Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 35 : Vạn Băng Cung Cung Chủ - Thiếu Gia Chủ Lưu Gia - Đấu Giá Hội
“Người đó thuộc nhà nào con có nhận ra không ?” Cung Chủ lúc này mỉm cười hỏi .
“Đệ tử cũng không rõ nhưng cách hành xử tương đối giống người Tiêu Dao Tông với cả đối với Vạn Hoa Cung cùng Vạn Băng Cung luôn có thiện ý . Trước đó còn cứu đệ tử một lần sau đó đệ tử cùng Hoa cung phụng mới chủ động mời giúp đỡ khi vào bí cảnh” Trúc Linh bình tĩnh lại đáp .
“Được rồi chuyện này để nói sau đi luyện đan chuyến này ta sẽ đi Đan Thành một chuyến sợ rằng sự tình người đó nói có thể xảy ra .” Cung chủ nghe vậy cũng cười nói sau đó giải khai cấm chế cách âm .
“Chuyện luyện đan ta dự định đi đan thành một chuyến mọi người trở về nghỉ ngơi đi . Sư muội cùng ta một chỗ đi thôi” Cung Chủ Vạn Băng Cung dứt khoát nói sau đó trong đại điện chỉ còn lại hai người .
“Sư Tỷ Tỷ cũng là Đan Thánh sao phải đi Đan Thành đây ?” Sư phụ của Trúc Linh Mạc Vô Song khó hiểu hỏi .
“Có người nhắc nhở Linh Nhi nó đem nói lại với ta . Mà nghe xong ta cảm thấy có thể xảy ra chút vấn đề nên mới muốn đi Đan Thành một chuyến . Nếu nhờ được Thành Chủ ra tay thì tốt nếu không được ta cùng vị sư huynh kia của ta cũng có thêm nắm chắc giải tốt độc cho muội .” Ngọc Hân Cung Chủ thở dài đáp sau đó đem sự tình nói một hồi nhưng cũng lược bỏ những bí mật cần giấu.
“Người nào mà thần thông quảng đại như vậy sư tỷ lời người đó thật đáng tin sao ?” Mạc Vô Song nghi vấn hỏi .
“Dù chỉ là một chút ta cũng không muốn có sơ xuất tranh thủ lên đường thôi . Ba ngày sau Đan Thành nơi đó Thập Phương Thương hội cũng tổ chức một hồi đấu giá cũng lâu rồi muội chưa tham gia náo nhiệt “ Ngọc Hân cười nói .
Mạc Vô Song tuy có chút không muốn nhưng vẫn đi theo sau đó rất nhanh chỉ một ngày hai người đã thuận lợi đi tới Đan Thành . Dù sao có truyền tống trận nhanh hay chậm đều nhìn vào có thể chịu đựng không gian truyền tống bao nhiêu lần .
Mà Hắn lúc này đã sớm rời khỏi Đan Phường tâm tình có chút thất vọng . Căn bản Đan Phường rất giống một cái chợ thật giả lẫn lộn mà linh dược linh thảo kỳ chân dị phẩm vô số . Nhưng phần lớn đều là đồ dởm tinh phẩm để lọt vào mắt Hắn không có nổi một cái .
Sắc trời cũng gần tối Sở Phong tuỳ tiện đi trên đường liền tìm được Vạn Hoa Lâu suy nghĩ một chút liền bước vào . Dù sao bí cảnh chuyến kia đi có chút căng thẳng nên thư giãn một chút .
Tuy tiện kêu lên một hay phục vụ viên sau đó tuyển chọn một căn phòng tương đối tốt cùng một ít đồ ăn . Trả trước tiêu phí sau đó liền thoải mái hưởng thụ .
Mà trong lúc Hắn đan hưởng thụ thì tại Lưu Gia nơi Sở Phong hắn được sinh ra đang có một trận cãi vã nảy lửa .
“Lưu Chính Đại lão già nhà ngươi đây là có ý gì “ trong thư phòng của Lưu Chính Đại gia chủ Lưu Gia có ba người . Ngoài chính hắn ra còn có cả Vợ cả và vợ hai của hắn mà người vừa hỏi hắn là Nhị Phu nhân .
“A Nhị ngươi bình tĩnh có chuyện gì từ từ rồi nói” Lưu Chính Đại điềm đạm đáp rồi lại nói tiếp .
“Phu Nhân các nàng ngồi xuống đã” .
“Lão gia sao ngài có thể quyết định như vậy Gia Chủ đời kế chẳng phải luôn tuyển chọn từ lễ thành nhân sao . Sao lần này lại không làm “ Vợ Cả của Lưu Chính Đại cũng khó hiểu đáp .
“Đúng vậy lão gia chẳng nhẽ chỉ vì An Nhi từ nhỏ tới lớn đều không hợp ý ngài” Nhị Phu nhân cũng bất bình nói .
Lại nói Lưu Chính Đại năm đó khó khăn lắm mới có một đứa con trai không ngờ trong lễ thành nhân lại b·ị b·ắt đi tới nay vẫn chưa rõ tung tích . Mà cuối năm đó Nhị Phòng của hắn lại may mắn sinh thêm cho Hắn một đứa con trai nữa .
Lại nói Lưu Chính Đại có tám bà vợ con cái cũng có tới gần hai mươi người . Nhưng chỉ có Nhị Phòng cùng Lục Phòng sinh được cho hắn con trai . Do đứa con trai của Lục Phòng b·ị b·ắt đi từ nhỏ cho nên hắn đối với đứa con trai của Nhị Phòng luôn rất quan tâm bảo vệ .
Ấy vậy mà không hiểu sao từ nhỏ đứa trẻ này đã không thích hắn mà Lưu Chính Đại hắn đường đường là gia chủ Lưu gia . Cũng không thể ngày ngày ở nhà chăm con được cho nên tới lúc đứa trẻ kia lớn lên đối với hắn thái độ không có bao nhiêu biến chuyển .
Còn thường xuyên cãi lời hỗn láo với hắn . Ở bên ngoài thì thường xuyên phá phách trêu chọc khắp nơi khiến Lưu gia thường xuyên phải đi chùi mông cho nó .
Mà ban đầu Lưu Chính Đại lấy tên cho nó là Lưu Chính An chính là muốn nó an an ổn ổn vậy mà ngược lại khiến hắn vô cùng đau đầu .
Mà thân là gia chủ Lưu Gia hắn đâu có phải người ngu ngốc mà để đứa phá gia chi tử đó làm người kế nghiệp . Chỉ sợ vừa mới quyết định như vậy Trưởng Lão Hội cùng với mấy vị tổ gia liền phế hắn .
“A Nhị nàng cũng không phải không biết An Nhi bên ngoài phá phách như thế nào . Nếu ta lập nó làm thiếu chủ sợ rằng trưởng lão hội bên kia sẽ có ý kiến” Lưu Chính Đại thở dài nói .
“Lão gia nhưng nó là nam nhi duy nhất của ngài gia chủ cũng không thể lập nữ nhi đi” A Nhị tức giận nói mà bên cạnh Vợ Cả của Lưu Chính Đại lại có chút khó chịu .
Nàng có hai đứa con gái đứa lớn sớm đã phụ giúp Cha nó không ít chuyện buôn bán trong tộc . Đứa thứ hai tuy còn nhỏ nhưng thiên phú tu luyện cũng không tệ cách đây không lâu cũng mới Kết Đan xong .
Còn An Nhi kia của Nhị Phòng tuy cũng đã Kết Đan nhưng là một thân tu vi lấy đan dược đập lên . Kiếp này không rõ có thể Kết Anh hay không chứ đừng nói là Hoá thần hay Đạo Hư .
Mà Lưu Chính Đại nghe vậy thì lại càng khó chịu đây chính là đang đánh mặt hắn . Ý muốn nói hắn không biết sinh con trai sao Gia Chủ các đời đều có năm mười đứa con trai để chọn . Mà lão chỉ có hai đứa mà một đứa từ nhỏ đã m·ất t·ích .
“A Nhị Mấy hôm trước họp bàn tộc hội đại trưởng lão đã có ý nói . Nếu lập An Nhi làm thiếu chủ sợ rằng nó phải trải qua Trưởng Lão Hội khảo hạch . Với tu vi như nó mà đi qua khảo hạch Trưởng Lão Hội sợ rằng không có mạng mà ra” Lưu Chính Đại cau mày đáp .
“An Nhi mà c·hết gia chủ đời sau ai làm lão gia bước vào Vương Cảnh không phải phải lùi về phía sau sao ?” Nhị Phu Nhân cắn răng nói .
“Tu vi lão gia sớm đã tới Đạo Hư Viên Mãn đỉnh phong cũng đã sớm đặt một chân vào cảnh giới kia thiếu gia chủ cũng nên sớm định “ Đại Phu Nhân lúc này lại lên tiếng mặc dù Nàng thấy Nhị Phòng dạy con không được quá dung túng tên tiểu tử kia lại càng làm càn .
Nhưng dù vậy nàng vẫn phải duy trì dù sao mấy người vợ của lão gia hiện tại cũng chỉ có một đứa con này . Về phần Lục Phòng bên kia nàng cũng chỉ biết thở dài thân là Vợ lớn đối với các phòng nàng cũng cố gắng duy trì cân bằng nhất .
“Được rồi chuyện này để sau rồi nói Ta phải đi Đế Đan Thành một chuyến các nàng trở về đi “ Lưu Chính Đại thở dài nói Lưu gia trong Thất Thập Nhị Đảo cũng có địa vị nhất định . Tại nhân tộc địa vị cũng không tới nỗi nào cũng là nhất lưu thế gia trong tộc càng là có Thánh Nhân lão tổ toạ chấn .
“Lão gia có phải là đi tham gia đấu giá hội hay là lão gia cho An Nhi đi cùng để hai cha con thân cận một chút “ Nhị Phu Nhân không hiểu thế nào bỗng nói .
Đại Phu Nhân bên cạnh thì lắc đầu thở dài đây chính là tìm phiền phúc cho Lão Gia mà . Tên kia ở Phá Thiên Đảo tung hoành phá phách còn có Lưu Gia che chắn cho . Tới Đan Thành còn phá sợ rằng không có mạng mà về .
Lưu Chính Đại ban đầu còn định từ chối nhưng sợ Nhị Phòng lại dài dòng đành chấp nhận .
“Lão gia vừa hay Tiên Nhi cũng đang ở nhà ngài mang nó đi cùng đi “ Đại Phu Nhân thấy vậy hơi nghĩ một chút liền nói Tiên nhi là đứa con thứ hai của nàng vô cùng hiểu chuyện lại luôn áp An Nhi đứa trẻ kia một đầu . Có thể giảm bớt cho lão gia chút phiền phức .
“Quyết định vậy đi hai nàng về thông tri hai đứa nó tới đại sảnh chờ ta “ Lưu Chính Đại nghe vậy liền lập tức đáp ứng sau đó phất tay một cái liền biến mất tại chỗ .
Hai người Nhị phu nhân thấy vậy khẽ chào Đại phu nhân một tiếng rồi cũng vội chạy đi tìm gọi An Nhi của nàng . Mà Đại Phu nhân lại không nhanh không chậm sai người đi báo với con gái nàng .
Sau khi hưởng thụ xong Sở Phong liền chui vào Thiên Tuyền giới tu luyện tới ngày tứ ba bế quan liền thuận lợi đột phá tiến vào Hậu Kỳ Kết Đan .
Lại củng cố cảnh giới thêm nửa ngày hắn liền xuất quan trả phòng đi thẳng tới Đan Tháp vì Lục Côn đã gửi truyền âm phù cho hắn tập hợp Đấu Giá hội ngay tối đó sẽ bắt đầu .
Dương Tư Thông là một Đan Vương Sở Phong hắn dù có là thiên tài cũng không đến nỗi để Đan Vương tự thân tới đón hay đợi hắn . Chẳng bao lâu hắn đã chạy tới Đan Tháp rất nhanh liền tìm được Dương Tư Thông .
Cũng không phải chỉ Dương Tư Thông mới tham gia đấu giá hội lần này . Ngoài ra còn có bốn cái Đan Vương khác một người còn chưa tới nghe nói đều là thập đại Đan Vương của Đan Tháp . Còn lại năm người đều đang bế quan hoặc bế lò luyện đan nên không có tham gia .
Mà trong ba cái Đan Vương này có hai người chính là cách đây mấy ngày tới tranh c·ướp hắn . Sở Phong tiến tới liền mở lời chào vị Nam Cung Diệu kia cũng tươi cười giới thiệu cho hắn vị Đan Vương khác lại c·ướp trước lời của người còn lại khiến lão ta vô cùng buồn bực .
Sau đó không mấy phút người còn lại cũng tới lại được giới thiệu một hồi còn bị mấy người khác châm chọc mấy câu xong mới cùng tiến về phía Đấu Giá Hội . Mà hai cái Đan Vương kia hiển nhiên cũng nghe nói qua về Sở Phong cho nên nói chuyện tương đối khách khí không có mang giá đỡ Đan Vương trên mặt .
Bên ngoài đại sảnh Thập Phương Đấu Giá Điện đã đông kín người cửa vào chia làm năm cái với những cấp bậc khác nhau . Mà có một cửa lại trốn trơn nhưng không thấy có ai đi vào vị trí cửa này chính là giành cho những người có địa vị cao nhất của Nhân Tộc đoàn người Đan Vương chính là đi cửa ngay cạnh đó .
Cửa của Đan Vương phủ yếu là giành cho Vương Cảnh hoặc Đan Vương Khí Vương các loại cùng cấp cho nên cũng không quá đông người . Bên cạnh đó chính là cửa của mấy người gia chủ nhất nhị lưu gia tộc cửa này người cũng tương đối nhiều .
Ban đầu hắn cũng không quá để ý dù sao quá trình tiến qua cửa cũng đơn giản vô cùng chỉ cần đưa ra danh th·iếp liền có thể tiến vào . Nhưng rất nhanh hắn đã nhìn thấy vài người quen ở cửa bên cạnh .
Như thập Đại Đảo Chủ Hải Ngoại ngoài ý muốn nhất chính là hai người cha tiện nghi của Hắn Lưu Chính Đại cùng với Sở Thiết Quân . Cũng vì vậy mà hắn chú ý bên người hai lão cha này của hắn vậy mà đều mang theo một nam một nữ trẻ tuổi .
Sau đó hắn liền nghe thấy một màn đối thoại như này “Tiên tỷ tại sao chúng ta không thể đi hai cái cửa kia ?” Tuy là nói nhỏ nhưng chỉ cần cố ý để ý liền nghe thấy mà người nói chính là thiếu niên trẻ tuổi bên cạnh người cha họ Lưu của hắn .
“Cửa kia là của Thánh Nhân cửa dưới là của Vương Cảnh ngươi bớt hồ nháo đi “ bên cạnh thiếu nữ nghe vậy thì cau mày đáp .
“Tiên tỷ lão cha chúng ta không phải cũng nửa bước Vương Cảnh rồi sao đợi lão cha bước vào Vương cảnh ta lên làm gia chủ đi theo lão cha chúng ta chẳng phải . có thể đi cửa đi rồi”
Thiếu niên chính là Lưu Chính An cười nói vóc dáng cũng tương đối phù hợp tuổi y phục mặt mũi cũng sạch sẽ . Nhưng vẻ mặt cùng kiểu cười lại có chút khó nhìn khiến người khác nhìn vào khó sinh ra hảo cảm .
Mà thiếu nữ bên cạnh cũng không phải có dung nhan động lòng người nhưng nhìn vào luôn mang chút tươi vui khởi sắc . Có thể có chút hảo cảm nhất định cùng một lão Cha sao hai người lại có khác biệt như vậy trong đầu Sở Phong rất kỳ quái nghĩ
Còn về tu vi hắn trực tiếp không nhìn đều chỉ là Kết Đan Cảnh sơ kỳ mà thiếu nữ kia trụ cột còn chắc chắn, còn thiếu niên kia cũng quá yếu rồi sợ rằng gặp Trúc Cơ Viên Mãn có trụ cột tốt một chút liền thua .
Sở Phong còn đang muốn nhìn Sở Thiết Quân hai người bên cạnh một chút đã bị Lục Côn kéo đi vào trong hoá ra đến lượt họ đi vào mà Sở Phong cứ ngẩn ngơ .
Bao phòng của Dương Tư Thông nằm ở tầng hai cả tầng có tới mấy chục gian phòng . Không như tầng trên chỉ có mười năm gian phòng mà thôi .