Cưng Chiều Cô Vợ Quân Nhân
Huỳnh Hạ
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 1226
Chờ tới chín giờ, xe vừa tới, các bác sĩ đã đẩy Cổ Lâm từ trong phòng ra ngoài, sau đó đưa người lên xe.
Lúc gần đi, ba mẹ Cổ Lâm nắm lấy tay Nhiếp Nhiên: “Lần này thật sự là cảm ơn các cháu nhiều lắm, đặc biệt là Nhiếp Nhiên, nếu không nhờ cháu kịp thời truyền máu thì không biết Cổ Lâm có qua được không.”
“Tại sao?”
“Người này tôi phải tự giải quyết, coi như bù đắp cho Cổ Lâm.” Ánh mắt cô rét lạnh chưa từng thấy.
“Cảm ơn, cảm ơn các cháu. Nếu không có các cháu, lần này cô và ba Cổ Lâm chắc chắn sẽ không chịu được mất.”
Bầu trời bên ngoài đã hửng sáng.
Nghiêm Hoài Vũ sợ càng nói càng ra nhiều vấn đề nên vội vàng cướp lời: “Chà chà, cô à, cháu giúp cô xách hành lý, hành lý nặng thế kia.” Đọc truyện tại Web Truyen Onlinez . com
“Các cháu là những đứa trẻ tốt, cô cảm ơn các cháu.”
Ăn xong đồ ăn sáng Hoắc Hoành gọi, cô xuống tầng gọi taxi đi thẳng tới bệnh viện. (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 1226 (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhiếp Nhiên đẩy anh ra, để hộp cứu thương về chỗ cũ, sau đó cô nói: “Phải rồi, chuyện này anh không cần nhúng tay vào nữa.”
Nhiếp Nhiên còn phải nghỉ ngơi nhiều, vừa tiễn Hoắc Hoành đi, cô lại nằm lên giường tiếp tục ngủ nhưng không ngủ quá lâu, vì hôm nay là ngày Cổ Lâm chuyển viện. Điều này cũng có nghĩa Nhiếp Nhiên sắp phải về đơn vị.
BẤT CỨ LÚC NÀO CŨNG LÀ CHỖ DỰA CHO EM (7) (đọc tại Qidian-VP.com)
Tính toán thời gian thấy vẫn còn sớm, Nhiếp Nhiên mua và đem đồ ăn sáng đến phòng nghỉ cho đám người Nghiêm Hoài Vũ, sau đó cô đứng ngoài cửa phòng chăm sóc đặc biệt quan sát tình hình của Cổ Lâm.
Nhiếp Nhiên cũng nắm chặt lấy tay mẹ Cổ Lâm, nghiêm túc nói: “Cô à, về chuyện Cổ Lâm bị thương lần này, cháu nhất định sẽ cho cô chú câu trả lời vừa ý.”
Nhưng đáy mắt anh lại xẹt qua một ý lạnh rất nhanh.
Trời sáng hẳn, Nhiếp Nhiên quyết định đi tiễn Cổ Lâm.
Hôm nay Hoắc Hoành tới vốn dĩ đã muộn rồi, lại nán lại như thế này nên dĩ nhiên là không thể ở quá lâu, chỉ có thể nói với cô vài câu rồi lại vội vàng rời đi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hoắc Hoành mỉm cười cưng chiều, “Chọc phải em, cô ta thật là đen đủi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.