Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
Huỳnh Hạ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1169
Mà ý định này chắc chắn là vô cùng táo bạo.
Bọn họ tiếp tục đi về phía khách sạn, lòng thầm tự hỏi mục đích Nhiếp Nhiên làm như vậy là để làm gì.
“Thật sao? Nhưng chị Nhiên bảo cậu đến nói chuyện với anh ta về cái chứng sợ s·ú·n·g kia, chứ đâu có bảo cậu hỏi thăm xem ba mẹ làm gì, nhà ở đâu, thích ăn hay không thích ăn cái gì đâu. Còn không mau thành thật khai báo hả!”
Kiều Duy lắc đầu, “Không biết, lần này tôi cũng không hiểu cô ấy muốn làm gì, nhưng tôi biết nhất định cô ấy có ý định riêng của mình.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghiêm Hoài Vũ nhìn theo bóng lưng Nhiếp Nhiên, nhíu mày, “Mấy cậu nói xem Tiểu Nhiên Tử làm như vậy rốt cuộc là vì cái gì? Không chữa bệnh cho Mã Tường, cũng không cho nhắc đến việc đó. Kiều Duy, cậu thông minh, cậu có biết nguyên nhân vì sao Tiểu Nhiên Tử lại làm như vậy không?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai nhóm người đánh nhau ở bên đường. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 1169
Ăn xong bữa tối, mấy người bọn họ ngồi nói chuyện với mẹ Mã Tường một lúc, sau đó vì bận tâm đến sức khỏe của bà không được tốt lắm nên cũng không nói chuyện quá lâu.
Những quần chúng xung quanh không hiểu chuyện gì, thấy bọn họ đánh nhau thì sợ hãi chạy trốn tứ phía. w๖ebtruy๖enonlin๖ez (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhóm Nghiêm Hoài Vũ cũng đợi Cổ Lâm từ nãy giờ, nghe được những lời này xong, cả đám cùng nhìn Nhiếp Nhiên bằng ánh mắt tràn ngập nghi ngờ.
Trên đường trở về, Hà Giai Ngọc ôm lấy cổ của Cổ Lâm, cười rất gian, “Được đấy, hai người trò chuyện vui vẻ lắm!”
Kiều Duy thầm suy nghĩ.
Cô chỉ vào một cửa hàng tạp hóa rồi đi vào bên trong. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cổ Lâm lắc đầu nguầy nguậy, giống con thỏ đang sợ hãi, “Tôi… không phải, là Nhiếp Nhiên bảo tôi không nên nhắc đến những chuyện liên quan đến chứng sợ s·ú·n·g kia mà, cậu ấy bảo phải trò chuyện về những thứ khác, để Mã Tường không bị căng thẳng.”
Nhiếp Nhiên mỉm cười, nói: “Mọi người về trước đi, tôi đi mua ít đồ.”
Hà Giai Ngọc hơi ngạc nhiên, “Căng thẳng?”
Cổ Lâm lắp bắp, “Đâu… nào có… Tôi chỉ làm theo yêu cầu của Nhiếp Nhiên mà nói chuyện tán gẫu với cậu ấy thôi.”
Đúng vào lúc này, đột nhiên có một chiếc xe Van phanh gấp dừng ở ven đường. Cửa xe kéo ra, một đám người vọt ra ngoài tấn công bọn họ. Bọn họ hơi giật mình kêu lên, nhưng dù sao họ cũng là lính, năng lực phản ứng khá mạnh, lúc đám người kia nhào tới, bọn họ cũng đã có sự chuẩn bị rồi.
BỊ B·Ắ·T· ·C·Ó·C TRÊN ĐƯỜNG - RA ĐÒN SÁT THỦ (1)
Chỉ có Cổ Lâm và Mã Tường trò chuyện ở cửa khá vui vẻ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.