Cực Võ
Đang Cập Nhật
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 94 : Chạy Trốn.
Lướt qua vòng vây, bằng một loạt hành động được tính kỹ, may mắn lần này Vô Song không có tính sai.
Vòng tròn đang dần dần khép kín, như một cái thòng lọng vậy.
Về phần Thường Ngộ Xuân, cái tên này vượt xa Mao Thập Bát rất rất nhiều chỉ bởi đây là danh nhân lịch sử.
Huyết Chích Tử được coi là lực lượng đặc biệt của triều đình, chuyên dùng để ‘xử lý’ võ lâm nhân sỹ cũng như giúp triều đình làm những việc không tiện công bố với bàn dân thiên hạ.
Đầu tiên mà nói Huyết Chích rất mạnh, thứ v·ũ k·hí mở đường không gì tuyệt vời hơn có điều Huyết Chích chắc chắn có một điểm yếu, có một môi trường khiến thứ v·ũ k·hí này trở hành vô hại.
Sáu người nhìn nhau sau đó gật đầu, cắn răng đuổi theo.
Vô Song không thể phá hủy được v·ũ k·hí của đối phương, liền phải cố gắng giảm sát thương của nó đến mức tối đa.
Lâm Mục từng nghĩ, cách uy h·iếp địch nhân tốt nhất chính là g·iết người bằng thủ pháp này, loại thủ pháp g·iết người kinh khủng này đã tạo nên vô thượng uy danh cho Huyết Chích Tử.
Lần này Vô Song chạy theo hướng ngược lại nhưng cũng không phải là chạy loạn, hắn chạy theo hướng Đông Bắc, Vô Song hiện nay chỉ có thể cược mệnh, cược theo kiến thức hắn đọc cùng khả năng quan sát của mình, hắn cược hướng Đông Bắc có nguồn nước, thậm chí là sông.
Châm ngọc không có, bội kiếm cũng đeo lại sau lưng, ẩn sau những ngón tay của Vô Song, toàn bộ đều là kim châm cỡ nhỏ.
Tất nhiên nhìn điệu múa của Vô Song lúc nãy, đám người ở đây căn bản đã nhận định giới tính của Vô Song.
Bọn họ là Huyết Chích Tử, ai ở đây cũng tay nhuốm đầy máu, sinh tử vốn chỉ trong một ý niệm, căn bản không sợ hãi c·ái c·hết.
Nhưng rất nhanh Lâm Mục biết mình nhầm.
Nghĩ thông điểm này, Vô Song liền cắn răng.
Trường hợp thứ hai là trong môi trường nước, sức người dù có mạnh thế nào khi ở dưới nước căn bản cũng không thể ném ra được vật gì.
Hắn một chân dẫm mạnh xuống mặt đất, cả người giật bắn lại phía sau rồi lại lao v·út về hướng ngược lại, lần này Vô Song chạy thẳng một mạch theo hướng Đông – Nam.
Một đầu tiềm long ngủ vùi chưa ai phát hiện đồng nghĩa với nhân tố không ổn định, vì vậy nhất định phải tiêu diệt.
Lâm Mục cuối cùng, cũng quyết định. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đây là biểu hiện của cường công bất chấp hy sinh, 10 người này cùng lên, Vô Song không có cửa thắng.
Hai người hôm nay Vô Song gặp không ngờ đều là danh nhân ?.
Nói trắng ra Huyết Chích Tử là một đá·m s·át nhân do Đại Thanh nuôi dưỡng, chính vì vậy bọn họ được huấn luyện cực kỳ chuẩn mực cũng cực kỳ nghiêm khắc.
Sức mạnh chính là tri thức, tri thức chính là sức mạnh.
Đã leo được đến chức vị hộ pháp trong Huyết Chích Tử, hắn có việc gì chưa gặp ? hắn đã g·iết quá nhiều người, cũng chứng kiến quá nhiều c·ái c·hết, c·ái c·hết thảm đến mức tan xương nát thịt đối với hắn bình thường như ăn cơm uống nước vậy.
Lâm Mục thật sự không hiểu nhưng hắn lại hiểu một việc, về mặt khí thế bọn hắn đã thua.
Đáng tiếc Vô Song không có chạy.
Nói đến Thường Ngộ Xuân không thể không nhắc tới Từ Đạt, đây là hai đại tướng lập quốc dưới quyền Chu Nguyên Chương.
Theo Lâm Mục, chỉ cần hộ thể chân khí của hắn vẫn còn, Vô Song liền vô pháp đả thương hắn.
Nam tử âm độc kia, gọi là Thường Ngộ Xuân, hắn ở trong hoàng cung liền là một tên bách hộ cẩm y vệ.
Người phương bắc giỏi cưỡi ngựa chiến đấu nhưng bơi lội rất kém.
“Tại hạ Mao Thập Bát, hôm nay chịu đại ân của cô nương, chỉ cần Mao Thập Bát không c·hết, nhất định sẽ báo đại ân này”.
“G·i·ế·t, bất chấp tất cả, g·iết”.
Thấy cước bộ Vô Song thay đổi, ánh mắt Lâm Mục khẽ nhíu lại nhưng cũng không suy nghĩ nhiều, lập tức t·ruy s·át theo.
Vô Song càng nghĩ, càng cảm thấy áp lực đè lên vai mình, hắn rất nhanh nhắm mắt lại, không có tiếp tục suy nghĩ nữa bởi hắn biết bây giờ không phải là lúc cho hắn nghĩ về tương lai.
Vừa vượt qua tên Huyết Chích Tử cuối cùng, Vô Song nắm chặt bội kiếm, Tiên Thiên Chí Âm Thể của hắn lúc này vận dụng toàn bộ, nội lực kéo đến đỉnh điểm, hắn chém ra một kiếm.
Vì vậy hắn lập tức bẻ hướng đi, lao thẳng vào cánh rừng.
Đội hình hiện nay của Huyết Chích Tử là lấy Lâm Mục dẫn đầu, sau lưng hắn có một nhóm Huyết Chích Tử ba người đứng sát nhau, về phần sáu người còn lại bắt đầu dàn hàng ngang, có điều khoảng cách của bọn chúng với Vô Song lại tương đối xa, khoảng cách này lựa chọn cũng cực chuẩn, Vô Song muốn dùng kim châm đả thương bọn họ liền là chuyện viễn tưởng nhưng đám người này lại có thể dùng Chích Tử trực tiếp ngăn cản đường đi của Vô Song.
Vô Song lại khác, bởi Vô Song có thần khí – Thiên Tằm Tơ.
Lần đầu tên c·hết ba thủ hạ liền không tính, lần thứ hai vẫn bị Vô Song trêu đùa, lại c·hết thêm ba thủ hạ nữa, điều này sao Lâm Mục có thể chịu đựng ?.
Giọng nói của đội trưởng như có ma âm, đây là thiết quân luật bên trong từng đội Huyết Chích Tử, chỉ cần còn sống liền phải nghe lời đội trưởng, chỉ một mệnh lệnh 9 người còn lại lập tức bỏ mục tiêu, tập trung sau lưng Lâm Mục.
Muốn cắt đuôi được đối phương, chỉ có dùng đường thủy.
Lâm Mục lúc này như hóa điên, hắn cũng gầm lên một tiếng, lao theo.
Lâm Mục ánh mắt lóe lên, nhưng hắn kinh nghiệm chiến đấu phong phú, tính cảnh giác rất cao, trên người thậm chí xuất hiện hộ thể chân khí.
Mười người, lao v·út về phía Vô Song, sát khí khóa chặt lấy hắn.
Tầm đánh của Huyết Chích Tử rất lớn, hơn nữa Huyết Chích Tử còn có một loại v·ũ k·hí mà Vô Song không xa lạ gì – Ám khí.
Bất cứ lúc nào cũng phải bảo trì bình tĩnh, cũng phải quan sát mọi thứ, chỉ có như vậy mới có thể biến nguy thành an.
Vô Song kiếp trước không hứng thú lắm với mấy cái này nhưng kiếp này hắn tương đối rảnh, đọc rất nhiều thư tịch.
Đạp vào Thiên Tằm Tơ, cả người Vô Song bay ngược trở lại, lướt qua đỉnh đầu Lâm Mục.
Điều duy nhất Vô Song phải đặt cược là, hắn có thể thấy một con sống chứ không phải là thấy một dòng suối nhỏ.
Dần dần tốc độ của Vô Song giảm dần, đến mức Lâm Mục cùng Huyết Chích Tử phía sau bắt đầu có thể phong tỏa đường chạy của hắn.
Trong mắt Vô Song, Chu Nguyên Chương là khai quốc hoàng đế lại có công đập tan triều Nguyên lấy lại cương thổ của người Hán.
Tốc độc của hắn đang chậm đột nhiên lại lao v·út đi, nhanh đến bất thường.
“Liều”.
Hắn sợ không phải sợ cho sinh mạng hắn mà là sợ cho Đại Thanh.
Thế giới này nếu đã có Thường Ngộ Xuân, liệu có chui ra một cái Từ Đạt sau đó lại đi ra một cái Chu Nguyên Chương hay không ?.
Theo Mao Thập Bát nói, 30 dặm về phía trước là khách điếm, đã là khách điếm thì phải có đại lộ, nếu là đại lộ Vô Song căn bản không có cửa cắt đuôi đám người kia trừ khi đại lộ đông người, dùng sinh mạng người khác làm khiên chắn cho mình.
Thân phận của kẻ này cực kỳ bình thường nhưng lại làm Vô Song ghé mắt mà nhìn, ánh mắt chớp động rồi thật sự ghi nhớ khuôn mặt cái này.
Vô Song cũng trực tiếp xoay người bỏ chạy, hắn nhất định phải chạy.
Nam tử mặt sẹo không nói tên thì thôi, nói tên lại làm Vô Song ghé mắt mà nhìn lần hai.
Lâm Mục nào để Vô Song thoát đi nhanh như vậy, hắn lập tức vươn tay ném Huyết Thích lên trời, muốn chặn đường Vô Song.
Khi bị Vô Song nhìn thấy, Thường Ngộ Xuân da đầu tê lên, hắn cảm thấy Vô Song còn đáng sợ hơn đám Huyết Chích Tử, lập tức cắn răng, quay đầu bỏ chạy.
Lại c·hết thêm ba người, bất quá Vô Song vừa vặn không còn bao nhiêu nội lực.
Vô Song căn bản không thèm để ý, toàn bộ nội lực trên người bùng nổ.
Mình triều những năm đầu tiên khác xa Minh triều những năm cuối cùng, khác rất xa.
“Phiêu Tuyết Xuất Vân Kiếm”.
“G·i·ế·t người cũng có thể đẹp như vậy sao ?”.
Phương nam nhiều sông ít núi.
Lâm Mục cũng không để ý thấy, lúc này Vô Song đã thay đổi v·ũ k·hí, trên tay hắn hiện nay không hề cầm gì. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâm Mục sau đó hít vào một hơi lãnh khí.
Huyết Chích Tử còn lại quá sợ hãi, vội lấy Huyết Chích làm khiên chắn, Vô Song vừa vặn mượn cơ hội này, đạp lên Huyết Chích cả người lao bắn đi thêm một đoạn.
Về phần hại, cánh rừng này cũng là vật cản với tốc độ của Vô Song nhưng với đám Huyết Chích Tử lại không, bọn họ chỉ cần vung tay, Huyết Chích vung lên thì liền có thể cắt đứt mọi vật cản trong rừng.
Đại hán này ánh mắt phức tạp nhìn Vô Song, sau đó chắp lấy đại đao trong tay, nhè nhẹ cúi đầu.
Hành động này có thể giúp Vô Song tạm thời mạnh thêm một chút nhưng tốc độ tiêu hao nội lực gần như gấp đôi, căn bản lại càng nhanh c·hết. Lâm Mục lập tức lại càng tăng thêm tốc độ.
G·i·ế·t người bất quá chỉ là đầu rơi xuống đất.
Tiềm Long Bảng Lâm Mục cũng xem qua nhưng hắn dám lấy mạng ra thề, trong Tiềm Long Bảng không có ai như Vô Song thậm chí Vô Song vượt qua toàn bộ thiên tài xếp trong Tiềm Long Bảng hiện nay.
Huyết Chích Tử được đào tạo phi thường bải bản, thậm trí cả truy tung thuật, dẫn đến Vô Song muốn cắt đuôi những người này quá khó, quan trọng hơn, nội lực Vô Song không phải vô hạn.
Số lượng kẻ địch còn lại 7 .
“Chạy không phải là một cách nhưng chiến đấu cũng không phải là cách hay, ít nhất muốn chiến cũng phải xé lẻ đối phương ra”.
Chương 94 : Chạy Trốn.
Có điều lại không phải bắn về phía Huyết Chích Tử mà bắn về hai cái cây ở gần nhau.
. . . . .. .
Một chân đạp vào thân cây, cả người Lâm Mục lao thẳng về phía Vô Song.
Vô Song lộn qua đầu Lâm Mục, hắn liền đối mặt với ba tên Huyết Chích Tử đằng sau.
Đám Huyết Chích Tử phía sau phối hợp cực kỳ nhịp nhàng, lấy Lâm Mục làm trung tâm, một hàng chí người bắt đầu tản ra, giống hình một cái gọng kìm, muốn chặt đứt đường chạy của chính Vô Song.
Đuổi theo hắn là một cái Tông Sư, một cái Tông Sư bất chấp tất cả, Vô Song muốn cắt đuôi đối phương căn bản là chuyện viển vông. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa đi, Vô Song vừa nhét một hạt màu xanh vào miệng, sắc mặt càng ngày càng trắng.
. . . . . . .
Vô Song trong mắt dần dần trở nên kiên định, hắn rốt cuộc cũng đã nghĩ được vài điểm ít nhất cũng nghĩ ra kế hoạch trốn thoạt.
Thứ hai là sinh vật sống, bất cứ sinh vật sống nào đều cần nước, điều này nói lên hướng di chuyển của chúng cũng nhất định phải hướng về nguồn nước, đặc biệt là côn trùng nhỏ, nơi nào càng gần nguồn nước lại nhiều những sinh vật này.
Làm gì có nam nhân nào có khí chất cùng bộ dáng như vậy ? chỉ có nữ nhân, chỉ có nữ nhân mới đẹp như vậy mà thôi.
Thường Ngộ Xuân ? kẻ này giảo hoạt như hồ ly, tâm địa độc ác có thể coi là một cái nhân vật tuy nhiên Lâm Mục tin tưởng hắn trốn được 1 lần sẽ không trốn được lần 2. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ta biết, ngươi lần này bị kẻ kia kéo vào, hắn gọi là Thường Ngộ Xuân nếu hôm nay ngươi không c·hết có thể đi tìm hắn “.
Đại não Vô Song căng ra, hắn nhất định phải suy nghĩ.
Về phần Lâm Mục, người này không hổ là nhân vật cấp hộ pháp của Huyết Chích Tử.
Vô Song một tay nắm lấy chủy thủ ở hông, rút ra đâm thật mạnh về phía trước.
Chu Nguyên Chương – Thuận Trị cùng Thiết Mộc Chân chỉ sợ là cùng một đẳng cấp, đều là những kẻ phi thường đáng sợ.
Chu Nguyên Chương là ai ? là Minh Thánh Tổ.
Nếu vì Đại Thanh mà suy xét, giá trị của Vô Song vượt quá xa Thường Ngộ Xuân cùng Mao Thập Bát.
Vô Song quên mất một việc, Minh Giáo tồn tại.
P/S : đã hoàn thiện xong chương này.
Người phương nam không giỏi cưỡi ngựa bắn cung nhưng lại rất giỏi bơi lội.
Thân hình Vô Song rất nhẹ, hắn mỗi lần dẫm lên cành cây liền có thể búng người lên không trung mà bỏ chạy trong cánh rừng, hắn giống như một con sóc vậy.
Khi Huyết Chích bay ra, nó sẽ xé nát mục tiêu, khi thu về chỉ còn máu thịt bầy nhày, cực kỳ đáng sợ.
Đột nhiên Lâm Mục thấy Vô Song rung lên hai tay, ánh mắt của hắn nhìn thấy rất rõ hai thứ từ cánh tay Vô Song ném ra – là kim châm.
Sau đó nam tử mặt sẹo lê lết thân thể đầy v·ết t·hương rời đi.
Vô Song không cách nào dùng toàn bộ tốc độ bỏ chạy bởi hắn luôn bị tập kích từ phía sau, hơn nữa Quỷ Ảnh có nhanh thì Vô Song nội lực cũng chỉ có hạn.
Hay cây châm ngọc lao v·út đi với tốc độ không tưởng, lại thêm khoảng cách quá gần, đại não của hai tên Huyết Chích Tử liền bị xuyên qua.
Một tông sư cùng sáu tên nhất lưu cao thủ.
Chương 94 : Chạy Trốn.
Không rõ lịch sử thế giới này đã bị đảo ngược bao nhiêu, đã bị thay đổi bao nhiêu nhưng nếu Chu Nguyên Chương không c·hết . . .. thì đám người Phản Thanh Phục Minh chỉ sợ là một thế lực cực kỳ đáng sợ mai sau.
Đầu tiên nói về Mao Thập Bát, đây chính là nhân vật mở đầu cho Lộc Đỉnh Ký tiểu thuyết, cũng là người đầu tiên ảnh hưởng đến Vi Tiểu Bảo.
Mỗi đầu kim của Vô Song là một sợi Thiên Tằm Tơ, lần này Vô Song phóng ra hai đầu kim châm chính là để lợi dụng Thiên Tằm Tơ này.
Đây là ưu thế tiên thiên về địa hình.
Hắn phải đối mặt cùng một Tông Sư cùng chín cái nhất lưu cao thủ.
Chỉ có sống qua trận này, Vô Song muốn tính gì thì tính, muốn nghĩ gì thì nghĩ.
Bên trong cánh rừng có hai điểm cần lưu ý.
“kết đội, tất sát”.
Ánh mắt Vô Song lóe lên, hắn bắt đầu quan sát xung quanh.
Nói về lực cản, chỉ có hai trường hợp, đầu tiên là trong ngày gió lớn, thậm chí là bão.
Lâm Mục đang lao tới cũng trợn tròn mắt, bất quá hắn bắt đầu cười lạnh không thôi, Lâm Mục biết Vô Song đang điên cuồng đốt cháy nội lực của chính mình.
Lâm Mục đến tận hôm nay vẫn nghĩ như thế . . . cho đến khi chứng kiến Vô Song g·iết người.
Quãng đường vừa rồi, hắn cũng đại khái đoán ra Vô Song nội lực chỉ ở cảnh giới nhất lưu cao thủ, nhất lưu cao thủ muốn đánh bại tông sư cao thủ gần như là không thể, cho dù siêu nhất lưu cao thủ cũng khó vô cùng, huống gì chỉ là nhất lưu ?.
Vô Song không để ý lắm, một chân đạp vào một thân cây nữa, cả người tiếp tục búng lên thêm một đoạn, hoàn thành quá trình lướt đi đầu tiên.
Lâm Mục mặc kệ tất cả, mặc kệ Mao Thập Bát, mặc kệ Thường Ngộ Xuân, hắn trong mắt chỉ có sát khí.
Về phần đám Huyết Chích Tử lại giống một đàn voi rừng, sẵn sàng húc đổ mọi vật cản, Huyết Chích trong tay bọn chúng chỉ cần không gặp phải đá cứng hoặc đại thụ liền có thể bất chấp, một đường đi thẳng.
“Quỳ Hoa Bảo Điển – Phi Bộc”.
Ở trong rừng, muốn tìm được nguồn nước là một loại nghệ thuật, nghệ thuật sinh tồn.
Ở trong rừng muốn phát hiện nguồn nước liền nhìn vào hai thứ.
Cắn răng chửi thầm một câu, sau đó Vô Song lại nghiêng người lộn ngược lại, trong phút chốc, một cây cưa lướt qua người hắn, sau đó giật lại.
Cầu đại gia tặng kim nguyên đậu cùng nguyệt phiếu, hứa sẽ ngoan
Chỉ có duy nhất Vô Song . Không rõ tên, không rõ tuổi . . . . xuất thân cũng không rõ nhưng chắc chắn, Vô Song còn rất trẻ.
Điều thứ hai là về mặt địa lý tự nhiên.
Quỷ Ảnh thân pháp của Vô Song cực nhanh nhưng đám Huyết Chích Tử có phương pháp riêng của mình.
Môi trường có lực cản cực lớn.
Thứ v·ũ k·hí kỳ dị vừa giống cưa vừa giống khiên trên tay đám người bọn họ gọi là Huyết Chích.
Đây là lần đầu tiên, Lâm Mục bị chấn nh·iếp, không phải là nỗi sợ mà là sự bàng hoàng, bàng hoàng đến thẫn thờ.
Hắn cực kỳ bình tĩnh, cực kỳ chậm rãi ra lệnh.
Vô Song sinh ra ở phương bắc, kiếp này hắn chưa từng bơi có điều kiếp trước lại khác, tại thời hiện đại muốn học bơi căn bản dễ dàng vô cùng, kỹ năng bơi lội của Vô Song chính hắn cũng cảm thấy không tệ.
Hắn vừa mới tăng tốc, sao có thể dễ dàng dừng lại ? đây chính là lực quán tính .
Phương bắc nhiều núi ít sông.
Tại sao lại gọi là vậy cũng không ai quan tâm cho lắm, chỉ biết khi cầm Huyết Chích lên tay bọn họ là Huyết Chích Tử.
Vì vậy hắn chuyển hướng chạy.
Chỉ cần nhìn ‘điệu múa’ s·át n·hân vừa rồi, đám Huyết Chích Tử bọn họ chỉ sợ mãi mãi lưu giữ hình ảnh này trong đầu, thật sự rất khó xóa đi, thậm trí trở thành một loại ám ảnh.
Commend càng nhiều, tác giả càng có hứng viết truyện .
Chu Nguyên Chương . . . nếu người này tồn tại liền là đại sự.
Kiếm khí ly thể, đặc điểm của Tông Sư cường giả.
Mao Thập Bát, - Thường Ngộ Xuân cùng Vô Song ba người đều biết điều không nên biết, từ đó giá trị tiêu diệt của ba người là ngang nhau nhưng Lâm Phủ vẫn chọn Vô Song để ra tay bởi hắn thấy sợ.
Đầu tiên là thực vật. Thực vật sẽ luôn hướng về phía có ánh sáng, nhưng rễ cây của nó cắm xuống đất lại luôn hướng về phía có nước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Người dẫn đầu đoàn đội này tên là Lâm Mục còn được gọi là Lâ·m h·ộ pháp.
Vô Song chém ra một kiếm mạnh nhất đời hắn, mượn lực này cả người bị đẩy đi về phía sau, tiếp tục đốt nốt chỗ nội lực còn lại, Vô Song lướt đi trong gió.
Loại việc này Thường Ngộ Xuân sẽ làm, Thích Trường Phát cũng sẽ làm nhưng Vô Song không làm, hắn có giới hạn của hắn.
Trong đoạn đường vừa rồi, tuy không dài nhưng Vô Song liên tục phải tránh né như vậy, chính hắn cũng thấy ăn không tiêu.
Một kiếm này cắt đôi thân thể tên Huyết Chích Tử gần nhất, máu bắn tung tóe lên mặt Lâm Mục đang lao tới.
Mao Thập Bát là ai ? Lâm Mục quan tâm làm con khỉ gì ?.
Nội công Vô Song không cao, giọng nói trong trẻo, ánh mắt sáng tràn đầy tinh khí, thân hình nhỏ nhắn, làn da trắng hồng, toàn bộ đều là đặc điểm người trẻ tuổi.
Lúc này chỉ có Lâm Mục mới có thể đủ sức đuổi theo Vô Song, hai người cứ như vậy, một đuổi một chạy, trong mắt Lâm Mục, sát khí nặng hơn bao giờ hết hắn quá mất mặt rồi.
. . . . . . .
Chỉ chạy cũng không phải là phong cách của hắn, ít nhất Vô Song không thích bị kẻ khác truy đuổi mà không thể làm gì.
Đầu tiên là lợi, Vô Song có những tán cây che chắn, khả năng bị trúng ám khí liền giảm đi.
Phía sau hắn sáu tên Huyết Trích Tử dàn hàng ra căn bản không kịp phản ứng, đến khi kịp dừng lại chỉ còn thấy bóng lưng của Lâm Mục, về phần bóng lưng của Vô Song, đã sớm không thấy.
Về phần đại hán mặt sẹo cầm đao, trên người lúc này đã có vô số v·ết t·hương bất quá sức khỏe hắn cường hãn, tạm thời còn chưa có c·hết nổi.
Hắn đột nhiên có một câu hỏi.
Trong nguyên tác Kim Dung, Chu Nguyên Chương, Từ Đạt, Thường Ngộ Xuân đều là người của Minh Giáo, thậm chí Chu Nguyên Chương còn mượn lực Minh Giáo nhất thống thiên hạ, sau đó đặt tên nước là Đại Minh để nhớ về chính Minh giáo.
“C·hết tiệt, lần này ra đường rốt cuộc là bước chân phải hay chân trái mà xui vậy ?”.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.