên rất có một bộ, nếu là ở trong nguyên tác, Mori Ran sẽ do dự rồi cũng đồng ý.
Nhưng bây giờ có Sukawaki Moya con bướm tại đây, Mori Ran trong lòng hoặc nhiều hoặc ít cũng ưa thích Sukawaki Moya.
Cho nên nàng không muốn hắn hiểu lầm.
Mori Ran ấy náy nở nụ cười mở miệng nói," Thật ngại quá Iota tiên sinh, ta cảm giác thân thể không được khỏe."
"Vậy sao."
Oota Masaru có chút thất vọng, hắn lúc này mới đưa mắt nhìn một bên Suzuki Sonoko, nàng mặc dù không phải hắn đồ ăn, nhưng thân phận Suzuki nhị tiểu thư tại.
Nếu có thể thu nàng, hắn tiền đồ sau này không cần phải lo.
Oota Masaru liền mỉm cười, bày ra tư thế mà hắn cho là đẹp trai nhìn Suzuki Sonoko mở miệng hỏi," Suzuki tiểu thư, không biết ngươi có hứng thú hay không cùng ta ra bên ngoài, dưới màn mưa đi dạo?"
0