Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 32 : Rời Đảo - Nhập Nhất Châu - Đế Đan Thành .

Chương 32 : Rời Đảo - Nhập Nhất Châu - Đế Đan Thành .


“Sư muội cũng không cần ngạc nhiên như vậy nếu còn nuôi thì tốt . Băng Tâm Tằm luôn chỉ ăn một loại Thiên Dịch Thảo linh dược cấp ba mà sau khi ăn xong nó liền tiết ra một chút nước bám lại trên bề mặt nơi nó đi qua .

Thứ nước đó gọi là Thiên Tằm Dịch ẩn chứ Mộc Linh khí tương đối ôn hoà phù hợp với Tuyết Thiên Liên Hoa trước khi luyện dược dùng loại dịch này bôi đều lên cánh liên hoa là được” Hắn cười đáp loại tri thức này trên cấm đảo không thiếu nhưng lạ một cái là bí kíp trên đảo tương đối ít bíp trí trấn phái của các đại phái .

“Tiểu muội nhớ kỹ” Trúc Linh nghe vậy chậm dãi đáp trong đầu lại đang có chút suy tư . Mà ở bên cạnh Bình Mai lại có chút trợn mắt ngạc nhiên . Tên công tử ca trước mặt nàng này cũng quá tà dị chuyện Băng Tâm Tằm nàng cũng không rõ là cái gì nhưng thấy Trúc Linh có chút hoảng hốt như vậy hẳn là vô cùng trọng đại .

“Sư muội Băng Tâm Tằm là chuyện thế nào “ không kiềm chế được tò mò Bình Mai liền truyền âm hỏi cũng đánh gãy sự suy tư của Trúc Linh .

“Haizz sư tỷ có biết Cung chủ Vạn Băng Cung hiện tại cùng Cung chủ Vạn Hoa cung các tỷ là cùng một sư thừa” Trúc Linh cũng không định giấu mà đáp .

“Tất nhiên là ta biết nếu không hai cung cũng không đi lại gần nhau như thế bao nhiêu năm nay” Bình Mai vội vàng đáp .

“Sư tỷ không biết trong sư thừa của hai vị Cung Chủ có độc môn bíp pháp chính là phải mượn Băng Tâm Tằm mới có thể tu luyện . Nghe nói là một bí pháp về luyện thể gọi là Băng Phách Tâm Tiên Thể . Mà hiện tại cả Vạn Băng Cung chỉ có ba người luyện thành” Trúc Linh bình thản nói .

“Ngoài hai vị Cung chủ còn ai nữa” Bình Mai nhanh miệng hỏi .

“Tất nhiên là sư tổ rồi” Trúc Linh dùng ánh mắt như nhìn người ngốc mà nhìn Bình Mai .

Bình Mai cũng triệt để mộng điều đơn giản như vậy cũng không biết nếu đời tổ sư không luyện thành thì làm sao có thể truyền đạt tới đời sau làm bí pháp độc môn .

Mà đúng lúc này Bí Cảnh cũng kết thúc một luồng sóng không gian na di chợt hiện lên bao quanh ba người . Không ai chống cự chút nào liền trực tiếp được truyền tống ra ngoài .

Đi vào chưa tới trăm người đi ra lại càng thưa thớt chỉ còn một nửa . Mà hắn cùng hai cô nàng thánh nữ rất nhanh liền được vị Hoa tiền bối kia tới tiếp .

Truyền âm vài câu Hoa tiền bối hướng về phía hắn hơi nhìn một chút .

“Rời đảo trước rồi nói” Hắn thấy mấy vị đảo chủ còn đang tìm người vội vàng nói .

Vị Hoa tiền bối kia cũng hiểu ý vội xuất ra một phi thuyền bốn người đi lên sau đó nhanh chóng lướt về phía đảo . Mà trên đường đi hai vị hộ đạo của Bình Mai cũng nhanh chóng nhập thuyền .

Sau khi đổi vị điều khiển thuyền là vị Hậu Kỳ Hoá Thần kia Bình Mai cùng Trúc Linh mới nói lại mọi chuyện cho ba vị Hoá Thần . Đến đoạn đánh g·iết bốn tên kia cũng tương đối qua loa mà nói đều đặt trọng điểm vào Vạn Niên Huyết San Hô .

Đây chính là hợp ý Hắn mà trước đó Hắn cũng nói bóng gió qua về việc này . Nên hai nàng cũng thuận tiện nói qua cho xong .

“Sợ rằng không đơn giản chỉ là mấy người trẻ tuổi náo một hồi đi” Vị hộ đạo họ Phạm nhíu mày nói .

“Trước không nói chuyện này phải rời đảo trước Hải Đại Lương tên kia c·hết chưa hết tội nhưng sợ rằng Hải Đảo chủ sẽ không im lặng bỏ qua như vậy “ Vị hộ đạo họ Phương khoát tay nói đó toàn lực thôi động phi thuyền mà đi .

“Sự tình để lọt động thiên pháp bảo chúng ta còn chưa tính sổ với bọn hắn” Bình Mai hậm hực nói .

Hắn thì triệt để im lặng lúc đi tới bí cảnh thì cần vài giờ nhưng dưới sự thôi động của Hoá Thần Hậu Kỳ chỉ nửa giờ sáu người đã về tới nơi . Không chút dừng lại mà chạy thẳng tới truyền tống môn tất nhiên cả sáu đều đã thay đổi dáng vẻ cùng y phục bên ngoài .

Rất may cho sáu người là truyền tống môn cũng không có gì bất thường mà cả sáu người đều thuận lợi bước vào truyền tống trận . Chỉ là ngay lúc trận pháp sáng lên phía xa xa có một tu sĩ Hoá Thần chạy tới đang nói chuyện với thủ vệ bên ngoài .

Nhưng dù vậy thì lúc này cả sáu người đã thuận lợi đi tới bên kia truyền tống trận . Nơi này là Thiên Hải Liên Thành thành thị duy nhất có truyền tống trận nối liền với Hải Ngoại của Đại Hải .

Mà ngay khi sáu người rời khỏi truyền tống trận ở một bên khác là nơi cửa đến có một nhóm tu sĩ ba người . Chỉ cần có chút kiến thức liền nhận ra ký hiệu trên ngọc bài của bọn họ đều tới từ một trong năm đại tông Hợp Hoan Tông .

Mà bên truyền tống trận đi hộ vệ gác cửa đã đóng lại truyền tống trận vì lý do trận pháp có sai lệch do lần bảo trì trước . Tạm đóng cửa một ngày để sửa chữa .

“Phong tiểu hữu thật sự đa tạ ngươi” Hoa Tiền bối khom người nói .

Mà lúc này sáu người đang ở trong một trang viên nơi này là một nơi sản nghiệp của Vạn Hoa Cung cùng Vạn Băng Cung cộng đồng sử dụng .

“Chỉ là làm theo ước định nếu không có các vị Ta cũng không dễ dàng có được một vị trí đi vào bí cảnh như vậy” Hắn cười đáp .

“Ơn hai lần cứu mang tiểu muội không biết làm sao báo đáp . Mong Phong sư huynh để lại địa chỉ đợi sư phụ hồi phục liền tới nhà cảm tạ.” Trúc Linh mỉm cười nói .

“Hay là lấy thân báo đáp đi” Bình Mai bên cạnh huých tay nhỏ giọng nói . Mặc dù vậy nhưng ở đây ai cũng tu vi không tệ rõ ràng nói nhỏ cùng to đều không khác biệt gì .

Hoa tiền bối nghe vậy thì đen mặt lại Trúc Linh ngược lại mặt liền đỏ hai vị hộ đạo của Bình Mai thì dường như đã quen nên không nói gì chỉ vờ như chưa nghe thấy .

“Có thời gian sẽ tới quý cung làm phiền thôi” Hắn vẫn kiên trì đáp .

“Năm sau là lễ thành nhân của tiểu muội Phong ca ca có thể tới dự không ?” Trúc Linh như nhớ ra điều gì nhanh miệng nói . Sau đó liền lấy ra một cái thiệp mời đưa sang cho Hắn điệu bộ này là không thể từ chối .

Sở Phong cũng không gượng ép mà nhận lấy bên cạnh Bình Mai thấy vậy liền cắn răng nói .

“Ây nha lễ thành nhân của ta liền trước nàng hai tháng phong ca ca huynh nhất định phải tới đó” Bình Mai vừa nửa đùa nửa thật nói sau đó cũng không phải lấy ra thiệp mời mà là đưa luôn cho Hắn một cái ngọc bộ Thân truyền đệ tử của Vạn Hoa Cung cho Hắn .

“Ta không có chuẩn bị thiệp mời đợi tới ngày ta phát tin tức cho ngươi ngươi nhất định phải tới đó” Bình Mai vội chữa cháy .

Hai người hộ đạo thấy vậy nhưng cũng không ngăn cản vị thánh nữ này trong cung hậu trường tương đối vững nàng muốn náo thế nào cũng có người dẹp loạn xuống .

Sau khi khách khí hai ba câu Hắn liền từ biệt rời đi thẳng hướng tây thành đi tới . Hắn đã nhìn qua hành trình muốn tới Phá Thiên Đảo còn cần truyền tống ít nhất mười lần nữa mới tới vậy là đủ biết lục địa nhân tộc lớn tới nhường nào .

Nếu không phải tu vi Hắn không tệ thần thức cũng hơn xa cùng cảnh giới thì chỉ một hai lần truyền tống cự li xa như vậy đã phải dừng lại nghỉ ngơi vài ngày . Mà lúc Hắn vừa rời đi mấy người Trúc Linh cũng vội lên đường về Vạn Băng Cung .

Do sự việc sợ rằng có chút âm mưu nên người hộ đạo của Bình Mai quyết định đi Vạn Băng Cung trước sau đó mới lại trở về Vạn Hoa Cung . Dù sao từ Vạn Băng Cung tới Vạn Hoa Cung có một đường nối thông chỉ cần truyền tống hai lần là tới .

Trên đường đi cả năm người đều không ít khi nhắc tới Sở Phong hắn sau đó còn cố gắng liên tưởng đoán xem hắn là đệ tử của vị nào bên Tiêu Dao Tông .

Cả sáu người đều không biết nơi Hải Vương Đảo đệ nhất đại đảo đảo chủ đang cuồng nộ quát lớn vì con trai trưởng của Hắn không có đi ra khỏi Hải Long Vực bí cảnh . Mà mấy vị Thánh Tử Ma Giáo lẫn vào trong đám người Đại Đảo cũng không thấy đi ra .

Hai vị tới từ Mộ Dung gia cũng không thấy xuất hiện mà mấy người Thiên Kiếm Tông Vạn Thú Tông Nam Cung gia lại toàn thân đi ra không thiếu một người . Chỉ có ba người Vạn Hoa Vạn Băng Cung vừa đi ra còn có một hai người trông thấy . Sau đó liền biến mất .

Bên truyền tống môn trên đảo đều không thấy mấy người đó xuất hiện qua sợ rằng vẫn ở đâu đó trên đảo hoặc đã rời đi . Mà hơn nữa người Hợp Hoan Tông cũng tới hỏi người Đại Đảo Chủ đệ nhất đảo cũng không giấu diếm đem mọi chuyện nói ra .

Mọi mũi tên đều chỉ về phía ba người Vạn Hoa Vạn Băng Cung nhưng cũng vô pháp đối chứng . Mà truyền tống trận sau một ngày đóng lại liền phải mở ra mấy người đại phái lần lượt rời đi . Chuyện này xem như vô giải Thiếu đại đảo chủ Lục Thất Thánh Tử Ma Giáo, Mộ Dung gia hai vị đệ tử Phương Lương đệ tử Hợp Hoan Tông đều biến mất sau một cái bí cảnh không có gì gọi là nguy hiểm .

Bề nổi của sự kiện này các nơi đều không ai nói gì dù sao thiên tài phải còn sống còn phát triển mới khiến người ta quan tâm . Còn nếu đã đi đời nhà ma rồi thì cũng rất nhanh bị quên đi .

Nhưng bề chìm của nó lại khiến mâu thuẫn giữa các nhà nhiều hơn một vết chém . Sau sự kiện này các tông giáo đều có họp bàn lớn nhỏ một hồi rồi mới lắng xuống .

Các ngày rời đi Hải Ngoại đã là ngày thứ mười Hắn sau khi xuyên qua năm cái truyền tống trận cũng đã nghỉ qua một lần . Lần này đúng dịp dừng lại ở một thành quen cũng coi như có chút cố hương Hắn liền dừng lại vừa nghỉ ngơi vừa đi dạo thăm thú một phen .

Thành này có tên Đế Đan Thành là một trong những thành trì lớn nhất của đại lục nhân tộc . Ở phía đông nó cùng với Hải Thiên Liên Thành là hai thành trì lớn nhất xét về cả quy mô lẫn tu sĩ nơi phía đông đại lục này .

Ra khỏi truyền tống trận môn Đế Đan Thành vẫn là Đế Đan Thành nhưng không phải là Đế Đan Thành mà hắn còn nhớ . Bất kể quy mô cũng như tu sĩ nơi này đã khác xa sợ rằng cố nhân cũng chẳng còn ai .

Tuy có chút cảm khái nhưng Sở Phong cũng không nghĩ tới quá lâu sau đó liền rảo bước tiến về nơi có kiến trúc cao nhất cả toà thành Đan Tháp .

Cả toà thành này thành chủ qua mỗi đời kém nhất cũng là Đan Thánh thiên gia . Từ khi toà thành này được lập ra đã trả qua năm đời thành chủ trong đó có hai vị Đan Đế một vị nửa bước Đan Đế hai người Đan Thánh Thiên Giai .

Mà trong kiếp đó của Hắn vị thành chủ kia là vị đệ nhất Đan Đế của toà thành này . Bản thân Hắn năm đó cũng được vị Đệ Nhất Đan Đế đó chỉ bảo không ít .

Trong mấy kiếp sau chỉ có duy nhất một kiếp Hắn đi vào Đế Đan Thành nhưng vừa vào thành một tháng hơi lộ ra chút thiên phú luyện đan liền bị con gái tông chủ Hợp Hoan Tông bắt đi sau đó Hắn liền thảm .

Năm đó cái gì của Hắn cũng tệ chỉ muốn dựa vào tài luyện đan sống tốt một kiếp không ngờ lại bị ả kia để ý . Hắn đôi lúc còn tự hận tại sao bản thân lại không cẩn thận đến như vậy .

Gác lại chuyện quá khứ sang một bên Sở Phong tiến tới bên ngoài Đan Tháp đã thấy người người ra vào vô cùng nhộn nhịp . Dưới chân toà tháp kiến trúc mọc lên san sát cũng cao tới mấy tầng . Tuy nhiên so với Đan Tháp vẫn còn thua xa .

Suốt đoạn đường này Hắn thấy vô số cửa hàng đan dược mà Vạn Bảo Các cũng có một toà trong số đó . Ngoài ta trái phải hai bên còn có hai toà nhà đấu giá vô cùng lớn .

Một toà là Thiên Ngân của Thiên Ngân Thương Hội toàn còn lại là Thập Phương của Thập Phương Thương hội . Hai thương hội này trên lục địa cũng đứng vào hàng đỉnh làm ăn xuyên biên giới Tam Tộc . Không đại thành nào của tam tộc là không có sản nghiệp của họ .

Tốc độ phát triển của Nhân Tộc quả thật khiến hắn cảm khái . Nếu không có nội đấu thì sợ rằng nhân tộc đã sớm thống nhất lục địa này rồi cũng nên .

Chương 32 : Rời Đảo - Nhập Nhất Châu - Đế Đan Thành .