Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 23
Chương 23
Văn Tử Hi gật đầu trong vô thức, nói những lời chưa suy kịp suy nghĩ: “Không được.”
Nhưng hắnnhìn nàng nóng lòng hỏi, cuối cùng chỉ chỉ về phía nền đất dưới chân giường: “Ở kia.”
Hơi thở của hai người không ổn định, lẫn với hơi thở gấp rút của sự không tự nhiên.
“Ngoan lắm.” Hắnvuốt v e đôi tai nhỏ xinh của nàng.
Giống như vị ngọt của kẹo đường, Văn Tử Hi cười tít mắt đưa tay ra xem, đôi mắt mở thật to, nụ cười trên khuôn mặt phút chốc cứng lại.
Ăn không được kẹo đường ngược lại có thể ăn được môi của mỹ nam, không phải thiệt thòi, mà là lời to.
Hắn mới phát hiện hình dáng đôi môi nàng trông vô cùng đẹp, không mỏng lắm, khóe môi đưa lên như lúc nào cũng đang cười, đặc biệt là môi dưới hơi có thịt, rất là làm cho người ta có sự thôi thúc muốn cắn một phát.
Nàng thích vị ngọt này, trong vô thức nuốt vị ngọt trong miệng xuống, hắnthích vị ngọt của nàng, dường như muốn nuốt trọn sự ngọt ngào của nàng.
Nàng, nàng nàng, kẹo đường mà nàng giữ trong tay đâu?!
“Xùy ~” Nàng thổi vết thương trên tay mình.
Hắn thấy nàng ủ rũ lại vội cúi đầu xuống hôn lên môi nàng một cái thật nhanh.
“Kẹo đường của ta!” Văn Tử Hi nằm trước “Đống đổ nát” dưới đất nước mắt rưng rưng.
Hắn đột nhiên thu môi đang được nàng cắn của mình về, môi và lưỡi từ thế bị động sang thế chủ động chiếm ngược lấy, Văn Tử Hi phát ra một tiếng ực đầy kinh ngạc, sau đó đầu bỗng chốc quay cuồng.
Văn Tử Hi hít vài hơi do hắnthở ra, nhìn hắncòn đè lên thân ngườicủa nàng không cử động, cuối cùng không chịu được nữa dùng ngón tay gõ gõ vào ngực của chàng: “Cái đó, chàng hơi đè vào ta”.
Kẹo đường nàng có thể tự mình lén lút đi mua được, còn a Hoài thì không thể hôn lén được.
Cái này phải chọn như thế nào, Văn Tử Hi than khóc thảm thiết hai bên đều khó xử, sao hắnlại trở nên xấu xa đến vậy, rõ biết nàng thích hắn, lại còn muốn nàng chọn một thứ trong hai thứ nàng đều muốn có.
Kẹo đường là món đồ từ rất nhỏ nàng đã rất muốn có, a Hoài là người mà từ sau khi nào hồi sinh một lòng muốn có được. Hai cái đều rất quan trọng.
Bởi vì kẹo đường, sự trao đổi nước bọt của hai người hòa quyện với một lớp ngọt ngào của đường mạch nha.
Hắn đưa tay ngăn lấy tay nàng đang nhặt những mảnh vụn: “Đừng nhặt, không ăn được nữa đâu, ngày mai ta sẽ vào thành mua cho nàng một cái khác nữa có được không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn mỉm cười, lại ngẩng cằm của nàng lên bịt kín môi nàng.
Văn Tử Hi thấy ngữ khí hắnhơi căng thẳng, lòng trở nên hoang mang: “Không phải, đó, không giống nhau!”
Ninh Hoài cười với hơi thở gấp, Văn Tử Hi phía dưới thường ngày dù cho có to gan cỡ nào, nhưng tới thời khắc quan trọng cũng phải xấu hổ, đang thu người lại cùng với ánh mắt tránh né không dám nhìn vào mắt hắn.
Văn Tử Hi mãi tới lúc sau vẫn không phản ứng từ trong sự kinh ngạc Ninh Hoài hôm nay không những chuyển từ bị động chuyển sang chủ động đã hôn nàng theo ý nàng muốn, sau đó còn chủ động hôn nàng lần nữa.
Ninh hòa liền cảm nhận được sự ngồi bật dậy từ trên giường đó.
“Chỉ có thể chọn một.” Hắnngắt lời khi nãy muốn phản bác.
Trên môi của Văn Tử Hi là hơi nóng của ngón tay hắn, lại nhìn sáng kẹo đừng đã vỡ thành tro kia, mắt đảo quả đảo lại, hạ quyết tâm: “Ta, muốn chàng.”
Ninh Hoài thấy nàng dường như vốn không xem trọng nụ hôn nồng thắm khi nãy, lại đột ngột bị nàng đẩy một cái, còn bị nàng mắng câu “Xấu xa”, có hơi tức giận. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn dường như cũng cảm giác được nàng đang mềm người ra, theo thế mềm người ra của nàng tiếp tục hôn, mãi tới lúc cuối nàng thực sự hít thở không đều hơi thiếu oxy bắt đầu không còn sức chống đỡ răng và môi của hắn, hắnlại hung giữ ngậm môi nàng trong miệng dốc sức nhấp mấycái, rồi mới miễn cưỡng buông ra.
Vừa nãy vẫn còn là một con hươu nhỏ đầy sống động, bây giờ chỉ là một đống đổ nát với một tư thế vô cùng thê thảm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không biết là đồ vật gì rơi xuống đất, một tiếng vang lạch cạch nhẹ nhàng, nhưng hai người này không ai có tâm trạng thời gian mà nghe.
Cơ thể nàng càng lúc càng mềm, cánh tay vòng qua cổ hắncàng lúc càng lỏng theo chiều sâu của lưỡi hắn, mãi tới lúc cuối nàng mất hết sức lực, bị hắnôm chặt lấy eo ngả nghiêng người về đệm giường phía sau lưng.
Ninh Hoài cũng khom người xuống nắm lấy cánh tay của Văn Tử Hi: “Đứng dậy, đừng nằm trên mặt đất nữa.”
“Như vậy được chưa?” Ngón cái của Ninh Hoài lại lướt qua môi dưới của nàng, nói với nàng rằng chuyện khi nãy là thật chứ không phải mơ đâu.
“Ta chỉ muốn cái này, đều tại chàng, chàng là đồ xấu xa, chàng đền cho ta đi!” Văn Tử Hi xoay người về hướng Ninh Hoài, bĩu đôi môi đỏ vừa được hắnhôn.
Ninh Hoài đưa tay che đôi mắt còn đang mở của nàng, sẵn tiện nói câu: “Nàng chonhư thế sẽ không thiệt thòi đâu.”
“Ta quan trọng, hay là kẹo đường kia quan trọng?” Hắnnắm chặt một cổ tay nàng, nhìn kẹo đường đã thịt nát xương tan kia một cái.
Trên tay ngoài một lớp băng gạc của vết thương ra trống không không có gì cả.
Văn Tử Hi nhanh chóng ngẩng đầu lên, gặp ánh mắt niềm nở của chàng. Trong mắt nàng vừa vui mừng lại vừa có chút khó tin, dường như vốn chưa kịp phải ứng khi nãy đã xảy ra chuyện gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Văn Tử Hi vén chăn trên người ra dốc sức giũ vài cái, chỉ có bông gòn nhỏ rơi ra đong đưa bay lượn trong không khí, không có. Đôi mắt nàng không ngừng tìm khắp giường, vội miệng nói: “Kẹo đường đâu, kẹo đường của ta đâu?!”
Sau khi nụ hôn này kết thúc, Ninh Hoài dường như đã tựa vào người Văn Tử Hi đang nằm ngả ngửa, hắnchống hai tay ở hai bên hông nàng, kéo xa khoảng cách thân trên của hai người.
A Hoài của kiếp này thật không giống với kiếp trước, thật không giống.
“Không muốn!” Văn Tử Hi vung cánh tay đang được hắnnắm lấy, nhặt lấy mấy miếng tứ chivụn vỡ muốn ghép lại cho bằng được, “Kẹo đường của ta~”
Âm thanh nghe giống như đang làm nũng hơn.
Phần trán trên đuôi mắt hắncó một vết đỏ lờ mờ, khóe mắt dài hẹp dường như còn mang theo sự mệt mỏi sau khi trải qua sự động lòng và dũng cảm, bản thân mình không biết được đẹp nhường nào.
Ninh Hoài hơi không hài lòng nàng khi hắncòn trong dư vị của nụ hôn kia mà thức tỉnh nhanh như vậy, rõ ràng là do nàng chủ động, cái con người không có trái tim sau khi đã mê hoặc được là chạy đi.
Cổ áo nàng bị lệch rồi, một đoạn xương quai xanh trắng nõn tinh tế lộ ra, nhúc nhích thêm nữa thậm chí có thể nhìn thấy sợi dây vừa nhỏ vừa quyến rũ. Trong mắt nàng hơi ướt, là lúc nãy nhắm lại trong lúc luống cuống với hắn, đôi môi vô cùng đỏ và hồng hào, bề mặt sót lại chất lỏng ướt sườn sượt, là của hắn.
Ninh Hoài lập tức xoay người ngồi dậy, ngồi trên mép giường ngược hướng với Văn Tử Hi lặng lẽ điều tiết lại hơi thở để bình phục lại suy nghĩ lệch lạc trong nội tâm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Văn Tử Hi không thể quang minh chính đại ăn kẹo đường nữa, rất miễn cưỡng chấp nhận lời khen ngợi của hắn.
“Hửh?” Hắnnhếch môi cười, đưa tay, ngón cái lướt đôi môi đầy đặn của nàng.
Chẳng phải trước giờ hắnđều ngại ngùng sao, tại sao đột nhiên bỗng chốc trở nên chủ động đến vậy, lại còn hôn nàng...... đắm say đến thế. Cũng chính vì nàng bịhắnhôn quá say đắm đầu óc trở nên quay cuồng nên mới không giữ chặt.
Văn Tử Hi nhìn theo hướng mà hắnchỉ, một tiếng “Á” cất lên, vừa lăn vừa bò người xuống giường, dường như quên mất đi việc bị trầy mất mấy miếng da to lớn trên người.
Vẫn không thể nguôi giận, Văn Tử Hi tiếp tục cắn răng dùng sức đẩy Ninh Hoài một cái, không những không đẩy nổi hắn, ngược lại kéo theo vết thương trên tay đâu đến mức mở to miệng ra.
Nàng được hắn hôn trong lúc mơ mơ hồ hồ, hơi thở nóng bỏng của hắnthở vào mặt nàng, khớp hàm bị hắnmở ra, hắntheo thứ tự ngậm lấy nụ hôn thơm mềm mại nhỏ bé của nàng.
Khi người nam nhân đối diện với người con gái mình yêu sẽ nảy sinh ra rất nhiều suy nghĩ lệch lạc.
Nụ hôn lần này rất sâu.
Không lâu sau cánh tay của Ninh Hoài đã bị nàng túm lấy: “A Hoài, kẹo đường của ta đâu, chàng nhìn thấy kẹo đường của ta không?”
"Sao lại không giống?” Ninh Hoài cười nhạt một tiếng, nhìn chằm vào mắt nàng, “Sau này nàng muốn nụ hôn của ta, hay kẹo đường mà nàng muốn ăn?”
Kẹo đường chắc là lúc nãy trong lúc nàng bịhắnhôn đến mức mơ mơ màng màng rơi từ trong tay lăn xuống mặt đất, tan tành vụn vỡ dưới mặt đất cứng kia. Con hươu vẫn giữ được trạng thái tư thế vui vẻ bay nhảy, chẳng qua là đầu ở chỗ này, chân ở chỗ kia mà thôi, trên bề mặt kẹo đường màu mật ong còn lẫn với không ít cát, đen đen bẩn bẩn có hồi phục được cũng không trở lại nguyên dạng ban đầu.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.