Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 1 : Cấm Đảo - Lưu Gia - Phá Thiên Đảo

Chương 1 : Cấm Đảo - Lưu Gia - Phá Thiên Đảo


Chương 1 : Cấm Đảo - Lưu Gia - Phá Thiên Đảo

Cửu Kiếp này của Hắn được sinh ra trong gia tộc tu chân hùng mạnh nhưng còn chưa tận hưởng chút phú quý nào thì lại b·ị b·ắt cóc bỏ giữa biển khơi khi trong ngày mừng đầy tháng tuổi .

Bị bỏ trong một cái giỏ trên một con thuyền nhỏ không biết sẽ trôi dạt về đâu .

Gần một tháng sau vẫn lênh đênh trên biển chưa gặp được ai chưa có dấu hiệu dừng lại . Nếu hắn không biết khẩu quyết tu tiên từ những kiếp trước thì hắn hẳn đ·ã c·hết từ lâu .

Một ngày Hắn bị một con Hải Âu biển cắp đi hắn thầm rủa kiếp này chẳng nhẽ lại c·h·ế·t yểm . Mặc dù các kiếp trước đều sẽ c·h·ế·t hắn vốn đã quen nhưng ít nhất là còn được trải nghiệm nhân sinh .

Bát Kiếp của hắn là Hoa Hoa công tử thân ngự vạn nữ tai tiếng ngập trời . Kiếp này liền gặp báo ứng sao haha . Hắn chỉ biết thở dài trong lòng cười khổ không biết làm sao Hiền Thánh Sát Vương Đan Vương Khí Thánh Hoa Vương một thời không ngờ có khả năng c·h·ế·t vì đói .

Nhưng rõ ràng vùng này cũng không thể phi hành thú cũng không thể bay . Con chim Hải Âu này không ngờ lại có thể mà còn có vẻ không bị lạc hướng hắn giật mình nhìn lên để quan sát kỹ hơn .

Nhưng cho dùng các kiếp trước hắn cũng từng tới đây nhưng không đi quá 100 km từ đất liền nếu không rất khó trở về .

Nghe nói từng có Tu sĩ tu vi thông thiên sắp độ kiếp phi thăng đi vào vùng biển này . Nhưng hắn mất hơn trăm năm mới có thể về đất liền, mặc dùng hắn chỉ loanh quanh vài trăm dặm dưới Hải Vực tìm thuỷ khoáng .

Hắn truyền lời rằng dù đứng cách lục địa chỉ năm trăm km thần thức có thể thấy người trên bờ đang làm gì .

Nhưng hắn vẫn k thể vào tới bờ biển này nhìn thì tĩnh lặng nhưng chỉ cần di chuyển không gian cũng sẽ di chuyển theo .

Sẽ biến thành mê cung rất khó có thể phán đoán hướng đi chính xác . 300 km quanh bờ là khu vực an toàn duy nhất để không bị lạc vào dòng chảy vô định này .

Nhưng giờ hắn là một đứa trẻ vừa đầy tháng dù có ký ức của mấy kiếp trước thì cũng khó có thể phát hiện ra điều gì . Chim bay không biết mệt như hắn hái hoa kiếp trước ba tháng sau hắn đã vô cùng mệt mỏi .

Mặc dùng hắn cố gắng hấp thu linh khí nhưng nơi này linh khí quá loãng rồi tư chất và huyết mạch của thể xác này cũng không phải quá tốt hắn cảm thấy sự hỗn huyết của hắn loạn đến cực điểm .

Hắn dùng trọn vẹn gần 4 tháng 1 tháng trên biển 3 tháng trên trời mới lên tầng 1 tụ khí . Trong khi đó pháp quyết của Hắn dùng để hấp thu linh khí tuy không phải là thông thiên nhưng cũng là cực phẩm cổ kim hiếm có do hắn tập hợp rất nhiều pháp quyết các kiếp thể ngộ ra .

Cơ thể hắn càng ngày càng thiếu dinh dưỡng giờ chỉ còn là nguyên da bọc xương . Nếu hắn không vận chuyển linh khí trong cơ thể rồi uẩn dưỡng từ cốt đến tuỷ thì hẳn đã thối nát từ lâu .

Sau một tháng với thần thức cường đại tuy không bằng 1 phần nhỏ trạng thái mạnh nhất sau 8 kiếp hắn cũng phát hiện ra được một điểm đen cuối chân trời .

Dù với thần thức cường đại như thế nhưng hắn chỉ nhân ra đó là một điểm đen . Hẳn là một hòn đào nhưng cơ hội có người sống gần như bằng không vì đây vẫn còn là Tĩnh Hải.

Lại thêm một tháng cuối cùng hòn đảo đã hiện ra trước mắt nếu ở Hải ngoại thì đây hẳn là một đại đảo . Diện tích rất lớn nhưng hẳn là đảo hoang chưa bị khai phá đi . Thế giới này hẳn không có mấy người có thể tới hòn đảo này .

Âu nhi về rồi - một giọng nói trong trẻo nhẹ nhàng vang lên .

Hắn giật mình phát hiện ra phía dưới có 5 bóng người đang đứng . Đúng hơn là đang tắm vì họ đang không mảnh vải che thân té nước đùa nhau . Tại sao thần thức của hắn quét qua hòn đảo này lại không thấy họ nhỉ ?

Đây chẳng nhẽ là Tiên Đảo trong sách cổ dưới kia là Tiên nữ sao . Hắn vừa nghĩ trong lòng vừa chảy máu mũi toàn là tuyệt đại giai nhân đó nha .....

Sống lại - Lưu gia - Phá Thiên Đảo

Sáu tháng trước

-Lưu Gia - Phá Thiên Đảo - Thất Thập Nhị Đảo Thiên Đảo một trong .

-Lão gia Lục phu nhân sinh rồi là một bé trai vô cùng kháu khỉnh chúc mừng Lão gia - Bà đỡ vừa ra khỏi cửa đã vội lớn tiếng chúc mừng .

-Thật là con trai Lưu Chính Đại ta cuối cùng cũng có con trai rồi . Nhưng tại sao chúng ta không nghe thấy tiếng trẻ con khóc .

-Cái này ta cũng không rõ đứa bé rất kháu khỉnh nha nhưng một mực không khóc đánh vài cái vào mông xong cũng không thấy khóc .

-Nhưng đứa trẻ vẫn khoẻ mạnh chẳng phải tốt rồi sao Lão gia - bà đỡ tuy lấy làm lạ nhưng mẹ tròn con vuông còn quan tâm đứa bé có khóc hay không làm gì .

-Đúng đúng thông báo toàn phủ tối nay mở tiệc Lưu Chính Đại ta cuối cùng cũng có con trai rồi . Ai dám cười ta không sinh được con trai ta đánh gãy chân kẻ đó - Lưu lão gia cười lớn quá to những người ở rìa đảo cũng nghe thấy loáng thoáng hắn có 8 bà vợ nhưng chưa ai sinh cho hắn một đứa con trai .

Từ người vợ đầu hết mực thương yêu sinh cho hắn 3 cô con gái 7 bà vợ sau cũng lần lượt sinh mỗi người không một thì hai nhưng cũng toàn tiểu thư .

Kẻ này là gia chủ Lưu gia đệ nhất thế gia Phá Thiên Đảo nhưng hắn không sinh được con trai . Chuyện này đã thành chuyện cười cho cả đảo mấy năm nay thậm chí 72 Thiên Đảo còn có truyền ngôn về việc này .

Lúc này trong phòng của Lục phu nhân đứa trẻ vừa mới ra đời đang được cuốn tã đặt bên cạnh giường xung quanh có hai ba nha hoàn đang chăm sóc cả hai mẹ con vô cùng cẩn thận . Nhưng đâu ai biết trong đầu đứa trẻ đang gào thét .

“Cái tông môn nhà nó Ta lại c·h·ế·t rồi sao tại sao lần nào cũng c·h·ế·t nhảm như vậy . Ta còn chưa tận hứng chơi ta còn hẹn với Tiểu Uyển cùng Tiểu Thanh đêm nay cùng thưởng nguyệt dưới trăng ba người cùng vui vẻ cơ mà “.

C·h·ế·t vì tỉ thí với tình địch nếu vậy do hắn không bằng người chưa đủ cố gắng thì hắn đành chịu . C·h·ế·t vì bị sao chồi đâm hắn chịu .

Hai lần c·h·ế·t vì bị sét đánh c·h·ế·t hắn chịu . C·h·ế·t vì dùng nhầm thuốc do chính hắn tạo ra hắn chịu ... nhưng lần này cũng quá vô lý đi .

Lần này hắn c·h·ế·t vì bị người tình g·i·ế·t nàng nói “Ta muốn ở bên Chàng đời đời suốt kiếp nhưng Ta không giữ được Chàng cho riêng ta sống không thể độc chiếm chàng vậy cùng c·h·ế·t để Ta có thể độc chiếm ở bên Chàng ” . Cứ như vậy hắn bị tình nhân hạ độc c·h·ế·t .

Thật ra bản thân Hắn cũng quen với việc cam chịu c·h·ế·t một cách bất thường tới vô lý bất hợp lý . Nên hắn cũng nhanh chấp nhân sự thật vừa nãy người “Cha tiện nghi” của hắn có vào trong này .

Nựng hắn vài cái làm hắn rất khó chịu tuổi bát kiếp cộng lại hắn có thể bằng cả tổ tông của người “Cha” này cộng lại ý chứ .

Còn một việc vô cùng thú vị ngay đêm đầu tiên sinh ra hắn còn thấy tình nhân của Mẹ hắn tới chơi . Hoá ra đây mới là Cha đẻ của hắn Lưu lão gia a Lưu lão gia quả là đáng thương mà .

Vừa ra đời ngày đầu tiên đã có hẳn hai người Cha Mẹ hắn cũng thật là tuyệt . Đến gia sản địa vị cái ghế gia chủ cũng tính toán hết cho hắn .

Chưa kể người Cha đẻ kia của hắn cũng không thiếu tiền . Kiếp này hẳn là thoải mái rồi đây Hắn nằm nghe kế hoạch của Cha Mẹ đẻ thôi cũng thấy hấp dẫn rồi . Cơ mà chỉ là làm khổ Lưu lão gia a mong mỏi như thế cuối cùng thì ...

Một tháng sau hôm nay là ngày hắn đầy tháng lão “Cha tiện nghi” của hắn đang tất bật chuẩn bị lễ đầy tháng cho hắn . Hôm nay hẳn là một ngày náo nhiệt nhưng vẫn không náo nhiệt bằng trong phòng lúc này .

-Tiện nhân ngươi dám câu dẫn chồng ta đứa trẻ kia chắc cũng là tặc chủng của ngươi với hắn chứ gì - một phu nhân đúng hơn là mỹ nữ đang đứng giữa phòng liếc nhìn Mẹ hắn mà gằn từng chữ .

“Quan tiểu thư đúng hơn nên gọi là Quan phu nhân mới đúng ngươi đừng có ngậm máu phun người ngươi có chứng cứ gì mà nói như vậy “

Lục phu nhân lúc này không còn vẻ tiều tuỵ như sau khi sinh hắn 1 tháng trước khí sắc đã hồi phục từ lâu là một mỹ nhân đích thực hơn hẳn vị Quan phu nhân kia một bậc .

-Ta biết ngươi và Thiết Quân có ý đồ gì ta cũng sẽ không vạch trần việc này có lợi cho Sở gia Quan gia và Thiết Quân . Nhưng ngươi nên biết rõ thân phận của ngươi dù chuyện này có thành ngươi muốn vào Sở gia cũng phải được ta đồng ý . Còn tặc chủng kia cũng đừng hòng đụng vào gia sản của Sở gia - vị phu nhân họ Quan kia tuy có vẻ rất tức giận nhưng lại không hề to tiếng để bị lộ việc mà chỉ nói tương đối đủ cho Mẹ hắn nghe tiếng .

-Quan phu nhân ngươi nên làm tốt việc của ngươi là được rồi . Ta cùng Thiết Quân cũng không có gì, đừng dội nước bẩn lên ta cùng hài nhi như vậy . Hơn nữa nơi này là Lưu phủ hôm nay ngươi tới làm khách ta đáng ra nên đón tiếp . Nhưng trong người không được thoải mái vẫn nên để Nhị tỉ cùng Tam tỉ đón tiếp ngươi đi - Lục phu nhân mặt không đổi sắc còn cười nhẹ tiễn vị phu nhân kia ra ngoài .

Trở lại giường Mẹ hắn vuốt ve khuôn mặt hắn rồi thở dài lẩm bẩm “Con à Mẹ cũng không còn lựa chọn nào khác . Muốn báo được thù Lưu gia cũng chỉ có mượn sức Sở gia . Cha con c·h·ế·t là do Lưu gia một tay bày ra ta muốn diệt cả Lưu gia bồi táng cho hắn” .

Lại một tin động trời Hắn lại có thêm một người cha mặc dù hắn đã biết mỗi khi Lưu Chính Đại qua đêm ở phòng Mẹ hắn thì đều lâm vào huyễn trận .

Sau khi tỉnh dậy đều dời đi mà không biết gì Hắn từng nhìn thấy trận bàn kia . Là một trận bàn khá cao minh với tu vi bán bộ Đạo Hư như của Lưu Chính Đại cũng không phát hiện ra được . Trong khi người kích phát Mẹ hắn chỉ là Hoá Anh còn đang bị trọng thương .

Cảmh giới nơi này chia 9 tầng mỗi tầng chia sơ - trung - hậu - viên mãn . Cấp bậc cơ bản là Tụ Khí - Trúc Cơ - Kết Đan - Hoá Anh - Hoá Thần - Đạo Hư - Độ Kiếp - Đại Thừa - Tán Tiên . Dưới Hoá Thần đều bị gọi là phàm như vậy có thể thấy được trận bàn kia cao thế nào vượt hai tầng cảnh giới mà vẫn phát huy tác dụng suốt mấy năm

Trong khi hắn đang vội tiêu hoá cú quay xe của Mẹ hắn thì bên ngoài bỗng ồn ào . Thật ra phòng cũng có trận pháp cách âm nhưng đánh nhau gây động tĩnh lớn như vậy .

Chưa kể ngồi trong phòng có thể thấy tu sĩ bay đang bay dần lên trời là đủ biết . Tuyệt đối có đại sự .

Mẹ Hắn tất nhiên cũng sẽ đi ra ngó thử xem có chuyện gì ngoài cửa có 2 gã Hoá Thần canh cửa nhưng vẫn hết mực tôn kính khi Mẹ hắn hỏi chuyện .

-Thưa phu nhân có 3 người không biết từ đâu tới vừa vào cửa đã phá tan biển Lưu phủ bên ngoài . Yêu cầu gia chủ đi ra nhận tội hiện tại 3 vị trưởng lão đang giao đấu với họ - vị Hoá Thần này biết rõ hiện tại 2 người trong phòng này địa vị cao tới mức nào .

Hắn chỉ là một tên cung phục trong phủ tuy không phải có một đống nhưng cũng có một đám vài trăm người . Được chọn canh cửa cũng có trăm người thay phiên Hắn cũng không dám bất kính .

-Được rồi các ngươi tiếp tục canh giữ . Ta đi ra ngoài xem một chút là ai dám tới Lưu phủ gây chuyện - Mẹ hắn nghe vậy trong mắt loé lên chút vui mừng nhưng rất nhanh liền biến mất .

Hai tên cung phụng đến đứng còn không dám đứng thẳng nói gì tới chuyện phát hiện ra cái lạ trong mắt Mẹ hắn chứ .

-Phu nhân hay là ngài ở lại phòng cùng thiếu chủ bên ngoài có đánh nhau ta sợ nguy hiểm - tên cung phụng còn lại thấy Mẹ hắn định đi ra liền có ý ngăn cản .

-Các ngươi ở chỗ này bảo vệ Phong Nhi các ngươi là Hoá Thần ta mới Hoá Anh ở lại cũng không có tác dụng gì - Mẹ hắn vẫn nhẹ nhàng trả lời tên cung phụng còn tính nói gì đó tiếp thì bỗng “hừ” một tiếng .

Một bóng đen suất hiện ngay trước tên kia cản hắn lại “lời của Lục phu nhân ngươi còn dám cãi sao từ khi nào cung phụng của Lưu gia có thể cãi lời phu nhân gia chủ vậy”

Giọng nói lạnh băng không chút cảm xúc Mẹ hắn nghe tiếng nói này cũng không nói nhiều chỉ khẽ cúi chào một cái rồi bay về phía trời đang đánh nhau .

Hắn cũng không rõ bên ngoài xảy ra chuyện gì chuyện ngoài cửa Hắn còn có thể nghe thấy . Chứ chuyện đánh nhau trên trời Hắn hoàn toàn bó tay .

Hắn đang suy nghĩ xem sau này nên lấy tên như thế nào tên kiếp trước là không thể dùng. Từ khi biết mình chuyển sinh nhưng không mất ký ức Hắn đã xác định kiếp nào sống kiếp đó . Nên cái tên Hoa Vô Tà kiếp trước cũng nên bỏ đi thôi .

Chương 1 : Cấm Đảo - Lưu Gia - Phá Thiên Đảo