Cuối Cùng Em Cũng Đến
Long Thất
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 24: Chương 24
Tìm ra một đống fanfic làm người ta bỏng mắt.
Hơn nữa thao tác của Trương Phi này quá quen mắt.
“Sao tôi cứ thấy ngược ngược vậy ta? Tạ Thần nuông chiều Phì ca, Thiên Thần của chúng ta lại cưng chiều đội trưởng ADC nhà mình.”
Chuyện này thực sự không thể nào tốt hơn, giây phút này Tạ Tinh Thuỳ không muốn g·i·ế·t Phì ca nữa, ngược lại tên gầy đáng c·h·ế·t này phải được thêm tiền lương!
Tống Ý không chỉ làm nóng thức ăn sáng, mà còn xào thêm một món phụ, mấy món như bữa ăn gia đình này càng làm cô giống phu nhân nhà họ Tạ hơn.
“Cảm động quá đi! Tạ Thần không có Cửu Thần, nhưng anh ấy lại có Thiên Thần!”
[*: là thành ngữ chỉ âm mưu hoặc dã tâm lộ rõ ra ngoài, ai ai cũng biết] (đọc tại Qidian-VP.com)
“Quá ngầu! Chị gái nhỏ, chị có thiếu người ôm đùi không? Em sẽ làm ấm giường cho chị!”
“Đúng vậy, Phì ca của các bạn đang ngủ rồi.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Khu bình luận cười vang, nhanh chóng hò hét Tạ Thần 666, và cũng là màn khen ngợi cho hai thanh niên dám cười cợt nam thần KPL.
Tống Ý nghiêm túc thề thốt: “Ai tới gần anh ấy, tôi sẽ g·i·ế·t người đó.”
Cửu Thiên vẫn chưa bỏ cuộc: “Cô là sát thủ, làm sao bảo vệ được Lỗ Ban chân ngắn đó?”
Phì ca còn muốn mười cân thịt: “Haha.”
Mặt Tạ Tinh Thùy bỗng chốc đen lại: Mẹ nó, để nhiều người như vậy nghe thấy.
Cô chạy nhanh đi thay một bộ đồ mát mẻ, cả người thoải mái sạch sẽ xuống lầu, làm cho Tạ Tinh Thuỳ đang “nghiêm túc” chơi game run lên.
Đáng tiếc các bình luận không thể khen được câu nào, nếu không Tạ Tinh Thuỳ sẽ bay vào khen lỗi sai này mười ngàn lần.
Trước đó Tạ Tinh Thuỳ lỡ lời cũng không ai chú ý đến.
Ép buộc?
Tống Ý nhiệt tình mời: “Hết ván này, ba chúng ta cùng nhau chơi tiếp đi!”
Đúng thật là một thiên sứ nhỏ xinh đẹp đáng yêu ngọt ngào, tim Tạ Thần của chúng ta bị tan chảy mất rồi!
Phì ca đáng thương nhìn anh, miệng mấp máy gì đó nhưng lại không dám phát ra âm thanh.
Ở đội hình này, Nakoruru cũng được xem là trung tâm, nếu đã là lấy đi rừng làm trung tâm, người nào chơi support chắc chắn sẽ chọn hỗ trợ cho cô.
Tống Ý: “!”
Trong nháy mắt, các fan thức cùng Phì ca nhắn đến nổ khu bình luận.
“Tạ Thần tàn nhẫn quá đi mất, tôi đầu hàng, tài khoản của bản thân anh cũng không tha.” Hai người tổ đội, nắm tay nhau cùng nhau rớt hạng.
Tạ Tinh Thùy giả bộ cầm điện thoại từ chối: “Tôi vừa vào một ván, đợi đánh xong trận này đã.”
Nếu như bị Tống Ý phát hiện, thì tâm tư của Tạ Thần sẽ như lòng dạ Tư Mã Chiêu, người người đều rõ*.
Tống Ý chợt nhớ lại, cô hỏi: “Đúng rồi, giờ livestream của anh có đủ dùng không?”
Nhưng xạ thủ đối diện lại muốn lấy bằng được mạng của Lỗ Ban, ban đầu Marco Polo bị đánh cho hoảng loạn, không dám chạy lên phía trước, ai ngờ Trương Phi chạy mất, bỏ lại Lỗ Ban để chạy.
“Mất điểm? Không thể nào, không nhìn xem tôi tổ đội cùng với ai sao.”
Có thể đẩy người đi, có thể trở thành một cái khiên, nói đúng ra là trở thành một bức tường, muốn vòng qua Trương Phi để g·i·ế·t Lỗ Ban? Khó còn hơn lên trời nữa.
Vừa thấy……
Tạ Tinh Thùy cướp lấy điện thoại của anh ta, tiếp tục la mắng: “Cậu thức suốt một đêm qua, giờ cậu muốn thức thêm mười tiếng nữa phải không?”
Ván thứ hai, Tạ Thần hãnh diện lấy ra một Lỗ Ban nhỏ bé.
“Cũng có thể là một em gái không biết điều.”
“Ai tới gần anh ấy, tôi sẽ g·i·ế·t người đó! Mấy bạn đối diện ơi, ăn cẩu lương no chưa?”
Lúc này Tống Ý đang chơi Nakoruru, giờ Cửu Thiên lại gọi cô.
[*: Đại bàng hộ mệnh của Nakoruru]
Tạ Tinh Thùy ném điện thoại xuống ghế, điều chỉnh biểu cảm trên mặt lại một chút, làm cho mình thật đứng đắn: “Tới ngay đây.”
Nếu nói theo kiểu Đào Đào thì sẽ là: “Chơi game xuất sắc thì không nói làm gì, tự dưng lại đẹp trai như vậy, không ăn hai anh thì ăn ai chứ?”
Tống Ý nhanh chóng trả lời lại: “Cửu Thần! Tôi là Thiên Vũ đây!”
Tạ Tinh Thùy: “!”
Ván thứ nhất, Tạ Thần khiến cho các fan hiểu ra thế nào là Gia Cát Lượng tự tìm đường c·h·ế·t.
Cô ngại hỏi trực tiếp với Tạ Tinh Thuỳ, vì thế lén lấy điện thoại của anh tìm.
“Quan trọng là sự ăn ý, các bạn có thấy không, anh ta cố ý đi đến khu rừng, vừa gãi đúng chỗ ngứa mà vừa mở rộng tầm nhìn để Lỗ Ban bắn pháo tầm xa, cướp chút máu tàn cuối cùng của đối phương.”
Cả người Tạ Tinh Thùy đều là lửa giận, hơn nữa vì không giỏi chơi mid nên đã một tay dâng hai cái đầu, các đồng đội bắt đầu chế giễu anh: “Chắc là em trai Mai Shiranui không biết chơi game rồi đây!”
Cửu Thiên chiêu dụ: “Nakoruru lại đây, tôi dẫn cô đi.”
Nhóm bình luận hô to: “666! Cẩu lương này quá ngon!”
Bởi vì trò chơi đã đi đến những phút cuối nên vàng của Nakoruru rất cao, đúng thật là gặp thần g·i·ế·t thần gặp phật g·i·ế·t phật.
Nhưng rất nhanh khu bình luận lại tiếp tục nổ mạnh.
Nhưng mà Tạ Tinh Thùy rất ít khi livestream, gần đây anh rất bận, hơn nữa nền tảng cũng không dám ép buộc anh.
“Có phải vừa chạy bộ về không? Giọng nói này, tôi……ừm……chân tay đông cứng hết rồi!”
Tống Ý xúc động vì cô nghĩ Tạ Tinh Thuỳ thật sự là đội trưởng tốt nhất của Trung Quốc, rất chu đáo đề nghị: “Tôi đi hâm nóng thức ăn lại, lát nữa sẽ gọi anh.”
Ừm……
Tôi lấy điện thoại của anh chơi cho tiện.”
Ăn xong bữa sáng, Tạ Tinh Thùy trịnh trọng nói: “Cô đi nghỉ ngơi đi, tôi đi bù giờ livestream tiếp.”
Có một cái fanfic rất thú vị, Tống Ý lặng lẽ đọc hết, nhịn không được nghĩ thầm, ôi……dáng người của Tạ Thần tốt đến vậy sao?
Ngủ một giấc tỉnh dậy, giờ livestream thì đủ rồi, nhưng ngôi vương lại biến mất.” Thua đến nỗi muốn rớt hết hạng.
Nhưng hiện tại trận này đã đến giai đoạn cuối cùng, sáu trang bị cuối cùng cũng đã tập hợp đầy đủ, đã không còn ai có thể cản lại Lỗ Ban Thất Hiệu của Tạ Tinh Thuỳ nữa rồi.
Kết quả……
“Aaa, thánh cuồng vợ đã online rồi!”
Càng về sau, Lỗ Ban ngày càng mạnh hơn.
Phì ca: “!!!”
Tạ Tinh Thùy điềm tĩnh đáp lại: “Được.” Đó đều là giả bộ thôi, thật ra trong lòng anh sớm đã nở hoa.
Vốn dĩ lão Trương Phi che chở Lỗ Ban như che chở người nhà của mình, vậy mà giờ lại không chút nể nang gì bỏ đi, gọi tên cũng không quay đầu lại, cứ thế chạy đi mất, cứ như đang trốn gì đó.
Trong phút chốc, Tạ Thần muốn g·i·ế·t “vợ” treo trước cổng thành ngay lập tức!
Tạ tổng: Vậy kí với chỗ khác thôi, có gì phải băn khoăn.
Tống Ý nói nguyên nhân mở livestream: “Tạ Thần đang tự mình bù giờ livestream cho Phì ca đó, vừa hay tôi giúp anh ấy bù một chút.”
Muốn g·i·ế·t Lỗ Ban? Ăn trước một chưởng của Mamaha* đã!
Marco Polo sợ bị lừa, vẫn chưa dám chạy đến.
Cơ hội đến rồi, thấy Lỗ Ban quay đầu chạy, trong một giây Marco Polo chạy theo thi triển kĩ năng thứ hai, g**t ch*t Lỗ Ban ngay dưới họng s·ú·n·g của mình!
“Chơi ADC? Mid Gia Cát Lượng của tôi không soái à? ”
Vì đền bù cho “sự cố livestream” hôm nay, Tạ Thần đã phải trả một cái giá cực đắt.
“Xem cái gì đó?” Giọng nam trầm thấp vang bên tai.
Cửu Thần thật sự trở thành Ông hoàng drama của KPL, drama này bay đến…… không hiểu sao lại cảm thấy thương xót.
Tạ Tinh Thùy ngẩn ra.
“Thật sự là Cửu Thần!” Cô thốt lên chắc nịch.
Thường thì lúc này Tống Ý sẽ lên lầu đọc sách, nhưng hôm nay cô vô cùng cảm động trước hành động tốt bụng, vĩ đại của đội trưởng Tạ Tinh Thuỳ nên quyết định ngồi lại: “Tôi đấu hạng cùng anh được không?”
Bản thân cô xem vô số trận thi đấu, video quay lại cũng xem qua bao nhiêu lần, không khác gì một fan cuồng, cái này Tống Ý hiểu rất rõ.
Phì ca vẫn chưa hiểu kịch bản cho lắm, tủi thân trả lời lại: “Vậy không phải sẽ thiếu nhiều giờ lắm sao?”
Các bình luận không hẹn đều cùng nhau cười hahaha, còn có người sửa lại lầu trên: “Bạn nói vậy là sai rồi, phải là cặp chồng chồng mới đúng!”
Tạm dừng vài giây, Tạ Tinh Thuỳ tiếp tục quát anh ta: “Cho nên tôi mới kêu cậu đi lên lầu! Nghe có hiểu không?”
Giọng điệu này có cần phải đắc ý vậy không!
Tạ Thần: “Đủ……”
Không hề có bóng dáng của hai chữ Cửu Thiên, nhưng mà…… Nếu cô nhớ không nhầm thì Cửu Thần họ Vương?
Tống Ý vốn mang tâm lí kẻ xem trộm, lập tức bị dọa sợ, tay cô run lên, điện thoại từ trong tay rơi xuống, màn hình sáng rực..
Rất nhiều fangirl nghe Tạ Tinh Thuỳ đang tự mình bù giờ livestream cho Phì ca nên liên tục chạy vào livestream của Phì ca.
Đúng là đội trưởng tốt bụng mà xưa nay chưa từng có nha! Thiên Thần của chúng ta vô cùng cảm động: “Nếu Phì ca đã ngủ rồi, vậy bữa sáng kia chúng ta cùng nhau ăn đi?”
SY** – Tống Ý. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cửu Thiên bật voice chat, giọng nói lười biếng vang lên: “Tôi cũng là vì đội trưởng nhà cô thôi, cậu ấy đã biết tôi chơi cùng, tôi sợ cậu ấy dâng tháp lên cho địch.”
Khu bình luận lại tiếp tục rên la: “Đau lòng hộ Phì của tôi.
Tống Ý dừng lại suy nghĩ, cuối cùng đã hiểu được vấn đề: “Anh đang giúp anh ấy bù giờ livestream sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tống Ý hỏi anh: “Có thể đưa tôi mật mã tài khoản không?”
Tạ Tinh Thùy: “……” Nếu không phải đang livestream, anh nhất định sẽ đến thăm hỏi mười tám đời tổ tiên của Cửu Thiên.
Vốn tưởng rằng trận này họ lại phải quỳ lạy đối phương, ai ngờ lão Trương Phi của họ lại cực kỳ ổn, ổn đến nỗi không chê chỗ nào được!
Phì ca vui vẻ ôm bụng đói chạy lên lầu.
Bởi vì chuyện của hôm nay, Tống Ý rất tò mò về chuyện đã xảy ra giữa Cửu Thiên và Tạ Tinh Thuỳ.
Sáng tinh mơ rời giường chỉ vì muốn ăn bữa sáng tình yêu với Tống Ý, cuối cùng giờ phải livestream bù cho tên gầy c·h·ế·t người này, con người khốn nạn như vậy xứng đáng bị trừ hết tiền lương!
Người khác nhìn dãy số này thì không thấy có gì đặc biệt, nhưng chắc chắn Tống Ý liếc một cái cũng biết nó có ý nghĩa gì.
Tạ Tinh Thùy buồn bã nói: “Thật ra tôi là anh trai của Mai Shiranui, đang làm bài giúp nó.”
Nhưng Trương Phi vội vội vàng vàng chạy đi, nháy mắt đã xuất hiện ở đường giữa……
Tạ Tinh Thùy trừng mắt nhìn anh ta một cái, nếu ánh mắt này có thể biến thành lưỡi dao thì Phì ca đã sớm c·h·ế·t mất xác.
Tạ Tinh Thùy đáp lại các bình luận.
Điều đáng sợ chính là, Tống Ý thật sự nói được làm được, cô bắt đầu phong toả đường dưới, Lỗ Ban đi đến chỗ nào, Nakoruru theo đến đó.
Ông hoàng drama của KPL: “Vậy Lỗ Ban này là lão Tạ?”
Có mì cái con khỉ! Đều là lừa gạt người khác, “gay” cũng là lừa người!
“Aaa! Đúng là không uổng một đêm thức trắng, tô cơm c·h·ó này tôi chấp nhận ăn hết!”
“Phì Phì mau đi ngủ đi, tôi muốn xem Tạ Thần livestream quá đi!”
“Ơ……Tạ……” Cô vừa định kêu Tạ Thần, Tạ Tinh Thuỳ nhìn cô một cái, cô nhanh chóng sửa lại: “Tạ ca, buổi sáng tốt lành.”
Đương nhiên người xem đều không biết thực hư, bọn họ còn phấn khích cực kì, chỉ với một cuộc đối thoại vài phút vừa rồi, họ đã nghĩ ra một cuốn tiểu thuyết ngọt sủng mới.
Tạ Tinh Thùy lắc đầu: “Không cần, tôi chọn Lỗ Ban, rất ổn rồi.”
Tạ Tinh Thùy trả lời: “Đúng thế.”
Tống Ý nghĩ lại: “Cũng không cần thiết lắm.
“6666, lấy Nakoruru làm support, chỉ Thiên Vũ mới có thể! Cô gái nhà tôi quả thật là support số một KPL, danh bất hư truyền!”
Tuy rằng Tạ Tinh Thùy là ông chủ của câu lạc bộ, nhưng dù sao anh cũng là tuyển thủ của YD, là tuyển thủ ngôi sao, hơn phân nửa số nền tảng livestream kí hợp đồng với YD là nhìn trúng nhân khí* vô song không suy giảm ấy của anh.
Các fans hét chói tai: “Aaa, hãy cổ vũ cho Thiên Vũ tiểu tỷ tỷ của tôi nha! Đừng quên like đó!”
Đi vào nhà ăn, bây giờ Tạ Thần mới cảm thấy ngày lành vừa bắt đầu.
Tạ Tinh Thùy lạnh lùng lên tiếng: “Còn không lên lầu đi? Mì trong phòng cậu trương lên hết thì nghỉ ăn.”
Mắt Tống Ý sáng lên, trong giọng nói cũng tràn ngập sự phấn khích: “Chúng ta được ghép đội với Cửu Thần sao?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Tống Ý ngẩn người: “Sao lại như vậy được?”
Tống Ý năn nỉ: “Anh cũng nói là chơi một mình rất nhàm chán, vừa hay chúng ta có thể cùng nhau luyện tập thêm.”
“Cái này phải gọi là gì nhỉ? Vợ chồng đồng lòng rớt hạng có đúng không?”
Giọng nói ngọt ngào kèm hơi thở gấp gáp này vừa phát ra, Tạ Tinh Thuỳ cảm thấy giống như mình đã sống lại, mọi vấn đề đang xảy ra đều không phải chuyện lớn.
Tạ Tinh Thùy: “……”
Cuối cùng Phì ca cũng đuổi kịp tiết tấu hiện tại, “thẹn thùng” nói: “Lão đại, anh thật là tốt~~”
[*: độ nổi tiếng, độ phổ biến]
Tống Ý kiên quyết: “Tôi phải bảo vệ Lỗ Ban Thất Hiệu.” Đội trưởng đương nhiên là quan trọng hơn!
Cô vừa thốt ra câu này, khu bình luận và trái tim nhỏ của Tạ Tinh Thuỳ cùng nhau nổ mạnh.
Cũng đúng thôi, Tạ Thần và An Thần chẳng khác gì hotgirl cao cấp của KPL, một người là có hậu cung 3000 mỹ nhân, người kia thì có hậu cung 3000 mỹ nam, đều là một lời khó nói hết……
[**: Pinyin tên Tống Ý là Song Yi]
Trong trò chơi, Ông hoàng drama của KPL đã gửi đi một tin nhắn: “Lão Tạ rất được nha, người chơi Nakoruru cũng không tồi đâu.”
Tạ Tinh Thùy thật sự không dám đưa mật khẩu của mình cho cô, bởi vì mật mã của anh là SY20011026.
“Lầu trên được đấy, cho bạn cây bút nè, cốt truyện phía sau bạn viết tiếp đi!”
“Ôi mẹ ơi, Phì ca, anh thật sự là bảo bối của Tạ Thần đó! Công việc cũng giúp anh làm hết!”
Sở dĩ ít xuất hiện ở các trận cấp cao hơn và sàn đấu chuyên nghiệp, chỉ vì một lý do duy nhất, chính là chân anh ta quá ngắn, không có kỹ năng để di chuyển, nhất định sẽ dễ c·h·ế·t, hoàn toàn không trụ nổi đến giai đoạn cuối của trận đấu.
Nghe thấy như vậy nên Tống Ý chọn Nakoruru (chú ý: đội hình lấy người đi rừng làm trung tâm).
Một ván vừa kết thúc, cũng vừa đúng lúc Tống Ý chạy bộ về.
Lỗ Ban chân ngắn da giòn dễ bị đánh? Nhưng vấn đề là, muốn động được anh phải qua được ải của Trương Phi đã.
Ông hoàng drama của KPL: “……”
“Tạ Thần Tạ Thần, mấy lời hồi nãy là thật sao? Rụng trứng mất thôi!”
Tất nhiên ba người không thể chơi cùng nhau nữa, Tống Ý và Tạ Tinh Thuỳ tổ đội đến giữa trưa, thấy sắp tới giờ ăn trưa, hai người mới dừng lại.
Cô mang theo hai phần thức ăn sáng, vốn định gọi Phì ca đến ăn, ai ngờ người ngồi trên sô pha lại là một người khác.
Tạ Tinh Thùy nói: “Cút đi lên lầu ngủ! Số còn lại tôi bù cho cậu.”
Bọn họ chỉ nghe câu “Tống Tống……” ở xa xa, khúc sau đã bị Phì ca kịp thời chen ngang, cho nên không ai nghe rõ.
Tim Tạ Tinh Thùy bắt đầu đánh trống thổi kèn, không ngờ sai lầm của mình có thể vô tình tạo một ấn tượng tốt với Tống Ý, bản án tử hình của Phì ca có thể tạm hoãn lại một chút.
Tống Ý hỏi Tạ Tinh Thùy: “Tôi chọn support nha?”
“Đúng đúng đúng, thao tác này không phải do ăn hên đâu, Trương Phi này độc ác thật đấy.”
Tống Ý dùng điện thoại của Tạ Tinh Thùy, hai người họ đồng thời mở livestream.
Tạ Tinh Thùy nói: “Lên lầu ngủ rồi.”
Đến khi Lỗ Ban một lần g**t ch*t hai người, sự chú ý của cô mới bắt đầu dời đến chỗ đó.
Chỉ một lát sau, Tống Ý gọi anh: “Có thể ăn được rồi.”
Sát thủ Tống Ý không thể cứu được Tạ Thần tự đi tìm c·h·ế·t nhà mình, vì thế cả hai người đều chịu thua.
Dì Lưu hắt xì một cái, mới sáng tinh mơ mà ai cứ nhắc bà mãi thế?
Tống Ý đem bánh bao và cháo vào phòng ăn, Tạ Tinh Thuỳ cũng tạm thời tắt livestream.
Tống Ý không hề nghi ngờ anh, đồng ý rồi đi lên lầu: “Cũng được.”
Tống Ý do dự, một bên là thần tượng đang dùng anh hùng Trương Phi, nếu đi cùng chắc chắn sẽ thu hoạch được rất nhiều; bên kia lại là đội trưởng năm tốt của nhà mình, sáng sớm tinh mơ đã giúp đội viên bù giờ livestream……
Livestream của Tạ Thần fans nhiều vô số kể, anh vừa online, các fanboy, fangirl tràn vào ngay, bắt đầu điên cuồng thổ lộ.
“Vậy làm phiền cô rồi.” Tạ Tinh Thùy tỏ ra khách khí.
“Trời ơi, giọng Thiên Vũ tiểu tỷ tỷ hay quá!”
Thật ra Lỗ Ban cũng không yếu, ngược lại, anh ta là một xạ thủ mạnh.
Tống Ý nhìn ID của Trương Phi —— Ông hoàng drama của KPL
Dãy số phía sau là ngày tháng năm sinh của Tống Ý.
Mới đầu Tống Ý vẫn chưa chú ý tới, bởi vì Nakoruru của cô luôn ở đường trên để giúp đấu sĩ chống lại sự đàn áp của đối thủ, cho nên cô không để ý đến động tĩnh ở đường dưới.
Skill 2 của người khác là đột phá hoặc để chạy thoát thân, nhưng skill 2 của anh lại là kỹ năng ăn chuyên nghiệp, nhảy qua vô cùng đẹp trai, đến khi nhảy về thì chỉ còn một chút máu sót lại, đây chính là thao tác mà người bình thường muốn học cũng không học được.
Tống Ý mồ hôi đầy người: “Tôi phải đi thay đồ đây, anh ăn trước đi.”
Lúc này chỉ vừa mới bắt đầu, bọn họ đã hiểu được thế nào là đánh c·h·ế·t cũng không thể lại gần trêu chọc Trương Phi thô bạo này.
Ông hoàng drama của thể thao điện tử: “Tạm biệt.”
Khu bình luận bắt đầu phát hiện: “Trương Phi này lợi hại thật đó…… Bảo hộ Lỗ Ban bé nhỏ giống như bảo hộ con trai vậy.”
Đây cũng không phải là chuyện xấu gì.
Tống Ý: “Nếu không đủ thì để tôi chơi tài khoản của anh cho!”
Cho nên giờ livestream của anh không bị quá hạn chế, nó dần giống như livestream để giải trí, làm cho mọi người vui vẻ hơn thôi.
Căn cứ YD là của nhà họ Tạ, phòng bếp này chỉ có thể thuộc về Tạ phu nhân.
Tháng này Tống Ý vừa mới chuyển đến YD, vì vậy cô chưa ký hợp đồng với nền tảng nên không bị giới hạn giờ livestream, vấn đề này cô cũng không cần lo lắng.
Biểu cảm trên mặt của Phì ca cực kỳ phong phú, nhưng mà vẫn không dám nói câu nào cả, anh ta sợ càng nói càng sai.
Tống Ý hỏi: “Sao Phì ca biến mất rồi?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.