Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 39 : Vạn Băng Cung : Băng Sát Thần Cung
Trên bao phòng Sở Phong cũng tương đối giật mình hắn ngày đó tại Hắc Long Mộ cũng không có lấy ra Hắc Long tinh huyết mà chỉ chặt hai cái sừng rồng xuống . Mà chuyện này hắn sớm đã vứt ra sau đầu trên đấu giá hội nếu không nhấc lên Long Tộc hắn thiếu chút quên mất cặp sừng rồng này .
Còn có một bộ luyện thể công pháp ở bên trong nha Long Tộc luyện thể công pháp mạnh nhất bách tộc mà khi ở trên Cấm Đảo bí tịch không ít nhưng luyện thể công pháp Thiên phẩm cũng chỉ có ba cuốn . Siêu phẩm càng không có cuốn nào nghe A Cửu nói vì các nàng đều là nữ nên không ai muốn chú tâm luyện thể cả .
Mà ba cuốn Thiên Phẩm luyện thể công pháp kia Sở Phong cũng đọc qua đọc một lần là nhớ . Cũng luyện qua một cuốn kết hợp với dược dịch mà a Tam điều phiếu thân thể hắn đã có thể so với Kết Anh . Nhưng do khi về tới đại lục hắn không có bao nhiêu thời gian nên không luyện thể như trên đảo được .
Mà Hoả Long Tinh Huyết cũng sớm đã có người báo giá người nhiệt tình nhất chính là đám người Vạn Thú Cung . Nhưng cũng không chỉ bọn họ muốn có vật này Vạn Hoa Cung bên kia Dư Thánh Cô cũng mạnh dạn báo giá Bạch Thương Thánh Nhân Cực Bắc Tông hô giá càng lớn .
Mà giá cả Hoả Long Tinh Huyết đã tới hơn một triệu cực phẩm tinh thạch . Nhưng dường như chưa nhà nào chịu buông tha mà một triệu cực phẩm Tinh thạch bên dưới nhất lưu thế gia cũng khó lòng bỏ ra nổi . Nên không chút chen chân vào nhưng hơn một triệu cực phẩm tinh thạch cực phẩm đối với các đại phái cũng chỉ là chút tiền .
Đến cuối cùng Vạn Thú Tông lấy một triệu bảy trăm vạn cực phẩm linh thạch mua lại ba giọt tinh huyết . Đây coi như là cao hơn giá thị trường một chút nhưng là đấu giá hội đại phái cũng không để ý chút tiền đó . Mặc dù nói Hoả Long Tinh Huyết có tiền khó cầu nhưng cũng phải đúng giá trị của nói .
Lão Nhân thấy không còn ai tranh đoạt liền mỉm cười chốt giá cuối sau đó rất nhanh hộp gỗ thứ hai được mang lên . Có thể thấy gỗ để tạo lên hộp này cũng không phải vật phàm bên trên có khắc chi chít trận văn .
Mà chưa kể phù lục cũng là dán lên mấy miếng nhưng dù lại vậy cả khối hộp vẫn toả ra một làn khí băng lãnh khó tả cho dù là dùng thần thức lướt qua cũng khiến cơ thể run rẩy .
“Khởi đầu buổi đấu giá chúng ta có nhắc tới Định Nam Đao của Mạc Đao Thánh Thánh Nhân bên trong hộp này mọi người chắc cũng đoán ra một chút . Cùng nổi danh với Mạc Đao Thánh năm đó đứng đầu đại quân Nhân Tộc tiến đánh Ma Tộc thất đại bộ lạc phía nam Ma Tộc .
Thanh Phong Thánh Nhân nhưng sau đó khi tới địa phận Hắc Ám Cấm Khu bị Ma Chủ hợp lực vây công không may vẫn lạc . Mà v·ũ k·hí của Thanh Phong Thánh Nhân chính là cây đại sát khí Băng Sát Thần Cung Ma Chủ vẫn lạc dưới cây cung này không chỉ có một vị “
Ngưng một chút lão lại nói tiếp :
“Những năm gần đây Thập Phương Thương Hội may mắn tìm về lại được hay thanh đại binh khí đại sát khí này . Lão hủ cũng không nhiều lời giá khởi điểm của Băng Sát Thần Cung cùng với Định Nam Đao một giá tám trăm vạn cực phẩm linh thạch “.
Mà nghe lão nhân nói xong dưới tầng lại không có bao nhiêu hỗn loạn từ lúc cái tên Thanh Phong Thánh Nhân được nói ra thì việc giá cả cùng phẩm cấp của cây cung này không cần phải phán đoán . Mà lúc này lầu trên đã có người ra giá .
“Một triệu” giọng nói này không ai khác chính là của Ngọc Hân mục đích nàng tới đây chính là vì nó mà nàng cũng biết rõ một triệu cực phẩm linh thạch không mua xuống được cây cung này .
“Một triệu một trăm vạn” lời này từ gian phòng Hợp Hoan Tông mà ra .
“Một triệu năm trăm vạn” Đạo Giáo gian phòng trực tiếp tăng thêm bốn trăm ngàn linh thạch cực phẩm .
“Chân nhân đồ của Vạn Băng Cung ta muốn thu hồi “ Ngọc Hân nhíu mày nói .
“Tiên tử mời ra giá đi” Đạo giáo người kia không chút cảm xúc đáp .
Mà Hợp Hoan Giáo cùng Ma Giáo hai nhà đã trộm cười ở đây Phật Môn được người nể mặt nhất mà Đạo Giáo người lại không mấy người muốn trêu vào nhất . Dù là cung chủ Vạn Băng Cung cũng dây dưa với mấy tông giáo cổ lão này .
“Ba triệu” Ngọc Hân thở dài nhưng không chíu nhíu mày một câu lạnh băng nói ra . Mà lời nàng vừa ra đã làm toàn trường chấn kinh thượng tầng mấy gian phòng đều trầm mặc không ai đáp .
Vị Cung Chủ này một hơi liền ra gấp đôi giá còn vượt trên cả Hoả Long Tinh Huyết trước đó . Mà ngỡ tưởng đây đã là cái giá cuối cùng của cây cung này mặc dù giá trị của nó có thể sẽ còn hơn chút .
“Ba Triệu hai trăm vạn” Ma Giáo gian phòng bỗng lên tiếng mà cũng không phải Mộ Dung Thất Đạo giọng nói già nua kia . Mà có phần trẻ tuổi hơn rất nhiều .
“Ba triệu Năm trăm vạn” Ngọc Hân bực mình nói .
“Ba triệu bảy trăm vạn” vẫn là giọng nói trẻ tuổi kia .
“Bốn triệu”
“Bốn triệu hai trăm vạn” người này chính là muốn đẩy giá lên chọc giận Ngọc Hân Cung Chủ .
Mà Ngọc Hân lúc này đuôi lông này đã giãn ra lại không tiếp tục ra giá mà giữ im lặng . Sợ im lặng này khiến các đỉnh cấp môn phái cảm giác không đúng mà vô hình trong không khí sát khí đã lan ra .
Ma giáo gian phòng bên trong có ba người đang ngồi ngoại trừ Mộ Dung Thất Đạo còn một người trung niên nam tử cùng một thanh niên trẻ tuổi . Ba người không thấy Ngọc Hân tiếp tục ra giá thì bần thần nhìn nhau vô hình cũng cảm nhận được chút không đúng .
“Nhị Thánh Tử sợ rằng lần này phiền phức” Mộ Dung Thất Đạo nhìn thanh niên kia nói sau đó quay sang nhìn người trung niên lại nói tiếp .
“Biên đạo hữu thấy chuyện này nên làm thế nào”
Người thanh niên được gọi Nhị Thánh Tử kia tuy trấn định im lặng ngồi nhưng vô hình sau lưng đã ướt đã mồ hôi . Hắn hiểu rõ sợ rằng bản thân đã triệt để chọc giận vị Cung Chủ kia .
Vốn chủ là muốn xả chút giận khi Lục cùng Thất đệ của hắn bị g·iết mà khi nãy Mộ Dung Thất Đạo cũng chịu nguyên thần tổn thương . Không ngờ vị Cung Chủ kia không dễ chọc như vậy sợ rằng ba người Ma Giáo họ khó ra khỏi Đan Thành .
“Nơi này là Đan Đế Thành thế lực của Biên gia Mộ Dung gia và Nhân Ma Giáo chúng ta cũng không ít . Nhị Thánh Tử chỉ là bồng bột một chút Mộ Dung huynh nói mấy câu từ bỏ lần đầu giá này đi đối phương là Cung chủ đại Cung sẽ không chấp nhặt chút chuyện này” Biên Vô Thành trung niên kia trấn định nói .
Mộ Dung Thất Đại lúc này cũng vô cùng buồn bực lão khi nãy đã mất mặt một lần hiện tại sợ rằng mặt mũi triệt để mất hết . Cũng chỉ đành cắn răng mở miệng từ bỏ đấu giá nhưng lão còn chưa kịp nói đã có người nói trước .
“Bốn triệu Năm trăm vạn” mà người lên tiếng không ai khác là Lôi Phi Yên nàng nhẫn nhịn đã lâu hơn bốn triệu cũng không phải là con số nhỏ nhưng nàng vẫn cầm ra được .
Mà bên khác Dư Liên Uyển đã truyền âm Vạn Hoa Cung sẽ ra một nửa cùng mua lại cây cung này . Rồi sau đó đem tặng lại cho Vạn Băng Cung liên minh ba nhà cần ngày càng củng cố hơn .
Ngọc Hân nghe Lôi Phi Yên báo giá liền đứng dậy đi ra khỏi phòng Đan Tháp Tháp Chủ thấy đèn Vạn Băng Cung gian phòng tối đi cũng đứng dậy đi theo sau đó Vạn Hoa Cung gian phòng cũng tắt . Mà sau khi chốt giá xong Tiêu Dao Tông Thánh Cô Lôi Phi Yên cũng rời đi .
Bên dưới mọi người thấy vậy ai cũng thay Ma Giá bên trong mấy người kia toát mồ hôi . Các đại thế lực quan trọng nhất là mặt mũi Cung Chủ Vạn Băng Cung ra giá mà Ma Giáo người ra giá còn không phải trưởng lão lại cố ý nâng giá lên hơn một triệu cực phẩm linh thạch .
Đường đường là Cung Chủ lại bị một hậu bối gây khó dễ đánh mặt như vậy chỉ có thằng ngu mới làm . Mà Nhị Thánh Tử của Ma Giáo không phải người ngu chỉ là tại cái miệng tiện . Báo giá đang bon mồm không kịp phanh lại nếu dừng lại ở bốn triệu thì chắc hẳn mọi chuyện không như hiện tại .
“Nhị Thánh Tử hay là thông báo Biên Gia Gia Chủ cùng Giáo Chủ đi” Mộ Dung Thất Đạo lúc này khuôn mặt vô cùng khó coi nói mà Nhị Thánh Tử người đã có chút run vội lấy ra lệnh bài Thánh Tử truyền âm vào .
Lệnh bài thân phận các phái đều có bộ phận truyền âm truyền tải thông tin . Nếu không có trận pháp hay trong khu vực bị phong toả thì vô cùng thuận tiện .
Thượng tầng dù đã có bốn phòng tối đèn rời đi nhưng đấu giá hội vẫn tiếp tục . Nhưng Sở Phong cũng không ở lại im lặng rời đi chỉ truyền âm cho Dương Tư Thông một tiếng .
Sau bao nhiêu năm Sở Phong hắn quả thật muốn lại nhìn Tiểu Yên Tiểu Uyển các nàng một chút . Còn có vị Ngọc Hân sư tỷ kia đối với một màn vừa rồi Hắn rất rõ ràng .
Ngọc Hân là ai Vạn Băng Cung Cung chủ tu vi sớm đã đăng đỉnh Đại Thừa . Mà chưa kể nàng còn là một Đan Thánh mặc dù cảm thấy nàng tương đối ôn hoà . Nhưng là một Đan Thánh ngạo khí của nàng cô cùng lớn lại còn là người đứng đầu đại cung . Chọc phải nàng hậu quả rất nghiêm trọng .
Sở Phong ra khỏi cửa đấu giá điện hắn cũng không rời đi luôn mà thả chậm bước . Không sai biệt lắm chỉ một lát sau có chín người nam nữ bước ra . Mà trong đó Đan Tháp Tháp Chủ hắn vừa gặp mặt vài ngày trước .
Đi bên cạnh tháp chủ có ba cô gái mang khăn che mặt khoác tay nhau mà đi vui vẻ cười nói vô cùng thân thiết . Ba người chiều cao tương đối không sai biệt lắm trang phục mỗi người một vẻ nhưng có thể thấy được khí chất thanh cao, thánh khiết, không ô nhiễm bụi trần của cả ba nàng .
Hắn liếc mắt có thể nhận ra đi gần với Tháp Chủ nhất là Lôi Phi Yên một thân bạch sắc y phục vô cùng thướt tha vòng eo thon gọn được thắt lại bằng một cái ám sắc đai lưng vô cùng nổi bật .
Ngược lại với y phục mái tóc đen dài óng mượt được búi lại phần trên vô cùng gọn gàng tỉ mỉ. Đặc biệt nhất là cây châm không rõ bằng loại vật liệu gì hình dáng tia sét tương đối đặc thù . Món quà này Sở Phong kiếp trước tặng nàng chất liệu cây châm cài tóc kia cũng không có gì đặc biệt chỉ là một loại đá tương đối nổi danh của phàm nhân mà thôi .
Đi giữa là Ngọc Hân Cung Chủ nói về chỉ thể nàng có vẻ cao hơn Phi Yên một chút . Dáng người không thua kém gì Phi Yên nhưng nhìn phần đai lưng của nàng lại hơn Phi Yên một cái khoảng cách . Dù một thân lam nhạt y phục che lấp nhưng có thể thấy Ngọc Hân có một đôi chân dài cực phẩm trong cực phẩm .
Mà người cuối cùng là Dư Liên Uyển gọi là một nàng vợ của Sở Phong hắn kiếp trước không sai . Người khác không rõ nhưng hắn lại rõ ràng Tiểu Uyển là một cô gái khá đơn thuần theo hắn cái nàng đẹp nhất chính là tâm hồn cùng tính cách. Trước đây nàng luôn tương đối hiền lành ôn hoà rất ít khi nóng giận năm đó dù là đối với kẻ thì nàng luôn khó lòng xuống tay .
Sở Phong hắn kiếp trước cũng vì vậy mà đôi lần khốn khổ vì nàng không phải nàng không biết g·iết người . Nàng ngại g·iết người trừ khi tình thế không thể không g·iết nếu không nàng luôn muốn cho kẻ đó một chút đường sống . Không quyết tuyệt như Phi Yên hay Tiểu Thanh chứ đừng nói có chút tiêu cực như Ngọc Hân .
Mà phía sau bốn người còn có năm người khác ba người tương đối trẻ tuổi . Chỉ có Mạc Vô Song cùng một vị trung niên nam tử khác là khác biệt hơn .
Mạc Vô Song người này Sở Phong hắn nhận ra Mạc Đao Thánh chính là lão tổ trong tộc của nàng . Mà người trung niên kia năm đó chính là hộ đạo giả của Dư Liên Uyển . Chỉ có ba người trẻ tuổi là hắn không nhận ra chỉ qua trang phục có thể đoán hai người tới từ Tiêu Dao Tông một người Vạn Hoa Cung .
Đang lúc Sở Phong cảm khái lần này rời đi đấu giá hội gặp được cũng quá nhiều cố nhân đi . Mà Hắn thấy mấy người Tháp Chủ Tháp Chủ cũng thấy hắn vì vừa đi ra chỉ là cửa đấu giá điện hiện tại vẫn trong đại sảnh bên ngoài của Thập Phương Thương Hội nên Tháp Chủ tất nhiên phải đi qua chỗ hắn ra ngoài .
“Tháp Chủ” Sở Phong thấy Tháp Chủ nhìn mình cũng chỉ đành cúi cười khẽ chào .
“Phong tiểu hữu cũng rời đi sớm như vậy” Tháp Chủ cười nói .
“Ta lúc trước hơi chán nên ra ngoài dạo chơi một chút giờ mới vừa quay lại “ Sở Phong cười đáp . Hắn cũng không sợ vị Tháp Chủ này nhìn ra cái gì mấy người tầng vị cao như này sẽ không để ý mấy người dưới nhảy nhót làm trò hề .
“Tiểu Hữu về chậm sợ rằng đấu giá hội sớm kết thúc .” Tháp Chủ cười nói .
“Thật tiếc ta còn muốn quay xem mấy món áp trục vật đây” Sở Phong nghe vậy lẩm bẩm nói .” Đa tạ tháp chủ vậy ta cũng không quay lại phòng đấu giá nữa “