Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 41 : Chuẩn bị .
Cùng lúc Sở Phong mang Lưu Chính An đi tới Y quán, bên trong đấu giá hội vẫn tưng bừng trao đổi bảo vật . Mà ở cách đó không xa ba người Ngọc Hân Đan Tháp Tháp Chủ cùng Mạc Vô Song lặng lẽ đi ra ngoài .
Ba người cùng trầm mặc không ai lên tiếng Mộc nguyên tố của Thập Phương Thương hội vật kia không ngờ lại đã bị mua trước một bước . Nhất thời cũng không mang ra được món thứ hai mà Đan Thành bên này cũng có nhưng sợ rằng phẩm chất không đủ .
“Sư Muội nếu không đi Thiên Dược Cốc một chuyến” Tháp Chủ Đan Tháp thở dài nói .
“Đa Tạ Sư Huynh nhưng Thiên Dược Cốc phong môn nhiều năm cùng bên này Đan Thành không quá thích hợp . Ta cùng Sư Huynh đều là nửa cái đệ tử của vị đó vẫn là thôi đi.” Ngọc Hân nghe vậy cũng thở dài đáp.
Tháp Chủ nghe vậy cũng hiểu rõ có những chuyện không thể cưỡng cầu . Đế Đan Thành tính ra cũng là từ Thiên Dược Cốc mà có nhưng có khúc mắc cũng từ khi đó mà ra không thể hoà giải .
“Cung Chủ Tháp Chủ đa tạ hai vị vì ta bôn ba . Thương thế của Ta vẫn còn tốt sau này nếu có duyên liền giải . Vô duyên cũng không nên cưỡng cầu”
Mạc Vô Song làm sao lại không hiểu được cái khó của hai vị đứng đầu một phương trước mắt. Chuyện của Đế Đan Thành cùng Thiên Dược cốc vốn không phải bí mật gì huống chi nàng của Ngọc Hân cũng là từ một môn của Vạn Băng Cung mà ra .
Ngọc Hân nghe vậy càng thêm áy náy dù sao ngày đó cũng là vì nàng sai lầm mà dẫn tới trong Cung tổn hao mấy vị cường giả .
Vô Song chính là vì lần đó mà trúng độc tuy Đại Trưởng Lão ra tay hoá giải một phần . Nhưng cũng vì vậy mà b·ị t·hương, tới nay vẫn bế quan trị thương không rõ khi nào mới hết .
Cũng vì chuyện này mà nàng tuy là Cung chủ nhưng thường xuyên bị Nhị Trưởng lão bên kia ép một đầu. Khiến cho mỗi quyết định của nàng trong cung đưa ra đều bị khó khăn thực hiện .
Nhưng sự tình Thiên Tằm Dịch không tiện lộ ra ngoài, người thiếu niên kia cũng quá thần bí. Nàng không muốn lại để thêm người ngoài Cung lại biết, cho nên cũng không lại nói thêm lời gì .
Từ biệt Tháp Chủ dẫn Mạc Vô Song trở lại Vạn Hoa Lâu, nàng khi trước cùng Liên Uyển Phi Yên nói qua đi xả chút bực tức trong người .
Mà đám người Ma Giáo Hợp Hoan Tông cũng rời đi Đấu Giá hội . Tuy Giáo Chủ Ma Giáo không tới nhưng trong Giáo hồi lại tin tức Nhị Trưởng Lão cùng Thánh Cô sẽ tới. Cho nên đám người bọn họ cũng yên tâm hơn mà trở lại nơi ở của mình .
“Đại Sư đệ đệ ta ...” Lưu Ly Tiên thấy Sở Phong lúc này đi ra liền hỏi . Mà không đợi nàng nói hết người theo sau hắn đi ra đã cắt lời nói trước .
“Vị Đan Sư này là lục phẩm đan sư tuy thương thế của đệ đệ ngươi có chút nguy hiểm nhưng không làm khó được ngài ấy”.
Người này chính là Y quán quán chủ tu vi không đáng nhắc tới trình độ luyện đan cũng chủ Ngũ phẩm mà tuổi tác lại tương đối lớn . Cho nên dứt khoát chuyển qua học tập Y đạo cũng có chút thành tựu nên mới mở được cái Y quán tại Đan Thành .
Mà khi trước đi vào Y quán Sở Phong liền trực tiếp lấy ra Đan Lệnh lấy một gian phòng để trị bệnh . Y quán quán chủ thấy Đan Sư Lục Phẩm thiên giai nào có chậm trễ . Còn trực tiếp kêu Lưu Ly Tiên đợi ở bên ngoài bản thân theo sau Sở Phong muốn học tập một chút . Tính cầu học vẫn rất cao .
Ý đồ của hắn cũng không có gì chỉ là muốn chút tinh huyết của Lưu Chính An chẳng qua nếu vụng trộm lấy sợ rằng sẽ sau này lúc về Lưu Gia sẽ bị nghi ngờ .
Dù sao tự nhiên có một người chạy đến tự nhận là con sau đó lại lấy ra tinh huyết nhận thân . Mà đứa con khác cách đó không lâu lại mất đi chút tinh huyết có đầu óc một chút liền bị phát hiện ra .
Cũng phải cảm ơn vị thủ vệ kia nếu không phải làm cho tên Lưu Chính An cọng hành này b·ị t·hương . Sở Phong Hắn cũng không dễ lấy đi tinh huyết của kẻ này như vậy .
Mà theo sau hắn tên Quán Chủ Y quán kia cũng không hiểu Sở Phong trị thương như nào . Chỉ đơn giản bỏ đi chút huyết sau đó cắm vài cái kim châm . Rồi cho người bệnh ăn một hai viên đan dược thương thế coi như khỏi hẳn .
“Đại sư ngài là Lục Phẩm” Lưu Ly Tiên kinh ngạc nàng vốn dĩ nghi ngờ vị Đan Sư này ý đồ không tốt .
Nhưng Lục Phẩm Đan Sư vẫn là rất có sức chấn nh·iếp dù sao cả Lưu Gia mới có một vị Thất Phẩm Đan Vương nhưng muốn cầu người này luyện đan mặt mũi ra chủ đôi khi còn không được . Cho nên Lục Phẩm Đan Sư địa vị trong nhất lưu thế gia con cháu các nhà vẫn là rất cao .
“Chỉ mới Lục Phẩm sư phụ ta sớm đã bước vào Bát Phẩm Đan Thánh còn suốt ngày mắng chửi ta không chịu tiến bộ đây”
Sở Phong nửa hư nửa thực bực bội đáp bày ra chút tư thế để Lưu Gia cho dù biết tới bộ dạng giả này của hắn cũng không dám đi tra . Đan Thánh không dễ đắc tội như thế nhất là Đan Thánh của Đế Đan Thành .
Lưu Ly Tiên nghe vậy thì có trợn mắt há mồm kinh ngạc mà bên cạnh vị Y quán quán chủ kia càng lộ ra vẻ sùng bái . Mà không đợi ai thêm lời Lưu Chính An lại đã xuống giường đi ra ngoài .
Bộ dạng không chút tổn thương tu vi cũng không có gì bất ổn như lúc trước. Y quán quán chủ càng là lộ ra vẻ sùng bái đan dược khi trước vị Đan Sư kia cho kẻ này lão không có nhìn ra phẩm cấp nhưng ít nhất cũng là Lục Phẩm trở lên .
“Đại Sư Tiên Tỷ sao ta lại ở chỗ này, không phải nói đi Đấu Giá hội tìm cái tên kia tính sổ sao” Lưu Chính An nghi hoặc hỏi .
“Đúng thế hiện tại liền đi” Sở Phong cười nói xong bước ra ngoài . Lưu Chính An cùng Lưu Ly Tiên thấy vậy liền đuổi theo Lưu Chính An còn không nhìn Y quán quán chủ một cái . Chỉ có Lưu Ly Tiên nói nhỏ một câu “đa tạ” rồi vội đuổi theo .
Y quán quán chủ lão già cũng không có tức giận cái gì đoán rằng đây hẳn là hai vị con cháu đại thế gia . Dám đi đấu giá hội tìm người tính sổ không phải một cái Y Sư như lão đắc tội nổi .
Phải biết Cả cái Đế Đan Thành số nhà có thể mở đấu giá hội chỉ đếm được trên đầu ngón tay . Mà thế lực đều là đỉnh tiêm Nhân Tộc lão càng cảm thấy ba người này không đơn giản .
Mà Sở Phong cũng không có quá vội vàng đi thần thức Hắn sớm đã thả ra quan sát đấu giá hội chỗ ra cửa . Tận lực để tạo ra một cái trùng hợp Hắn cũng thật không muốn dẫn cọng hành kia tới Thập Phương Đấu Hội tìm phiền phức .
Y như Hắn sở liệu thời gian tương đối vừa vặn lúc tới cửa đấu giá hội liền nhìn thấy bên trong người lần lượt đi ra . Mà Lưu Chính Đại không nhanh không chậm cùng vài người trò chuyện ngay tại phía trước .
“Cha” Lưu Ly Tiên cùng Lưu Chính An thấy lão liền lớn tiếng gọi .
Lưu Chính Đại nghe tiếng nhíu mày nhìn qua, lúc trước thằng con kia quá ồn ào . Lão liền cho ra ngoài đỡ phiền tai không ngờ vừa ra cửa liền nghe bị lớn tiếng gọi mất mặt .
“Ồn ào cái gì” Lão biểu đạt áy náy với mấy người đang đi cùng sau đó liền đi sang của trách hai đứa con .
Mà lúc này Lão cũng phát hiên bên cạnh hai đứa con có thêm một vị Đan Sư Đan Lệnh treo bên hông vô cùng dễ nhận biết . Nhìn qua bên ngoài cũng dễ phân biệt được phẩm cấp nhờ hoa văn và màu sắc của Đan Lệnh .
“Vị Đại Sư này có phải hai đứa nghịch tử này gây chuyện tại Đan Thành ?” Lão biết vị này có thể là Lục Phẩm Đan Sư tại Đế Đan Thành cho nên khách khí hỏi .
“Cha ta còn b·ị đ·ánh đây” Lưu Chính An nghe vậy liền nhanh miệng kêu la .
Mà không đợi Lưu Chính Đại lại quát tháo thằng con này Sở Phong liền nói :
“Cũng không phải lúc trước thấy tiểu tử này b·ị t·hương hắn nói là do thủ vệ đấu giá hội làm . Cho nên Ta dẫn hắn qua đây hỏi một chút”.
“Lại có chuyện này, Tiên Nhi chuyện gì xảy ra” Lão nghe vậy liền nhíu mày nhìn con gái hỏi .
Sau đó Lưu Ly Tiên liền kể lại một lần mà Lưu Chính Đại nghe xong cũng không biết phải nói thế nào . Quy củ của đấu giá hội do bên đấu giá hội định ra Lão cũng không thể tranh cãi .
Mà Sở Phong bên này nghe vậy cũng nhíu mày liếc nhìn Lưu Chính An cùng Lưu Chính Đại . Vẻ mặt rất chi là khó chịu sau đó nói .
“Lưu Gia Chủ chuyện này lúc trước lệnh lang cũng không có nói với Ta”.
Mà Lưu Chính Đại thấy vị Đan Sư này vẻ mặt như vậy nào có nhiều lời trực tiếp vỗ Lưu Chính An một cái . Sau đó vội vàng xin lỗi mà Sở Phòng chỉ phất tay nói một câu “thật tốn thời gian” liền bỏ đi .
Mà Lưu Chính Đại liền quay sang hỏi Lưu Ly Tiên lại một lần . Cũng xác định đây là một vị Lục Phẩm Đan Sư chưa kể nghe ra còn có thể là đệ tử của vị Đan Thánh nào đó .
Lúc này Lão có chút hối hận biết vậy không nên mang thằng con này tới . Làm phận lòng một cái Lục Phẩm Đan Sư lão cũng không có để trong lòng bao nhiêu .
Nhưng lại nhấc lên một vị Đan Thánh liền khiến Lưu Gia gặp hoạ . Đan Thánh sức hiệu triệu lời nói vẫn là rất lớn .
“Hiện tại liền bắt đầu hồi đảo” Lão bực mình nói trở về lần này Lão quyết tâm phải dạy lại thằng con này một lần . Còn sự tình b·ị t·hương cùng với chữa thương gì đó Lão liền vứt ra sau đầu đám Đan Sư Đế Đan Thành vẫn luôn cổ quái như vậy .
Sở Phong rời đi cũng tìm một chỗ không người đổi một chút hình dạng cùng quần áo cất đi Đan Lệnh mới đi tới Vạn Hoa Lâu . Dù sao hắn vẫn luôn sợ Thập Phương thương hội có người nhìn hắn ở đấu giá hội .
Nơi đó là sân nhà của họ muốn biết ai là người mua đồ sự tình liền không khó . Bình phong Dương Tư Thông vị Đan Vương kia chỉ đủ che mắt người ngoài mà thôi .
Lại nói Vạn Hoa Lâu mấy người Ngọc Hân sau khi bàn bạc qua loa một chút liền bí mật đi ra khỏi Đế Đan Thành . Người phát hiện cũng không nhiều chỉ có Vệ Chủ Đan Thành cùng Tháp Chủ Đan Tháp Phường Chủ Đan Phường ba người biết .
Vệ Chủ việc bên ngoài không quản Phường Chủ không để tâm . Mà Tháp Chủ lại càng không nhìn Ngọc Hân cái vị kia sư muội tính khí lão không lạ gì . Đám người Ma Giáo kia thật dám chọc nàng liền tự chịu phạt .
“Tháp Lão Ma Giáo Đại Trưởng Lão cùng Nhị Thánh Cô Ma Giáo vừa tới” mà một lúc sau Vệ Chủ liền cho Tháp Chủ một cái tin tức .
“Ma Giáo đám người kia thật biết sợ xem ra một hệ Biên Gia lần này sợ rằng chịu tổn thất” Tháp Lão nghe vậy liền hồi âm .
“Lão không báo Ngọc Cung Chủ một câu sao?” Vệ Chủ nghi hoặc hỏi dù sao Đại Trưởng Lão Ma Giáo bản thân hắn cũng đánh chỉ ngang tay .
“Sư Muội lại có chút tịnh tiến không đáng lo. Vạn Hoa Cung Thánh Nữ tu vi cũng làm ta có chút giật mình” Tháp Chủ cười đáp mà Vệ Chủ nghe vậy liền giật mình .
Ngoài mấy lão đại quái không dám bước ra khỏi cấm địa hiểm địa . Thì với tu vi đạt tới như bọn hắn đã coi như là đăng đỉnh vậy mà có thể khiến Tháp Chủ lão giả kia giật mình .
Bên ngoài Đế Đan Thành khoảng cách không phải quá xa Bốn người liền dừng lại Hộ Đạo khi xưa của Dư Liên Uyển liền ném ra mấy cái trận kỳ . Bộ trận kỳ này ngoài tác dụng tới không gian ra thì chẳng để làm gì khác .
Bên truyền tống trận các nàng sớm có người nhìn Ngọc Hân cái này Cung chủ chính là cái tính thù vặt người . Không xả chút giận nàng liền khó chịu vậy liền đi xả .
“Đại Tỷ” mà tại Ma Giáo địa bàn Thánh Nữ Hợp Hoan Tông đang ngồi liền có hai người bước vào . Vừa tới cửa người nữ đã lớn tiếng gọi .
“Nhị muội tới” Thánh Nữ Hợp Hoan Tông cười đáp nàng với cái muội muội này là cùng một mẹ . Chẳng qua thiên phú của nàng không bằng muội muội nên bị đẩy sang Hợp Hoan Tông tìm chỗ cắm chân . Tình cảnh hai tỷ muội luôn rất tốt.